Mục lục
[Dịch] Chung Cực Truyền Thừa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đội ngũ hơn mười vạn mười mênh mông cuồn cuộn thế nào chứ? Mặc dù chỉ đứng bất động ở đó, cũng sinh ra một cổ khí thế mênh mông khôn cùng, người bình thường dù chỉ đứng trước đội ngũ đông đảo như vậy, đều sẽ tự nhiên sinh ra một loại cảm giác tâm tình bối rối, nghiêm trọng thậm chí thân thể cũng theo đó mà cứng nhắc.

Theo tiếng ồn ào ở bốn phía rơi xuống, Trương Hạo đang cùng nói chuyện phiếm với hiệu trưởng không khỏi gật đầu nói:

- Quý trường học không hổ là học viện chiến kỹ nổi danh nhất Lâm Khắc ta, quả nhiên không tầm thường ....!

Tông Dương tự nhiên rõ thứ Trương Hạo chỉ, hơi tự đắc cười ha ha nói:

- Đại nhân khen trật rồi!

Trương Hạo cười cười ha ha, không nói thêm gì nữa.

Giáo đạo viên kia nhìn tiếng ồn ào dần rơi xuống dưới đài, chợt ánh mắt ngưng tụ, trầm giọng nói:

- Ta tuyên bố. Tông Phạm chiến kỹ học viện biểu chương đại hội đệ tử ưu tú lần thứ 60016, hiện giờ bắt đầu!

Bồng! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ’

Theo thanh âm của giáo đạo viên vừa rơi xuống, tứ phía thao trường bỗng nhiên truyền đến một hồi âm vang dày đặc! Chỉ thấy mấy trăm đạo pháo hoa từ tứ phía thao trường bắn lên trời, mang theo sắc thái đặc biệt, thẳng tắp bắn vào trăm mét trên không trung, bỗng nhiên bạo liệt! !

Sau bạo liệt vô cùng rực rỡ tươi đẹp, hình thành một khối tinh bức màn chướng cực lớn bao trọn cả thao trường vào trong! Như lấp lánh vô số ánh sao, xinh đẹp như hư ảo!

Tất cả mọi người không khỏi ngẩng đầu nhìn lại, trên mặt cũng không khỏi sinh ra thêm vài phần rung động, lộ ra vẻ sợ hãi thán phục !

- Thật xinh đẹp ah. . .

Thanh âm như mộng du vang lên bên tài, Lâm Dịch không khỏi cuối đầu nhìn. . . Chỉ thấy hai mắt Ám Tương dĩ nhiên toát ra ánh sao nhỏ, sững sờ nhìn lên thiên không. . . Quả nhiên, nữ hài tử đối với các loại vật sinh đẹp luôn thiếu sức chống cự. Mặc dù là Ám Tương bị La Á xưng là ‘ nữ nhân khí lượng hẹp hòi nhất toàn bộ đại lục ’ cũng không thể ngoại lệ.

Sau khói lửa, giáo đạo viên đầu tiên mời Trương Hạo lên đọc diễn văn.

Không hổ là lãnh đạo tối cao của một hành tỉnh lớn như thế, lúc nói chuyện mang đến cho người khác cảm giác cực kỳ bình dị gần gũi, cũng không giống hương thân quan liêu bình thường. Một phen nói ra, dưới đài có một bộ phần lớn đệ tử đều bị nhân cách mị lực hắn tận lực biểu hiện ra ngoài hấp dẫn. Không thể không nói. . . Hắn có thể làm được vị trí hôm nay, quả thật không phải ngẫu nhiên.

Sau Trương Hạo chính là hiệu trưởng lên phát biểu.

Cách nói chuyện của Hiệu trưởng lại phi thường quen thuộc, như tổng kết công tác và học tập trường kỳ một năm đã qua, khen ngợi đối với cá nhân có biểu hiện nổi bật ở học kỳ trước, kèm với ban phát giấy khen và phần thưởng v... v. . Tóm lại, là nói chuyện phi thường quen thuộc.

- Phần thưởng cho cá nhân biểu hiện nổi bật nhất học kỳ, lấy được thưởng tổng cộng có 31 người, dưới đây là danh sách nhận thưởng. . .

Giáo đạo viên bắt đầu lớn tiếng tuyên đọc danh sách những người nhận được một hạng giải thưởng cuối cùng, cũng là hạng giải thưởng có giá trị nhất. Mà trong tất cả giải thưởng phía trước, đều không có tên của Lâm Dịch.

La Á có chút hưng phấn không hiểu thấp giọng nói bên tai Lâm Dịch:

- Lâm Dịch, lập tức đến phiên ngươi lên lĩnh thưởng rồi. . . Trong nội tâm có khẩn trương không?

Nghe thanh âm có chút run rẩy, tựa như so với chính hắn lên lĩnh thưởng còn kích động hơn vậy. . .

Kỳ thật việc này cũng không thể trách hắn, bởi vì phần thưởng này thực sự quá phong phú! Mặc dù đối với La Á cái gì cũng tùy tiện cũng nhịn không được động tâm!

Ban thưởng một: học bổng ba vạn kim tệ!

Phải biết rằng, 100 kim tệ cũng đủ để một gia đình ba người bình thường sống qua ba năm! Mức thưởng ba vạn kim tệ. . . không thể nói là không lớn!

Ban thưởng hai: một tòa tiểu viên độc lập khu tinh anh.!

Điểm này đối với Lâm Dịch mà nói cũng không coi vào đâu. . . Bởi vì hắn bây giờ cũng đã có được một tiểu viện như vậy, lực hấp dẫn cũng không phải rất lớn.

Nhưng mà khiến người khác coi trọng nhất là ban thưởng thứ ba - - tư cách tự do xuất nhập Phong Vân Thư Các!

Đây chính là thứ hấp dẫn người khác nhất! Mặc dù lấy tính cách như Lâm Dịch cũng không thể nào không động tâm!

Học viện chiến kỹ Tông Phạm với tư cách là học viện lớn nhất, nổi danh nhất Khắc Lâm hành tỉnh, các loại bí điển được nó lưu giữ sao có thể ít được? Mà Phong Vân Thư Các với tư cách là nơi trưng bày những bí điển này, vẫn luôn là cấm trung chi cấm của học phụ! Ngoại trừ một số ít người có tư cách ra vào, những người còn lại căn bản ngay cả đại môn cũng không thể tùy ý đi lại!

Bí điển được thu nhận sử dụng trong đó, ngoại trừ địa lý địa đồ không muốn người biết trên đại lục, một số ít tư liệu về cách loại ma thú thuật thú quý hiếm ra. . . Khiến Lâm Dịch động tâm nhất vẫn là, phá môn ấn ký ngoài lục môn!

Trên đại lục, sở dĩ Chiến Sĩ ngoài Lục môn thưa thớt như thế, ngoại trừ người có loại thiên tư tuyệt thế này có rất ít ra, nguyên nhân lớn nhất chính là thiếu khuyết phá môn ấn ký của Kinh Môn và Khai Môn sau Lục Môn! Những phá môn ấn ký này vô luận ở nơi nào cũng là bí mật phi thường trọng yếu!

Nói không chút khoa trương thì mặc dù có mấy trăm vạn kim tệ, cũng không nhất định có thể mua được một trong số hai phá môn ấn ký đó.

Đây cũng nguyên nhân lúc trước Lâm Cường truyền thụ cho Lâm Dịch, lại chỉ truyền đến Tử Môn ấn ký, bởi vì hai môn đằng sau, ngay cả hắn cũng không rõ ràng lắm.

Nghe được lời nói của La Á..., Lâm Dịch cũng nhịn không được có chút âm thầm chờ mong và khẩn trương.

Chờ mong tự nhiên là chờ mong mình thật sự có thể nổi tiếng. Mà khẩn trương. . . lại là khẩn trưởng sau đó mình lên đài lĩnh thường. . . Lấy tính cách vốn ngại ngùng của hắn, bảo hắn đứng trước mắt hơn hai mươi vạn người, thật sự không thể không khiến hắn khẩn trương ah. . .

Đệ tử đặc tự ban lớp 60015, Lang Sa! Dùng 16 tuổi, đạt tới cấp bậc Chiến Sĩ Cảnh Môn! Trở thành Chiến Sĩ Cảnh Môn trẻ tuổi nhất trên toàn đại lục! Trở thành kiêu ngạo của trường ta!

Thầy hiệu trưởng lớn tiếng tuyên đọc thành tích Lang Sa đạt được, sau đó, trong một hồi tiếng vỗ tay đinh tai nhức óc, Lang Sa một thân váy dài trắng nhanh nhẹn lên đài cao.

Nét mặt của nàng trong trẻo lạnh lùng như trước, một đôi con ngươi lóe sáng trong trẻo nhưng lạnh lùng mà cao ngạo. Mặc dù vào lúc bị vạn chúng chú mục thế này, cũng không thể khiến tâm tình của nàng sinh ra dù chỉ là một tia chấn động. Nàng giống như là một tiên nữ phiên nhiên, vĩnh viễn đều dùng một loại thái độ trong trẻo nhưng lạnh lùng bao quát lấy mọi việc trên thế gian. Tất cả những người đứng cạnh nàng, tựa hồ cũng chỉ xứng tô điểm thêm cho nàng. . Tô điểm sự trong trẻo nhưng lạnh lùng, sự cao ngạo của nàng, vẻ tuyệt trần của nàng. . .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK