Mục lục
[Dịch] Chung Cực Truyền Thừa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bay thêm chừng vài phút nữa, mấy người tiến nhập vào một bồn địa.

Vừa tiến vào bồn địa này, con mắt Lâm Phỉ lập tức phát sáng.

- Thật xinh đẹp ah!

Chỉ thấy bên trong bồn địa, bên trên có rất nhiều hoa cỏ tử yên hồng xinh đẹp. Một vũng thanh tuyền chảy róc rách. Mà ở trên mặt từ yên hồng lót đường, một tòa tinh xá đang lẳng lặng đứng vững ở đó, một cổ cảm giác tươi mát đến cực điểm đánh tới trước mặt.

Con mắt Lâm Dịch cũng không khỏi hơi sáng. Trong nội tâm đối với Đế Quân Tố Vị che mặt này đã có hảo cảm nhất định.

- Khởi bẩm Đế Quân, Lâm Dịch đại nhân đến rồi.

Hộ vệ cung kính truyền tin trên không trung.

- Nha, đưa bọn hắn xuống đây đi.

Một thanh âm thanh thúy dễ nghe vang lên.

- Nữ tử?

Lâm Dịch có chút sửng sốt.

Nữ cường giả Hư Thần Cảnh, Lâm Dịch quả thật chưa từng gặp qua. Tuy rằng hắn cũng đã nghe nói Đế quân phu nhân Hoa Quân Tích cũng là một nữ cường giả Hư Thần Cảnh tại Tích Dương Hải Vực, nhưng dù sao cũng chưa từng gặp qua. Mà bây giờ, tiếng trả lời rõ ràng là một giọng nữ.

- Vâng Đế Quân.

Hộ vệ lên tiếng, sau đó quay đầu, cung kính nói với Lâm Dịch:

- Đại nhân, Đế Quân cho mời.

Lâm Dịch nhẹ gật đầu, cười nói:

- Làm phiền rồi.

- Đại nhân nói quá lời. Đại nhân vào đi, tiểu nhân lui ra trước.

Lâm Dịch gật đầu, hộ vệ kia cung kính lui xuống.

Lúc này, trên không trung chỉ còn lại hai người Lâm Dịch và Lâm Phỉ.

- Hạ xuống đi.

Lâm Dịch cười nói.

- Ân.

Lâm Phỉ nhẹ gật đầu, cùng Lâm Dịch hạ xuống.

Một cỗ mùi thơm ngát mà tĩnh mịch lan tới trước mặt, cùng với hương hoa tươi mát mà sâu thẳm ngưng tụ lại thành một hương vị đặc biệt. Đậm đặc mà không ngán, cực kỳ dễ ngửi.

Lâm Phỉ hít sâu một hơi, hưng phấn nói:

- Thơm quá a!

Lâm Dịch cũng không khỏi hít sâu một hơi, gật đầu cười, mang theo Lâm Dịch bước về phía Bồn địa.

Nước suối róc rách thanh tịnh, có thể nhìn thấy được rất nhiều loài cá xinh đẹp lộng lẫy đang nhẹ nhàng bơi dưới đáy con suối này. Một trận gió thổi tới, mang theo một mảnh khí tức ướt át, mang lại cho bọn hắn một cảm giác phi thường thoải mái dễ chịu.

Một hồi tiếng bước chân nhu hòa vang lên, Lâm dịch và Lâm Phỉ không khỏi ngẩng đầu nhìn lại.

Chỉ thấy trong tinh xá kia, có một bóng hình xinh đẹp đi ra.

Một bộ quần áo trắng như tuyết, toát lên vẻ nhu lệ ưu nhã không nói nên lời, mái tóc dài màu đen óng mượt như mây xõa xuống áo choàng, da thịt trắng như tuyết, vô cùng mịn màng. Gương mặt tinh xảo như trăng rằm, đôi mắt sáng ngời như những vì sao sáng nhất, lóe ra hòa quang động lòng người. Môi đỏ như máu, lộ vẻ ôn nhu khiến người nhịn không được muốn che chở. Cái cổ trắng cao ưu nhã như thiên ngã, lộ ra vẻ động lòng người, bên dưới là đôi gò bồng đảo nhô cao mãnh liệt tạo thành một đường cong cơ hồ khiến người khác hít thở không thông. Phía dưới đôi gò bồng đảo tuyệt đẹp ấy lại là một đường cong hoàn mỹ của cái eo thon tinh tế. Dù có váy dài trắng tinh che chắn, nhưng ai cũng đều có thể tưởng tượng ra, bên trong lớp quần áo ấy, tuyệt đối là một thân thể hoàn mỹ mượt mà không chút tỳ vết.

Bộ dáng quá đẹp!

Dù là Lâm Dịch cũng không khỏi lộ ra một tia thần sắc kinh diễm, mỹ nhân này so sánh với Lâm Phỉ, không thể nghi ngờ gì càng nhiều hơn một phần thành thục của nữ nhân, bộ dạng rất thùy mị.

- Đẹp quá a...

Lâm Phỉ si ngốc nhì nữ nhân kia, nhịn không được cất giọng tán thưởng.

Lâm Dịch hít sâu một hơi, đôi mắt thanh tịnh cảm khái, cười nói:

- Đã nghe danh tiếng Đế Quân từ lâu, không thể tưởng được Đế Quân lại là một giai nhân tuyệt mỹ như vậy. Lâm Dịch tùy tiện tới chơi, ngược lại có chút đường đột rồi.

Nói xong, Lâm Dịch có chút khom người, tỏ vẻ áy náy.

Mà lúc Lâm Dịch đánh giá vị Đế Quân này, vị Đế quân này cũng đồng dạng đánh giá hắn và Lâm Phỉ. Nghe Lâm Dịch tán thưởng, nhưng vẫn thấy hai mắt Lâm Dịch thanh tịnh như cũ, Đế Quân không khỏi hé miệng cười cười, khẽ khom người nói:

- Lâm tiên sinh quá khen, có muội muội ngươi bên cạnh, Tố Vân liễu yếu đào tơ, chỉ sợ cũng khó có thể khiến ngươi để vào mắt.

Lâm Dịch nghe vậy hơi sững sờ, lại lập tức lắc đầu bật cười, không nói gì thêm về vấn đề này, chỉ cười nói:

- Đế Quân khách khí rồi, Lâm Dịch không đảm đương nổi hai tiếng "tiên sinh" này của Đế Quân, cứ gọi Lâm Dịch là được.

Đế Quân này cũng không cố ý, nghe vậy nhẹ gật đầu cười. Mỹ nhân mỉm cười, nụ cười này tựa hồ như khiến bách hoa đang ganh đua vẻ đẹp với nhau trong thung lũng này liền ảm đạm đi trong nháy mắt.

- Phỉ nhi, còn không mau bái kiến Đế Quân?

Lâm Dịch thấy Lâm Phỉ vẫn còn có chút si ngốc nhìn Đế Quân tuyệt mỹ này, không khỏi lắc đầu cười cười, nhỏ giọng nhắc nhở.

Lúc này Lâm Dịch mới phục hồi lại tinh thần, trên khuôn mặt đẹp của nàng lập tức hiện lên một vòng đỏ ửng, vội vàng hành lễ nói:

- Lâm Phỉ bái kiến Đế Quân tỷ tỷ.

- Đế Quân tỷ tỷ?

Lâm Dịch không khỏi bị tiếng xưng hô này của Lâm Phỉ làm dở khóc dở cười một phen.

- Muội muội khách khí rồi.

Đế Quân này cũng không khách khí, nghe vậy liền nhẹ nhàng cười cười, thanh âm nhu hòa dễ nghe giống như là châu rơi xuống khay ngọc.

Thấy Đế Quân tựa hồ không có ý tứ trách tội, Lâm Phỉ không khỏi nói ra:

- Đế Quân tỷ tỷ, tỷ thật sự rất đẹp!

Được người cùng giới tán dương luôn khiến người vui vẻ, Đế Quân tuyệt mỹ này cũng không ngoại lệ, khẽ mỉm cười, nói:

- Muội muội cũng rất đẹp a.

Khuôn mặt Lâm Phỉ lập tức hơi đỏ lên, không có ý tứ nói:

- Sao mà so được với Đế Quân tỷ tỷ a.

Nói xong, có chút cúi đầu, không khỏi trộm nhìn về phía Lâm Dịch. Nhìn thấy đối phương mỉm cười nhìn mình, trong nội tâm không khỏi dâng lên một hồi điềm mật ngọt ngào, khuôn mặt lại càng đỏ hơn.

Đế Quân tuyệt mỹ nghe vậy, khẽ cười nói:

- Cứ gọi ta là tỷ tỷ, không cần thêm cái gì Đế Quân a. Ta tên là Tố Vân.

- Vâng, Tố Vân tỷ tỷ.

Lâm Phỉ ngọt ngào gọi một tiếng.

Không thể không nói Lâm Phỉ đích thật là một nữ hài nhi khiến người ưa thích, không nói hình dáng xinh đẹp của nàng, tính tình cũng ngây thơ. Khuôn mặt đẹp của Tố Vân lập tức hiện lên một dáng tươi cười, khẽ gật đầu.

Trong lúc bắt chuyện lẫn nhau, Đế Quân Tố Vân cười hỏi:

- Không biết Lâm tiên sinh cùng muội muội đến chỗ ta có việc gì không?

Tố Vân này cũng không vòng vo, trực tiếp nói thẳng vào vấn đề.

Hảo cảm với Tố Vân trong nội tâm Lâm Dịch càng tăng lên, nghe thế, hắn liền nói:

- Đế Quân đã nói như thế, Lâm Dịch cũng không dài dòng nữa. Trên thực tế đích thật là có một chuyện muốn nhờ vả Đế Quân.

Đế Quân Tố Vân khẽ gật đầu, con mắt đẹp nhìn Lâm Dịch, đợi hắn nói. Nàng không có chút giật mình. Không có chuyện gì, người xa lạ kia đột nhiên tới cửa làm gì?

Lâm Dịch trực tiếp mở miệng nói ra:

- Lâm Dịch muốn mượn Viễn trình Truyền Tống Trận để dùng một lát, kính xinh Đế Quân chấp thuận cho.

- Viễn trình Truyền Tống Trận?

Tố Vân hơi có chút kinh ngạc, nhưng lại lập tức cười nói:

- Không có vấn đề. Khi nào thì cần dùng?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK