[A.G: Anh có đó không?]
[JJ: Hửm?]
[A.G: Em có thể lên đó tìm anh không?]
[JJ: ?]
[A.G: Anh cứ trả lời là được hay không đi!!!]
[JJ: Được.]
Tịch Cảnh Dương vừa gửi tin nhắn đi, cánh cửa phòng làm việc của anh đã bị đẩy ra, một bóng dáng quen thuộc nhanh như bay xà vào lòng anh.
Tịch Cảnh Dương thoáng bất ngờ:"Sao thế? Có người bắt nạt em?"
Kỷ Thần Hi ôm anh, vùi mặt vào hõm vai anh, bĩu môi:"Rõ ràng ở đây không ai cần em giúp cả, kỹ năng chuyên môn của họ đều rất tốt, em ở trong phòng làm việc cứ như bảo vật trấn cửa, chán muốn chết."
Tịch Cảnh Dương mỉm cười xoa xoa đầu cô:"Em giỏi về máy tính, vậy trong lĩnh vực trí tuệ nhân tạo, em biết được bao nhiêu?"
Kỷ Thần Hi ngẩng đầu lên, đối diện ánh mắt của anh trả lời:"Quả thật AI không phải thế mạnh của em, nhưng không đến nỗi quá kém."
Tịch Cảnh Dương chồm người về phía trước, kéo một sấp tài liệu phía góc bàn đến bên cạnh mình, anh chỉ vào sấp tài liệu đó rồi nói với cô:"Đây là một số dự án sắp tới của công ty, em có thể giúp anh phân loại và hoạch định kế hoạch phát triển không?"
Hai mắt Kỷ Thần Hi phát sáng, nhưng cô khẽ ho nhẹ một cái rồi dè dặt hỏi lại:"Nếu dự án liên quan đến AI, chẳng phải là dự án trọng điểm của công ty sao? Giao cho tay ngang như em...anh chắc chứ?"
Tịch Cảnh Dương không trả lời mà hỏi ngược lại cô:"Em sẽ không làm được?"
Kỷ Thần Hi nhíu mày đáp ngay:"Tất nhiên là em làm được!"
Khoé môi người đàn ông cong thành nụ cười nhẹ:"Vậy thì tại sao anh phải nghi ngờ em, khi biết em thừa khả năng làm việc này? Nếu ngay cả lão đại của A&D còn không làm được, anh e rằng mấy dự án này cũng chỉ có thể ngâm nước nóng vĩnh viễn mà thôi."
Lời của Tịch Cảnh Dương khiến vẻ mặt của cô gái trước mắt thoáng cứng đờ. Kỷ Thần Hi sửng sốt hết mấy phút mới có thể lên tiếng:"Anh...anh...anh biết từ khi nào?"
Tuy cô không chắc chắn bản thân có từng nói với anh thân phận của cô ở A&D hay chưa, dù sao trí nhớ của cô cũng quá chấp vá, không tài nào nhớ được. Nhưng cô từng nghe chính anh kể về khoảng thời gian hai người ở bên nhau, mà trong suốt quá trình đó cô chưa từng nhắc đến A&D.
Tịch Cảnh Dương nhướng mày rồi đưa tay véo má cô gái của mình, anh nói:"Quả thật là cũng chỉ mới biết cách đây không lâu, dù sao em cũng giấu kỹ thế mà."
Anh cũng đâu ngờ được, người mà anh đấu tiền suốt một khoảng thời gian, để giành giật chiếc Bugatti kia, lại là người mà anh muốn tặng xe chứ.
Khoé môi Kỷ Thần Hi giật mạnh:"Nếu anh đã biết, vậy anh còn để em đến công ty anh làm việc, anh đây chính là đang bóc lột sức lao động của đối thủ đó!"
"Hửm? Vậy sao? Anh lại không nghĩ thế."
"Anh không nghĩ thế? Anh để hai boss lớn của A&D là em và anh trai em làm việc cho anh, thậm chí anh đã biết nhưng lại không nói gì. Bảo Bảo à, em có chút sợ anh rồi đấy."
Tịch Cảnh Dương giơ hai tay lên tỏ ý vô tội:"Cái gì của em là của em, cái gì của anh thì sau này cũng sẽ đều là của em. Sea, Tịch Thị, hay bất kì tài sản nào dưới tên anh đều sẽ là của em."
Kỷ Thần Hi ngây người nhìn chằm chằm anh, sau đó bật cười:"Bảo Bảo, anh đáng yêu thật đó, nhưng mà hồi môn nhiều thế này, em có chút cảm thấy...*vô công bất thụ lộc. Thế nên, mấy cái dự án này, để em."
*vô công bất thụ lộc: không bỏ ra công sức sẽ không nhận thưởng.
Nói rồi Kỷ Thần Hi ôm lấy sấp tài liệu muốn trở về phòng làm việc của phòng an ninh để làm, tránh ảnh hưởng công việc của Tịch Cảnh Dương.
Tuy nhiên mới đi được vài bước, cô nhớ đến một chuyện rồi quay lại hỏi anh:"Phòng an ninh toàn đàn ông độc thân, anh thật sự yên tâm để em làm việc ở đó?"
Tịch Cảnh Dương hơi mím môi, một vài giây sau anh mới trả lời:"Anh thật sự không vui, nhưng anh không có quyền ngăn cản em làm bất kỳ điều gì. Chỉ cần không phải chuyện nguy hiểm, anh sẽ luôn ủng hộ em. Em là cô gái tự do, anh không nên ràng buộc em vì bất cứ lí do nào đó. Tuy nhiên, nếu em muốn anh vui, em có thể chuyển bộ phận, lên đây làm trợ lý chủ tịch."
Kỷ Thần Hi mỉm cười đầy hạnh phúc, anh vẫn luôn như thế và cô thật sự thích một Tịch Cảnh Dương như thế. Ở bên cạnh anh, cô chưa từng phải chặt bỏ đôi cánh của mình, vì chỉ cần cô muốn anh sẽ toàn tâm toàn ý ủng hộ cô, anh sẽ luôn đặt cô lên vị trí ưu tiên nhất.
"Không được, em không muốn tranh việc của trợ lý kim thư ký Mục, anh ấy theo anh nhiều năm, sẽ hiểu phong cách làm việc của anh hơn. Vậy nha, em đi trước đây. Em nhất định sẽ giữ khoảng cách với bọn họ, nên anh đừng có không vui đó, tối nay gặp lại, tạm biệt."
Nói xong Kỷ Thần Hi vui vẻ ôm sấp tài liệu trở về phòng làm việc của mình. Tuy mọi người vẫn rất nhiệt tình với cô, nhưng cô luôn từ chối khéo sự quan tâm đó, rồi bắt đầu giải quyết đống tài liệu quan trọng kia.
[JJ: Hửm?]
[A.G: Em có thể lên đó tìm anh không?]
[JJ: ?]
[A.G: Anh cứ trả lời là được hay không đi!!!]
[JJ: Được.]
Tịch Cảnh Dương vừa gửi tin nhắn đi, cánh cửa phòng làm việc của anh đã bị đẩy ra, một bóng dáng quen thuộc nhanh như bay xà vào lòng anh.
Tịch Cảnh Dương thoáng bất ngờ:"Sao thế? Có người bắt nạt em?"
Kỷ Thần Hi ôm anh, vùi mặt vào hõm vai anh, bĩu môi:"Rõ ràng ở đây không ai cần em giúp cả, kỹ năng chuyên môn của họ đều rất tốt, em ở trong phòng làm việc cứ như bảo vật trấn cửa, chán muốn chết."
Tịch Cảnh Dương mỉm cười xoa xoa đầu cô:"Em giỏi về máy tính, vậy trong lĩnh vực trí tuệ nhân tạo, em biết được bao nhiêu?"
Kỷ Thần Hi ngẩng đầu lên, đối diện ánh mắt của anh trả lời:"Quả thật AI không phải thế mạnh của em, nhưng không đến nỗi quá kém."
Tịch Cảnh Dương chồm người về phía trước, kéo một sấp tài liệu phía góc bàn đến bên cạnh mình, anh chỉ vào sấp tài liệu đó rồi nói với cô:"Đây là một số dự án sắp tới của công ty, em có thể giúp anh phân loại và hoạch định kế hoạch phát triển không?"
Hai mắt Kỷ Thần Hi phát sáng, nhưng cô khẽ ho nhẹ một cái rồi dè dặt hỏi lại:"Nếu dự án liên quan đến AI, chẳng phải là dự án trọng điểm của công ty sao? Giao cho tay ngang như em...anh chắc chứ?"
Tịch Cảnh Dương không trả lời mà hỏi ngược lại cô:"Em sẽ không làm được?"
Kỷ Thần Hi nhíu mày đáp ngay:"Tất nhiên là em làm được!"
Khoé môi người đàn ông cong thành nụ cười nhẹ:"Vậy thì tại sao anh phải nghi ngờ em, khi biết em thừa khả năng làm việc này? Nếu ngay cả lão đại của A&D còn không làm được, anh e rằng mấy dự án này cũng chỉ có thể ngâm nước nóng vĩnh viễn mà thôi."
Lời của Tịch Cảnh Dương khiến vẻ mặt của cô gái trước mắt thoáng cứng đờ. Kỷ Thần Hi sửng sốt hết mấy phút mới có thể lên tiếng:"Anh...anh...anh biết từ khi nào?"
Tuy cô không chắc chắn bản thân có từng nói với anh thân phận của cô ở A&D hay chưa, dù sao trí nhớ của cô cũng quá chấp vá, không tài nào nhớ được. Nhưng cô từng nghe chính anh kể về khoảng thời gian hai người ở bên nhau, mà trong suốt quá trình đó cô chưa từng nhắc đến A&D.
Tịch Cảnh Dương nhướng mày rồi đưa tay véo má cô gái của mình, anh nói:"Quả thật là cũng chỉ mới biết cách đây không lâu, dù sao em cũng giấu kỹ thế mà."
Anh cũng đâu ngờ được, người mà anh đấu tiền suốt một khoảng thời gian, để giành giật chiếc Bugatti kia, lại là người mà anh muốn tặng xe chứ.
Khoé môi Kỷ Thần Hi giật mạnh:"Nếu anh đã biết, vậy anh còn để em đến công ty anh làm việc, anh đây chính là đang bóc lột sức lao động của đối thủ đó!"
"Hửm? Vậy sao? Anh lại không nghĩ thế."
"Anh không nghĩ thế? Anh để hai boss lớn của A&D là em và anh trai em làm việc cho anh, thậm chí anh đã biết nhưng lại không nói gì. Bảo Bảo à, em có chút sợ anh rồi đấy."
Tịch Cảnh Dương giơ hai tay lên tỏ ý vô tội:"Cái gì của em là của em, cái gì của anh thì sau này cũng sẽ đều là của em. Sea, Tịch Thị, hay bất kì tài sản nào dưới tên anh đều sẽ là của em."
Kỷ Thần Hi ngây người nhìn chằm chằm anh, sau đó bật cười:"Bảo Bảo, anh đáng yêu thật đó, nhưng mà hồi môn nhiều thế này, em có chút cảm thấy...*vô công bất thụ lộc. Thế nên, mấy cái dự án này, để em."
*vô công bất thụ lộc: không bỏ ra công sức sẽ không nhận thưởng.
Nói rồi Kỷ Thần Hi ôm lấy sấp tài liệu muốn trở về phòng làm việc của phòng an ninh để làm, tránh ảnh hưởng công việc của Tịch Cảnh Dương.
Tuy nhiên mới đi được vài bước, cô nhớ đến một chuyện rồi quay lại hỏi anh:"Phòng an ninh toàn đàn ông độc thân, anh thật sự yên tâm để em làm việc ở đó?"
Tịch Cảnh Dương hơi mím môi, một vài giây sau anh mới trả lời:"Anh thật sự không vui, nhưng anh không có quyền ngăn cản em làm bất kỳ điều gì. Chỉ cần không phải chuyện nguy hiểm, anh sẽ luôn ủng hộ em. Em là cô gái tự do, anh không nên ràng buộc em vì bất cứ lí do nào đó. Tuy nhiên, nếu em muốn anh vui, em có thể chuyển bộ phận, lên đây làm trợ lý chủ tịch."
Kỷ Thần Hi mỉm cười đầy hạnh phúc, anh vẫn luôn như thế và cô thật sự thích một Tịch Cảnh Dương như thế. Ở bên cạnh anh, cô chưa từng phải chặt bỏ đôi cánh của mình, vì chỉ cần cô muốn anh sẽ toàn tâm toàn ý ủng hộ cô, anh sẽ luôn đặt cô lên vị trí ưu tiên nhất.
"Không được, em không muốn tranh việc của trợ lý kim thư ký Mục, anh ấy theo anh nhiều năm, sẽ hiểu phong cách làm việc của anh hơn. Vậy nha, em đi trước đây. Em nhất định sẽ giữ khoảng cách với bọn họ, nên anh đừng có không vui đó, tối nay gặp lại, tạm biệt."
Nói xong Kỷ Thần Hi vui vẻ ôm sấp tài liệu trở về phòng làm việc của mình. Tuy mọi người vẫn rất nhiệt tình với cô, nhưng cô luôn từ chối khéo sự quan tâm đó, rồi bắt đầu giải quyết đống tài liệu quan trọng kia.