• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Này, đây không phải là ông Dương sao? Ông cũng muốn ký hợp đồng với ngài Trương à?"

Một người đàn ông với thân hình cực mập mạp đã chủ động chào hỏi Dương Chí Kiên.

“Ông Hoàng, ông cũng tới.” Dương Chí Kiên ngoài cười nhưng trong không cười.

Mối quan hệ giữa Hoàng mập mạp và Dương Chí Kiên rất tệ.

Ngày xưa ở bệnh viện Dương Chí Kiên có hai bác sĩ đều rất giỏi nhưng lại bị Hoàng mập mạp dùng mức lương cao đào mất.

"Ông Dương, tài sản bệnh viện nhà họ Dương của ông chỉ từ hai đến ba trăm vạn, một khách hàng nhỏ như ông không thể ký hợp đồng với một công ty lớn như tập đoàn Thiên Hào. Ngài Trương sẽ coi thường một ông chủ nhỏ như ông. Tốt nhất là ông nên quay về đi.” Hoàng mập mạp là người đầu tiên cười lạnh.

Mấy ông chủ từ các bệnh viện vừa và nhỏ khác cũng thi nhau phụ hoạ.

Trong lòng Dương Chí Kiên buồn bực, mỉa mai đáp lại: "Ông Hoàng, tài sản của bệnh viện nhà họ Hoàng của ông cũng không nhiều hơn bệnh viện nhà họ Dương của chúng tôi bao nhiêu. Tôi không thể lấy được hợp đồng từ Tập đoàn Thiên Hào thì chắc chắn ông cũng không thể lấy được!"

“Nếu tôi giành được nó thì sao?”

Hoàng mập mạp cười lạnh hỏi Dương Chí Kiên: "Ông dám đánh cược cùng tôi không?"

"Cứ cá cược đi! Tôi không sợ ông! Ông nói đi, chúng ta đặt cược cái gì đây?"

“Nếu tôi nhận được hợp đồng từ Tập đoàn Thiên Hào mà ông không nhận được thì ông sẽ dập đầu với tôi trước mặt mọi người. Mặt khác, nếu ông nhận được hợp đồng mà tôi không nhận được thì tôi sẽ dập đầu với ông trước mặt mọi người... Thế nào?”

Nghe Hoàng mập mạp nói như vậy, Dương Chí Kiên có chút do dự.

“Sao nào, ông không dám cá cược à?” Hoàng mập mạp giở trờ khiêu khích.

“Ai nói chúng tôi không dám! Chúng tôi cược với ông!"

Dương Chí Kiên chưa kịp nói chuyện thì Đỗ Kỷ đã ngắt lời trước.

“Hahaha, được rồi! Hai người thực sự đang tìm chết đấy!"

Hoàng mập mạp cười lớn nói: "Mọi người xin làm chứng cho tôi và ông Dương. Nếu có ai dám nuốt lời thì cả nhà người đó sẽ chết thảm!"

Lời thề này thật quá độc ác!

Dương Chí Kiên không chắc chắn rằng mình sẽ giành chiến thắng trước Hoàng mập mạp.

Vì thế ông ấy thấp giọng mắng Đỗ Kỷ: "Đồ sao chổi nhà cậu lại gây thêm phiền phức cho tôi! Cậu đã bẫy tôi rất thảm đấy!"

Đúng lúc này, một nữ nhân viên khoảng hai mươi tuổi đi tới nói: "Vị nào là Hoàng Dũng, ông chủ Hoàng vậy?"

“Là tôi."

“Đi với tôi, ngài Trương muốn gặp ngài!”

Nghe nữ nhân viên nói như vậy, tất cả các ông chủ nhỏ đều hướng ánh mắt ghen tị, hâm mộ về phía Hoàng Dũng.

Hoàng Dũng liếc nhìn Dương Chí Kiên, trong lòng cười lạnh: "Tôi đã hối lộ trợ thủ đắc lực của ngài Trương, Trần Tuấn. Tôi sẽ sớm ký hợp đồng với tập đoàn Thiên Hào. Ông Dương, đồ ngốc, ông dám cá cược với tôi sao?"

Trần Tuấn là cha của Trần Phong, giám đốc bộ phận của Tập đoàn Thiên Hào.

Tối qua ông ta đãi rượu mừng thăng chức, Hoàng Dũng không mời mà đến và tặng ông ta một số tiền lớn làm quà.

Sau khi Hoàng Dũng rời đi, Dương Chí Kiên thấp giọng chửi rủa: “Chuyện lớn không ổn rồi. Ông Trương của tập đoàn Thiên Hào nhất định sẽ ký hợp đồng với ông Hoàng. Nếu ông Trương không muốn ký hợp đồng với tôi thì tôi sẽ phải quỳ lạy trước mặt ông Hoàng. Đến lúc đó, khuôn mặt già của tôi sẽ bị mất hết. Đỗ Kỷ, đều là lỗi của cậu vì đã xen mồm lung tung, đồng ý đặt cược của ông Hoàng. Tôi thực sự không nên đưa cậu đến đây. ”

Đỗ Kỷ bị mắng cũng không tức giận, xoay người đi về phía phòng vệ sinh.

“Cậu đi đâu?"

"Tới nhà vệ sinh."

“Chết tiệt, đúng là kẻ lười thì nhiều cứt đái.”

Đỗ Kỷ vào phòng vệ sinh, lập tức đóng cửa lại, lấy điện thoại di động ra gọi điện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK