• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mẹ vợ Tằng Hiểu Vân vô cùng kinh ngạc: "Viết mấy chữ đưa cho tôi xem xem."

Bà ấy tốt nghiệp Học viện Mỹ thuật, ngành học là hội họa truyền thống Trung Quốc. Văn phòng tứ bảo kia là những vật dụng mà bà ấy thường xuyên dùng.

Đỗ Kỷ cũng không giấu dốt, lấy giấy mực ra, viết một bài thơ về tuyết mùa xuân.

Chữ đẹp, chữ đẹp, đến bà ấy cũng không giỏi bằng anh!

Tằng Hiểu Vân thầm khen Đỗ Kỷ nhưng lại mỉa mai nói: "Chữ của cậu cũng không tệ lắm nhưng không bằng tôi. Tiếp tục luyện đi, sau này nếu có cơ hội, tôi sẽ giới thiệu cho cậu một vài người bạn trong giới thư pháp."

Đỗ Kỷ gật đầu nghe dạy.

Tằng Hiểu Vân lại nói: "Đỗ Kỷ, tôi cảnh cáo cậu, tuyệt đối không được đạp chân vào hai thuyền. Hãy tránh xa Diêu Mạn kia ra."

"Con và cô ấy chỉ là người quen thôi. Mẹ vợ, mẹ đang lo lắng thái quá đấy."

"Còn nữa, sao cậu không bán bí quyết nấu nướng của mình cho chủ tịch Diêu của Hoà Thịnh Lâu? Ba trăm vạn đó, thế mà cậu lại không muốn kiếm? Cậu có phải đồ ngốc không thế?"

Tằng Hiểu Vân chỉ vào mũi Đỗ Kỷ, điên cuồng phỉ nhổ: “Nếu cậu có ba trăm vạn, tôi sẽ lập tức để Dương Nhạc kết hôn với cậu! Với ba trăm vạn, cậu đã có thể mua được mười căn nhà mới ở Ninh Thành rồi. Cậu và Dương Nhạc chỉ cần thu tiền thuê nhà thôi, cũng có thể kiếm được hai ba vạn một tháng đấy.”

Đỗ Kỷ có chút buồn bực.

Mẹ vợ của mình thực sự quá là ham tiền.

"Mẹ, con sẽ không cưới Đỗ Kỷ chỉ vì tiền đâu. Đừng nghĩ đến việc bán con đi!"

Dương Nhạc vừa xấu hổ vừa tức giận, nói xong lời này thì chạy vụt vào phòng của mình.

Còn Đỗ Kỷ thì tối nay vẫn không thể ngủ lại ở nhà họ Dương được.

Anh chỉ có thể quay lại Đại học Ninh Thành và ngủ trong ký túc xá của mình.

Vài ngày sau, có người dùng WeChat Pay chuyển hai trăm vạn vào Banking Online của Đỗ Kỷ.

Sau đó, Đỗ Kỷ nhận được cuộc gọi video từ Lý Tùng.

Trong video, Lý Tùng nói với Đỗ Kỷ rằng răng giả cũ của bà Trần đã được tháo ra và thay thế bằng răng giả mới làm từ cùng chất liệu đó. Sau đó chứng ù tai, đau đầu của bà Trần đã biến mất như mong đợi.

Hai trăm vạn này được nhà họ Lý trả cho Đỗ Kỷ như một khoản tiền cảm ơn.

Đỗ Kỷ cũng không từ chối.

Hai trăm vạn này đối với anh và nhà họ Lý mà nói thì cũng chỉ là một khoản tiền nhỏ mà thôi.

Đỗ Kỷ bỗng nhiên nhớ tới mấy ngày nữa là sinh nhật Dương Nhạc.

Vừa đúng lúc có thể dùng hai triệu này để mua quà sinh nhật cho Dương Nhạc.

Sau khi mua sắm và ăn uống dọc đường, Đỗ Kỷ nhanh chóng đến trước cửa hàng trang sức Ngân Hoàng.

Ngân Hoàng là tập đoàn trang sức rất nổi tiếng ở tỉnh A.

Bước vào cửa hàng, người hướng dẫn mua sắm liếc nhìn bộ quần áo bình thường của Đỗ Kỷ, cũng lười nói chuyện với Đỗ Kỷ.

Họ nghĩ rằng Đỗ Kỷ không có nhiều tiền trong túi và cũng không thể kiếm được nhiều lợi nhuận từ anh.

Đỗ Kỷ tự mình xem hàng hóa và nhìn trúng một chiếc vòng cổ kim cương kiểu mới.

Lúc này, một người đàn ông và hai người phụ nữ bước vào cửa hàng trang sức.

Một trong hai người phụ nữ đó lại là Dương Nhạc.

“Sao anh cũng ở đây?” Dương Nhạc nhìn thấy Đỗ Kỷ thì có chút kinh ngạc.

“Anh cũng muốn hỏi em vấn đề này đó.” Đỗ Kỷ cười nói: “Giới thiệu bạn đồng hành của em cho anh biết đi.”

Sau lời giới thiệu của Dương Nhạc, Đỗ Kỷ đã biết được danh tính của đôi nam nữ kia.

Cô gái tên là Tô Lệ, cô ấy là em họ xa của Dương Nhạc.


Mẹ của Tô Lệ là em họ của Tằng Hiểu Vân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK