Tất cả mọi người không khỏi ngơ ngẩn sau khi nghe thanh niên Thánh cấp nói xong. Bọn họ trong lúc bất ngờ thấy nói bắt đầu, vì vẫn còn chưa lấy lại tinh thần vì thế không ai có hành động gì.
Mượn ánh sáng màu bạc từ đỉnh núi chiếu xuống, mọi người có thể thấy được trên bình đài cao ba bốn trăm thước đó có thêm mấy thân ảnh.
Trong mắt Khắc Lý Tư hiện lên tinh mang mãnh liệt, sau một cơn gió xoáy, thân ảnh của hắn đã biến mất trong không khí.
- Hả???
Quang mang trong mắt Khải Hi chợt phóng đại.
- Hắc hắc! Xuống ngay cho ta!!!
Theo một tiếng hét to của Khải Hi, một đạo quang mang màu vàng xông thẳng lên trời, ngay lập tức thân ảnh của Khải Hi đã xuất hiện trước mặt Khắc Lý Tư. Khắc Lý Tư cực kỳ phẫn nộ, thân hình hắn run rẩy dừng giữa không, có vẻ như đang chống cự lại áp lực to lớn nào đó.
- Hỗn đản!
Khắc Lý Tư quát to một tiếng. Thanh sắc quang mang bỗng nhiên đại thịnh, thân hỉnh ung lên dữ dội, cơ hồ muốn thoát ly khỏi luồng áp lực từ Khải Hi.
Hàn răng của Khải Hi cắn chặt lại, hoàng sắc quang mang tiếp tục bộc phát một lần nữa. Hắn hét to:
- Xuống cho ta!!!
Thân hình Khắc Lý Tư chìm vào trong hoàng sắc quang mang đại thịnh.
Rốt cục, Khắc Lý Tư không cách nào có thể chống cự lại cỗ lực lượng cường đại của Khải Hi. Sắc mặt hắn biến đổi mãnh liệt, sau một cơn gió lốc, thân ảnh củahắn biến mất. Sau đó, xuất hiện ở dưới đất, cách Khải Hi không xa. Ánh mắt của Khắc Lý Tư trừng lên oán hận nhìn Khải Hi.
Nhưng dường như Khải Hi sớm đã quen thuộc sự tức giận của Khắc Lý Tư, hắn lập tức cười hắc hắc nói:
- Ngươi không thể phá hỏng quy củ được.
- Ngươi..!!!
Trong lòng Khắc Lý Tư phẫn nộ vô cùng, hai tròng mắt như muốn phun ra hỏa diễm. Phải biết, dưới tình huống như vậy, người có lợi nhất chính là dị năng giả cường đại. Dưới tình huống đồng cấp Dị năng giả còn cường đại hơn cả chiến sĩ. Mặc dù lựa chọn danh ngạch trước kia đều là một chọi một, nhưng ưu thế luôn thuộc về dị năng giả.
Chỉ là nhân số của chiến sĩ rất đông, còn dị năng giả tuy quá ít, nhưng mỗi một lần lựa chọn danh ngạch đều có một hai chục người. Nếu dựa theo quy tắc một chọi một trước đây, thì các chiến sĩ căn bản không có cơ hội nào. Bởi trong tình huống có chuẩn bị, trong tình huống đồng cấp chiến sĩ chắc chắn không phải là đối thủ của dị năng giả.
Căn cứ vào điểm này, người của các đại gia tộc thương nghị cùng với hai đại học viện đào tạo dị năng giả và đề ra thêm hiệp nghị. Đó chính là, dị năng giả mỗi lần chỉ có bốn danh ngạch, người phá hư quy củ sẽ bị các chiến sĩ liên thủ đuổi giết.
Tuy rằng trong tình huống một chọi một, dị năng giả cường đại hơn chiến sĩ không ít. Nhưng đó đều là những chiến sĩ đồng cấp mà thôi. Nếu như chiến sĩ chủ tâm muốn chém giết một gã đồng cấp dị năng giả thì...tuyệt đối chết không có chỗ chôn.
Cho nên trên thực tế danh nghạch cho những người này tranh đoạt ngày càng hạn chế. Thế lực cung cấp không gian chi toản có ba người, dị năng giả có bốn người. Nói cách khác, danh ngạch cho những chiến sĩ chỉ có tám cái.
Hành vi của Khắc Lý Tư vừa rồi ràng khiến cho người của học viện Ngũ Hành nổi giận. Chỉ có bốn danh ngạch, nếu bị Khắc Lý Tư đoạt đi một thì chẳng phải chỉ còn lại ba hay sao? Nếu là như vậy thì cơ hội có được danh ngạch của học viện Ngũ Hành càng thêm ít.
Mãi cho tới lúc này, mọi người mới kịp phản ứng. Ngay lập tức, hào quang màu tím bùng phát, tất cả những chiến sĩ đã bắt đầu trùng quan.
Đừng tưởng bình đài chỉ cách nơi họ đứng chỉ có ba trăm tới bốn trăm thước. Nếu như bình thường, độ cao này đúng là chả coi vào đâu, chỉ vài giây là có thể tới được. Nhưng hiện tại, tất cả đều có đồng đội. Danh ngạch có hạn, tổng cộng mười lăm cái. Trừ người của Tông Phạm chiếm ba cái và bốn cái cho dị năng giả thì chỉ còn lại tám cái danh ngạch mà thôi. Số lượng nhân thủ tại đây chừng một trăm tên. Cạnh tranh kịch liệt là điều khó có thể tránh khỏi.
Mặc dù họ biết, một khi tiến vào Ma Nguyên động quật sẽ rất hung hiểm. Nhưng không ai muốn bỏ qua dễ dàng, ai cũng hi vọng đồng đội của mình nhiều hơn một chút. Tới khi đó, khả năng sống sót trong Ma Nguyên động quật cũng lớn hơn.
Đã có chủ ý này, cho nên trăm người sẽ luôn kiềm chế lẫn nhau. Độ cao ba bốn trăm thước đột nhiên trở nên cao vời vợi.
Ánh mắt của Thủy Linh Lung có chút trầm xuống, nàng nhẹ nhàng nói bên tai Lâm Dịch:
- Một chút nữa phải cẩn thận, nếu thực sự không được thì hãy buông tha.
Lâm Dịch khẽ gật đầu, không nói gì. Nhưng ánh mắt của hắn lại bắt đầu tìm kiếm trong đám người.
- Lên!!!
Không biết là người của thế lực nào quát to một tiếng. Trong lúc bất ngờ, hỗn chiến đã bắt đầu. Những người này đều có đẳng cấp chiến sĩ thất cấp cường đại, hơn trăm tên chiến sĩ thất cấp hỗn chiến tại một địa phương năm trăm tới sáu trăm thước. Tràng diện hỗn loạn như thế nào có thể nghĩ tới.
Các loại năng lượng màu tím tỏa ra bốn phía. Một mảng người trước ngã xuống, người sau đã tiến lên. Một số người muốn lợi dụng vách đá cheo leo để nhảy lên đều bị những người khác ngăn cản.
Trong những tiếng nổ vang dội, bình đài nguyên bản trơn nhẵn bàng phẳng, hiện tại trở nên khúc khuỷu gồ ghề.
Cũng may phía dưới bình đài là chủ phong của Mãn Vân Phong vì thế không thể phá hư được bình đài. Thạch phiến bay tán loạn, năng lượng bay tán loạn, bình đài lấy một tốc độ có thể thấy bằng mắt thường dần dần lõm xuống.
Nhưng khiến cho mọi người bất ngờ là những chiến sĩ này tuy đánh nhau hỗn loạn, nhưng không ai đi công kích dị năng giả.
Trên thực tế bọn hắn vô cùng rõ ràng. Nếu đi trêu chọc dị năng giả là hành động vô cùng không sáng suốt. Dị năng giả không làm trái hiệp nghị, nếu như bọn họ tùy tiện công kích, e rằng sẽ bị dị năng đáp trả. Lúc đó, ngay cả tám cái danh ngạch còn lại cũng không có. Dù sao thì chiến sĩ cũng không có tâm tư kết thành đoàn thể để chiến đấu.
Ánh mắt của Lâm Dịch nhìn về phía khu vực của các chiến sĩ. Hỗn chiến như thế, việc tránh né công kích của người khác là không có khả năng. Dù sao thì không gian này quá nhỏ bé, mà nhân số tranh đoạt lại quá đông. Tuy rằng bên trong chiến sĩ thất cấp cũng phân ra kẻ yếu người mạnh. nhưng tổng thể thì không kém nhau nhiều lắm. Đều là những cường giả thất cấp đi tranh đoạt doanh ngạch. Tuy rằng...