Nhưng điều anh không ngờ là Tịch Cảnh Dương lại rất bình thản đáp:"Dẫn cô ấy đi đi."
Mục Hành kinh ngạc:"Boss...anh chắc chứ?"
Tịch Cảnh Dương tiến đến cạnh Kỷ Thần Hi cởi chiếc áo khoác màu xám trên người xuống rồi khoác lên người cô:"Ngoan, đi chơi đi, đợi anh xong việc anh đưa em đến bệnh viện thăm Ông Mộ."
Vì chênh lệch chiều cao của hai người nên chiếc áo của Tịch Cảnh Dương khi khoác lên người Kỷ Thần Hi trông có chút rộng rãi. Cô cố gắng sắn hai tay áo lên cao một chút sau đó ngoan ngoãn gật đầu:"Em biết rồi, anh mau đi đi."
"Có gì thì gọi cho anh ngay, tuyện đối không được để bản thân chịu ấm ức, có biết không!"
Kỷ Thần Hi liền nghênh mặt:"Anh là lão đại ở đây, em lại là bạn gái của lão đại, ai dám khi dễ em chứ! Xem như hôm nay bà chủ đi thị sát đi!"
Tịch Cảnh Dương sau khi dặn dò cô đủ điều mới chịu vào thang máy rời đi. Sau đó Kỷ Thần Hi quay sang nhìn Mục Hành, thấy cậu ta cứ ngơ ra ở đó cô nhíu mày hỏi:"Cậu đứng ở đây làm gì, dẫn đường đi!"
Mục Hành sau khi sắp nghẹn chết bởi đống thức ăn cho chó độc thân từ trên trời rơi xuống của ai kia thì nhanh chóng hoàn hồn lại.
Sau đó anh ta bắt đầu giới thiệu cơ cấu của Tịch Thị, vừa đưa Kỷ Thần Hi đi tham quan xung quanh các tầng trọng yếu của Tịch Thị.
Bên trong toà nhà chính này, từ tầng 30 trở xuống gồm có các phòng họp, phòng làm việc cho các phòng ban dành cho nhân viên bình thường của Tịch Thị và một số khu vực giải trí, thư giãn.
Từ tầng 30 đến 35, dùng để trưng bày sản phẩm, giới thiệu thông tin về các dự án đang triển khai và tương lai của công ty.
Từ tầng 35 trở lên chính là các văn phòng lãnh đạo của công ty. Thang máy dành cho nhân viên chỉ có thể đi đến tầng 35, muốn lên tầng cao hơn phải có thẻ ra vào của thang máy dành cho quản lý cấp cao.
Ngoài ra, Tịch Thị còn có hai tầng với diện tích vô cùng rộng dùng để làm hầm giữ xe.
Nói về lĩnh vực chính của Tịch Thị thì đây là một công ty đầu tư vào nghiên cứu và phát triển công nghệ mới. Trong năm, công ty cũng thường xuyên tổ chức các hoạt động từ thiện và ủng hộ các dự án xã hội, góp phần vào sự phát triển của cả thành phố.
Với quy mô của Tịch Thị hiện tại, có thể nói chính là đầu tàu của nền kinh tế trong nước và khu vực. Đặc biệt dưới sự lãnh đạo của Tịch Cảnh Dương, thì mấy năm gần đây, không ít lần tên của Tịch Thị đã được đưa tên trên các vũ đài thời báo quốc tế.
"Công nghệ mới sao? Tôi cứ tưởng anh ấy sẽ làm về mảng game chứ." Sau khi nghe Mục Hành giới thiệu sơ lược, Kỷ Thần Hi liền hỏi.
Mục Hành cũng vui vẻ trả lời:"Tịch Tổng không có ý định tạo ra Sea thứ hai đâu."
Tịch Cảnh Dương không phải là kẻ tham vọng, nhưng anh là một người vô cùng thông minh và gian xảo.
Nhiều năm qua, Sea chủ yếu phát triển về game và không động đến lĩnh vực công nghệ mới cũng là vì hiệp ước ngầm với A&D - công ty về đồ công nghệ mới lớn nhất thế giới.
Thế nhưng, Tịch Thị và Sea ngoài việc có cùng một đại boss ra thì hầu như không liên quan gì đến nhau, vậy thì tại sao Tịch Thị phải tuân thủ hiệp ước ngầm kia?
Nghĩ đến đây Kỷ Thần Hi liền lạnh đến run người. Quả nhiên thương trường là chiến trường, một chiến trường vô cùng khốc liệt và việc lách luật là điều không thể tránh khỏi.
Khi Mục Hành đưa Kỷ Thần Hi đến tầng 37 là phòng dự án chính của công ty thì anh nhận được một cuộc gọi từ Tịch Cảnh Dương.
Sau khi nghe máy xong anh quay sang nói với cô:"Kỷ Tiểu Thư, có chút sự cố ngoài ý muốn, cô cùng tôi lên tầng 45 trước nhé."
Kỷ Thần Hi nhìn ngó xung quanh:"Nhà vệ sinh ở đây vậy?"
"Ở góc cuối hành lang."
"Được tôi biết rồi, nếu có việc gấp anh cứ đi trước đi, đợi tôi xong việc tôi sẽ lên tầng 45 tìm anh."
"Chuyện này..." Xin cô đấy, cô là đại tổ tông của Boss, sao tôi dám để cô một mình được!
Kỷ Thần Hi thì không nghĩ nhiều như thế:"Tôi không sao đâu, không cần phải lo.
Sau một hồi do dự Mục Hành miễn cưỡng đồng ý:"Vậy được, tôi đưa cho cô thẻ thông hành thang máy, lát nữa lên tầng 45 cứ tìm phòng an ninh mạng là được."
Kỷ Thần Hi nhận lấy thẻ thông hành thì cười cười:"Anh đưa thẻ cho tôi, vậy anh lên trên bằng cách nào?"
"Không có vấn đề gì đâu, tôi sẽ mượn thẻ của đồng nghiệp, cô cứ đi đi."
Nghe vậy Kỷ Thần Hi cũng không để ý gì nhiều nữa, cô tạm biệt Mục Hành rồi đi tìm nhà vệ sinh.
Xui xẻo thay bỗng dây của khẩu trang bị đứt, thế là Kỷ Thần Hi chỉ biết thở dài rồi ném chiếc khẩu trang vào thùng rác.
"Dù sao ở đây toàn lãnh đạo cấp cao, chắc không ai để ý một nhân vật nhỏ như mình đâu nhỉ?"
Thầm nghĩ vậy cô liền tìm một buồng toilet để giải quyết vấn đề của bản thân. Lúc này cánh cửa phòng nhà vệ sinh bị mở ra, cùng với đó là giọng nói đầy chanh chua của hai cô gái.
...----------------...