Mục lục
[Dịch] Chung Cực Truyền Thừa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Dịch một lần nữa ngẩn người, vừa mới chuẩn bị đáp lời, tài phán bên kia đã mở miệng.

- Lên rút thăm đi!

Bốn cái thẻ bề ngoài giống nhau như đúc xuất hiện trên tay trọng tài, mặt úp đưa về phía bốn người.

- Trên thẻ ghi số từ 1 đến 4, các ngươi chọn một thẻ trong tay ta, số một đấu với số hai, số ba đấu với số bốn hiểu chưa?

Trọng tài đưa thẻ ra ý bảo mấy người rút thăm, miệng giải thích, khi hắn nói xong mấy người đều đã rút thăm xong.

- Số 3.

Lâm Dịch cúi đầu nhìn, trên thẻ ghi số 3.

- Đọc số thứ tự trên thẻ của các ngươi lên.

- Số 3.

Lâm Dịch trả lại thẻ.

- Số 4.

Lý Văn lạnh lùng nói.

La Á lộ vẻ tươi cười, quay sang nói với Ám Tương bên cạnh:

- Ta số 1 rồi, xem ra đối thủ của ta là ngươi.

Ám Tương trừng mắt không có để ý đến hắn.

- Nhớ kỹ, ta sẽ đánh bại ngươi.

Giọng nói băng lãnh của Lý Văn đột nhiên vang lên, Lâm Dịch kinh ngạc quay đầu, nhưng phát hiện Lý Văn đã nhảy xuống lôi đài.

- Không cần để ý, tính tình A Văn là thế, ở lâu với hắn sẽ biết, hắn là một người không tồi.

La Á ở một bên đột nhiên nói.

Lâm Dịch quay đầu nghi hoặc hỏi:

- Các ngươi quen biết?

La Á gật đầu, cười nói:

- A Văn là bạn từ nhỏ của ta, là bạn tốt nhất, thuộc về loại người ngoài lạnh trong nóng, đừng nhìn bề ngoài lãnh khốc của hắn, kỳ thực trong lòng hắn rất tốt

Lâm Dịch gật đầu, cười không nói gì thêm.

Trấn đấu lập tức bắt đầu, Lý Văn và Lâm Dịch nhảy xuống lôi đài, mà La Á và Ám Tương cũng lên.

- Thi đấu tứ cường, bây giờ bắt đầu!

Giọng nói của trọng tài vang lên, mà cũng như khi chiến đấu với Lâm Dịch, trọng tài vừa dứt lời Ám Tương lập tức vọt tới La Á.

- Vù!

Một tiếng phá không vang lên, thân thể Ám Tương chớp động một lát đã tới trước người La á, chân phải đá tới đầu La Á.

Bộ dạng tươi cười đầy mặt sau khi trọng tài hô bắt đầu đã thu liễm lại, đối mặt với thế công dũng mãnh của Ám Tương, La Á không có liều mạng, chỉ thấy hắn hơi nghiêng cổ, liền tránh thoát một cước kia.

Một cước không trúng, Ám Tương không cho La Á cơ hội thở dốc, cước trái tiếp tục đá tới truy kích La Á.

Thân thể La Á lùi về sau, hai tay đưa về bên phải, chặn thế quét ngang của Ám Tương.

Thân thể Ám Tương chợt khựng lại, chân trái thu về mà chân phải một lần nữa giơ lên, một cước công tới La Á.

Cứ như vậy hai người công kích, có vẻ cực kỳ kịch liệt.

Lâm Dịch chăm chú nhìn hai người công kích trên đài, Ám Tương lúc trước thi đấu với hắn, hắn không để ý bây giờ từ ngoài nhìn vào mới phát hiện Ám Tương không đơn giản, một chiêu tiếp một chiêu cực kỳ dứt khoát, không chút rườm rà, chiêu thức cực kỳ chặt chẽ, làm cho người ta có cảm giác vài phần khí thế liên miên không dứt!

Nhìn La Á, lại càng không tầm thường, mọi người thường nói công dễ thủ khó, nhưng La Á phòng thủ rất nhẹ nhàng, vô luận Ám Tương công kích sắc bén liên tục thế nào hắn vẫn phòng thủ cực kỳ nghiêm mật, dưới thế công điên cuồng Ám Tương vẫn không chiếm được chút lợi thế nào, nhưng mà thể lực của Ám Tương lại tiêu hao cực kỳ lớn.

- Nữ nhân kia sẽ thua.

Lý đột nhiên mở miệng nói, thấy thế Lâm Dịch có chút ngạc nhiên quay đầu hỏi:

- Sẽ thua sao?

Lý nhìn lên lôi đài, gật đầu.

Lâm Dịch cũng lập tức quay đầu tiếp tục quan sát.

Lúc này hô hấp của Ám Tương đã có chút gấp gáp, dưới thế tiến công mãnh liệt, thể lực vốn không được tốt của nàng có chút không chịu nổi.

Lần thứ hai vọt tới, chân phải bắn ra, vẫn như cũ nhằm tới đầu La Á.

Vốn tưởng La Á lại đón đỡ như trước, như vậy mình có thể lập tức công chân trái lên, nhưng không nhờ La Á cũng vung tay nhưng không đỡ mà là... bắt.

Biểu tình trên mặt La Á một mảnh lạnh lùng, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào chân phải Ám Tương, đột nhiên ánh mắt hắn lóe tinh quang, tốc đột tay đột nhiên tăng mạnh, bàn tay mở rộng, chuẩn xác chộp với chân phải Ám Tương.

Ám Tương giật nảy mình, nhất thời ý thức được không ổn, nhưng chân phải đã đá ra thu lại cũng không kịp, nàng chỉ có thể tận lực cải biến quỹ tích không cho đối phương bắt được, bằng không, chắc chắn phải thua.

Chân phải có chút uốn lượn xuống dưới, động tác đột ngột này quả thực làm khó nàng, bởi thế trên mặt Ám Tương xuất hiện vẻ đau đớn... hơn nữa động tác cũng có chút cứng nhắc.

Bốp!

Tay La Á chuẩn xác bắt trúng mắt cá chân Ám Tương, Ám Tương kinh hãi, chân trái bật lên vù một cái đá ra, hòng chiếm ưu thế rút chân về.

Tay La Á nắm chặt cổ chân Ám Tương, tay phải La Á giơ lên đón được một cước kia của Ám Tương, thân thể Ám Tương lúc này toàn bộ ở trên không trung.

Thừa lúc thân thể đối phương toàn bộ ở trên không trung, La Á không chút do dự kéo mạnh, thân thể Ám Tương như một cây gỗ bị ném ra ngoài.

- Á?!!!

Dưới khán đài khán giả nhất thời kinh hô... mọi người không ngờ La Á lại không biết thương hoa tiếc ngọc như vậy.

Ám Tương bị ném ra thẳng tắp rơi ra khỏi lôi đài, tâm trạng kinh hãi nhưng cố trấn tĩnh lại, đột nhiên toàn thần dùng sức, trên không trung chợt xoay tròn, khó khăn lắm mới định lại được trọng tâm.

Bộp! bịch bịch bịch...

Liên tục vài tiếng bước chân vang lên, Ám Tương xoay tròn người mới miễn cưỡng ổn định thân hình, nhưng vẫn lảo đảo vài bước khó khăn lắm mới ngừng chân được, sắc mặt có chút trắng bệch.

- A, tên này thật quá ghê tởm rồi? Không ngờ đối xử với Ám Tương tiểu thư như vậy?

- Thương hoa tiếc ngọc, thương hoa tiếc ngọc!! Ngươi hiểu hàm ý câu này không hả?

- Hỗn đản!

Khán giả dưới đài lúc này mới phản ứng, nhất thời một trận ồn ào vang lên... Ám Tương bằng vào dung mạo cùng thân thủ trong hai ngày trước đã chiếm được rất nhiều cảm tình của khán giả nam, lúc này thấy Ám Tương bị người ta quăng loạn ra ngoài như vậy, một bộ phận nam giới ở dưới bắt đầu chửi ầm lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK