Mục lục
[Dịch] Chung Cực Truyền Thừa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bình thường ma thú không có chút trí năng, trước mặt những tồn tại chênh lệch đẳng cấp với mình, căn bản không dám có chút hành vi lỗ mãng nào. Như thế để giết chết Tử Kim Quan Mãng, Lâm Dịch đã là tình trạng kiệt sức lại may mắn một lần. Phải biết rằng lấy trạng thái thể lực của hắn lúc ấy, dù cho một con nhất cấp ma thú, chỉ cần đơn giản dùng một tiểu hỏa cầu, cũng đủ để cho hắn, Tử Môn chiến sĩ cường đại nhất từ trước tới nay chết thảm.

Lúc mới bắt đầu, đối tượng tu hành mà Lâm Dịch chọn hầu hết là Tứ cấp đến Ngũ Cấp ma thú. Theo thời gian chuyển dời, thực lực của Lâm Dịch tiến bộ, hắn lại bắt đầu liệp sát Lục cấp ma thú. Thẳng đến đem Tử Kim Quan Mãng giết chết, sau đó hắn mới dùng da của nó làm một cái bao giản dị. Sau lại liệp sát ma thú ngoài Ngũ Cấp, ma hạch đều bị xếp trong bao này.

Vốn là dự định lại làm thêm một kiện y phục. Thế nhưng Tử Kim Quan Mãng cứng rắn kiên cố quá mức. Thảo nào đánh nó nhiều như vậy mới làm được một cái bao nhỏ, cũng là Lâm Dịch hao phí công phú lớn mới từ trên người Tử Kim Quan Mãng lột ra được. Nhưng hắn thực sự không tự tin mình lại có thể đem khối da rắn này may thành một bộ trang phục để dùng.

Da của Tử Kim Quan Mãng không cần nghĩ cũng biết tuyệt đối giá trị xa xỉ. Nhưng thân thể nó thực sự quá lớn. Lâm Dịch mặc dù rất muốn, nhưng mà hắn lại không có đủ công cụ để cắt da của nó. Dựa vào vài nguyên nhân, Lâm Dịch chỉ đành tiếc nuối nhìn vài lần, rồi đem nó bỏ lại trong lãnh địa.

Kết thúc một ngày đêm tu hành, Lâm Dịch cũng cảm giác được có một chút mệt mỏi rã rời. Trải qua thời gian dài sinh hoạt trong rừng rậm, hắn đã tổng kết ra một bộ kinh nghiệm tương đối hữu dụng. Tỷ như nói ở địa phương nào có nguồn nước, địa phương nào tương đối an toàn.

Ngẩng đầu nhìn xung quanh một phen, sau đó lựa chọn một phương hướng, vác thi thể một đầu Tứ cấp ma thú họ lang vừa mới săn giết, đi thẳng qua.

Đi ước chừng hơn mười phút, phía trước liền mơ hồ truyền đến tiếng nước chảy róc rách. Dưới chân không khỏi nhanh hơn một chút, đi qua mấy đại thụ, một dòng suối nhỏ đã xuất hiện trước mắt hắn.

Ở xung quanh dòng suối nhỏ, lúc này đang có ba con Tứ cấp ma thú vây quang, uống nước. Lâm Dịch hơi nhăn mặt nhíu mày, chợt nhãn thần ngưng lại.

Đám ma thú đang cúi đầu uống nước, hầu như đồng thời kinh hoảng ngẩng đầu, tựa hồ là cảm thấy sự vật nào đó phi thường kinh khủng, hoảng loạn hướng bốn phía nhìn vài lần, nhanh chóng xoay người chạy, biến mất ở trong rừng. Chỉ một hồi công phu, một đoạn dòng suối nhỏ này đã không còn bất cứ một ma thú nào.

Đây là sự tình Lâm Dịch trong lúc vô tình phát hiện. Không biết vì sao, gần đây tinh thần lực của hắn tăng trưởng cực kỳ nhanh chóng. Sát ý trong lòng đã có thể mượn tinh thần lực tiến hành truyền bá vô hình. Đám ma thú trời sinh cực kỳ mẫn cảm đối với sát khí, nguy hiểm,... Lâm Dịch chợt phát ra sát ý cường đại để chúng cảm giác được, cũng tồn tại một loại sợ hãi trong lòng, bởi vậy hoảng loạn mà chạy cũng không phải sự tình gì kỳ quái.

Đối với hiện tượng này, Lâm Dịch cũng là cảm giác có chút mạc danh kỳ diệu, hắn thực sự không rõ vì sao trong khoảng thời gian này tinh thần lực lại cuồng tăng.

Nhưng cũng may hiện nay xem ra đây cũng không phải chuyện gì xấu. Chí ít tại lúc xua đuổi một vài ma thú nhỏ yếu thì thuận tiện hơn rất nhiều. Bằng không để hắn trực tiếp đi xua đuổi, không chừng phải tốn nhiều công phu. Những ma thú này không phải kẻ dễ trêu chọc. Nếu ngươi không biểu hiện ra thực lực cường đại tuyệt đối, chúng tuyệt không có khả năng dễ dàng rời khỏi.

Ngay cả nhân loại cũng đối với sự vật không biết cảm giác được sợ hãi, càng không nói những ma thú có chỉ số thông minh thấp này. Trước mặt loại sát ý cường đại này, ma thú dưới Ngũ Cấp đều nghe gió liền chạy.

Xua đuổi hết ma thú, Lâm Dịch liền đi đến bên cạnh dòng suối nhỏ, tùy ý đem thi thể đầu ma lang kia đặt ở bên cạnh, trước rửa mặt đã.

Lau khô chút nước trên mặt, Lâm Dịch ngẩng đầu nhìn khắp nơi, tìm được một gốc cây cổ thụ, thân hình nhảy lên, phóng qua dòng suối nhỏ, đưa tay bẻ gãy mấy cành cây, sau đó trở lại dòng suối nhỏ kia.

Xây dựng một túp lều giản dị, từ trong lòng móc ra đá đánh lửa, sát sát hai tiếng, một ngọn lửa liền mọc ra.

Trong một đoạn thời gian rất dài, Lâm Dịch cũng không dám tùy ý châm lửa trong rừng. Tự nhiên là bởi vì sợ hãi bởi vậy mà đưa tới ma thú cường đại. Nhưng khoảng thời gian trước, hắn phát hiện ma thú ở đây hầu hết chỉ có Tứ cấp. Thỉnh thoảng gặp phải lợi hại cũng bất quá trên dưới Ngũ Cấp. Không còn như trước gặp những tồn tại kinh khủng trên Thất, Bát cấp nữa. Lấy thực lực hiện nay của hắn đã có thể hoàn toàn không nhìn những ma thú này. Lúc này mới dám châm lửa nướng thức ăn.

Đem lửa cháy phóng tới một bên, Lâm Dịch mới bắt đầu thu thập thi thể ma lang kia.

Hai tay cực kỳ thành thạo thành trảo, trực tiếp từ trên đầu ma lang kia mở ra một lỗ hổng, sau đó mạnh mẽ xé ra, tê một tiếng nhỏ vang lên, da của ma lang đã bị Lâm Dịch dễ dàng phân ra.

Kỳ thực đây cũng không có biện pháp nào, tại thiếu công cụ, Lâm Dịch phải dựa vào hai tay của mình đem da của con mồi tách ra. Cũng may mới đầu liệt sát hầu hết là động vật nhỏ, da lông coi như mềm mại. Lấy trạng thái thân thể của Lâm Dịch lúc đó vẫn có thể tách ra.

Càng lâu sau, chờ Lâm Dịch khôi phục xong cũng theo thói quen, phân tách ra. Tuy rằng toạt nhìn có chút tàn nhẫn, máu lạnh, nhưng không thể không nói, tốc độ thực phi thường nhanh. Trước mặt lực lượng biến thái của Lâm Dịch, dưới Thất cấp, không đụng phải Kim hệ thuật thú, da lông đều có thể dễ dàng xé ra.

Tùy ý đem da lông nhét vào một bên, cũng không quản nội tạng nát vụn, trực tiếp đem một cái chân lớn, sau đó dùng sức xé ra. Một cái chân ma lang nhất thời đã bị kéo ra, máu tươi còn chưa đông lại nhất thời rơi xuống.

Đem chân ma lang hướng bếp lửa bên cạnh thả vào, Lâm Dịch đem nó trực tiếp nướng trên lửa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK