Mục lục
[Dịch] Chung Cực Truyền Thừa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, tốc độ của hắn so với lần thứ nhất trước đó thì nhanh hơn nhiều, lần thứ nhất trước đó, hắn căn bản không biết sau khi tiến lên sẽ bị công kích, còn lần này lại có chuẩn bị, tốc độ tự nhiên nhanh hơn.

Lúc hắn lên tới độ cao hai trăm mét, thân hình lũ tiểu tử mất đi ý thức kia lập tức dừng lại, chợt hơn mười đạo năng lượng ầm ầm đánh về phía Lâm Dịch.

Lâm Dịch cảm giác được rõ ràng cỗ lực lượng áp bách vô cùng cường đại sau lưng mình, nhưng lúc này khí vụ màu hồng nhạt đã sắp thẩm thấu hoàn toàn lĩnh vực hắn, hắn không còn thời gian để so đo nữa, lập tức cắn răng một cái, bày kín năng lượng toàn thân trong khoảnh khắc, sau đó không để ý tới công kích khủng bố sau lưng, y nguyên phóng về phía trái cây xanh biếc ướt át kia.

- XÍU!!

Một đạo năng lượng nhanh nhất lập tức xuyên thủng phần bụng Lâm Dịch, huyết hoa lập tức rơi lả tả, Lâm Dịch chỉ cảm thấy phần bụng nóng rực một hồi.

Nhưng lúc này, khí vụ màu hồng nhạt đã hoàn toàn đột phá lĩnh vực của hắn, hắn dùng tốc độ cực bay xuyên qua những trùng kích, hắn căn bản không có thời gian quan tâm thương thế của mình.

- Chỉ cần hái nó xuống!

Lâm Dịch biết rõ, chỉ cần hái Sinh Linh Quả xuống, tất cả công kích đều đình chỉ.

- Bồng! Bồng Bồng!

Một đạo năng lượng lại ầm ầm lại đánh trúng thân thể Lâm Dịch, Lâm Dịch lập tức cuồng phun máu tươi, toàn bộ tay của hắn đều bị nổ nát bấy hoàn toàn! Mà thân hình hắn cũng không khỏi dừng lại một chút trên không trung, năng lượng đằng sau càng ngày càng tới gần hắn.

- Còn kém một chút xíu!

Trong mắt Lâm Dịch lóe lên vẻ quyết tuyệt, cắn chặt hàm răng. Lúc này, khoảng cách giữa hắn và trái cây xanh biếc ướt át, chỉ còn trăm mét.

- Oanh!

Thanh âm khí bạo ầm ầm vang lên, tốc độ Lâm Dịch đột nhiên tăng thêm.

Khoảng cách trăm mét, trong khoảnh khắc đã đạt tới, không kịp ngẫm nghĩ những mặt khác, Lâm Dịch mở rộng miệng ra, cắn lấy Sinh Linh Quả. Mà cùng lúc đó, những năng lượng ầm ầm kia cũng đánh trúng thân thể hắn, huyết nhục sụp đổ.

- Lâm Dịch!

Trên mặt đất, Bạch Ngạn Thanh đang cố gắng kháng cự khí vụ màu hồng nhạt xâm nhập, rốt cục mở mắt. Nhưng lọt vào tầm mắt hắn, lại là Lâm Dịch vừa bị năng lượng đánh trúng, huyết nhục văng tung tóe, rơi xuống từ giữa không trung. Hắn lập tức kinh hãi hô lên.

Huyết Hoa Mãn Thiên.

Lục sắc vòng xoáy trên đỉnh dầu một mực xoay tròn không ngớt, tốc độ đột nhiên nhanh hơn. Thời gian dần trôi qua, kéo ra một mảnh tử điện xà dài hẹp, rất nhỏ.

Bạch Ngạn Thanh nhìn thân thể Lâm Dịch đã biến thành một cỗ tàn phá không chịu nổi, vô cùng rách rưới từ không trung hung hăng rơi xuống mặt đất, vang lên một tiếng nhỏ, sau khi ngã xuống mặt đất cũng không nhúc nhích rồi.

Bạch Ngạn Thanh sửng sốt thật lâu, nhẹ nhàng thở dài một hơi, thân thể Lâm Dịch đã hoàn toàn không hoàn chỉnh rồi. Dù là Bạch Ngạn THanh cũng không có cách nào cứu hắn trở về, Bạch Ngạn Thanh không khỏi ngẩng đầu nhìn lại, vòng xoáy màu xanh lá kia càng ngày càng xoay tròn.

- Lúc này, vừa rồi không có người đạt được sao?

Bạch Ngạn Thanh thầm thở dài một tiếng, lại có chút tiếc hận nhìn Lâm Dịch té trên mặt đất, thân thể tàn phá không chịu nổi, lẩm bẩm nói:

- Đáng tiếc cho một thiên tài...

Trong khoảnh khắc Lâm DIịch cắn Sinh Linh Quả, Bạch Ngạn Thanh vẫn còn đang nhắm mắt chống cự khí vụ màu hồng nhạt, cho nên cũng không chứng kiến, vòng xoáy trên đỉnh đầu, Bạch Ngạn Thanh còn cho rằng đây là Sinh Linh Quả sau khi rơi xuống sinh ra.

Phải biết rằng, Sinh Linh Quả rơi xuống đất, cũng có nghĩa là biến mất hoàn toàn. Bạch Ngạn Thanh cũng thật không ngờ Lâm Dịch đã ăn Sinh Linh Quả, lúc này nhìn thấy Lâm Dịch nằm im trên mặt đất, vẫn không nhúc nhích, tự nhiên cho rằng Sinh Linh Quả đã rơi xuống đất.

Mà lúc này, chút ít người còn sống mất đi lý trí kia, thần sắc hơi khẽ chấn động, sau đó lộ ra biểu lộ nghi hoặc, Như là mới vừa thanh tỉnh lại từ trong mộng, mê hoặc không thôi.

- Mới vừa rồi là làm sao vậy?

Thần sắc Khẳng Tư Đặc chấn động, sau đó mới khôi phục thanh minh.

Hắn tựa hồ như nằm mơ một đoạn rất dài, trong mộng hắn không ngừng chiến đấu. Nhưng lúc này tỉnh táo lại, lại hoàn toàn không cách nào nhớ chuyện gĩ đã phát sinh trong mộng.

- Đại nhân, cái này..

Thanh âm hơi sợ hãi của hắc y nam tử vang lên bên tai hắn, Khẳng Tư Đặc tự nhiên quay đầu lại, theo ánh mắt sợ hãi của hắc y nam tử. Chỉ thấy trên mặt đất có mấy chục cỗ thi thể rách nát không chịu nổi, tử trạng cực thảm!

- Đây là chuyện gì?

Lông mày Khẳng Tư Đặc xiết chặt, lúc hắn mất đi lý trí, ý thức của hắn cũng đần độn, căn bản không nhớ nổi đã xảy ra chuyện gì.

- Vừa rồi giống như là một cơn ác mộng!

- Ta cũng vậy!

- Ảo cảnh thật là lợi hại!

Tiếng nghị luận của mọi người truyền ra bên ngoài, Khẳng Tư Đặc nhíu mày, đột nhiên tựa hồ cảm ứng được cái gì, lập tức ngẩng đầu lên nhìn lại, thấy được vòng xoáy năng lượng màu xanh lá đang xoay tròn không ngớt.

- Đây là?

Thần sắc Khẳng Tư Đặc lập tức nghiêm chỉnh, đột nhiên một cỗ hấp lực cực lớn từ trong vòng xoáy màu xanh lá trên đỉnh đầu truyền đến. Thi thể trên mặt đất, lập tức bay về phía không trung, bất quá, một lát sau, vô số cỗ thi thể hoàn toàn bị vòng xoáy kia thôn phệ.

- Cái gì?

Khẳng Tư Đặc kinh hãi phát hiện, dù là mình cũng hoàn toàn không có cách nào chống cự được cỗ lực lượng này.

Phải biết rằng, hắn là cường giả trung tinh vị thượng giai a. Nhưng dùng lực lượng của hắn, trong cỗ hấp lực này, ngay cả một chút dừng lại cũng không làm được.

Thân thể không tự chủ được bay lên trên, lúc hắn vừa tiến vào vòng xoáy năng lượng kia, đầu hắn lập tức lâm vào một mảng mông lung, ý thứ lập tức mơ hồ, lâm vào một phiến hắc ám.

Chỉ một lát sau, kể tất cả người còn sống hoặc là đã chết, kể cả Bạch Ngạn Thanh, đều biến mất khỏi không gian này, lúc người cuối cùng xuyên qua vòng xoáy năng lượng màu xanh lá kia, vòng xoáy quy về bình tĩnh trong khoảnh khắc, trước khi biến thành bộ dáng trần nhà.

Thân thể Lâm Dịch cũng bị vòng xoáy kia hút vào, ý thức của hắn đã hoàn toàn lâm vào hôn mê, cho nên hắn không cách nào nhìn thấy, cái không gian màu xanh lá gần như vô hạn này, đúng là sinh ling cung mà ngày đó tiến vào.

Thời gian dần qua, cung điện vàng son lộng lẫy xa xa dần trở nên mơ hồ. Thời gian dần qua, hoàn toàn biến mất. Ngoại trừ Lâm Dịch, tất cả những người mất đi ý thức đều chậm chạp tiến về hướng vòng xoáy năng lượng kia, tại vị trí hạ phương vòng xoáy, sau đó nguyên một đám biến mất trong đó, không thấy gì nữa. Bất quá, chỉ một lát sau, toàn bộ không gian chỉ còn lại một người Lâm Dịch mà thôi.

Trạng thái Lâm Dịch hiện giờ cũng không quá tốt. Toàn bộ thân thể của hắn đã bị cỗ năng lượng cực lớn kia bạo tạc thành nát bấy.

Những năng lượng kia, đều là lực lượng đã ngoài tinh vị, trong lúc bình thường, dù chỉ là một đạo trong đó, cũng đủ để khiến Lâm Dịch gặp hung hiểm rồi. Lại càng không cần phải nói tiếp cần trăm đạo công kích năng lượng như vậy, thân thể hắn không hoàn toàn nổ thành thịt nát, cũng đã là vạn hạnh rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK