Chì vì tránh né sự truy hỏi của cha con Kỷ Nhất, Kỷ Thần Hi chỉ đành kéo lấy Tịch Cảnh Dương còn đang khoe khoang giấy chứng nhận kết hôn, chạy một mạch vào thẳng trong trường.
Cũng may hai cha con họ còn chưa kịp thích ứng với thông tin động trời vừa nghe được, nên đã không đuổi theo.
Đến khi nhìn ngó xung quanh không thấy bóng người nào nữa, Kỷ Thần Hi tức giận quát Tịch Cảnh Dương:“Anh có cần đem nó bên người vậy không!”
Từ sau khi có danh phận chính thức, Tịch Cảnh Dương ngày càng thích diễn vai anh chồng yếu đuối hay bị vợ bắt nạt, vẻ mặt buồn tủi chủ động nhận lỗi:“Ừm, anh sai rồi.”
Kỷ Thần Hi:"…"
Hít một hơi thật sâu, cô cố nén cảm xúc muốn đánh người lại, đúng thật là khi nhớ lại toàn bộ, xu hương bạo lực của cô cũng muốn trở lại rồi.
“Được rồi, đến phòng giáo vụ, em sẽ hỏi về chuyện giấy báo bị mất, đi thôi.”
Đoán chừng giấy báo đã được gửi về Đế Cung Sơn Trang, việc quay về đó lấy cũng không phải là không thể, nhưng nếu có cách khác tốt hơn vậy thì sao lại không thử.
Đang trong khuôn viên trường học, nên dù không muốn thì hai người cũng phải tém tém lại, không thể show ân ái một cách lộ liễu. Vì vậy tuy đi cùng nhau nhưng nhìn cả hai vô cùng xa cách.
Lúc này sinh viên trong trường xuất hiện càng lúc càng đông, trong đó có những sinh viên đến để báo danh giống Kỷ Thần Hi, cũng có những sinh viên là anh chị ở khoá trên.
Trang phục Kỷ Thần Hi mặc đến trường hôm nay vô cùng đơn giản. Cô khoác lên mình một chiếc váy dài, thoáng nhẹ và mềm mại. Váy có thiết kế đơn giản nhưng tinh tế, với chất liệu chiffon tạo ra những đường nét mềm mại và bay bổng khi cô di chuyển.
Tuy nhiên, Kỷ Thần Hi đã quên mất một chuyện. Từ sau sự cố sập phòng của Farmer Life, tên tuổi của cô đã nổi đình nổi đám trong giới giải trí, dù cô chẳng cần làm gì thì hot search mang tên cô vẫn nhiều lần chiếm giữ bảng xếp hạng. Chưa kể, nhóm fan của thần tiên tỷ tỷ R Quốc đã vượt ngưỡng sáu mươi hai triệu fan, trở thành một trong những cộng đồng fan lớn nhất giới ZBiz.
Cũng chính vì thế, việc Kỷ Thần Hi không hề hoá trang hay đeo bất kỳ phụ kiện gì để che chắn gương mặt, đã khiến cho một số người chú ý đến cô.
Một thiếu niên trong có vẻ khá trưởng thành và ưa nhìn, dè dặt đi đến trước mặt Kỷ Thần Hi, khiến cô hơi bất ngờ mà dừng bước, rồi hỏi:“Bạn học, cần giúp gì à?”
Gương mặt chàng thiếu niên bỗng ửng đỏ, căng thẳng mở lời:“Học muội…muội…muội có phải…có phải là tiểu tỷ tỷ Nước R không?”
Kỷ Thần Hi đột nhiên cảm thấy sống lưng lành lạnh, khẽ rùng mình một cái, vẻ mặt gượng gạo đáp lời:“Không phải.”
Chàng thiếu niên biết cô đang nói dối nhưng không có cách nào vạch trần, ngượng ngùng xin lỗi nói nhận nhầm người rồi lập tức chạy đi.
Kỷ Thần Hi:"…"
Đùa nhau đấy à? Gây hoạ xong rồi chạy! Quả bom sắp nổ bên cạnh cô thì tính sau đây hả!
“Học muội.”
“…”
“Tiểu tỷ tỷ.”
“…”
Không đúng, vì sao cô phải chột dạ? Kỷ Thần Hi quay sang chống nạnh chấp vấn người nào đó:“Đêm qua anh tự ý rời khỏi buổi tiệc, hôm nay không cần đi giải quyết hệ lụy sao? Chỉ là báo danh và đăng ký chuyên ngành thôi, anh không cần đi cùng em đâu, mau về đi!”
Kỷ Thần Hi còn nghĩ Tịch Cảnh Dương lại tiếp tục diễn vai nam trà xanh của anh, nào ngờ Tịch Cảnh Dương lại rất vui vẻ đồng ý, căn dặn cô một vài điều rồi rời đi.
Kỷ Thần Hi đứng hình:"???"
Thôi được rồi, đừng ai làm phiền cô học tập!
Do bị nhận ra trước đó, nên Kỷ Thần Hi đã biết rút kinh nghiệm, để tránh phiền phức, cô mang thêm một chiếc khẩu trang đen và một cặp kính gọng bạc không tròng, thành công hoá trang thành một sinh viên có vẻ ngoài bình thường.
Khuôn viên của Đại Học A tổng thể vô cùng rộng, phải mất hơn ba mươi phút thì Kỷ Thần Hi mới tìm phòng giáo vụ. Tuy nhiên, chỉ vừa mới đi đến cửa phòng, còn chưa kịp gõ cửa thì bên trong đã vang lên tiếng cãi nhau vô cùng căng thẳng.
“Tân trạng nguyên toàn quốc là học sinh ban tự nhiên, vậy mà khoa văn các người cũng muốn tới tranh người, có biết xấu hổ không hả?”
“Tại sao không thể? Tân trạng nguyên đạt điểm tuyệt đối, đồng nghĩa với việc em ấy không chỉ giỏi mấy môn tự nhiên cứng ngắc như mấy người rồi! Người ta là một tiểu mỹ như xinh đẹp như hoa, đương nhiên là phải chọn những ngành học nhẹ nhàng thơ mộng, chẳng lẻ lại chọn khoa vật lý rồi lại hói đầu như lão Nguỵ sao?”
Ngụy Thư Hãn ngồi không dính đạn lập tức phản bác:“Ê nè, ai đụng gì tới bạn vậy bạn ơi? Ai trêu gì bạn? Khoa vật lý chính là khoa được đầu tư nhiều nhất trường đâu phải là tự nhiên? Những nghiên cứu của chúng tôi đều sẽ ảnh hưởng nhất định đến sự phát triển của xã hội sau này, một thiên tài như tân trạng nguyên nên là một thành viên trong đó!”
Trịnh Hằng nhàn nhã nhấp nháp hóp trà, dùng một câu nói khiến cả phòng đang ồn ào liền trở nên im lặng.
“Các người cứ mãi tranh nhau việc tân trạng nguyên về khoa ai, nhưng cái người có nghĩ đến việc…cô bé ấy có chọn trường chúng ta không?”
Toàn bộ giảng viên vừa rồi còn sôi máu cãi nhau, giờ như bị dội một gáo nước lạnh.
…----------------…
Cũng may hai cha con họ còn chưa kịp thích ứng với thông tin động trời vừa nghe được, nên đã không đuổi theo.
Đến khi nhìn ngó xung quanh không thấy bóng người nào nữa, Kỷ Thần Hi tức giận quát Tịch Cảnh Dương:“Anh có cần đem nó bên người vậy không!”
Từ sau khi có danh phận chính thức, Tịch Cảnh Dương ngày càng thích diễn vai anh chồng yếu đuối hay bị vợ bắt nạt, vẻ mặt buồn tủi chủ động nhận lỗi:“Ừm, anh sai rồi.”
Kỷ Thần Hi:"…"
Hít một hơi thật sâu, cô cố nén cảm xúc muốn đánh người lại, đúng thật là khi nhớ lại toàn bộ, xu hương bạo lực của cô cũng muốn trở lại rồi.
“Được rồi, đến phòng giáo vụ, em sẽ hỏi về chuyện giấy báo bị mất, đi thôi.”
Đoán chừng giấy báo đã được gửi về Đế Cung Sơn Trang, việc quay về đó lấy cũng không phải là không thể, nhưng nếu có cách khác tốt hơn vậy thì sao lại không thử.
Đang trong khuôn viên trường học, nên dù không muốn thì hai người cũng phải tém tém lại, không thể show ân ái một cách lộ liễu. Vì vậy tuy đi cùng nhau nhưng nhìn cả hai vô cùng xa cách.
Lúc này sinh viên trong trường xuất hiện càng lúc càng đông, trong đó có những sinh viên đến để báo danh giống Kỷ Thần Hi, cũng có những sinh viên là anh chị ở khoá trên.
Trang phục Kỷ Thần Hi mặc đến trường hôm nay vô cùng đơn giản. Cô khoác lên mình một chiếc váy dài, thoáng nhẹ và mềm mại. Váy có thiết kế đơn giản nhưng tinh tế, với chất liệu chiffon tạo ra những đường nét mềm mại và bay bổng khi cô di chuyển.
Tuy nhiên, Kỷ Thần Hi đã quên mất một chuyện. Từ sau sự cố sập phòng của Farmer Life, tên tuổi của cô đã nổi đình nổi đám trong giới giải trí, dù cô chẳng cần làm gì thì hot search mang tên cô vẫn nhiều lần chiếm giữ bảng xếp hạng. Chưa kể, nhóm fan của thần tiên tỷ tỷ R Quốc đã vượt ngưỡng sáu mươi hai triệu fan, trở thành một trong những cộng đồng fan lớn nhất giới ZBiz.
Cũng chính vì thế, việc Kỷ Thần Hi không hề hoá trang hay đeo bất kỳ phụ kiện gì để che chắn gương mặt, đã khiến cho một số người chú ý đến cô.
Một thiếu niên trong có vẻ khá trưởng thành và ưa nhìn, dè dặt đi đến trước mặt Kỷ Thần Hi, khiến cô hơi bất ngờ mà dừng bước, rồi hỏi:“Bạn học, cần giúp gì à?”
Gương mặt chàng thiếu niên bỗng ửng đỏ, căng thẳng mở lời:“Học muội…muội…muội có phải…có phải là tiểu tỷ tỷ Nước R không?”
Kỷ Thần Hi đột nhiên cảm thấy sống lưng lành lạnh, khẽ rùng mình một cái, vẻ mặt gượng gạo đáp lời:“Không phải.”
Chàng thiếu niên biết cô đang nói dối nhưng không có cách nào vạch trần, ngượng ngùng xin lỗi nói nhận nhầm người rồi lập tức chạy đi.
Kỷ Thần Hi:"…"
Đùa nhau đấy à? Gây hoạ xong rồi chạy! Quả bom sắp nổ bên cạnh cô thì tính sau đây hả!
“Học muội.”
“…”
“Tiểu tỷ tỷ.”
“…”
Không đúng, vì sao cô phải chột dạ? Kỷ Thần Hi quay sang chống nạnh chấp vấn người nào đó:“Đêm qua anh tự ý rời khỏi buổi tiệc, hôm nay không cần đi giải quyết hệ lụy sao? Chỉ là báo danh và đăng ký chuyên ngành thôi, anh không cần đi cùng em đâu, mau về đi!”
Kỷ Thần Hi còn nghĩ Tịch Cảnh Dương lại tiếp tục diễn vai nam trà xanh của anh, nào ngờ Tịch Cảnh Dương lại rất vui vẻ đồng ý, căn dặn cô một vài điều rồi rời đi.
Kỷ Thần Hi đứng hình:"???"
Thôi được rồi, đừng ai làm phiền cô học tập!
Do bị nhận ra trước đó, nên Kỷ Thần Hi đã biết rút kinh nghiệm, để tránh phiền phức, cô mang thêm một chiếc khẩu trang đen và một cặp kính gọng bạc không tròng, thành công hoá trang thành một sinh viên có vẻ ngoài bình thường.
Khuôn viên của Đại Học A tổng thể vô cùng rộng, phải mất hơn ba mươi phút thì Kỷ Thần Hi mới tìm phòng giáo vụ. Tuy nhiên, chỉ vừa mới đi đến cửa phòng, còn chưa kịp gõ cửa thì bên trong đã vang lên tiếng cãi nhau vô cùng căng thẳng.
“Tân trạng nguyên toàn quốc là học sinh ban tự nhiên, vậy mà khoa văn các người cũng muốn tới tranh người, có biết xấu hổ không hả?”
“Tại sao không thể? Tân trạng nguyên đạt điểm tuyệt đối, đồng nghĩa với việc em ấy không chỉ giỏi mấy môn tự nhiên cứng ngắc như mấy người rồi! Người ta là một tiểu mỹ như xinh đẹp như hoa, đương nhiên là phải chọn những ngành học nhẹ nhàng thơ mộng, chẳng lẻ lại chọn khoa vật lý rồi lại hói đầu như lão Nguỵ sao?”
Ngụy Thư Hãn ngồi không dính đạn lập tức phản bác:“Ê nè, ai đụng gì tới bạn vậy bạn ơi? Ai trêu gì bạn? Khoa vật lý chính là khoa được đầu tư nhiều nhất trường đâu phải là tự nhiên? Những nghiên cứu của chúng tôi đều sẽ ảnh hưởng nhất định đến sự phát triển của xã hội sau này, một thiên tài như tân trạng nguyên nên là một thành viên trong đó!”
Trịnh Hằng nhàn nhã nhấp nháp hóp trà, dùng một câu nói khiến cả phòng đang ồn ào liền trở nên im lặng.
“Các người cứ mãi tranh nhau việc tân trạng nguyên về khoa ai, nhưng cái người có nghĩ đến việc…cô bé ấy có chọn trường chúng ta không?”
Toàn bộ giảng viên vừa rồi còn sôi máu cãi nhau, giờ như bị dội một gáo nước lạnh.
…----------------…