Cuối cùng, với sự giúp đỡ của Kỷ Thần Hi, lượng công việc cả tháng của Tịch Cảnh Dương đã có thể hoàn thành trong bốn ngày ngắn ngủi. Đặc biệt, hai dự án nòng cốt về trí tuệ nhân tạo, cũng được cô giải quyết vô cùng hoàn hảo.
Do hai hôm nữa là đến thời gian ghi hình của chương trình Farmer Life, nên Kỷ Thần Hi hiếm hoi gọi điện cho Tịch Cảnh Đăng hỏi thăm tình hình.
Thật ra trước đó cô cũng có vài lần gọi điện cho Diệp Mộc Âm để hỏi han tình hình sức khoẻ của cô ấy, nhưng mấy lần đầu điều không liên lạc được, đợi đến hai ngày trước thì Diệp Mộc Âm mới gọi lại và thông báo bình an.
Còn chuyện giữa cô ấy và Tịch Cảnh Đăng, thì không một ai nhắc đến. Mà tên em chồng đó, từ sáng hôm đi đến Diệp Gia, cũng không thấy hắn ta trở về Đế Cung lần nào.
Kỷ Thần Hi và Tịch Cảnh Dương không hẹn mà cùng nhau mặc kệ, dù sao cả hai người đều là người trưởng thành, họ sẽ biết nên giải quyết chuyện tình cảm của mình thế nào.
Lúc Kỷ Thần Hi gọi đến, Tịch Cảnh Đăng ngay lập tức bắt máy, giọng điệu vẫn có chút gợi đòn như bao ngày:"Chị dâu thân yêu, ngọn gió nào khiến chị gọi cho em vậy?"
Tút tút tút...
Tịch Cảnh Đăng:"..."
Trên sofa của Đế Cung Sơn Trang, Kỷ Thần Hi nằm trên đùi của Tịch Cảnh Dương nghịch điện thoại, để mặc anh đang nghịch mái tóc của mình.
Tịch Cảnh Dương nhìn động tác của cô thì không khỏi bật cười:"Sao lại cúp máy thế?"
Kỷ Thần Hi ngay lập tức bĩu môi:"Nếu anh ta không phải em trai anh, thì với cái giọng ngả ngớn đó, đủ để em đập chết rồi."
"Nhưng em cũng phải hỏi nó về chuyện ghi hình nữa?"
Kỷ Thần Hi thao tác trên điện thoại một lúc rồi vui vẻ ném điện thoại lên bàn trà bên cạnh, nằm trên đùi anh nhắm mắt thư giãn nói:"Ngày mai chúng ta chỉ cần đến thẳng công ty giải trí GE là được."
Không có Tịch Cảnh Đăng vẫn còn có Diệp Mộc Âm cơ mà, cô không cần thiết phải nói chuyện với tên ngốc đó để rồi tức chết, mà chỉ cần gửi một tin nhắn cho người bạn thân mới kia thì thời gian địa điểm cụ thể sẽ được gửi lại ngay.
Nghĩ một lúc Kỷ Thần Hi mới lên tiếng hỏi:"Anh không lo lắng chuyện của cậu ta với Mộc Âm sao?"
Tịch Cảnh Dương nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của cô, trả lời:"Dù nó không muốn đến đến công ty nhậm chức, nhưng suy cho cùng, nó vẫn là người nhà họ Tịch, có Tịch Gia chống lưng, sẽ không ai dám khi dễ nó đâu."
Kỷ Thần Hi khẽ tặc lưỡi:"Chậc. Em trai tổng tài, đãi ngộ đúng là khác biệt."
Tịch Cảnh Dương hơi nhướng mày:"Nếu nói về đãi ngộ, em trai tuyệt đối không thể so với vợ được."
Kỷ Thần Hi ngay lập tức đỏ mặt ngồi bật dậy:"Em đi chuẩn bị quần áo cho chúng ta, anh...anh...anh cứ xem TV đi, tạm biệt!"
Dứt lời cô gái chạy nhanh như bay lên phòng trên lầu. Cô dựa lưng vào cửa phòng thở hổn hển. Tuy nói hai người đã ôm, đã hôn, đã làm đủ chuyện thân mật, nhưng thái độ và hành vi trêu ghẹo của tên nam nhân kia ngày càng thăng cấp, một cô gái lần đầu yêu đương như cô thật sự...không thích nghi nổi.
Haiz, mỹ sắc thật là hạn người quá mà!
Tịch Cảnh Dương ở dưới lầu nhìn cô gái chạy đi thì mỉm cười, miệng lẩm bẩm:"Tiểu Hi, lần này, anh sẽ cho em trải nghiệm đủ...cảm giác yêu đương."
***
Sáng hôm sau, Tịch Cảnh Dương dùng một chiếc xe bình thường để đưa Kỷ Thần Hi đến GE. Ý tưởng này cũng xuất phát từ cô, bởi vì nếu họ dùng chiếc Rolls Royce phiên bản giới hạn kia, hay chiếc Bugatti thì điều dễ lộ thân phận của Tịch Cảnh Dương, nên đôi khi đơn giản một chút cũng tốt.
Tuy nhiên, khi hai người gần đến GE, một chiếc xe Mercedes Benz ác ý tông vào đuôi xe của họ, khiến cho đầu chiếc xe kia bị lỏm vào một lỗ lớn, còn đuôi xe của họ cũng bị hư hỏng vô cùng nặng.
Nhưng cũng may, lúc va chạm, túi khí của xe đã bung ra nên hai người không có vấn đề gì quá nghiêm trọng.
Chỉ riêng Kỷ Thần Hi, khoảng khắc va chạm và túi khí bung ra, dù không đụng trúng đầu, nhưng cơn đau nhức quen thuộc lại truyền đến đầu cô. Đặc biệt lần này, một cảm giác thân thuộc có chút đáng sợ trào dâng trong lòng vô cùng mãnh liệt.
Nhìn phải ứng khác lạ của cô, Tịch Cảnh Dương nhanh chóng đẩy túi khí ra, đưa Kỷ Thần Hi ra ngoài trước. Anh lo lắng nhìn cô đang ôm chặt đầu mình, hai hàng chân mày nhíu chặt.
Mãi lo lắng cho cô, Tịch Cảnh Dương không nhận ra chủ nhân của chiếc xe kia cũng đã bước xuống xe, thậm chí người đó còn không chút thiện chí nào tiến gần đến chỗ của hai người họ.
Bên phía này, Tịch Cảnh Dương lo lắng cho Kỷ Thần Hi bị đụng vào đầu, nên anh định gọi người đến đón họ đến bệnh viện kiểm tra. Thế nhưng, lúc anh vừa cầm điện thoại lên, một lực mạnh tác động vào tay anh, khiến điện thoại văng ra xa, màn hình cũng xuất hiện một vết nứt lớn.
...----------------...
Do hai hôm nữa là đến thời gian ghi hình của chương trình Farmer Life, nên Kỷ Thần Hi hiếm hoi gọi điện cho Tịch Cảnh Đăng hỏi thăm tình hình.
Thật ra trước đó cô cũng có vài lần gọi điện cho Diệp Mộc Âm để hỏi han tình hình sức khoẻ của cô ấy, nhưng mấy lần đầu điều không liên lạc được, đợi đến hai ngày trước thì Diệp Mộc Âm mới gọi lại và thông báo bình an.
Còn chuyện giữa cô ấy và Tịch Cảnh Đăng, thì không một ai nhắc đến. Mà tên em chồng đó, từ sáng hôm đi đến Diệp Gia, cũng không thấy hắn ta trở về Đế Cung lần nào.
Kỷ Thần Hi và Tịch Cảnh Dương không hẹn mà cùng nhau mặc kệ, dù sao cả hai người đều là người trưởng thành, họ sẽ biết nên giải quyết chuyện tình cảm của mình thế nào.
Lúc Kỷ Thần Hi gọi đến, Tịch Cảnh Đăng ngay lập tức bắt máy, giọng điệu vẫn có chút gợi đòn như bao ngày:"Chị dâu thân yêu, ngọn gió nào khiến chị gọi cho em vậy?"
Tút tút tút...
Tịch Cảnh Đăng:"..."
Trên sofa của Đế Cung Sơn Trang, Kỷ Thần Hi nằm trên đùi của Tịch Cảnh Dương nghịch điện thoại, để mặc anh đang nghịch mái tóc của mình.
Tịch Cảnh Dương nhìn động tác của cô thì không khỏi bật cười:"Sao lại cúp máy thế?"
Kỷ Thần Hi ngay lập tức bĩu môi:"Nếu anh ta không phải em trai anh, thì với cái giọng ngả ngớn đó, đủ để em đập chết rồi."
"Nhưng em cũng phải hỏi nó về chuyện ghi hình nữa?"
Kỷ Thần Hi thao tác trên điện thoại một lúc rồi vui vẻ ném điện thoại lên bàn trà bên cạnh, nằm trên đùi anh nhắm mắt thư giãn nói:"Ngày mai chúng ta chỉ cần đến thẳng công ty giải trí GE là được."
Không có Tịch Cảnh Đăng vẫn còn có Diệp Mộc Âm cơ mà, cô không cần thiết phải nói chuyện với tên ngốc đó để rồi tức chết, mà chỉ cần gửi một tin nhắn cho người bạn thân mới kia thì thời gian địa điểm cụ thể sẽ được gửi lại ngay.
Nghĩ một lúc Kỷ Thần Hi mới lên tiếng hỏi:"Anh không lo lắng chuyện của cậu ta với Mộc Âm sao?"
Tịch Cảnh Dương nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của cô, trả lời:"Dù nó không muốn đến đến công ty nhậm chức, nhưng suy cho cùng, nó vẫn là người nhà họ Tịch, có Tịch Gia chống lưng, sẽ không ai dám khi dễ nó đâu."
Kỷ Thần Hi khẽ tặc lưỡi:"Chậc. Em trai tổng tài, đãi ngộ đúng là khác biệt."
Tịch Cảnh Dương hơi nhướng mày:"Nếu nói về đãi ngộ, em trai tuyệt đối không thể so với vợ được."
Kỷ Thần Hi ngay lập tức đỏ mặt ngồi bật dậy:"Em đi chuẩn bị quần áo cho chúng ta, anh...anh...anh cứ xem TV đi, tạm biệt!"
Dứt lời cô gái chạy nhanh như bay lên phòng trên lầu. Cô dựa lưng vào cửa phòng thở hổn hển. Tuy nói hai người đã ôm, đã hôn, đã làm đủ chuyện thân mật, nhưng thái độ và hành vi trêu ghẹo của tên nam nhân kia ngày càng thăng cấp, một cô gái lần đầu yêu đương như cô thật sự...không thích nghi nổi.
Haiz, mỹ sắc thật là hạn người quá mà!
Tịch Cảnh Dương ở dưới lầu nhìn cô gái chạy đi thì mỉm cười, miệng lẩm bẩm:"Tiểu Hi, lần này, anh sẽ cho em trải nghiệm đủ...cảm giác yêu đương."
***
Sáng hôm sau, Tịch Cảnh Dương dùng một chiếc xe bình thường để đưa Kỷ Thần Hi đến GE. Ý tưởng này cũng xuất phát từ cô, bởi vì nếu họ dùng chiếc Rolls Royce phiên bản giới hạn kia, hay chiếc Bugatti thì điều dễ lộ thân phận của Tịch Cảnh Dương, nên đôi khi đơn giản một chút cũng tốt.
Tuy nhiên, khi hai người gần đến GE, một chiếc xe Mercedes Benz ác ý tông vào đuôi xe của họ, khiến cho đầu chiếc xe kia bị lỏm vào một lỗ lớn, còn đuôi xe của họ cũng bị hư hỏng vô cùng nặng.
Nhưng cũng may, lúc va chạm, túi khí của xe đã bung ra nên hai người không có vấn đề gì quá nghiêm trọng.
Chỉ riêng Kỷ Thần Hi, khoảng khắc va chạm và túi khí bung ra, dù không đụng trúng đầu, nhưng cơn đau nhức quen thuộc lại truyền đến đầu cô. Đặc biệt lần này, một cảm giác thân thuộc có chút đáng sợ trào dâng trong lòng vô cùng mãnh liệt.
Nhìn phải ứng khác lạ của cô, Tịch Cảnh Dương nhanh chóng đẩy túi khí ra, đưa Kỷ Thần Hi ra ngoài trước. Anh lo lắng nhìn cô đang ôm chặt đầu mình, hai hàng chân mày nhíu chặt.
Mãi lo lắng cho cô, Tịch Cảnh Dương không nhận ra chủ nhân của chiếc xe kia cũng đã bước xuống xe, thậm chí người đó còn không chút thiện chí nào tiến gần đến chỗ của hai người họ.
Bên phía này, Tịch Cảnh Dương lo lắng cho Kỷ Thần Hi bị đụng vào đầu, nên anh định gọi người đến đón họ đến bệnh viện kiểm tra. Thế nhưng, lúc anh vừa cầm điện thoại lên, một lực mạnh tác động vào tay anh, khiến điện thoại văng ra xa, màn hình cũng xuất hiện một vết nứt lớn.
...----------------...