Nam Kha tuy chưa nhìn thấy phản ứng của người xem, nhưng anh biết mọi người đều sẽ nghi ngờ tính chính xác của câu trả lời, dù sao vị đại boss đó vô cùng bí ẩn.
Vì thế khi đọc câu hỏi xong, trước khi đến phần trả lời của người chơi, Nam Kha giải thích thêm:“Có phải mọi người đều thắc mắc với câu hỏi không? Ha ha, thật ra cách đây vài phút tôi cũng không biết được câu trả lời chính xác đâu. Nhưng mà…mọi người quên trong chuyến lần này, có sự xuất hiện của một vị tổng tài đến từ công ty top 100 thế giới sao?”
Phía xe còn lại, Tịch Cảnh Dương nghe đến đây thì hiếm hoi ngẩng đầu lên, vừa hay bắt gặp ánh đang nhìn anh chằm chằm của người nào đó.
Ồ, thật sự là bị nhận ra rồi à.
Kỷ Thần Hi thầm lắc đầu cười khẽ. Chưa gì hết bạn trai cô đã để *rơi một cái áo giáp rồi.
Chú thích: *rơi một cái áo giáp có nghĩ là ám chỉ những người có nhiều thân phận nhưng luôn giấu giếm, vô tình để lộ một thân phận ra ngoài.
Bên kia Nam Kha tiếp tục nói:“Dân thường như chúng ta đương nhiên không có cơ hội tiếp xúc với vị đại boss đó, nhưng những đại lão trong ngành thì là trường hợp khác rồi. Vì vậy mọi người cứ việc tin tưởng ở đáp án của chương trình nhé!”
“Được, tiếp theo ta sẽ kiểm tra thời gian trên đồng hồ của hai người đã giơ lên đầu tiên nhé.”
Lúc này Nam Kha và Tăng Thiên Châu cùng lúc kiểm tra đồng hồ của Vũ Quang và Kỷ Thần Hi, ngay sau đó giọng nói phấn khích của Tăng Thiên Châu lần nữa vang lên.
“Xin chúc mừng bạn học Kỷ với thời gian là 1 phút 02 giây đã giành được quyền trả lời. Cũng xin chia buồn với bạn học tiểu Vũ vì chậm hơn chỉ 2 giây.”
Lúc này Kỷ Thần Hi khẽ ngẫm nghĩ một lúc rồi đặt câu hỏi:“Ban nãy luật của thầy Nam đưa ra, có nói trả lời sai sẽ bị gì không?”
Nam Kha:“Hả?”
“Chẳng hạn như bây giờ tôi trả lời sai thì câu hỏi sẽ không được tính điểm nữa.”
Và tôi thuận lợi đứng ở vị trí thứ 2.
Câu cuối cùng Kỷ Thần Hi không nói ra, nhưng trên gương mặt xinh đẹp là biểu thị ra điều đó vô cùng lộ liễu.
Nam Kha biết Kỷ Thần Hi đang muốn lách luật để ôm vững vị trí số 2.
Ha! Nghĩ hay đấy! Nhưng không có đâu bé ơi!
“Bạn học Kỷ, trả lời sai sao lại không có chuyện gì được? Sẽ bị trừ điểm đó.”
Kỷ Thần Hi nhướn mày:“Ban nãy anh không nói thế.”
Nam Kha tỏ vẻ vô tội:“Luật là do đạo diễn đặt ra, chính xác là bên trong có một điều ghi ra là trả lời sai sẽ bị trừ 5 điểm đấy. Bạn học Kỷ không tin, thì tôi sẽ nối máy với đạo diễn ngay, bạn có thể trực tiếp đối chất với ngài ấy.’”
Đạo diễn không hề động tới phần ra đề vô cớ bị lấy ra chắn đạn:"???"
Kỷ Thần Hi lần nữa thở dài:“Tịch Cảnh Dương, Tịch Gia Thủ Đô.”
“Quả nhiên.” Phong Dục không nhịn được cười nói khẽ.
Phong Tinh Nguyệt nghe thấy khó hiểu hỏi lại:“Quả nhiên gì?”
“Không có gì, chẳng qua anh phát hiện ra một chuyện khá thú vị thôi.”
“Thần thần bí bí, em không quản anh nữa.”
Lúc này Nam Kha đã ngăn cản Tăng Thiên Châu công bố kết quả ngay, mà lại đặt thêm một câu hỏi:“Trước tiên tôi xin phép không nói ra đáp án ngay, vì tôi rất tò mò một chuyện, bạn học Kỷ, bạn còn biết gì về vị Tịch Tổng này không?”
Kỷ Thần Hi bày ra bộ dáng đầy suy tư.
Anh ấy sao? Hừm…Một tên cầm thú già đầu nhưng có ý đồ với bé gái chưa thành niên. Một tên ngốc lụy tình, thà cô độc cả đời chứ không cho bất kỳ người phụ nữ nào khác chạm vào người. Là người chỉ vì một lần nhận ơn cứu mạng mà muốn dùng cả đời để báo ơn. Là người mà cô lỡ dây vào rồi thì chẳng nỡ buông tay.
“Vị Tịch Tổng này tuy khá bí ẩn với mọi người, nhưng ở Nước R anh ta rất nổi tiếng.”
Nam Kha:“À, hoá ra bạn học Kỷ cũng nhờ từng sinh sống ở R Quốc nên mới biết đến vị Tịch Tổng này. Vì thế xin chúc mừng, 20 điểm cuối cùng, đồng thời là người chiến thắng của trò chơi PK kiến thức và IQ bậc cao!”
Tăng Thiên Châu bĩu môi không vui:“Thầy Nam, anh lại cướp mic của tôi rồi.”
Nam Kha nhận ra vì quá cao hứng nên giành mất công việc của đồng nghiệp thì chỉ biết cười hề hề nhận lỗi.
Trên kênh bình luận.
[Ngó lên trời trời cao có thấu, thấu, thấu thấu! Mà ngó xuống đất thấy đất trồng thing thing, thing, thing! Anh em ơi quẩy lên! “Thần tiên muội muội” là no1!]
[@Fan của thần tiên tỷ tỷ R Quốc mau đổi tên đi, hãy đổi tên là “Thần tiên tiểu muội uy vũ”!]
[Hi Thần thắng rồi, gáy lên thôi! Mấy đứa bảo chị nhà bọn tao là bình bông đâu? Sao trốn hết rồi? Dậy mà ẳng đi!]
[Mọi người! Cấp báo cấp báo! Tôi vừa tìm ra được tài khoản zbo của nữ thần nè! @Điềm Thần Lam Hi]
[Tin chuẩn không người anh em?]
[Tôi ngồi soi danh sách follow của tiểu trợ lý Diệp, chỉ có tài khoản này không phải là nghệ sĩ thôi, nên nhất định là tài khoản của nữ thần!]
[Chậc, sao lại chắn chắn hay thế? Lỡ đầu không phải thì sao? Dù sao thì tiểu trợ lý Diệp là fan girl có tiếng, có thể là cô ấy đi follow một nghệ sĩ vô danh nào đó thôi.]
[Tôi mặc kệ! Có Thần có Hi thì tôi follow tất!]
…----------------…
Vì thế khi đọc câu hỏi xong, trước khi đến phần trả lời của người chơi, Nam Kha giải thích thêm:“Có phải mọi người đều thắc mắc với câu hỏi không? Ha ha, thật ra cách đây vài phút tôi cũng không biết được câu trả lời chính xác đâu. Nhưng mà…mọi người quên trong chuyến lần này, có sự xuất hiện của một vị tổng tài đến từ công ty top 100 thế giới sao?”
Phía xe còn lại, Tịch Cảnh Dương nghe đến đây thì hiếm hoi ngẩng đầu lên, vừa hay bắt gặp ánh đang nhìn anh chằm chằm của người nào đó.
Ồ, thật sự là bị nhận ra rồi à.
Kỷ Thần Hi thầm lắc đầu cười khẽ. Chưa gì hết bạn trai cô đã để *rơi một cái áo giáp rồi.
Chú thích: *rơi một cái áo giáp có nghĩ là ám chỉ những người có nhiều thân phận nhưng luôn giấu giếm, vô tình để lộ một thân phận ra ngoài.
Bên kia Nam Kha tiếp tục nói:“Dân thường như chúng ta đương nhiên không có cơ hội tiếp xúc với vị đại boss đó, nhưng những đại lão trong ngành thì là trường hợp khác rồi. Vì vậy mọi người cứ việc tin tưởng ở đáp án của chương trình nhé!”
“Được, tiếp theo ta sẽ kiểm tra thời gian trên đồng hồ của hai người đã giơ lên đầu tiên nhé.”
Lúc này Nam Kha và Tăng Thiên Châu cùng lúc kiểm tra đồng hồ của Vũ Quang và Kỷ Thần Hi, ngay sau đó giọng nói phấn khích của Tăng Thiên Châu lần nữa vang lên.
“Xin chúc mừng bạn học Kỷ với thời gian là 1 phút 02 giây đã giành được quyền trả lời. Cũng xin chia buồn với bạn học tiểu Vũ vì chậm hơn chỉ 2 giây.”
Lúc này Kỷ Thần Hi khẽ ngẫm nghĩ một lúc rồi đặt câu hỏi:“Ban nãy luật của thầy Nam đưa ra, có nói trả lời sai sẽ bị gì không?”
Nam Kha:“Hả?”
“Chẳng hạn như bây giờ tôi trả lời sai thì câu hỏi sẽ không được tính điểm nữa.”
Và tôi thuận lợi đứng ở vị trí thứ 2.
Câu cuối cùng Kỷ Thần Hi không nói ra, nhưng trên gương mặt xinh đẹp là biểu thị ra điều đó vô cùng lộ liễu.
Nam Kha biết Kỷ Thần Hi đang muốn lách luật để ôm vững vị trí số 2.
Ha! Nghĩ hay đấy! Nhưng không có đâu bé ơi!
“Bạn học Kỷ, trả lời sai sao lại không có chuyện gì được? Sẽ bị trừ điểm đó.”
Kỷ Thần Hi nhướn mày:“Ban nãy anh không nói thế.”
Nam Kha tỏ vẻ vô tội:“Luật là do đạo diễn đặt ra, chính xác là bên trong có một điều ghi ra là trả lời sai sẽ bị trừ 5 điểm đấy. Bạn học Kỷ không tin, thì tôi sẽ nối máy với đạo diễn ngay, bạn có thể trực tiếp đối chất với ngài ấy.’”
Đạo diễn không hề động tới phần ra đề vô cớ bị lấy ra chắn đạn:"???"
Kỷ Thần Hi lần nữa thở dài:“Tịch Cảnh Dương, Tịch Gia Thủ Đô.”
“Quả nhiên.” Phong Dục không nhịn được cười nói khẽ.
Phong Tinh Nguyệt nghe thấy khó hiểu hỏi lại:“Quả nhiên gì?”
“Không có gì, chẳng qua anh phát hiện ra một chuyện khá thú vị thôi.”
“Thần thần bí bí, em không quản anh nữa.”
Lúc này Nam Kha đã ngăn cản Tăng Thiên Châu công bố kết quả ngay, mà lại đặt thêm một câu hỏi:“Trước tiên tôi xin phép không nói ra đáp án ngay, vì tôi rất tò mò một chuyện, bạn học Kỷ, bạn còn biết gì về vị Tịch Tổng này không?”
Kỷ Thần Hi bày ra bộ dáng đầy suy tư.
Anh ấy sao? Hừm…Một tên cầm thú già đầu nhưng có ý đồ với bé gái chưa thành niên. Một tên ngốc lụy tình, thà cô độc cả đời chứ không cho bất kỳ người phụ nữ nào khác chạm vào người. Là người chỉ vì một lần nhận ơn cứu mạng mà muốn dùng cả đời để báo ơn. Là người mà cô lỡ dây vào rồi thì chẳng nỡ buông tay.
“Vị Tịch Tổng này tuy khá bí ẩn với mọi người, nhưng ở Nước R anh ta rất nổi tiếng.”
Nam Kha:“À, hoá ra bạn học Kỷ cũng nhờ từng sinh sống ở R Quốc nên mới biết đến vị Tịch Tổng này. Vì thế xin chúc mừng, 20 điểm cuối cùng, đồng thời là người chiến thắng của trò chơi PK kiến thức và IQ bậc cao!”
Tăng Thiên Châu bĩu môi không vui:“Thầy Nam, anh lại cướp mic của tôi rồi.”
Nam Kha nhận ra vì quá cao hứng nên giành mất công việc của đồng nghiệp thì chỉ biết cười hề hề nhận lỗi.
Trên kênh bình luận.
[Ngó lên trời trời cao có thấu, thấu, thấu thấu! Mà ngó xuống đất thấy đất trồng thing thing, thing, thing! Anh em ơi quẩy lên! “Thần tiên muội muội” là no1!]
[@Fan của thần tiên tỷ tỷ R Quốc mau đổi tên đi, hãy đổi tên là “Thần tiên tiểu muội uy vũ”!]
[Hi Thần thắng rồi, gáy lên thôi! Mấy đứa bảo chị nhà bọn tao là bình bông đâu? Sao trốn hết rồi? Dậy mà ẳng đi!]
[Mọi người! Cấp báo cấp báo! Tôi vừa tìm ra được tài khoản zbo của nữ thần nè! @Điềm Thần Lam Hi]
[Tin chuẩn không người anh em?]
[Tôi ngồi soi danh sách follow của tiểu trợ lý Diệp, chỉ có tài khoản này không phải là nghệ sĩ thôi, nên nhất định là tài khoản của nữ thần!]
[Chậc, sao lại chắn chắn hay thế? Lỡ đầu không phải thì sao? Dù sao thì tiểu trợ lý Diệp là fan girl có tiếng, có thể là cô ấy đi follow một nghệ sĩ vô danh nào đó thôi.]
[Tôi mặc kệ! Có Thần có Hi thì tôi follow tất!]
…----------------…