Hiện tại nhóm người của Kỷ Thần Hi đều đã tập trung về lại một căn phòng lớn ở tầng cao nhất của trung tâm thương mại, để cùng nhau bàn bạc đối sách và chờ đợi kết quả kiểm tra.
Đến hiện tại Kỷ Thần Hi mới biết, Tịch Cảnh Dương không chỉ là bạn bè thân thiết của Mặc Bắc Hàn, mà anh còn là cố vấn đặc biệt của quân khu do Mặc Bắc Hàn chỉ huy.
Và với tư cách là một nhân chứng quan trọng, cô cũng có thể tham gia vào cuộc thảo luận tác chiến của bọn họ. Trước tiên, Tịch Cảnh Dương dành riêng vài phút ngắn để tóm tắt lại tình hình trước mắt, cũng như suy đoán của bọn họ cho cô biết.
Kỷ Thần Hi không giấu được ngạc nhiên khi nghe Tịch Cảnh Dương kể về chuyện Virus và nghiên cứu bị cấm mà thốt lên:"Really? Khủng bố sinh học?"
Vốn dĩ cô chỉ nghĩ đây là cuộc khủng bố tự phát, chủ yếu là khiêu chiến với quân đội Nước Z, nào ngờ mục đích thật sự lại kinh khủng như thế.
Phải biết rằng, thứ nghiên cứu đã bị các tổ chức y học quốc tế ngăn cấm thì tuyệt đối là những nghiên cứu có tính chất nguy hiểm đến nhân loại. Vậy mà tên bác học điên kia lại muốn tung thứ nghiên cứu bán thành phẩm đó của hắn vào cộng đồng? Đây chẳng khác nào hành động muốn hủy diệt loài người!
"Đúng thật là ông ta không điên đến mức đó..." Tịch Cảnh Dương trầm ngâm suy nghĩ một lúc lâu, dường như anh đã có câu trả lời cho mình, nhưng vẫn đang chờ đợi kết quả kiểm tra, để xác định suy nghĩ của anh là đúng.
Trong lúc đó Mặc Bắc Hàn đang xem xét những quả bom hạch kích đã được Kỷ Hàn Phi giúp vô hiệu. Quả nhiên không phải loại bom của bọn người vùng tam giác vàng hay sử dụng, càng khiến anh chắc chắn về suy đoán của Tịch Cảnh Dương hơn.
"Bọn chúng đã khai ra chưa?" Mặc Bắc Hàn tuy không rời mắt khỏi mấy quả bom nhưng giọng điệu vô cùng nặng nề hỏi.
Những đồng đội của anh nhìn nhau một cái, lo sợ báo cáo:"Thủ trưởng...bọn chúng có giấu thuốc độc trong răng, trong lúc chúng ta thẩm vấn..."
"Chết hết rồi?" Không đợi anh chàng kia nói hết câu, Mặc Bắc Hàn với gương mặt lạnh tanh hỏi lại.
"Báo cáo! Quả thật là một số tên không qua khỏi, tuy nhiên vẫn còn hai tên đang hấp hối nên đã được đưa vào bệnh viện cấp cứu rồi."
Mặc Bắc Hàn đấm mạnh tay xuống bàn. Tình hình hiện tại có chút mất kiểm soát, lại để cho bọn người kia có cơ hội tự sát, khiến cho mọi manh mối bị đứt đoạn! Lần này anh đã quá sơ suất rồi!
"Muốn dùng thuốc độc tự sát?"
Giọng nói vừa cất lên thì ngay lập tức mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía của Kỷ Thần Hi. Một số người của quân đội bỗng cảm thấy khó chịu trong lòng. Tuy cô gái này có nhan sắc quá đỗi bắt mắt, nhưng để cô gái này vào đây...thật sự có chút phiền toái.
Nhưng khoảng khắc mọi người tỏ ra khó chịu với Kỷ Thần Hi, thì ngay lập tức nhận được ánh mắt sắt như dao từ người đang ngồi bên cạnh cô, khiến cho cả đám người đồng loạt nhìn đi hướng khác, không dám tỏ thái độ gì nữa.
Kỷ Thần Hi đương nhiên nhìn thấy được động tác nhỏ này của mọi người, cô mỉm cười lay lay cánh tay của Tịch Cảnh Dương nói:"Đừng doạ họ nữa, em vào đây đã là không đúng nguyên tắc rồi. Chẳng qua, em cảm thấy, em có thể giúp được mọi người đấy."
Mặc Bắc Hàn ở bên cạnh nghe thấy liền nhíu mày:"Nhóc có cách?"
"Gọi cẩn thận." Tịch Cảnh Dương thấp giọng nhắc nhở.
Mắc Bắc Hàn nghiến răng nói lại:"Em dâu, em có cách gì sao?"
Sở dĩ anh không nghi ngờ gì Kỷ Thần Hi, bởi vì anh biết thế lực sau lưng cô không đùa được, còn chưa nói đến cô còn là ân nhân cứu mạng của anh. Thực lực của cô thế nào, tuy anh không nắm rõ hoàn toàn, nhưng cô tuyệt đối không phải là một bình hoa chỉ biết nói mà không làm được.
Kỷ Thần Hi khẽ nhếch môi:"Nói về độc, khắp thế giới này tuyệt đối không ai có thể vượt mặt được Evan." Dù có đi chăng nữa, nhưng ông ấy cũng đã không còn nữa rồi. Vì thế, nói về hiểu biết độc dược, sẽ không một ai so được với em ấy.
Mặc Bắc Hàn:"Ý em là?"
Kỷ Thần Hi đã lấy lại được điện thoại từ Tịch Cảnh Dương, cô vừa gửi tin nhắn đi vừa giải thích:"Evan đã tiếp xúc với độc dược từ lúc còn rất nhỏ. Gia tộc em ấy cũng có nghiên cứu sâu về các loại độc. Cho nên, dù là bất cứ loại độc gì, em ấy đều có thể giải được. Trừ khi bọn chúng chết, nhưng chỉ cần còn thoi thóp một hơi thở, tiểu y thánh của tôi nhất định sẽ lôi được bọn họ về từ quỷ môn quan."
Thái độ của Kỷ Thần Hi vô cùng tự tin, nhưng trong mắt những người ở đây trừ Mặc Bắc Hàn và Tịch Cảnh Dương ra, thì ai cũng đang nghĩ cô đang khoác lác.
"Em gọi Evan đến đây sao?" Tịch Cảnh Dương có thể nhìn thấy tin nhắn cô gửi đi nên đã lên tiếng hỏi.
Kỷ Thần Hi đặt điện thoại về bàn đáp:"Không cần đến đây, đến thẳng bệnh viện luôn." Hàn Ca ở đây, em ấy nhất định cũng đang ở gần đây, tiện đường ghé qua bệnh viện luôn, hợp lí thế còn gì.
Đến hiện tại Kỷ Thần Hi mới biết, Tịch Cảnh Dương không chỉ là bạn bè thân thiết của Mặc Bắc Hàn, mà anh còn là cố vấn đặc biệt của quân khu do Mặc Bắc Hàn chỉ huy.
Và với tư cách là một nhân chứng quan trọng, cô cũng có thể tham gia vào cuộc thảo luận tác chiến của bọn họ. Trước tiên, Tịch Cảnh Dương dành riêng vài phút ngắn để tóm tắt lại tình hình trước mắt, cũng như suy đoán của bọn họ cho cô biết.
Kỷ Thần Hi không giấu được ngạc nhiên khi nghe Tịch Cảnh Dương kể về chuyện Virus và nghiên cứu bị cấm mà thốt lên:"Really? Khủng bố sinh học?"
Vốn dĩ cô chỉ nghĩ đây là cuộc khủng bố tự phát, chủ yếu là khiêu chiến với quân đội Nước Z, nào ngờ mục đích thật sự lại kinh khủng như thế.
Phải biết rằng, thứ nghiên cứu đã bị các tổ chức y học quốc tế ngăn cấm thì tuyệt đối là những nghiên cứu có tính chất nguy hiểm đến nhân loại. Vậy mà tên bác học điên kia lại muốn tung thứ nghiên cứu bán thành phẩm đó của hắn vào cộng đồng? Đây chẳng khác nào hành động muốn hủy diệt loài người!
"Đúng thật là ông ta không điên đến mức đó..." Tịch Cảnh Dương trầm ngâm suy nghĩ một lúc lâu, dường như anh đã có câu trả lời cho mình, nhưng vẫn đang chờ đợi kết quả kiểm tra, để xác định suy nghĩ của anh là đúng.
Trong lúc đó Mặc Bắc Hàn đang xem xét những quả bom hạch kích đã được Kỷ Hàn Phi giúp vô hiệu. Quả nhiên không phải loại bom của bọn người vùng tam giác vàng hay sử dụng, càng khiến anh chắc chắn về suy đoán của Tịch Cảnh Dương hơn.
"Bọn chúng đã khai ra chưa?" Mặc Bắc Hàn tuy không rời mắt khỏi mấy quả bom nhưng giọng điệu vô cùng nặng nề hỏi.
Những đồng đội của anh nhìn nhau một cái, lo sợ báo cáo:"Thủ trưởng...bọn chúng có giấu thuốc độc trong răng, trong lúc chúng ta thẩm vấn..."
"Chết hết rồi?" Không đợi anh chàng kia nói hết câu, Mặc Bắc Hàn với gương mặt lạnh tanh hỏi lại.
"Báo cáo! Quả thật là một số tên không qua khỏi, tuy nhiên vẫn còn hai tên đang hấp hối nên đã được đưa vào bệnh viện cấp cứu rồi."
Mặc Bắc Hàn đấm mạnh tay xuống bàn. Tình hình hiện tại có chút mất kiểm soát, lại để cho bọn người kia có cơ hội tự sát, khiến cho mọi manh mối bị đứt đoạn! Lần này anh đã quá sơ suất rồi!
"Muốn dùng thuốc độc tự sát?"
Giọng nói vừa cất lên thì ngay lập tức mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía của Kỷ Thần Hi. Một số người của quân đội bỗng cảm thấy khó chịu trong lòng. Tuy cô gái này có nhan sắc quá đỗi bắt mắt, nhưng để cô gái này vào đây...thật sự có chút phiền toái.
Nhưng khoảng khắc mọi người tỏ ra khó chịu với Kỷ Thần Hi, thì ngay lập tức nhận được ánh mắt sắt như dao từ người đang ngồi bên cạnh cô, khiến cho cả đám người đồng loạt nhìn đi hướng khác, không dám tỏ thái độ gì nữa.
Kỷ Thần Hi đương nhiên nhìn thấy được động tác nhỏ này của mọi người, cô mỉm cười lay lay cánh tay của Tịch Cảnh Dương nói:"Đừng doạ họ nữa, em vào đây đã là không đúng nguyên tắc rồi. Chẳng qua, em cảm thấy, em có thể giúp được mọi người đấy."
Mặc Bắc Hàn ở bên cạnh nghe thấy liền nhíu mày:"Nhóc có cách?"
"Gọi cẩn thận." Tịch Cảnh Dương thấp giọng nhắc nhở.
Mắc Bắc Hàn nghiến răng nói lại:"Em dâu, em có cách gì sao?"
Sở dĩ anh không nghi ngờ gì Kỷ Thần Hi, bởi vì anh biết thế lực sau lưng cô không đùa được, còn chưa nói đến cô còn là ân nhân cứu mạng của anh. Thực lực của cô thế nào, tuy anh không nắm rõ hoàn toàn, nhưng cô tuyệt đối không phải là một bình hoa chỉ biết nói mà không làm được.
Kỷ Thần Hi khẽ nhếch môi:"Nói về độc, khắp thế giới này tuyệt đối không ai có thể vượt mặt được Evan." Dù có đi chăng nữa, nhưng ông ấy cũng đã không còn nữa rồi. Vì thế, nói về hiểu biết độc dược, sẽ không một ai so được với em ấy.
Mặc Bắc Hàn:"Ý em là?"
Kỷ Thần Hi đã lấy lại được điện thoại từ Tịch Cảnh Dương, cô vừa gửi tin nhắn đi vừa giải thích:"Evan đã tiếp xúc với độc dược từ lúc còn rất nhỏ. Gia tộc em ấy cũng có nghiên cứu sâu về các loại độc. Cho nên, dù là bất cứ loại độc gì, em ấy đều có thể giải được. Trừ khi bọn chúng chết, nhưng chỉ cần còn thoi thóp một hơi thở, tiểu y thánh của tôi nhất định sẽ lôi được bọn họ về từ quỷ môn quan."
Thái độ của Kỷ Thần Hi vô cùng tự tin, nhưng trong mắt những người ở đây trừ Mặc Bắc Hàn và Tịch Cảnh Dương ra, thì ai cũng đang nghĩ cô đang khoác lác.
"Em gọi Evan đến đây sao?" Tịch Cảnh Dương có thể nhìn thấy tin nhắn cô gửi đi nên đã lên tiếng hỏi.
Kỷ Thần Hi đặt điện thoại về bàn đáp:"Không cần đến đây, đến thẳng bệnh viện luôn." Hàn Ca ở đây, em ấy nhất định cũng đang ở gần đây, tiện đường ghé qua bệnh viện luôn, hợp lí thế còn gì.