Mục lục
[Dịch] Chung Cực Truyền Thừa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói xong muốn đứng lên, nhưng một cổ cảm giác choáng váng đánh úp lại, hắn cũng lập tức té lăn quay ra ghế, toàn thân bủn rủn...

- Ngươi dám hạ độc? !

Kim Trĩ Hàn lập tức phản ứng lại! Trừng tròng mắt cả giận nói.

Bạch Lực khinh thường quay đầu nhìn thoáng qua Kim Trĩ Hàn, sau đó nói:

- Không phải độc... Chỉ là một loại dược khiến các ngươi trong hai canh giờ không có khí lực thôi!

- Ngươi muốn làm gì? !

Lâm Yến lập tức mở to hai mắt nhìn. Tức giận quát.

Bạch Lực quay đầu lại, chậm rãi áp mặt mình tới sát khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Yến, vẻ si mê trong mắt lại lần nữa hiện ra...

- Yến nhi, ngươi biết không? Ta thật sự rất yêu ngươi...

Bạch Lực như nói mê lẩm bẩm lấy, tay phải nhịn không được nhẹ vuốt ve lên khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Yến, nhưng mà Lâm Yến toàn thân đều vô lực, căn bản không cách nào tránh né, chỉ có thể hơi nghiêng mặt một chút, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ bối rối nói:

- Ngươi, ngươi muốn làm gì? !

Bạch Lực tiếp tục nói mê:

- Ta yêu ngươi như vậy... Chưa từng có một nữ hài tử nào khiến ta động lòng như ngươi, quả thực... Ta đã từng muốn thật lòng yêu nước, dùng tấm lòng chân thành của ta để đả động trái tim ngươi.

Bạch Lực cứ như vậy vuốt ve qua lại khuôn mặt khiến hắn si mê... Sau đó, biểu lộ lập tức trở nên dữ tợn, trong mắt càng lộ ra mấy tơ máu nói:

- Thế nhưng ngươi thì sao? ! Hoa ta tặng ngươi toàn bộ đều bị ném vào thùng rác! Ta mỗi ngày đến ký túc xá gọi ngươi, chỉ muốn gặp ngươi một lát thôi! Nhưng ngươi ngay cả một lần lộ mặt cũng không! Ngươi đối với ta vĩnh viễn đều lạnh như băng! Vì sao? ! Đây là vì sao? !

Nói xong lời cuối, hắn gần đã như gầm thét ra, Lâm Yến thậm chí có thể cảm nhận được tay đối phương bởi vì cảm xúc kích động mà kịch liệt run rẩy.

- Ngươi, ngươi muốn làm cái gì...

Lâm Yến bây giờ thật sự luống cuống, trong đôi mắt to lộ ra biểu tình bối rối.

- Ta muốn làm gì?

Bạch Lực đột nhiên tà tà nở nụ cười. Trong cặp mắt lộ ra dâm quang

- Ta muốn chơi ngươi...

Xoẹt! Vạt áo trước ngực Lâm Yến bị xét tung!

Đi theo sau lưng Lỗ Tây, đi ra cửa trường. Lâm Dịch lại hiếu kỳ hết nhìn đông tới nhìn tây. Ngày đó lúc vào học phủ hắn cũng không chú ý qua hoàn cảnh chung quanh, lần này là lần đầu hắn đi ra, tự nhiên cũng có chút tò mò. Lúc này đèn đường rực rỡ mới lên, cảnh đêm của Thiên Diệp thành phố lại cực kỳ xinh đẹp, ngọn đèn năng lượng đã chiếu rọi cả tòa thành thị bày ra một vẻ cực kỳ tươi đẹp lộng lẫy, xinh đẹp đến cực điểm.

Rất hiển nhiên Lỗ Tây đối với nơi này phi thường quen thuộc, quen việc dễ làm, mất không đến mười phút đồng hồ đã đến cửa lớn của Thiên Thượng Nhân Gian.

- Đây chính là khách sạn xa hoa nhất Thiên Diệp thành phố rồi.

Lỗ Tây có chút tự hào nói với Lâm Dịch

Trước mắt là một tòa kiến trúc cực kỳ rộng lớn xa hoa, chỉ nhìn bề ngoài mà nói... quả thật không khác gì cung điện cỡ nhỏ cả. Ngoài cửa lớn dùng hàng trăm ngọn đèn đặc biệt chiếu rọi lên bầu trời phía trước, đều ngũ thải ban lan (vàng, xanh, đỏ, trắng, đen). Mấy nữ tử tướng mạo xinh đẹp đứng ở hai bên cửa nghênh đón khách vãng lai mới tới, nhìn ra sinh ý của khách sạn này cực kỳ không tệ, khách ra vào khách sạn cũng nối liền không dứt.

Đi theo sau lưng Lỗ Tây, hai người liền đi vào.

- Hoan nghênh quang lâm Thiên Thượng Nhân Gian, Lỗ Tây thiếu gia.

Một nữ hầu tướng mạo xinh đẹp chạy ra đón chào, xem ra Lỗ Tây là khách quen ở đây, tiểu thư tiếp khách rõ ràng có thể liếc mắt nhận ra hắn.

Lỗ Tây khẽ cười với tiểu thư kia, sau đó hỏi:

- Bọn Kim Trĩ Hàn đã tới chưa?

Nữ hầu gật đầu cười nói:

- Kim thiếu gia và mấy vị bằng hữu vừa tới không lâu, mời đi theo ta.

Nói xong, làm một thủ thế mời với Lỗ Tây, sau đó dẫn đầu đi trước.

Lỗ Tây bắt chuyện với Lâm Dịch, hai người liền đi theo sau lưng nữ hầu, nhìn ra sinh ý ở đây tương đối không tệ, đại sảnh lầu một về cơ bản đã ngồi đầy người, xuyên qua đại sảnh, liền đã lên đến bậc thang.

Đèn đom đóm ngũ thải ban lan (vàng, xanh, đỏ, trắng, đen) tản ra năng lượng sáng chói chiếu rọi cả bậc thang thông đạo, đi theo sau lưng nữ hầu, bọn người Lâm Dịch lên tới lầu sáu.

- Ở đây quả thật thoái mái...

Lời cảm thán của Lâm Dịch còn chưa nói xong, cũng lúc đó, một cổ cảm giác nguy cơ cường đại trùng trùng điệp điệp đánh vào tim Lâm Dịch, khiến thần sắc Lâm Dịch bỗng nhiên biến đổi! Một đôi mắt lập tức bắn ra hàn mang nhìn về bốn phía.

- Đến cùng xảy ra chuyện gì?

Bốn phía không có bất kỳ chuyện gì khả nghi, sau đó cảm giác nguy cơ trong lòng lại ngày càng mạnh! Phảng phất... Phảng phất như hắn sắp mất đi thứ gì rất trọng yếu đối với hắn vậy!

Biểu lộ của Lâm Dịch trở nên cực kỳ khó coi ... Cảm giác gấp gáp khiến trán hắn toát ra mồ hôi lạnh! Một cổ cảm giác nặng nề khiến hắn hít thở không thông nơi lồng ngực khiến hắn gần như muốn điên cuồng! Hắn nhịn không được có chút khom người xuống, bưng kín lồng ngực hít thở không thông.

Lỗ Tây và nữ hầu đứng ở một bên kia bị động tác đột nhiên của Lâm Dịch dọa sợ, Lỗ Tây lập tức quan tâm nói:

- Lâm Dịch, ngươi làm sao vậy?

Đi tới Lâm Dịch bên người, đỡ hắn.

Nhưng trong lòng Lâm Dịch lại nhanh chóng tự hỏi nguyên nhân khiến hắn hít thở không thông này, tinh thần lực cường đại lập tức thả ra ngoài, tìm kiếm ngọn nguồn cổ cảm xúc bất an này!

- Lâm Dịch...

Biểu lộ của Lâm Dịch lập tức khiến trên mặt Lỗ Tây lộ ra thần sắc bất an mà quan tâm, còn không kịp nói chuyện...

- Yến nhi!

Lâm Dịch mãnh liệt mở mắt ra, một cổ sát ý kinh thiên bỗng nhiên từ trong cơ thể hắn bạo phát ra, không đợi Lỗ Tây kịp phản ứng, Lâm Dịch mãnh liệt gạt lấy tay hắn, thân thể dĩ nhiên vọt tới hành lang...

- Ngươi nói cái gì? ! Bạch Lực bị Lâm Dịch giết? !

Lạp Cổ Kỳ kinh đứng lên, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi,

Thủy Linh Lung cũng vừa nhận được tin tức vẻ mặt vội vàng nói:

- Làm sao bây giờ? ! Ngài nhất định phải cứu hắn ah!

Nói xong, cũng gấp đến sắp phát khóc lên, thông qua hơn ba tháng sáng chiều ở chung với Lâm Dịch, giữa nàng và Lâm Dịch đã sớm sinh ra một loại tình cảm giống thấy trò, cũng giống tỷ đệ. Lúc này Lâm Dịch gặp chuyện không may, nàng sao có thể không sốt ruột được? Thế cho nên ngay cả nói chuyện cũng có chút cảm giác bừa bãi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK