• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Theo nữ giám đốc đến trước cửa biệt thự A09, mẹ vợ Tằng Hiểu Vân liên tục kêu lên.

"Ồ, trời ơi, ngôi nhà này rộng và đẹp quá! Con gái, con thấy thế nào?"

"Ngôi nhà này quả thực rất đẹp nhưng nó quá lớn, nhất định rất đắt tiền!"

Dương Nhạc cũng rất thích biệt thự này. Nhưng cô luôn là người tiêu dùng lý trí, không thích sự xa hoa, lãng phí.

"Ngài Đỗ Kỷ, từ A01 đến A10 đều là biệt thự đắt nhất và tốt nhất của chúng tôi. Loại căn hộ, diện tích và giá cả của mười căn biệt thự này đều giống nhau."

"Một ngôi nhà biệt lập, có ba tầng trên mặt đất và một tầng ngầm. Nó có diện tích một mẫu và diện tích xây dựng là bảy trăm hai mươi mét vuông. Mỗi mét vuông có giá mười vạn tệ, tổng cộng là bảy ngàn hai trăm vạn tệ. Bởi vì ngài là bạn của chủ tịch Diêu và cô Diêu Mạn nên tôi có thể giảm giá nhất định cho ngài. Ngài chỉ cần trả bảy ngàn vạn thì biệt thự này sẽ là của ngài.”

Nữ giám đốc vừa nói những lời này, mẹ vợ Tằng Hiểu Vân suýt chút nữa há hốc mồm.

Trên mặt Dương Nhạc ra vẻ bình tĩnh nhưng trong lòng lại tặc lưỡi không thôi.

Bảy ngàn vạn!

Số tiền bỏ ra cho biệt thự này có thể mua được năm mươi căn hộ ba phòng ngủ ở một khu vực bình thường ở Ninh Thành.

“Tôi mua, hiện tại sẽ ký hợp đồng, tôi thanh toán tất cả một lần.”

"Ngài Đỗ thật sảng khoái, tôi sẽ lo thủ tục cho ngài ngay."

Nửa giờ sau, mọi thủ tục mua nhà đều hoàn tất, Đỗ Kỷ lấy được chìa khóa và thẻ ra vào.

Anh viết tên mình và Dương Nhạc vào sổ nhà.

"Mẹ sẽ giúp các con bảo quản cuốn sổ nhà này. Yên tâm, cho dù có mất mạng, mẹ cũng sẽ không làm mất nó."

Tằng Hiểu Vân giật lấy cuốn sổ nhà từ tay Đỗ Kỷ, cẩn thận nhét vào túi xách của bà ấy.

Đỗ Kỷ bất đắc dĩ lắc đầu.

Bây giờ anh đã quen với thói tham tiền của mẹ vợ.

Sau khi dạo quanh biệt thự lớn vài lần, đám người Đỗ Kỷ mới trở về nhà họ Dương.

Dương Chí Kiên đã tan sở về nhà sớm.

Sờ vào sổ nhà của biệt thự cao cấp nhất ở Nhất Phẩm Giang Sơn, Dương Chí Kiên cười đến mức không khép được miệng.

"Đỗ Kỷ, cậu đúng là con rể tốt của tôi. Ồ không, con chính là con ruột của cha. Yên tâm, đợi con tốt nghiệp, cha sẽ chuẩn bị hôn lễ cho con và Dương Nhạc."

"Cha, khi nào con lấy chồng không cần người lo!" Dương Nhạc trợn mắt liếc nhìn Dương Chí Kiên.

"Cha vợ, Dương Nhạc là người quyết định khi nào nên kết hôn. Chúng ta hãy bàn việc trang trí nhà cửa trước nhé?"

"Đỗ Kỷ nói đúng."

Tằng Hiểu Vân gật đầu nói với Dương Chí Kiên: "Ông Dương, ông và Đỗ Kỷ sẽ chịu trách nhiệm trang trí. Ông hãy chăm sóc Đỗ Kỷ thật tốt, đừng để nó bị người khác lừa."

"Đừng lo lắng, tôi quen với việc trang trí rồi. Năm đó chính tôi đã thuê người trang trí ngôi nhà cũ của chúng ta mà."

Sáng hôm sau, Đỗ Kỷ lái chiếc Civic của Dương Nhạc chở cha vợ đi tìm công ty trang trí phù hợp trên đường phố.

"Tiểu Kỷ à, tôi tra trên mạng rồi. Công ty nội thất trang trọng nhất và cao cấp nhất ở Ninh Thành chúng ta là chuỗi cửa hàng nội thất Không Gian Sáng Tạo. Cậu băng qua con đường này, rẽ trái là sẽ đến đó."

Dương Chí Kiên ngồi ở ghế phụ, lớn tiếng nói.

Dưới sự hướng dẫn của cha vợ, Đỗ Kỷ nhanh chóng đỗ xe trước cổng Công ty nội thất Không Gian Sáng Tạo.

Cả hai bước xuống xe, vừa bước vào cửa đã bị một nam thanh niên quấn lấy.

"Hai người định trang trí ngôi nhà của mình phải không?"

"Phải."

"Vậy các người giao trước năm vạn tệ, sau đó chúng ta sẽ bàn bạc kế hoạch trang trí."

"Mẹ kiếp, chúng ta còn chưa nói chuyện thỏa đáng mà cậu đã muốn để tôi giao trước năm vạn tệ. Có ai làm ăn như các người không?” Dương Chí Kiên lớn tiếng nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK