Mục lục
[Dịch] Chung Cực Truyền Thừa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cách nơi họ nghỉ ngơi không xa, anh mắt Thủy Linh Lung bộ ra vẻ buồn bã, nhìn vào hai người Lâm Dịch... nàng đột nhiên phát hiện bản thân mình không có thân phận gì để ngồi cạnh chăm sóc Lâm Dịch. Lão sư? Tỷ tỷ? Bạn bè? Dường như cũng nhiều, nhưng lòng nàng lại vô cùng buồn bã, bởi vì những thứ này không phải là thân phận mà nàng muốn dùng với hắn.

- Ừm!

Một tiếng rên nhỏ vang lên, khiến Thư Mộng và Trương Tạp bên cạnh nhướng máy, thần sắc Thư Mộng chấn động, chợt nhào tới bên người Lâm Dịch, thét lên:

- Lâm Dịch, Lâm Dịch...!

Mọi người nghe tiếng gọi của Thư mộng nhất thời chạy tới bên cạnh Lâm Dịch, Khải HI càng gấp gáp hỏi thăm:

- Lâm Dịch tỉnh à? Tỉnh chưa?

Khi hỏi hắn cúi đầu nhìn Lâm Dịch.

Chỉ thấy vùng lông mày của Lâm Dịch hơi nhăn lại, dường như khó chịu cái gì.

Mí mắt Lâm Dịch đột nhiên giật giật, một lúc sau mới mở ra...

Con mắt xinh đẹp của Thư Mộng sáng lên, nước mắt từng đợt cuồn cuồn không ngừng từ đôi mắt đẹp rơi xuống, miệng thì thào:

- Tỉnh rồi... tỉnh rồi...

Lâm Dịch mới tỉnh dậy có chút mơ hồ mở mắt, thấy nước mắt Thư Mộng chảy xuống mặt, Lâm Dịch theo bản năng ngẩng đầu, sau đó rất lao lực giơ tay lên nhẹ lau đi nước mắt trên mặt Thư Mộng, nhẹ nhàng nói:

- Mộng Nhi... đừng nhóc...

Thư Mộng cả người chấn động, chợt nước mắt khó khống chế càng chảy mạnh, Lâm Dịch vừa tỉnh lại ba ngày không ăn gì, tay có chút run rẩy.

- Lâm Dịch!

Thư Mộng đột nhiên hô lên một tiếng, sau đó nhào vào lồng ngực Lâm Dịch, chợt ô ô khóc lớn, mà Lâm Dịch nằm trên mặt đất không có phản ứng nhiều, chỉ nhẹ nhàng vuốt mái tốc dài của Thư Mộng, miệng yếu ớt nói:

- Mộng Nhi... đừng nhóc...

Từ trước đến giờ, Lâm Dịch không phải là một người biết ăn nói, hắn chỉ biết phương pháp làm con gái thoải mái nhất là vuốt ve mái tóc nàng, sau đó miệng nói đừng khóc, đừng khóc... lại không biết động tác này của hắn thường sẽ làm con gái khóc càng lớn...

Mọi người kinh ngạc, chợt lộ ra vẻ tươi cười hiểu rõ, lặng lẽ nhìn nhau sau đó rời đi... chỉ có Thủy Linh Lung trong mắt lộ vẻ thất lạc, nhìn Thư Mộng đang khóc như một đứa trẻ trong lòng Lâm Dich, đột nhiên nở nụ cười sau đó rời đi.

Thư Mộng khóc trận này đến tận nửa tiếng đồng hồ... mà Lâm Dịch trong lúc này đã dần khôi phục ý thức, cảm nhận được bộ ngực Thư Mộng ép lên lồng ngực mình, căn bản không biết xảy ra chuyện gì, gấp đến độ vò đầu bứt tai, nhưng bởi vì thân thể một chút khí lực cũng không có, chỉ có thể hoảng loạn vuốt tóc Thư Mộng nói:

- Mộng Nhi, đừng khóc nữa... rút cuộc làm sao thế?

Nhưng mà tiếng khóc của Thư Mộng càng lớn không thể chống đỡ.

Một lát sau, tiếng khóc của Thư mộng dần nhỏ đi, ngẩng đầu lên, thấy Lâm Dịch có chút sốt ruột nhìn nàng, sau trận khóc, ánh mắt động nhân của nàng đã sưng lên, nước mắt dính đầy mặt, Lâm Dịch nhẹ lau nước mắt trên viền mắt của nàng, sốt ruột nói:

- Đừng khóc, đừng khóc nữa.

Biểu tình tuy sốt ruột nhưng động tác lau nước mắt lại cực kỳ nhẹ nhàng.

Khi Thư Mộng hoàn toàn ngừng khóc, đám người Khải Hi lần nước đi tới, mùi thịt nước tràn ngập không gian, nhất thời thu hút cái bụng đói meo của Lâm Dịch. Đã ba ngày ba đêm không ăn chút nào, Lâm Dịch cầm lấy xiên thịt nướng ma thú trong tay Khải Hi, nhưng mà vừa cắn một miếng đã phun ra... khác với các lần khác, lần này Lâm Dịch tuy rằng tinh thần lực tiêu hao khá lớn, nhưng chung quy không đạt tới mức lĩnh vực bị nghiền nát, vì thế trong tình huống vô thức, lĩnh vực không chủ động phòng ngự.

Thiếu lĩnh vực bao phủ, cơ thể Lâm Dịch không được tự động chữa trị, tuy rằng Thủy Linh Lung lúc trước đã dùng thủy hệ dị năng trị liệu một chút cho Lâm Dịch, nhưng vẫn không có biện pháp để cơ năng của hắn tự hoạt động... ba ngày ba đêm không ăn chút nào, dạ dày tự nhiên là bài xích bất cứ thứ mỡ màng nào.

Nhưng mà sau khi ói một ngụm, dịch dạ dày của Lâm dịch phun trào ra... ngược lại kích thích hắn thèm ăn, lập tức bất chấp thương thế, xoa bụng, Lâm Dịch từng miếng lớn mà cắn lấy cắn để.

Một lúc sau, một cái đùi lớn của ma thú đã bị Lâm Dịch ăn sạch.

- Được rồi, Thôn phệ thú chết chưa vậy?

Thỏa mãn vỗ bụng, Lâm Dịch mới đột nhiên nghĩ tới.

Mọi người gật đầu, Khải Hi cười nói:

- Chết rồi, bị ngươi giết.

Lâm Dịch lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, đồng thời trong lòng cũng tràn ngập hiếu kỳ với lĩnh vực của bản thân... trước kia có thể điều chỉnh khiến kẻ địch không có không khí hít thở, hiện tại có thể thao túng máu của địch nhân... sau này thì sao? Còn có thứ thần kỳ gì nữa? Lâm Dịch không khỏi chờ mong.

- Được rồi.

Thư Mộng nghĩ tới cái gì đó, đột nhiên đưa cho Lâm Dịch một viên cầu.

- Cái này.

Lâm Dịch cầm viên cầu lạnh lẽo vào tay, mặt ngoài lưu chuyển quang mang, hiển nhiên là thủy dị năng, không khỏi kỳ quái hỏi:

- Đây là cái gì.

Khải Hi giành trước nói:

- Đây là máu của Huyền vũ chi phệ thiên.

Lâm Dịch ngẩn người hỏi:

- Huyền vũ chi phệ thiên là cái gì?

Lập tức Khải hi đem lời lúc trước toàn bộ thuật lợi, sau đó ánh mắt có chút tiếc hận nhìn viên cầu trong tay Lâm Dịch.

Lâm Dịch nhíu mày suy nghĩ một chút, cười nói với Khắc Lý Tư:

- Khắc Lý Tư, ngươi cần vật này không?

Khắc Lý Tư ngẩn người, chợt lắc đầu nói:

- Ta là phong hệ, đây là thổ hệ, vô ích với ta.

Lâm Dịch gật đầu, sau đó tùy ý đưa Huyền vũ chi phệ thiên cho Khải Hi, Khải Hi nhất thời ngạc nhiên, chợt nghe Lâm Dịch tùy ý nói:

- Ta là thủy hệ dị năng, thổ hệ vô cụng với ta, ngươi dùng đi.

Khải Hi mở to mắt... chợt hít sâu một hơi:

- Cảm ơn ngươi, Lâm Dịch.

Lâm Dịch cười hắc chắc nói:

- Cả Khắc Lý Tư nữa.

Sắc mặt Khải Hi bỗng trở nên hèn mọn nói:

- Hắn cũng cần cảm ơn sao?

Sắc mặt Khắc Lý Tư biến đổi, hừ lạnh một tiếng.

Mà Khải Hi cười hì hì với Khắc Lý Tư... hai người này chơi với nhau từ nhỏ đến lớn, tuy rằng bình thường hay đối lập nhau, nhưng trên thực tế đây là một loại biểu hiện tình cảm của hai người mà thôi... tình cảm bên trong sâu sắc thế nào, tự nhiên không cần phải nhiều lời.

Lâm Dịch đột nhiên nghĩ tới cái gì, quay đầu hỏi:

- Khải Hi lão sư, người là dị năng giả... cái này có ích lợi gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK