Anh mở tin tức xem tình hình cụ thể, văn hay tranh đẹp biểu hiện trước mắt khiến Du Hành hoàn toàn lạ lẫm "Thuốc mới", xem thêm tin tức trước đó, từ khi thành phố Lệ bắt đầu mất thông tin liên lạc, liên tục bảy ngày đều có tin tức liên quan đến thành phố Lệ, có thể nhìn ra tình huống thành phố Lệ mỗi ngày đều "chuyển biến tốt đẹp".
"Lúc nào chuyển biến tốt đẹp?" Vẻ mặt mẹ Chu không rõ: "Có viết bậy cũng không thể viết thế này được chứ!"
"Người sống sót thành phố Lệ thống khổ xin giúp đỡ: bảy ngày cạn kiệt lương thực, đoạn thuốc, lên án mạnh mẽ lãnh đạo không đủ tư cách!" Tiêu đề nghe rợn cả người, trong nháy mắt hấp dẫn không ít lực chú ý của cú đêm, rất nhanh đã có hơn hai vạn lượt đọc. Đợi Du Hành xem hết, đã mười một vạn lượt xem, hot kinh người.
Ngoại trừ tin tức này, tiếp theo các tiêu đề tương tự mọc lên như nấm, dùng từ ngữ rất kịch liệt. Dù cho bây giờ chỉ mới ba bốn giờ đêm, trên internet cũng sôi sục như bếp lò, náo nhiệt vô cùng.
Du Hành xem những tin tức này liền biết rõ, đây là động tác của những người sống sót khác.
Đương cục phản ứng rất nhanh, lúc 4h30, Du Hành nhìn thấy trang đầu đài quốc gia xuất hiện tin tức trực tiếp, trong hình ảnh là lãnh tụ cao nhất quốc gia – ngài Lục Quân.
Diện mạo hắn có chút tiều tụy, nhìn qua màn ảnh nói: "... Ban ngành liên quan sẽ lập tức đến thành phố Lệ điều tra, xin người sống sót ở thành phố Lệ tin tưởng quốc gia, tin tưởng chính phủ, không nên bị thế lực phản động châm ngòi ly gián tình cảm quốc dân, xin tin tưởng..."
Xem hết video, lại liên tưởng đến lời nói của người đàn ông anh dũng chịu chết trước lưới điện cao thế ban ngày, mũi nhọn quá mạnh mẽ!
Du Hành cảm thấy, ngài Lục Quân có khả năng bị hãm hại thật rồi, quốc gia này thực hành chế đồ bầu cử lãnh tụ theo kiểu dân chủ, phe phái mọc lên san sát như rừng nên không khỏi cạnh tranh kịch liệt, nếu thật bị người nhân cơ hội hãm hại cũng không phải không được.
Cẩn thận nghĩ lại, chuyện này tràn đầy lổ thủng, giống như có bàn tay vô hình bao quanh thành phố Lệ, bọn hắn hoàn toàn không nghe không thấy không nhìn được bất cứ hy vọng gì, chỉ có thể nổi điên, nổi giận trong tuyệt vọng, như con thú bị vây khốn vào đường cùng. Lưới điện cao thế cường đại như vậy, lại bỗng nhiên sụp đỗ ngay lúc đó, người sống sót ào ra bên ngoài tìm kiếm công đạo —— xem ngài Lục Quân là kẻ thù!
Nhịp nhàng ăn khớp quá, cũng thật trùng hợp.
Du Hành nhìn người sống sót thành phố Lệ khóc lóc than thở trong video, cùng với lời trách móc nghi vấn với lãnh đạo, và những lời đồng tình với người sống sót.... Trong lòng Du Hành chuyển động không ít ý niệm.
"A Tinh?"
"Dạ? Mẹ, sao vậy?"
Mẹ Chu lo lắng nhìn anh: "Con vẫn luôn ngẩn người, có chuyện phiền lòng sao?" Trong tin tức không phải ngài Lục Quân nói sẽ báo bệnh viện gần đây đến đón mọi người đi chữa trị sao, sẽ có chuyên gia đến tiêm vắc xin phòng bệnh? Con trai còn phiền lòng gì nữa?
"Xin người sống sót thành phố Lệ đừng tùy tiện tiến vào đám đông, nước và dân là một nhà, xin hãy suy nghĩ vì đa số anh chị em khác..."
Bệnh viện gần đây chính là tòa cao ốc lớn nhất – bệnh viện nhân dân đệ nhất, nếu bây giờ lái xe, một giờ sau có thể đến, Du Hành lại muốn chờ thêm một chút, xem tình hình hế nào rồi mới tính tiếp.
Không trách anh cẩn thận, bây giờ lực khống chế của ngài Lục Quân thật khiến người khác hoài nghi, vẫn phải xem kỹ tình hình thế nào đã!
Bên kia, đạo trưởng Trương Kim Thành mang theo một nhóm đệ tử Đạo môn đi suốt đêm đến thành phố Lệ, mới đến chung quanh khu vực thành phố Lệ, hắn đã cau mày: "Không tốt, uế khí phân tán, mau mau thi triển pháp thuật trừ uế!"
Đệ tử Đạo Môn rất nhanh tách ra đến các nơi thi triển pháp thuật, đại đệ tử còn nói với Trương Kim Thành: "Bùa trước kia chôn chung quanh thành phố Lệ đã mất toàn bộ hiệu lực rồi!"
"Lại đi chôn, những người khác đi cùng tôi tiến vào thành phố Lệ, thời gian không còn nhiều rồi." Trương Kim Thành giương mắt nhìn về phía xa xa, dưới ánh mặt trời mơ hồ bay lên, giây phút này phía đông cũng không phải ánh sáng chói lọi nữa, trong mắt hắn, hướng thành phố Lệ đã bị khí đen bao trùm, hiện ra mây đen áp thành.
Uế khí, muốn bạo động rồi.
Du Hành đợi đến lúc sáng sớm, lại nhìn tin tức trên mạng, anh khởi động xe, chở mẹ Chu đi đến bệnh viện gần đây.
Sáng sớm, người đến bệnh viện đặc biệt nhiều, anh từ tin tức biết rõ, hôm nay cũng là cư dân khác bên ngoài thành phố Lệ nhận thuốc, thuốc gì đây? Tự nhiên là thuốc chống bệnh dịch ở thành phố Lệ rồi, ngài Lục Quân cũng đã nói trong tin tức trực tiếp, bởi vì có vài thế lực quấy phá, người sống sót thành phố Lệ ra ngoài khiến khả năng bệnh dịch sẽ lây lan đến các nơi, cho nên các nơi đều sớm tiến hành công tác phòng chống dịch bệnh.
Hai người bọn họ sau khi xuống xe chỉ nghe thấy người chung quanh kinh hô: "Thật buồn nôn!"
"Mau mau, đi nhanh đi, bọn hắn nhất định chính là người bệnh ở thành phố Lệ mà tivi đã nhắc đến, trời ạ quá khó nhìn, buồn nôn quá rồi!"
"Sẽ lây bệnh đấy!"
Mẹ Chu có hơi bị thương, sau khi xuống xe có chút co rúm thu lấy bả vai, Du Hành khó kỹ cửa xe, kéo tay bà: "Đi thôi mẹ."
Hai người một đường đi vào, nhận lấy nhiều ánh mắt nhìn chăm chú, lùi lại né tránh, hai người đi đăng ký, y tá xeh miệng, giọng nói rầu rĩ sau khẩu trang: "Ra cửa quẹo trái tòa nhà đầu tiên."
Hai người lại đi ra ngoài đến tòa nhà chỉ định, trong tòa nhà này bác sĩ y tá bình tĩnh hơn nhiều, y bác sĩ đeo khẩu trang và bao tay, thái độ lãnh đạm, thực sự làm mẹ Chu thoải mái hơn nhiều.
"Trước tiêm thuốc, sau đó lại uống thuốc."
Tiêm một mũi, vừa qua vài phút Du Hành đã cảm thấy cả người chợt nhẹ, giống như bệnh nặng tích tụ lâu ngày trên người thoáng chốc đã không còn.
"Đây là thuốc uống, mỗi ngày uống ba lần, uống xong sẽ có phản ứng nôn mửa và bài tiết nhiều lần, đều là bình thường, không cần sợ. Còn có cái này ——" bác sĩ lấy ra một chiếc túi tiểu phúc: "Đeo trên người, nếu đồ vật bên trong toàn bộ biến thành tro tàn màu đen, cậu phải đến bệnh viện lấy thêm cái mới."
Du Hành tiếp nhận từng món, lại mở túi phúc ra nhìn xem, bên trong là một tờ giấy vàng: "Đây là cái gì?"
"Không biết, đây là cục phòng dịch đưa đến, chúng tôi chỉ phụ trách đư người bệnh." Bác sĩ đưa tờ đơn cho anh ký tên: "Tạm thời không cần trả tiền, trước kí tên, phòng bệnh của các người ở tòa nhà này, phòng 502 của hai người, tự mình đi đi."
Anh cùng mẹ Chu cùng nhau đi đến phòng 502, rất nhanh hai người đã có phản ứng ói mửa, ói đến thiên hôn địa ám.
Hậu kỳ phương án châm cứu của Du Hành, hầu như bọn họ không ói ra gì nữa, anh biết rồi châm cứu đã phát huy hoàn toàn tác dụng, uế khí còn lại không phải châm cứu có thể bức ra được. Lúc này nôn mửa là chuyện tốt! Chứng minh uế khí ẩn sâu cũng bị thanh lý mất rồi.
Quả nhiên, đến lúc tối, vày trên người anh đã mất đi phân nữa, miệng vết thương chậm chạp không cách nào khỏi hoàn toàn rốt cuộc đã thu nhỏ miệng lại, vảy kết, mất vảy. Trên mặt để lại tứng khối dấu vết màu đỏ, đều là thịt mới, được rồi, mặc dù vảy thô sáp này rốt cuộc đã biến mất, nhưng gương mặt này vẫn mang cấp bậc "hủy dung".
"Đừng sợ, đến lúc đó con đi phẩu thuật thẩm mỹ, để mai mẹ đi hỏi thăm một chút." Mẹ Chu đau lòng nhìn mặt con trai, khuôn mặt đang êm đang đẹp của thiếu niên mười tám tuổi tự dưng lại bị thế này, sau này việc học rồi sự nghiệp sẽ thế nào đây? Con trai cưới vợ cũng khó đây này! Phẩu thuật thẩm mỹ, phải phẩu thuật thẩm mỹ.
"Không sao." Du Hành bắt mạch cho mẹ Chu, mạch gần như đã bình thường, dĩ vãng luôn có nơi quái dị, bây giờ rốt cuộc đã tốt hơn.
Hơn tám giờ có y tá gõ cửa: "Ngài Chu, hành lý của các người đã được trừ độc, bây giờ anh lãnh nhận hay để sáng mai?"
Du Hành nhảy từ trên giường xuống: "Bây giờ liền đi."
Đồ đạc của bọn họ không ít, phải nói rất nhiều, anh lấy được vật tư ở thành phố Lệ và chung quanh khu vực này, toàn bộ anh đều để trên xe, cũng không cất vào trong nhẫn trữ vật, chỉ sợ trên đồ đạc dính uế khí. Bây giờ tốt rồi, sau khi trừ độc anh yên lòng chuyển toàn bộ vào trong phòng bệnh, chuyển ba lần mới hết.
Mẹ Chu cảm thán: "Cái này cũng quá thần kỳ, rõ ràng trước kia còn không làm gì được, bây giờ ngay cả vật phẩm trừ độc cũng có thể làm ra được rồi."
"Đúng vậy." Du Hành cũng rất tò mò làm sao làm được, anh lấy quần áo lên ngửi, có thể ngửi được một mùi —— khói? Những vật khác cũng là như thế, hình như dùng để hun đấy.
"Mùi vị này cũng kỳ quái." Mẹ Chu cũng ngửi ngửi: "Mẹ giặt quần áo một chút, mùi này làm sao mặc."
Hai người đang nói chuyện, đài truyền hình địa phương đến phòng bệnh, trong ngày hôm này tòa nhà bệnh viện này tổng cộng tiếp nhận một trăm mười chín người sống sót ở thành phố Lệ, toàn bộ đều tiếp thu đài truyền hình phỏng vấn chụp ảnh, hơn nữa mỗi người đều theo thứ tự bị hỏi thăm một vài vấn đề hiện trạng, như bệnh viện phục vụ thế nào? Thân thể có cảm thấy chuyển biến tốt đẹp không.
Sau khi kết thúc phỏng vấn, cơ cấu cứu trợ địa phương đến thăm, còn đưa đồ ăn và tiền cứu tế đến.
Trong phòng bệnh mẹ Chu đã ngủ say, thân thể không còn bị đau đớn quấn thân, giấc ngủ bà rất sâu, có lẽ trong mơ còn thấy cha Chu, còn gọi tên ông vài lần.
Du Hành ngừng tu luyện, anh đi phòng vệ sinh tắm rửa thay quần áo, lúc trở lại giường đã hơn hai giờ. Anh không buồn ngủ chút nào, tựa ở đầu giường lướt điện thoại xem tin tức.
Tình thế trong nước khá tốt, vào hôm nay, hai mươi mấy thành phố chung quanh thành phố Lệ đều nhận được thuốc phòng bệnh dịch, trên tin tức có nói, tạm thời không có cách nào cung ứng cho các khu vực khác, còn lại phải chờ đợi, nhắc nhở quần chúng chung quanh trong lúc du lịch nhớ phải chú ý kỹ con đường, tạm thời cách xa khu vực thành phố Lệ.
Du Hành xem hết tin tức, anh còn tìm kiếm thêm tin tức ở vài diễn đàn khác.
"Đây là lá bùa à? Trời ạ, không phải quốc gia chúng ta bài trừ phong kiến rất nhiều năm sao, đây không phải tro tàn phong kiến lại cháy sao? Có phải chính thức làm đội trưởng, sau này có một lớp đặc biệt 666 chăng..."
"Không có người phụ trách giải thích chuyện này sao, đầu năm nay đi bệnh viện lại phát lá bùa cho mọi người à?"
"Tổ truyền công nghệ, trừ tà tránh tai, một lá 100, nhanh tay thì còn! Người nào muốn mua xin liên hệ 13xxxxxxxxx."
Anh cũng lấy lá bùa giấy trong túi tiểu phúc ra xem, cho dù nhìn thế nào đâyq quả thật chính là bùa chú Đạo gia, chế tạo khá đơn giản, hình vẽ còn không đủ khéo léo, so sánh với bùa chú anh trao đổi trên hệ thống trao đổi điện tử, quả thật thô ráp rất nhiều.
Bùa chú do linh lực tạo thành, bên trên mỗi lá bùa đều có linh quang chuyển động, rất hù dọa người, đáng tiếc những thứ này đều cần linh lực, cho dù có thể mua được từ hệ thống trao đổi điện tử, nhưng cũng không dùng được.
Trước kia khi cả nhà chuyển đến Nam Châu, anh còn định buôn bán bùa chú, cho nên đã từng nghiên cứu bùa chú trong hệ thống trao đổi điện tử, toàn bộ đều là bùa chú tu chân giới, không có bùa chú của Đạo gia khác, thế giới này, rõ ràng cho thấy có thể tu đạo đấy.
Cho nên anh hy vọng có thể mua được các loại bí tịch sách vở tu đạo từ hệ thống trao đổi điện tử... để chính mình học sau này đối phó uế khí càng nắm chắc hơn, cũng có thể bảo vệ tốt cho mẹ Chu.
Kể từ khi biết thành phố Lệ có uế khí cùng uế chuột, anh liền nghĩ đến cách dùng bùa chú trừ uế, thế nhưng không có cách nào. Chỉ là ý nghĩ này, phải đợi đến lúc công ty RT9009 phát hiện dị thường tìm đến, bây giờ kế hoạch gì cũng như không.
Nghĩ tới đây, lại có chút thất lạc.
Anh cột chặt túi phúc lại, nhét vào trong cổ áo, vỗ vỗ quần áo sau đó nằm xuống ngủ.
Ở nơi xa xôi, RT9009 đã tỉnh lại ở công ty.
Chương 218: Tận thế Cấm khu 18
Edit: Trang Nguyễn
"Cái này thật là... nên gọi ngài thế nào đây.... Nếu biết là ngài... chúng tôi nhất định sẽ càng thêm cẩn thận chú ý công tác của ngài.... Ách. Không phải vì ngài, chúng tôi làm việc lười biếng, chính là ở cơ sở đầu vào, càng thêm chú trọng công tác này hơn hắc hắc hắc."
Người phụ trách cười nói với RT9009: "Đây là sai lầm của bộ phận kỹ thuật, chúng đã thừa nhận sai lầm, lúc xử lý đoạn số liệu kia đã ngủ gật... Ngài yên tâm, công ty sẽ đền bù tổn thất cho ngài, ngài tổn thất một phần năng lượng thể kia, công ty sẽ dùng năng lượng tốt nhất làm lại cho ngài."
Ai biết năng lượng thể thượng đẳng của công ty lại đích thân hộ tống Kí chủ đi làm nhiệm vụ đâu chứ! Phải biết cấp bậc năng lượng thể này quá mức khổng lồ và cường hãn, căn bản không cách nào làm bản thân nương theo Kí chủ đi làm nhiệm vụ, nếu không sẽ hủy hoại thế giới nhiệm vụ. Bình thường đều do công ty chế tạo năng lượng thể điện tử, sau đó những năng lượng thể cao cấp này sẽ phân mỏng năng lượng cắm vào, có thể điều khiển cùng lúc nhiều năng lượng thể điện tử tiến hành nhiều hạng mục.
Làm như vậy công trạng mới có thể nâng cao.
RT9009 còn chút mơ hồ, nó giống như đã ngủ rất lâu, mặc dù vẫn có một đoạn ký ức lạ lẫm.
Một người mất trí nhớ sau khi khôi phục ký ức, mờ mịt chính là tâm tình của nó lúc này.
"Ngài, có phải còn chưa tỉnh lại hay không? Nếu không ngài nghỉ ngơi trước đi, đợi nghỉ ngơi tốt lại nói đến chuyện Kí chủ của ngài."
"Kí chủ? Kí chủ của ta?"
"Đúng vậy, Kí chủ của ngài tên là —— Du Hành, bởi vì thế giới nhiệm vụ xuất hiện sự cố, ngài vì dọn dẹp số liệu dị thường nên bị thương, lúc chúng tôi tìm được ngài, Kí chủ của ngài đã chạy trốn đến thế giới số liệu khác, ngoài trừ ngài, chúng tôi không tìm được cậu ấy."
Tên Du Hành rất quen thuộc đấy. RT9009 định thần, thân là năng lượng thể cao cấp, năng lực chải vuốt của nó không giống bình thường, chưa đến một giây nó đã nhớ lại tất cả mọi chuyện.
Vì vậy một giây sau, trong tầm mắt hoảng sợ của người phụ trách, nó từ từ càng trở nên nóng bỏng sáng ngời, như một Quả Cầu Lửa.
"A a a xin ngài khống chế năng lượng của mình!"
Đợi qua một hồi lâu, quả cầu lửa mới từ từ thu liễm, cuối cùng vặn vẹo biến hòa thành bộ dáng con người, nó duỗi tay lười biếng nói: "Thì ra đã qua lâu như vậy."
"Tôi hiểu được sự cố, thế tổn thất của Kí chủ của ta thì sao?"
Người phụ trách chém đinh chặt sắt nói: "Cứ bồi thường dựa theo quyền lợi tiêu chuẩn cao nhất của Kí chủ."
"Còn gì nữa không?"
"Này... vậy thì gia tăng tất cả thuộc tính linh hồn của Kí chủ thêm... một điểm? Được không?"
"À, còn gì nữa không?"
"Còn, còn nữa?" Người phụ trách cắn răng một cái: "Ưu đãi tối đa cho cậu ấy... ba loại thương phẩm!"
"Mười loại."
Dưới uy áp năng lượng của nó khiến người phụ trách bị áp lực rất lớn, đổ đầy mồ hôi trán, trong lòng thầm nói: này không phải chỉ là năng lương thể cao cấp thôi sao? Nhìn không giống chút nào!
"Được rồi, ta đi đây, không được quên những lời đã nói, nhớ mở quyền hạn cho ta."
"Được được, sau mỗi thế giới nhiệm vụ tiếp theo chúng tôi sẽ chú ý mật thiết, tuyệt đối không xuất hiện sự cố như vậy nữa, ngài cứ yên tâm!"
Đợi vị hệ thống năng lượng thể cất bước rời khỏi công ty, người công tác lau mồ hôi trên trán, nhìn vách tường sáp hoa trong phòng, bàn và sàn nhà..., hắn khóc không ra nước mắt, nhanh chóng gọi điện cho bộ hậu cần: "Năng lượng của vị này đàn áp quá mạnh, mau giúp tôi kiếm người sửa văn phòng. Tài chính? Đi tìm bộ phận kỹ thuật đòi, đúng, tài chính khấu trừ tiền lương của bọn hắn đấy..."
Nghĩ nghĩ lại nhanh chóng gọi một cú điện thoại cho cấp trên, chỉ nghe cấp trên nói: "Seri RT mở đầu hàng loạt số thứ tự... sau này anh không cần lo, nếu nó làm việc khác người... anh cứ phối hợp toàn diện với nó."
"Ồ, thế nhưng tôi không thấy số thứ tự này trong danh sách năng lượng thể cao cấp."
"Cho nên mới nói anh không cần quản."
Vào lúc Du Hành không biết, RT9009 đang trên đường truyền thâu, đêm nay anh ngủ rất ngon, sau khi rời giường còn đi cùng mẹ Chu xuống căn tin dưới lầu ăn sáng.
Mặc dù vẫn còn nhiều ánh mắt khác thường, nhưng hai người không để ý đến nữa, ngay cả mẹ Chu vì bệnh tình chuyển biến tốt đẹp, sự tự tin đã tan đi nhiều. Trong quá trình ăn sáng, còn có người có lá gan khá lớn, cách bàn ăn hỏi chuyện bọn hắn: "Này, tình huống thành phố Lệ thật sự kém lắm sao? Tôi nghe nói vẫn luôn có động đất, có thật vậy không?"
Hoặc hỏi: "Thật sự có máy bay đánh boom à, giống như trên phim điện ảnh?"
Đối với những người ngoài không tự mình trải nghiệm sự cố ở thành phố Lệ mà nói, chỉ gia tăng thêm mấy đề tài nói chuyện, lại phối hợp ca thán vài câu: "Thật đáng sợ" "Thật đáng thương", thời gian dưỡng bệnh không thú vị cứ thế trôi qua.
Theo bọn hắn nghĩ, sự cố thành phố Lệ đã tiến vào khâu cuối cùng, những người sống sót thành phố Lệ như bọn hắn cũng nghĩ như vậy, dường như đợi mọi chuyện ở thành phố Lệ kết thúc, những người sống sót bọn hắn có thể một lần nữa đạt được an trí nhà mới, sau đó có một số tiền cứu tế, một lần nữa bắt đầu cuộc sống mới ở thành phố mới.
Tất cả đều muốn bắt đầu một lần nữa.
Người sống sót thành phố Lệ cũng có cùng cách nghĩ như thế, lúc nhìn thấy một đoàn đội xe lái vào thành phố Lệ, trong lòng bọn hắn dấy lên tia hy vọng.
Nhưng một ngày sau đó, tình thế đột nhiên chuyển biến rất xấu, ngay trong ngày máy bay ném bom, không ít khu vực một lần nữa sụp đổ. Có lẽ lúc trước người đánh boom chỉ muốn tạo thành khủng hoảng, ngụy trang sự thật dẫn dắt dư luận, thế nhưng bên trong có mấy quả boom, đã hủy hoại hoàn toàn nơi Đạo môn chôn lá bùa, thậm chí... đánh lên cả hố thi trong lòng đất.
Mặc dù Trương Kim Thành bảo người trong môn phái bài trận chôn bùa một lần nữa, thế nhưng uế khí chi nguyên đã sớm bị kinh động.
Nhân viên đặc thù dưới tình huống không được báo trước và đề phòng, hố thi dưới mặt đất rung chuyển, uế chuột bạo động với quy mô lớn, lúc ấy bọn hắn đang đào móc dưới mặt đất, định bới hố thi ra, kết quả mặt đất chấn động kịch liệt, máy móc thiết bị không ngừng bị rơi xuống, không ít người thét lên chói tai rơi xuống dưới cùng với loạn thạch.
Lần động đất này, còn mãnh liệt hơn lần đầu tiên thành phố Lệ gặp động đất, hơn nữa nồng đậm dày đặc, mắt thường có thể nhìn thấy hắc khí chui ra từ mặt đất, tiến vào trong cơ thể, bùa tị hối (Bùa tránh uế khí) lập tức bị thiêu đốt hầu như không còn.
"Không có khả năng! Đây là Bùa tị hối chưởng môn tự tay vẽ!" Người vừa nói chính là đệ tử dòng chính của Trương Kim Thành, chỉ có đệ tử dòng chính mới có đucợ lá bùa do tự tay Trương Kim Thành vẽ.
Đệ tử dòng chính còn bị như thế, chứ đừng nói chi những đệ tử bình thường khác!
Trong nháy mắt uế khí nhập vào cơ thể, chỉ vài giây làn da bên ngoài thân thể những đệ tử Đạo môn này mọc ra tầng tầng bong bóng: "Đau quá đau quá!"
Thậm chí càng kinh khủng hơn so với lúc bọn Du Hành phát bệnh, bởi vì bệnh chứng chuyển biến xấu quá nhanh, căn bản không cảm thấy ngứa, chỉ có đau đớn! Cả người đều đau nhức, đau nhức tiến vào xương cốt bên trong.
"Nhanh lên, lấy Bùa trị hối (Bùa trị uế khí) ra đây!"
Lần lượt từng đệ tử Đạo môn lấy bùa trị hối ra, đốt bùa uống với nước, sau khi uống xong ói ra đều là thứ đen thui bẩn thỉu, uế khí có thể dày đặc trong không khí, tốc độ trừ uế căn bản không theo kịp tốc độ xâm lấn của uế khí, hơn nữa mặt đất chấn động không ngừng, trong khoảng thời gian ngắn tất cả mọi người đều hoang mang hoảng sợ.
Nếu một thiết bị trục trặc còn bình thường, nhưng tất cả các thiết bị đều đen thui cũng quá không khớp.
Đợi qua chừng mười phút mới liên hệ được với đội hành động đặc biệt ở thành phố Lệ: "Bây giờ uế khí quá mức nồng đậm, tốc độ ăn mòn rất lợi hại, tạm thời vẫn còn khống chế được, yên tâm đi!"
Lục Quân không yên lòng! Nhưng hắn thật sự bận đến sứt đầu mẻ trán, phải trấn an quần chúng, phải làm tốt công tác sắp xếp cho người sống sót chạy ra ngoài, còn phải tra rõ ràng ai là kẻ giở trò sau lưng hắn, càng phải bắt được tên mật thám nằm vùng bên cạnh hắn.... hắn loay hoay như con quay.
Đợi đến lúc rạng sáng, hắn vừa híp mắt, kết quả sáng sớm nhận được tin tức, đội hành động đặc biệt ở thành phố Lệ hoàn toàn mất liên lạc. Từ hình vẽ vệ tinh nhìn thấy, hắc khí đã bao trùm toàn bộ thành phố Lệ, các khu vực chung quanh đang trong quá trình bị ăn mòn từ từ.
"Hắc khí kia bất thường! Khiến thông tin trở ngại!"
"Có muốn thổi bay hắc khí kia không?" Nói cách khác, Trương đạo trưởng bên kia không cách nào liên lạc được.
"Không được." Lục Quân trầm mặt: "Nếu thổi, các khu vực chung quanh khó thoát chết." Hắn nới lỏng cà- vạt, hạ xuống một loạt chỉ lệnh: "Lập tức dời cư dân mười bảy huyện thành chung quanh dời ra bên ngoài, dựa theo tốc độ khuếch tán của hắn khí, chỉ còn bốn giờ nữa sẽ đến khu cư dân gần đó rồi!"
Vừa nghĩ đến nếu toàn bộ đệ tử Đạo Môn đều thất bại ở thành phố Lệ, tâm hắn phát lạnh, lại hỏi: "Liên hệ với đệ tử Đạo Môn lưu thủ khác chưa? Bảo bọn họ mau chóng vẽ bùa, nghỉ ngơi? Lại nghỉ ngơi có thể nghỉ dài hạn!"
Đương cục phản ứng rất nhanh, lập tức cho cư dân chung quanh rút lui. Vì vậy Du Hành và mẹ Chu vừa ăn sáng xong đã nhận được tin tức rút lui.
"Nghe nói ngọn nguồn gây ra dịch bệnh thành phố Lệ đang bạo động, lan tràn ra các nơi chung quanh rồi!"
"Không thể nào, không phải nói có phương pháp trị tận gốc rồi sao? Hơn nữa chúng ta đã rời xa như vậy, còn có thể truyền đến đây sao?" Cư dân bản địa hoang mang vô cùng.
"Chúng ta vừa đến, lại chuyển đi?" Đây là dân cư chung quanh thành phố Lệ nói.
Du Hành vừa nhận được tin tức đã nhanh chóng thu dọn đồ đạc, cũng may bọn hắn mới đến một ngày, tối hôm qua mới nhận hành lý, còn chưa mở ra, có thể rời đi ngay rồi.
Mẹ Chu cũng gấp gáp thu dọn quần áo: "Còn chưa giặt đây này!"
Anh một tay xách túi lớn, một tay xách túi mẹ Chu đưa qua, hai người mở cửa xuống lầu. Bệnh viện cũng lộn xộn, đều đang chuyển một ít thiết bị, thuốc men tất yếu.
"Những người bệnh này làm sao đây? Hôm nay mới đến thời gian giải phẫu!"
"Người bệnh cần dưỡng trong phòng vô khuẩn, sao có thể chuyển đi được? Vừa rời không lâu sẽ chết mất!"
Bác sĩ y tá lớn tiếng nói chuyện với nhau, đến đến đi đi đều vội vàng.
"Đã liên hệ với bệnh viện bên kia chưa? Bọn hắn xác định bộ thiết bị này... Bên này cần cáng cứu thương, mau đưa đến đây!"
Bên ngoài thang máy có một đống người đang xếp hàng, Du Hành và mẹ Chu đi cầu thang bộ, trên cầu thang bộ cũng là dòng người đi xuống, từ khi nhận được tin tức đến nay chỉ mới hơn mười phút, cả bệnh viện như muốn rung chuyển!
Xe bọn hắn cũng bị trừ độc rồi, vừa mở cửa là nồng mùi hương liệu thuốc hun kia, anh cất kỹ đồ đạc, lại nói với mẹ Chu: "Con đi lên tìm một vật, mẹ gọi điện thoại cho dì họ trước, nói dì giúp chúng ta thuê một gian phòng bên kia. Thuận tiện mẹ nói nhà dì họ nên mua nhiều đồ ăn trữ trong nhà."
"Được!" Chị họ của mẹ Chu ở thành phố Lộ, ở Trung Bộ Thiên Bắc của bổn quốc, mà thành phố Lệ ở Tây Nam, cả hai cách nhau khá xa.
Du Hành nhanh chóng lên lầu, trộm một chiếc áo khoác trắng thay đổi, anh mang khẩu trang lên. Bây giờ trong bệnh viện đều lộn xộn, anh thành công trà trộn đi vào, trở lại tòa nhà kiểm tra sức khỏe uống loại thuốc kia, anh tiến vào hiệu thuốc.
Những túi phúc kia rất dễ làm người ta chú ý, bởi vì chúng chứa trong thùng giấy đặt trên mặt đất, khác hẳn thuốc trên kệ hoặc trên tủ kính. Anh vụng trộm lấy một thùn, né tránh các y bác sĩ khác thoáng qua.