Nghe nói đến đây, sắc mặt Kỷ Thần Hi lạnh băng, cô biết có người đang quan sát mình, nên từ đầu đến cuối đều không hành động tùy tiện, tránh bị bọn người đó nghi ngờ. Và ắt hẳn hai người còn lại chính là người của Tịch Cảnh Dương, họ không hành động cũng là vì đã phát hiện ra điều bất thường.
"Anh đang giám sát qua camera sao?" Dù biết được dưới ghế cô đang ngồi có thể có hai ba quả bom, có thể nổ bất cứ lúc nào nhưng Kỷ Thần Hi vẫn rất điềm tĩnh.
Người bên kia đầu dây lập tức trả lời:"Cô không cần lo lắng, dựa theo sáu quả bom chúng tôi vô hiệu quá được ở tầng dưới, thì thời gian phát nổ còn hơn hai giờ. Chúng tôi sẽ cố gắng tiếp cận và khống chế ba tên khủng bố đó sớm nhất. Cô cứ phối hợp theo là được."
"Vậy cô gái đi với tôi lúc nãy vẫn an toàn chứ?"
Bên đầu dây kia bỗng im bặt, Kỷ Thần Hi lập tức hiểu ra vấn đề, sắc mặt cô cũng trở nên rất u ám:"Còn sống không?"
"Vẫn còn..." Người bên kia dường như cũng không muốn che giấu nữa mà nói thẳng.
Dù biết Diệp Mộc Âm chưa gặp nguy hiểm đến tính mạng, nhưng chắc chắn cô ấy vẫn đang trong tình thế nguy hiểm, vẻ mặt của Kỷ Thần Hi cũng chẳng tốt lên được bao nhiêu.
"Được, tôi biết rồi.Còn nữa, Cảnh Dương đang trên đường đến đây, anh mau tìm cách cản anh ấy lại đi."
Nói xong không đợi người kia kịp trả lời, Kỷ Thần Hi đã dứt khoát tắt máy.
Người đàn ông nhìn màn hình điện thoại mà bất lực. Ngăn Tịch Cảnh Dương lại? Anh ta có khả năng đó à? Chỉ mong trước khi hắn ta đến đây, bọn họ sẽ giải quyết được bọn khủng bố trong trung tâm thương mại này.
Sở dĩ hiện tại bọn họ vẫn chưa hành động, cũng bởi vì ngoài ba tên khủng bố ở tầng này ra, bọn chúng vẫn còn vài tên đồng bọn đang bắt giữ con tin và giam giữ họ bên trong nhà kho tầng 7.
Nếu như bọn chúng cứ mãi liên lạc không được với hai tên ở tầng dưới, rất có khả năng con tin sẽ gặp nguy hiểm. Tình hình bây giờ vô cùng rối ren, khiến anh cảm thấy hối hận, đáng lẻ ban nãy không nên gọi cho Tịch Cảnh Dương.
Chuyện phải kể về mấy giờ trước.
Hiện tại người của quân khu Xích Diệm đã bắt giữ được tên trùm của bọn khủng bố đến từ vùng tam giác vàng. Cứ tưởng sẽ có thể khống chế được đoàn hội của hắn ta, không ngờ bọn chúng như phát điên, trực tiếp khiêu chiến đặc chủng Nước Z, dùng mạng sống người dân cả nước làm điều kiện trao đổi, thả thủ lĩnh của bọn chúng ra.
Tuy đã có đề phòng từ trước, như họ không ngờ đến bọn chúng dùng mạng mình để đổi mạng người dân Nước Z. Dù bọn chúng không thoát được, cũng sẽ bắt người khác chết cùng.
Bọn chúng chia nhau đặt bom ở nhiều nơi có đông người qua lại, từ sân bây quốc tế, bệnh viện, nhà hàng, công viên và cuối cùng là các trung tâm thương mại.
Có thể bọn chúng cũng đã tra được, quân khu Xích Diệm nằm gần Long Thành, nên bọn chúng đang đẩy mạnh khủng bố ở khu vực này.
Dù có phòng bị cẩn thận, nhưng thông báo đưa ra cho người dân vẫn khá muộn. Số lượng người đến những nơi công cộng vẫn vô cùng đông. Một khi người của quân đội tiến hành sơ tán khẩn cấp, sẽ kinh động đến bọn khủng bố, khiến bọn chúng chó cùng rứt giậu. Thế nên, người dân đang đi trên đường đều có thể trở thành con tin của bọn khủng bố.
Mà anh, thân là thủ trưởng quân khu nên đương nhiên cũng sẽ đích thân tham gia tác chiến. Trùng hợp thay, lúc mặc thường phục trà trộn vào đám đông ở trung tâm thương mại, anh lại tình cờ gặp phải Kỷ Thần Hi.
Tuy nhiều lần muốn nhắc nhở cô, nhưng anh phát hiện ra có một cô gái luôn đi theo phía sau cô, đã thế dường như còn đang quay chụp Kỷ Thần Hi.
Vì tránh lộ sơ hở nên anh chỉ đành đến phòng giám sát trước, nơi mà đồng đội của anh đã bố trí mọi thiết bị cần thiết cho việc quan sát mọi ngóc ngách của trung tâm thương mại.
Khi tra ra được vị trí của sáu quả bom ở tầng 6, bọn họ gấp rút tiến hành vô hiệu hoá những quả bom đó. Đồng thời cũng khống chế được hai tên trong số tám tên khủng bố ở trung tâm thương mại.
Tuy nhiên, ở tầng 7, ba tên đồng bọn kia vô cùng khôn ngoan. Bọn chúng đều lựa chọn những điểm mù của camera giám sát để tiến hành đặt bom. Chưa kể, bọn chúng còn ẩn nấp rồi đánh úp bất ngờ, bắt giữ bốn con tin!
...----------------...