Thời gian dần trôi qua, 34 cường tấn cấp đến 17 cường, đã hạ màn vào hôm qua. Không ngoài dự kiến, bốn người Lâm Dịch, Thanh Y, Bố Lan Đặc, An Cách Tư, nhẹ nhõm tấn cấp. Mà trong 13 người còn lại, cũng đều là cường giả thực lực chân chánh vô hạn tiếp cận cường giả Thánh Giai. . . Trận đấu, chính thức tiến nhập vào giai đoạn gay cấn.
Mà từ khi Vô Song Hội tổ chức đến nay, đã trọn vẹn qua gần bốn tháng.
Trong phòng của Lâm Dịch và Thủy Linh Lung.
Thủy Linh Lung xếp bằng ngồi trên giường, một tầng quang mang màu xanh da trời mông lung bao phủ toàn thân nàng, làm cho nàng cả người thoạt nhìn có vài phần không chân thực. . . Từ sau khi Lâm Dịch đột phá, Thủy Linh Lung bắt đầu cố gắng tu hành. Ngay từ đầu còn có chút kỳ quái. . . Nhưng thời gian dài, Lâm Dịch liền cũng bình thường trở lại. Dù sao, bản thân hắn cũng là một người tu hành cuồng.
Mà Lâm Dịch lúc này, cũng xếp bằng ngồi trên giường, cảm ngộ cái gì đó. . . Hắn hôm nay tuy rằng đã đạt đến Thánh Giai, nhưng phương thức công kích của hắn tới bây giờ vẫn có chút quá mức đơn điệu. Duy nhất khiến hắn có chút thoả mãn chính là Tiễn Chỉ của hắn hiện giờ đã hoàn toàn có thể thuấn phát chính thức, ít nhất theo hắn cảm giác. . . Chắc có lẽ không chậm hơn bao nhiêu so với tên Thánh Giai sử dụng Tiến Chỉ năm đó ở hậu sơn học viện Tông Phạm. Hơn nữa lực xuyên thấu cũng cường đại đến thần kỳ! Phải biết rằng, đây chính là kết quả năng lượng của một gã Thánh Giai sau khi áp xúc, cộng thêm với sự xoay tròn kịch liệt sinh ra. . . Tuy rằng lực lượng kiểu nội liễm, nhưng lực xuyên thấu, tuyệt đối rất mạnh.
Lâm Dịch hôm nay muốn thừa dịp còn chưa đụng phải mấy tên Thánh Giai mà cố gắng một chút. . . Xem có thể hay không dựa vào bản thân cảm ngộ ra các loại tuyệt kĩ gì đó. . . Nếu không, Lâm Dịch có phương thức công kích còn dừng lại ở Thánh Giai trở xuống, ngày sau khi chính thức chống lại những tên Thánh Giai kia, rất hiển nhiên phải chịu thiệt rất nhiều.
Nhưng rất hiển nhiên, muốn dựa vào mình để lĩnh ngộ ra một loại tuyệt kỹ gì, thật sự không phải là một chuyện dễ dàng, trên thực tế, những chuyện này đều là coi trọng đốn ngộ, có lẽ chứng kiến một vật có thể đột nhiên tỉnh ngộ, tiến tới ngộ ra tuyệt kỹ gì, cũng có khả năng đầu trống rỗng một thời gian rất lâu, căn bản không biết phải nên làm sao, mà Lâm Dịch hiện tại chính là đang ở trong tình huống như vậy, dù sao thì thời gian hắn tiến vào Thánh Giai vẫn thật sự quá ít, thậm chí đến bây giờ hắn còn không rõ ràng, đến tột cùng lực lượng Thánh Giai có tính chất như thế nào.
Cường giả Thánh Giai bên người Lâm Dịch, cũng chỉ có Lạp Cổ Kỳ và Khải Ni Cổ Lạp, nhưng hai người đều là tinh vị dị năng, hoàn toàn bất đồng với hắn, tự nhiên cũng không có cách nào tham khảo, có lẽ sau khi dị năng trở thành Thánh Giai mới có thể tham khảo a.
Mà lúc này, mặc dù có nhiều Thánh Giai trên Vô Song đảo, nhưng Lâm Dịch cũng thật sự không muốn đi quấy rầy bọn hắn, Lâm Dịch cũng không phải người ngu ngốc, hắn có thể nhìn ra những thế lực này đều đang tính toán lôi kéo mình, nhưng Lâm Dịch cũng không có ý định gia nhập với bọn hắn, đối với Lâm Dịch mà nói, tự do tự tại, không ngừng hưởng thụ niềm vui thú, chính là chỗ hắn truy cầu, cái gọi là danh lợi, thật sự hắn xem không quá mức trọng yếu.
Nhưng bất kể nói như thế nào, Lâm Dịch vẫn đều nỗ lực.
Vô Song đảo, khu tuyển thủ, trong một ngôi nhà.
Trên mặt An Cách Tư vẫn mang theo dáng tươi cười, không chút nào để ý đến biểu tình không kiên nhẫn của Bố Lan Đặc, nói:
- Không khí tại đây thật tốt, nhưng ngươi lại buồn bực trong phòng suốt ngày, không biết là sẽ khiến ngươi rất phiền muộn sao?
Bố Lan Đặc trầm mặt, cau mày:
- Ảnh hưởng gì tới ngươi?
An Cách Tư cười cười sáng lạn:
- Đương nhiên không phải, vừa rồi ta nhận được một tin tức, nghe nói lão đầu nào đó của Thư gia đã khiến Thư Mộng chạy tới rồi, ân, ngươi biết mục đích của nàng a?
Biểu lộ Bố Lan Đặc lập tức cứng đờ, âm trầm, gần như là chảy nước, trong hai mắt hẹp dài của hắn lập lòe hai điểm hàn mang không rõ, thật lâu sau mới ngăn chặn lửa giận trong lòng, hít sâu một hơi, nói:
- Thư gia đã thay đổi ý định.
An Cách Tư nghe vậy, cười hắc hắc, nhún vai nói:
- Ta đây không rõ ràng lắm, bất quá, ta đoán chừng cũng không sai, tin tưởng ngươi cũng rất rõ ràng a.
An Cách Tư thở dài một cái thật sâu, sau đó cảm khái nói:
- Thoạt nhìn có vẻ như ngươi giờ rất có cảm giác nguy cơ a. Thứ nhất, Lâm Dịch và Thư Mộng có thể nói là lưỡng tình tương duyệt, thanh mai trúc mã, thứ hai, cùng so sánh với ngươi, tuy rằng không muốn nói, nhưng tiềm lực Lâm Dịch hiển nhiên cao hơn nhiều lắm, tuy rằng tạm thời không phải là đối thủ của ngươi, nhưng tin tưởng không lâu sau sẽ vượt qua ngươi, thứ ba là đừng quên truyền thừa cổ vân, tổng hợp những cái trên, vô luận là cảm tình cá nhân, tiềm lực phát triển hay là thế lực hậu truyền, tựa hồ như ngươi cũng không chiếm ưu thế a.
Nghe ngữ khí hắn tựa hồ như rất là lo lắng, nhưng biểu lộ hiển nhiên lại không phải như vậy.
Nhưng lúc này Bố Lan Đặc cũng không có tâm tư đi so đo với biểu lộ của An Cách Tư, tay của hắn sớm đã cuộn lại thành nắm đấm, một cỗ khí thế cực kỳ không ổn định bắt đầu hiện ra quanh thân hắn, đảo loạn không khí chung quanh.
Lời nói của An Cách Tư tự nhiên cũng rất rõ ràng, tuy rằng không thừa nhận, nhưng sự thật chính là như vậy, con kiến trong mắt hắn, quả thật đã tạo thành uy hiếp lớn lao đối với hắn, chính như An Cách Tư nói, vô luận là cảm tình cá nhân, tiềm lực phát triển hay là thế lực hậu trường, mình cũng đã không hề chiếm ưu thế, dù là thế lực hậu trường, cuối cùng cũng không quá xác minh được, nhưng hai cái trên, hiển nhiên là sự thật.
Huống chi, dù Lâm Dịch thật sự không có quan hệ gì với truyền thừa cổ vân, nhưng chỉ nhìn hoàng tộc đế quốc và Lạp Cổ Kỳ, Khải Ni Cổ Lạp có quan hệ mập mờ với hắn, chút ít những cái này, cũng khiến hắn không thể không để tâm rồi, huống chi, Lâm Dịch còn có truyền thừa cổ vân cường đại và thần bí sau lưng.
Tuy rằng phần lớn người có truyền thừa cổ vân đều có thiên tư phi phàm, nhưng thiên tư như Lâm Dịch, cũng tuyệt đối là cực kỳ hiếm thấy, điên cuồng, dù hắn thật sự chỉ là đệ tử truyền thừa cổ vân tít mãi bên ngoài, nhưng tiến vào hạch tâm, cũng là sự tình trong tầm tay, bởi như vậy, không thể nghi ngờ chênh lệnh giữa mình và hắn càng lúc càng lớn.
Bố Lan Đặc càng nghĩ càng kinh hãi, cuối cùng, trong đôi mắt dài hẹp lành lạnh của hắn hiện lên một tia sát ý, Lâm Dịch, tuyệt đối không thể lưu lại hắn, phải thừa dịp hắn còn chưa hoàn toàn phát triển, bóp chết hắn, nếu không, chờ đến khi hắn phát triển tốt, người bị giết có thể là mình rồi.
- Thư Mộng là của ta, huyết hạn chi lực là của ta, không một ai có thể cướp đi, không người nào cả!
Hai mắt Bố Lan Đặc càng hiện lên một mảnh lành lạnh.
Mà An Cách Tư ở một bên, khóe miệng càng hiện lên dáng tươi cười kỳ dị, nhìn Bố Lan Đặc đã hoàn toàn chìm sâu vào thù hận với Lâm Dịch, ý tứ mỉa mai càng lúc càng thêm hàm xúc.