Mục lục
Sinh Tồn Thời Tận Thế - Lục Ý
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Trang Nguyễn

Nói là nhà, nhưng thật ra là ký túc xá đơn vị, sau khi trưởng thành, Mục Hằng tự mình tìm một phần công việc có lượng nhu cầu rất lớn —— công việc xanh hoá. Đương nhiên rồi, không phải loại công việc kỹ thuật, mà là tưới cây, nhổ cỏ.... Đủ loại công việc lặt vặt cực khổ kia. Mục Hằng rất thỏa mãn, có ăn có ở, lãnh đạo cũng rất thông cảm, phê duyệt cho cậu nghỉ phép để tranh thủ thời gian đi mua mũ bảo hiểm, đồng nghiệp cũng bằng lòng thay ca cho cậu.

Trở lại ký túc xá đã là chạng vạng tối, căn tin cũng ăn cơm rồi. Du Hành bưng lấy gà mên đi mua cơm, gặp được tiền bối đồng nghiệp, đều rất nhiệt tình hỏi thăm anh: "Mua được không?"

"Mua được rồi." Du Hành học Mục Hằng cười ngại ngùng: "Cảm ơn các anh các chú đã giúp em/cháu làm việc, ngày mai em/cháu sẽ đi làm, sẽ bổ sung hết công việc ngày nghỉ."

"Không cần cảm ơn, chuyện nhỏ thôi!" t r u y ệ n c h ỉ đ ă n g t ạ i w a t t p a d: h o n g t r a n g 3 0 1 v à w o r d p r e s s: h o n g t r a n g 3 0 1 w p

"Mau đi mua cơm đi, hôm nay có thịt gà đấy, nhanh đi nhanh đi."

Du Hành mua cơm trở về, rồi ngồi cùng bàn với đồng nghiệp quen biết cùng nhau ăn cơm.

"Mua được mũ bảo hiểm rồi, lúc tan làm phải nắm chặc thời gian học tập, tôi nghe con gái tôi nói, vô cùng khó lắm!"

"Ôi con tôi cũng nói khó muốn chết, còn khó hơn kỳ thi đại học nữa kìa!"

Mục Hằng lăn lộn giữa các đồng nghiệp rất cởi mở gần gũi, cậu ấy nhỏ tuổi nhất, mới mười bảy tuổi. Đứa nhỏ tuổi như thế này, làm được công việc mệt nhọc thế này cũng không có bao nhiêu. Tất cả mọi người đều lớn hơn cậu ấy, xem cậu ấy như con trong nhà đều rất chăm sóc cậu ấy. Lúc đầu cậu ấy không đủ tiền, các đồng nghiệp còn nói muốn góp vốn cho cậu ấy mượn, nhưng bị Mục Hằng từ chối.

Đầu năm nay, mỗi nhà đều trôi qua không tốt cho lắm, cậu chỉ cần để dành tiền cho một mình mình, vẫn có thể để dành được thôi.

"Em sẽ học tập chăm chỉ, cảm ơn mọi người."

Cơm nước xong xuôi, Du Hành trở về ký túc xá. Ký túc xá là tám người một phòng, trong mắt anh đã thấy không tiện rồi. Trên sách hướng dẫn có nói lúc sử dụng mũ bảo hiểm, nếu như bị bên ngoài tấn công vật lý, hoặc cưỡng chế tháo mũ bảo hiểm, cưỡng chế logout, có khả năng rất lớn gây tổn thương cho đại não. Bởi vậy đề nghị người sử dụng trước khi dùng phải thật cẩn thận, phải đảm bảo hoàn cảnh chung quanh an toàn.

Ở đây còn có bảy người, trong mắt Du Hành đều là nhân tố không ổn định.

Vì vậy anh tạm thời không có ý định đăng nhập vào, nghĩ trước hết phải nhanh chóng kiếm thêm chút tiền, giải quyết hết vấn đề chỗ ăn, chỗ ở rồi mới tính tiếp.

Muốn trong thời gian ngắn thay đổi hoàn cảnh sinh hoạt trước mắt và cải thiện tiêu chuẩn cuộc sống, trong lòng Du Hành đã có cách nghĩ đại khái, bởi vì toàn bộ hành tinh bị bão cát tàn sát bừa bãi, bây giờ dụng cụ thông khí vô cùng bình thường, chỉ là mũ cách ly bình thường, giống như vừa rồi ở đại sảnh làm việc, ngay cửa ra vào che một tầng rèm là được. Loại dụng cụ che đậy này chỉ có tác dụng ngăn cách sơ bộ, nặng nề, đồng thời lúc xốc lên sẽ bị hạt cát bắn tới, khuyết điểm rất rõ ràng. Rõ ràng 'vòng phòng hộ tinh cấp' cao cấp hơn nó nhiều.

Một 'vòng phòng hộ tinh cấp' hơn hai tỷ điểm lương hỏa, nếu có thể đổi lấy một số vật tư cũng coi như có lợi. Hoặc chính anh tự giao ra kỹ thuật vòng phòng hộ đơn giản mà anh nghiên cứu ra, như vậy cũng không ít tiền tài, cũng có thể đổi cho anh địa vị nhất định —— trực tiếp nhận được tư cách di dân nhóm đầu tiên thì sao?

Rất nhanh, Du Hành liền loại bỏ phương pháp thứ hai này. Quốc gia của Mục Hằng, vốn là quốc gia thuộc chế độ Liên Bang, đủ loại chính đảng mọc lên san sát như rừng, cho đến bây giờ hoàn cảnh xã hội bị sụp đổ lớn, mỗi thế lực đều là người tranh ta đoạt đại di dân sáu mươi năm sau. Những tranh đoạt này đều diễn ra bên ngoài sáng, dường như lần tai nạn này khiến bọn hắn tránh ra tay chân, thế nhưng lúc này không tranh thì đợi đến lúc nào tranh?

Mà ngay cả Mục Hằng thân dưới tầng chót làm công việc xanh hóa cũng biết, khu đại sảnh làm việc bản khu là do thế lực A khống chế, còn khu bên cạnh là do thế lực B khống chế, nghe nói giá bán mũ bảo hiểm bên này rẻ hơn bọn hắn 500 tệ đấy! t r u y ệ n c h ỉ đ ă n g t ạ i w a t t p a d: h o n g t r a n g 3 0 1 v à w o r d p r e s s: h o n g t r a n g 3 0 1 w p

Đáng tiếc lúc bọn hắn mua sắm bằng CMND đấy, chỉ có thể đến chỗ đăng ký hộ tịch CMND mà mua sắm ở đó. Nói cách khác, Mục Hằng thật đúng là muốn ngồi xe đến khu bên cạnh mua.

Ở chỗ này, anh có thể lấy vật đổi vật, lấy thứ mà anh muốn có, đương nhiên cũng có thể lấy vàng hoặc tiền làm vật trao đổi. Chỉ cần đối phương bằng lòng, dạng giao dịch gì cũng có.

Ngày hôm sau khi tan tầm về, Du Hành liền đi đến tiệm internet gần đây, bỏ ra một tệ trả hai tiếng lên mạng. Anh trước tìm phòng ở, bây giờ giá phòng rất thấp, khoảng cách thời gian di dân chỉ còn lại bốn mươi năm, hầu như không còn người nào mua nhà. Anh nhìn trúng một phòng không tệ có một phòng ngủ một phòng khách, chỉ cần mười vạn tệ.

Sau đó anh mới lên chợ đêm bắt đầu treo vật cần bán, hơn nữa bên trên còn đăng video tự mình quay. Chất lượng hình ảnh video quá bình thường, nhưng vẫn có thể nhìn thấy rất rõ ràng hiệu quả vòng phòng hộ, bên ngoài bão cát bay múa điên cuồng, hoàn toàn trái ngược với bên trong bình chỉ có đường kính bốn mét bình tĩnh như nước, hiệu quả thị giác vô cùng kinh diễm.

Anh không chút khách khí treo giá 1000 vạn tệ, chỉ sau năm phút, không ngừng có người liên hệ với anh. Anh không để ý đến những kẻ trả giá, nghi vấn... cuối cùng nhìn một người trực tiếp hẹn thời gian địa điểm giao dịch với anh, hai người hẹn giao dịch công việc, sau đó anh đem hàng hóa đến.

Thời gian hẹn là ba tiếng sau, ngay ở công viên đã sớm hoang phế bên ngoài tiệm internet này.

Du Hành rời khỏi tiệm internet, ở trong nhà vệ sinh công cộng trong công viên lấy ra con rối thế thân mang theo 'vòng phòng hộ tinh cấp', còn bản thân anh dùng mặt nạ thiên biến thay đổi khuôn mặt và quần áo trên người, lại đi đến tiệm Internet đi mua ba tiếng. Trong lúc chờ đợi, anh vẫn luôn xem tin tức về "Bang minh thế giới", có thể nói, bây giờ tin tức sốt dẻo nhất trên mạng chính là "Bang minh thế giới" rồi.

Trong trò chơi, các chỉ tiêu số liệu hạng mục nhân vật đều mô phỏng 100% cảm nhận thực tế như: mệt nhọc, đau đớn càng không giả chút nào. Người thiết kế nói: mô phỏng 100% suy nghĩ thật để tất cả những người tham gia trong quá trình học tập, đều đạt được số liệu thí nghiệm chính xác nhất.

Ngoại trừ những lời phàn nàn này, mọi người chú ý nhất chính là thành tích cuộc thi.

Trong trò chơi, đều thầy cô giáo sư hư cấu, cũng có các môn học cuộc thi chuyên môn, mỗi giờ mỗi phút đều có thể tham gia cuộc thi, không hạn chế số lần, nhưng có ba lần thi miễn phí, sau đó phải nạp tiền, tiền tệ trong trò chơi trao đổi 1:1 bằng với thực tế.

Kết quả thành tích có thể lựa chọn công khai hoặc che dấu, kể từ bây giờ trên internet, có không ít người thích công khai đấy. Bây giờ có một tiêu đề chiếm tầm mắt của mọi người nhất chính là: "Mỹ nữ học bá Trần Hỉ Trân đánh vỡ ghi chép lịch sử Viễn Cổ hành tinh!" còn có tiêu đề nhỏ chính là: "Đạt được bảy ngàn bốn trăm năm mươi ba điểm, đánh giá cấp độ S!"

Phải biết, lịch sử Viễn Cổ bao gồm cả thời tiền sử hai vạn ba ngàn năm trước khi nhân loại có mặt, lịch sử đều là tài liệu khảo cổ, hóa thạch gì gì đó... tài liệu mênh mông như biển. Mà trong cuộc thi hệ thống học tập toàn tức, cũng không đơn giản chỉ cần học thuộc lòng là có thể qua nổi, độ khó này cũng cực kỳ cao. Ngoại trừ học thuộc lòng hiểu rõ, còn phải ra tay thí nghiệm mới được.

Nếu thật sự có thể gặm hết toàn bộ, cũng không khác gì trở thành một giáo sư lịch sử Viễn Cổ.

Căn cứ theo tin tức Du Hành biết: trong "Bang minh thế giới", bao gồm chế tạo, xếp đặt thiết kế, kiến trúc, đầu bếp, gieo trồng, lịch sử, dệt, khoa học kỹ thuật, âm nhạc, vũ đạo...vv...vv... có khoảng 999 hạng mục sản xuất sinh hoạt, dưới một hạng mục còn chia ra các hạng mục nhỏ cấp một, cấp hai, cấp ba... có thể nói nhịp nhàng ăn khớp, đẩy mạnh tầng tầng. Cộng toàn bộ lại có hơn mười vạn hạng mục nhỏ.

Cho dù là nhân tài về phương diện gì, thí sinh thiên khoa cỡ nào đều có thể tìm được vị trí của mình.

Lãnh đạo trước mắt cũng không tuyên bố danh sách nhóm di dân đầu tiên thế nào, nhưng đã có tuyên bố đơn giản qua trước: đến lúc đó nhất định căn cứ theo thành tích cuộc thi tiến hành chọn lựa. Cho nên phá vỡ ghi chép của người khác, ngay lúc này chính là cạnh tranh lớn nhất.

Du Hành cảm thấy thế giới nhiệm vụ này thật sự rất thú vị, dùng tri thức và năng lực suy xét giá trị một người, thậm chí có thể ảnh hưởng đến sống chết, không thể so sánh thành tích với tướng mạo gia thế, quả thực chính là tiên phong lớn. Đối với người có thuộc tính [sáng suốt] hơn nữa còn thêm kinh nghiệm nhiều năm học tập như anh mà nói, trước mắt nhiệm vụ này quả thật đúng là cấp bậc đơn giản.

Cũng bởi vì như thế, anh mới dám giải quyết vấn đề sinh tồn trước mắt, mà không đăng nhập vào "Bang minh thế giới".

Trong quá trình xem tin tức, anh cảm giác trong công viên đã có người đến, anh khống chế con rối thế thân ngồi ở cổng lớn, sớm đã bị cát vàng che lấp thành bức tượng điêu khắc, thế nên người đến cũng không phát hiện ra nó, lúc hắn đi vào nhà vệ sinh công cộng chỉ nhìn thấy trên tường dán một trang giấy: chuyển khoản, đằng sau còn có số tài khoản.

Nhưng lại khiến người tức giận đến ngạt thở!

"Làm sao bây giờ? Trong công viên này căn bản không có người!"

"Ông chủ tiệm internet có nói, người sử dụng máy tính kia đã rời đi từ ba tiếng trước, tôi nhìn camera giám sát quả thật đúng là như thế!"


Triệu Hoành Vũ hít sâu một hơi, hỏi: "Tra được mặt mũi không?" Trong lòng lại không ôm hy vọng nào, người này giảo hoạt như thế, làm sao có thể biết ký danh tài khoản. Quả nhiên, sau khi bọn thuộc hạ tra xét, tài khoản này là tài khoản đen, tra không được người tương ứng là ai.


"Nhưng em đã cho người nhìn chằm chằm vào tài khoản này rồi, chỉ cần hắn rút tiền ra em có thể nhận được tin tức ngay. Như vậy, còn chuyển khoản không?"


Rất nhanh, Du Hành ngay tại trên mạng nhập mật mã tài khoản, kiểm tra bên trong có thêm 1000 vạn. Xác định tiền đã vào sổ sách, anh rời khỏi tiệm Internet, vừa đợi xe bus vừa khống chế con rối thế thân đứng lên, con rối thế thân đội một thân cát vàng đi về hướng công viên, tìm được xe sau đó phóng đồ đạc lên trên mui xe, còn rất tri kỷ ấn mở chốt, để khách hàng vừa liếc nhìn đã có thể trông thấy ngay.


Trong bão cát, bóng người cao lớn đột nhiên biến mất không thấy đâu, ai cũng không thấy bên trong cát vàng có một giọt máu chuyển động vòng quanh bay dạt về nơi khác.


Đã có tiền, Du Hành nhất định tranh thủ thời gian rút ra toàn bộ, anh có rất nhiều nhẫn trữ vật, chứa nổi. Anh tùy tiện tìm một ngân hàng rút tiền, đợi nửa tiếng để ngân hàng chuẩn bị tiền, anh làm như không nhìn thấy những ánh mắt nhìn chằm chằm kia, mang theo mấy túi lớn tiền lập tức rời khỏi. t r u y ệ n c h ỉ đ ă n g t ạ i w a t t p a d: h o n g t r a n g 3 0 1 v à w o r d p r e s s: h o n g t r a n g 3 0 1 w p


Vừa rời khỏi ngân hàng, bên ngoài cát bay cuồn cuộn, rất nhanh liền ẩn nấp bóng dáng đi. Anh không lo lắng mặt mình bị nhận diện, dù sao khuôn mặt kia cũng không phải của anh. Trên đường đi, anh nhét tất cả túi tiền vào bên trong nhẫn trữ vật, một lần nữa thay đổi khuôn mặt, quần áo không cần thay đổi, ở thời điểm này quần áo mỗi người đi lại trên đường đều giống nhau như đúc.


Đã có thu nhập, trước tiên Du Hành cầm theo CMND giả mua ở chợ đêm đi mua phòng, sau đó đến đơn vị từ chức.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK