Mục lục
[Dịch] Quan Vận
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mộc Quả Pháp cũng là mối quan hệ hữu nghị cách mạng với Văn Viễn Hòa trong thời gian đảm nhiệm chức bí thư Huyện uỷ Trực Toàn, lúc đó, Mộc Quả Pháp đảm nhận bí thư Huyện uỷ rất mạnh mẽ.

Người không hiểu lịch sử, vĩnh viễn sẽ không nắm chắc thành công của hiện tại, cũng sẽ không tạo ra tương lai tốt đẹp, những lời này rất có ý nghĩa. Không biết lịch sử của Văn Viễn Hòa, thì sẽ không hiểu được động cơ của Văn Viễn Hòa vì sao muốn tới Trực Toàn tham gia lễ truy điệu của Chân Tiểu Hà.

Về lịch sử của Mộc Quả Pháp và Văn Viễn Hòa, Quan Doãn là người biết rõ hơn một chút.

Năm đó Văn Viễn Hòa lần đầu tiên từ Bắc Kinh đến Trực Toàn, đảm nhiệm Phó bí thư Huyện uỷ, phẩm chất làm người, cần cù và thật thà làm việc, rất chăm chỉ, nhưng ngay cả như vậy, cũng bị không ít người điạ phương loại trừ, kỳ thực Trực Toàn cách thành phố Yến rất gần, một số người của thành phố Yến và Tỉnh ủy có ý kiến đối với bậc cha chú Văn Viễn Hòa, nên cũng có ý kiến phiến diện đối với Văn Viễn Hòa.

Sự qua lại giữa Văn Viễn Hòa và Mộc Quả Pháp bắt đầu vào thời gian gian nan nhất khi mà Văn Viễn Hòa lần đầu rời Bắc Kinh.

Trước khi Quan Doãn phóng tới Trực Toàn, hắn đã gặp mặt Ông cụ Dung, Ông cụ Dung nói với hắn về chuyện cũ của Văn Viễn Hòa và Mộc Quả Pháp, cũng chính miệng Ông cụ Dung, Quan Doãn hiểu được giai thoại chôn dấu trong lịch sử

Văn Viễn Hòa điều ra ngoài, khát khao dung nhập vào trong cơ sở, nhưng bởi vì do sự xuất thân của y, rất khó được cán bộ cơ sở tín nhiệm, giữa lúc y đau khổ buồn rầu, trong một lần thành uỷ mời dự họp cán bộ cấp huyện toàn thành phố trở lên, y đã làm quen với Mộc Quả Pháp.

Mộc Quả Pháp lúc đó, đã là Bí thư huyện uỷ hùng mạnh, y trong cuộc họp đúng lúc lại ngồi cùng một chỗ với Văn Viễn Hòa, hai người vừa quen đã thân, nói với nhau về tương lai phát triển của các khu huyện thuộc thành phố Yến, chợt phát hiện, hai người cùng chung chí hướng, có tiếng nói chung, trò chuyện rất ăn ý. Hận gặp nhua quá muộn

Từ đó về sau, Văn Viễn Hòa và Mộc Quả Pháp thiết lập mối quan hệ hữu nghị không gì công phá nổi. Sau đó, khi Văn Viễn Hòa đảm nhiệm Bí thư huyện uỷ Trực Toàn, trong dự án khởi công Vinh Quốc phủ, Mộc Quả Pháp cũng hỗ trợ đắc lực. Có thể nói tình hữu nghị của hai người từ lúc bắt đầu đến giờ rất là vững bền.

Như vậy hiện tại Mộc Quả Pháp thất thế, bị ghẻ lạnh, tình hình suy tàn của Văn Viễn Hòa ở tỉnh Mân cũng dần qua đi, chỗ đứng dần dần ổn định, đồng thời xu thế càng bay lên cao, dưới tình hình như thế, Văn Viễn Hòa sẽ ngó lơ ngồi nhìn tương lai chính trị ảm đạm của Mộc Quả Pháp?

Đương nhiên sẽ không.

Dòng suy nghĩ trong đầu của Quan Doãn càng ngày càng rõ ràng, giống như Tề Ngang Dương sẽ không thờ ơ ngồi nhìn khi thấy hắn bị người ra sức chèn ép. Văn Viễn Hòa nhất định sẽ ra tay khi có thời cơ thích hợp, trợ giúp Mộc Quả Pháp một tay, như vậy lúc nào mới là thời cơ thích hợp đây?

Chính là hiện tại.

Khép lại tư liệu, Quan Doãn thở phào nhẹ nhõm, cho dù Thẩm Học Lương xuất phát từ mục đích gì để cho hắn tiếp tay chuyện chào đón Văn Viễn Hoà, với hắn mà nói, tuyệt đối là một thời cơ tốt, không thể bỏ qua.

Quan Doãn cầm lấy điện thoại gọi cho Kim Nhất Giai.

- Nhất Giai, giúp anh một việc.

- Chuyện gì vậy? Ngoại trừ cầu hôn ra, tất cả những việc khác em phải cân nhắc.

Kim Nhất Giai cười nói.

- Em bây giờ rất nóng lòng muốn kết hôn, muốn mặc áo cưới rồi.

- Chuyện gì, lẽ nào em sợ không kết hôn được hả?

Quan Doãn cười ha hả.

- Đệ nhất thiên kim tiểu thư của Bắc Kinh, lại nóng lòng muốn lập gia đình. Em đang cố ý đả kích thế hệ sau hướng tới một tình yêu tốt đẹp.

- Em quản bọn họ làm cái gì, em chỉ muốn nắm chặt hạnh phúc của mình. Anh đồng ý lấy em. Em mới đồng ý lời cầu hôn của anh.

Quan Doãn vui vẻ, hắn dường như thật sự chưa chính thức cầu hôn Kim Nhất Giai:

- Cầu hôn thì dễ, nhưng dù sao cũng phải nghĩ đến một nghi lễ cầu hôn long trọng mới được, hiện tại trước tiên giúp anh một việc.

- Rốt cuộc là chuyện gì mà nghiêm trọng vậy, kinh động đến Chủ tịch huyện lần đầu tiên phải mở miệng hỏi em.

Quan Doãn vừa nghĩ cũng phải, quen Kim Nhất Giai cũng đã lâu, thật đúng là lần đầu tiên nhờ đến sự hỗ trợ của cô, cười ha hả nói:

- Cũng không có chuyện gì nghiêm trọng lắm, chỉ muốn nhờ bác Kim tìm hiểu một chút, uỷ viên thường vụ Tỉnh uỷ của tỉnh nào có ghế trống.

- Anh muốn lên chức uỷ viên thường vụ của tỉnh uỷ phải không? Không phải chứ, dã tâm quá lớn, giống như người vẫn chưa kết hôn lại muốn làm ông nội, đây là ảo tưởng viễn vông.

Kim Nhất Giai thét một tiếng kinh hãi.

Nếu như không phải ở trong phòng làm việc, Quan Doãn sợ rằng sẽ cười ha ha, Kim Nhất Giai tuy rằng không phải là người trong quan trường, nhưng từ nhỏ lớn lên trong nhà quan, trình tự các cấp bậc trong quan trường cô sẽ không hiểu ư? Từ một gã Chủ tịch huyện đến một gã quan lớn ủy viên thường vụ Tỉnh uỷ, khoảng cách ở giữa đâu chỉ thiên sơn vạn thủy, cô là cố ý đùa với hắn.

- Anh muốn hiện tại lên làm uỷ viên thường vụ Tỉnh ủy, thiên hạ sau này sẽ là của anh.

Quan Doãn nói một câu đùa thật to.

- Được rồi, không nói đùa với em nữa, anh đang ở phòng làm việc, vừa đến Trực Toàn, mọi chuyện đều khó khăn, phải tự mình giải quyết.

- Được rồi, tha cho anh đấy.

Kim Nhất Giai hơi bất mãn.

- Mẹ nói, lấy chồng đừng lấy người nghiệp quan, nghiệp quan rất bận, không có thời gian về nhà, hiện tại xem ra mẹ nói rất đúng, anh bây giờ còn chưa có lấy em mà đã bắt đầu nhạt nhẽo với em rồi.

Phụ nữ chẳng phải đều như vậy sao? Vượt qua thử thách đầu tiên, sau khi va chạm, trái tim của người phụ nữ đã bắt đầu gắn bó vào người đàn ông, bắt đầu quấn quýt cả ngày và đêm, cuộc sống mãi yên bình, hy vọng tình cảm hai người mãi mãi bên nhau?

Quan Doãn lắc đầu nở nụ cười, tiên nữ cũng vậy, đệ nhất thiên kim của Bắc Kinh cũng thế, khi đã có tình yêu, rơi vào nhân gian, cũng thành một người con gái bình thường mà thôi.

Cúp điện thoại của Kim Nhất Giai, Quan Doãn lại cầm lấy bài văn của Du Dực Nhiên, trong lòng hiện lên một sự kích động và nghi hoặc.

Kích động chính là, Du Dực Nhiên quả thực rất có tài, văn phong hoa lệ, ngôn ngữ ưu mỹ, bất thường nhất là, ngoài sự hoa lệ và ưu mỹ ra, y còn thông hiểu bộ phận then chốt của quy phạm hành văn của cơ quan, khiến Quan Doãn hết sức kinh ngạc bản lĩnh hành văn của y. Đồng thời điểm mấu chốt nhất là, y biểu đạt những thứ mà y muốn biểu đạt.

Du Dực Nhiên đã phân tích quá khứ hiện tại và tương lai của Trực Toàn cũng làm cho Quan Doãn kinh ngạc. Quan Doãn không ngờ, Du Dực Nhiên một nhân viên mà cơ quan thất vọng, lại ôm trong lòng sứ mạng thăng trầm, trách nhiệm đối với mọi người, vì kế hoạch xây dựng Trực Toàn trong tương lai, đã vẽ phác thảo một hình ảnh rộng lớn mạnh mẽ.

Nhân tài, quả là một nhân tài.

Năm đó Mã Đại Thịnh cũng là người thích người tài, bằng không cũng sẽ không có lòng điều Du Dực Nhiên từ trung học số một đến huyện ủy, chỉ tiếc Mã Đại Thịnh điều Du Dực Nhiên đến không lâu, cũng bởi vì quá bận rộn nhiều việc mà quên đi Du Dực Nhiên, để cho Du Dực Nhiên tự sinh tự diệt, còn Du Dực Nhiên cũng là người quá cứng nhắc, không tìm cơ hội gây thu hút chú ý của Mã Đại Thịnh, kết quả cho tới hôm nay y đã bị chôn vùi trong đám người tài trí bình thường không có chí tiến thủ.

Nhưng ai có thể nói cho dù Du Dực Nhiên thực sự biết luồn cúi, thành người thân tín của Mã Đại Thịnh thì nhất định sẽ có tương lai tốt? Chưa hẳn, chuyện Mã Đại Thịnh thất thế kinh động khắp nơi, liên lụy nhiều người, trong đó có thư ký của Mã Đại Thịnh, mà Du Dực Nhiên mặc dù là bị Mã Đại Thịnh điểm danh điều đến huyện ủy, nhưng bởi vì sau khi điều đến vẫn nhàn rỗi, do đó tránh được tai nạn.

Theo tin tức nội bộ mà Quan Doãn nghe ngóng được, lúc đó phía Uỷ ban kỷ luật cố ý âm thầm điều tra Du Dực Nhiên một thời gian, sau lại phát hiện Du Dực Nhiên không hề có chút liên quan gì với Mã Đại Thịnh đành bỏ qua.

Cửa vừa vang lên, Tống Sách lại đi vào.

- Chủ tịch huyện Quan, ký túc xá của anh đã được bố trí xong, là một nhà ở gia đình phía sau trụ sở huyện uỷ, buổi trưa tôi dẫn anh đi xem?

Từ thư ký Quan đổi thành Chủ tịch huyện Quan, là một biến hoá đáng mừng, Quan Doãn gật đầu:

- Chủ nhiệm Tống, anh gọi Du Dực Nhiên tới gặp tôi.

- Để cho y làm thư ký hả?

Tống Sách nhất thời nóng lòng, buột miệng nói ra một câu không nên nói.

- Anh có ý kiến gì?

Quan Doãn hỏi vặn một câu, không nói kiến nghị nói ý kiến, thâm ý sâu sắc.

- Không có, không có.

Tống Sách lo lắng nói.

- Tôi đang lo Chủ tịch huyện Quan không biết tính cách của Du Dực Nhiên.

- Ồ .… tính cách của Du Dực Nhiên như thế nào, anh nói nghe một chút xem.

Quan Doãn tỏ ra thái độ kiêm tốn có ý thọ giáo.

- Tôi vừa tới, rất nhiều sự tình còn chưa quen thuộc, cần nghe nhiều ý kiến của anh.

- Kỳ thực... người của Du Dực Nhiên rất tốt, tích cực trong công việc, nhưng không hoà đồng với mọi người, có chút quái gở, y làm việc văn phòng khá ổn, còn khi làm việc độc lập, sợ là có nhiều điều khiếm khuyết.

Tống Sách nói thẳng ra suy nghĩ của y, y biết Vương Thiên Phong muốn nâng đỡ Vương Nhàn lên.

- Ừ, tôi đã biết, anh cứ gọi Du Dực Nhiên đến phòng làm việc của tôi.

Quan Doãn không tỏ rõ ý kiến đối với lời nói của Tống Sách.

Trong lòng Tống Sách bất ổn, Chủ tịch huyện Quan còn trẻ, lòng dạ lại sâu hiểm như vậy, lời nói vừa rồi của y xem như vô ích? Có thể nói chủ nhiệm huyện phủ là đại quản gia thân thiết của Chủ tịch huyện, xem ra y muốn lấy được sự tín nhiệm của Chủ tịch huyện Quan, cần đi một quãng đường dài.

Tống Sách xoay người đi ra cửa, đầu tiên thông báo cho Du Dực Nhiên, sau đó lại đến văn phòng huyện ủy, tìm Vương Thiên Phong.

- Chủ nhiệm Vương, Chủ tịch huyện Quan không dễ lay chuyển

- Quan mới nhậm chức, gây khó dễ là chuyện rất bình thường, hiện tại mới tới chỗ nào? Còn nhiều thời gian, không vội.

Vương Thiên Phong khoát tay.

- Chủ tịch huyện Quan nếu có ý dùng Du Dực Nhiên, cứ để hắn dùng, khi dùng thuận lợi rồi, Du Dực Nhiên thành người của Chủ tịch huyện Quan, cũng là chuyện tốt. Dùng không thuận lợi, Du Dực Nhiên nếu như bị Chủ tịch huyện lãnh đạm, lại đổi thư ký, y kiếp này đừng mơ tưởng vực dậy, đây cũng là chuyện tốt.

Tống Sách chỉ cười, mà không nói, y biết rõ chuyện tốt thứ nhất theo Vương Thiên Phong nói là có ý gì, nếu như Quan Doãn trọng dụng Du Dực Nhiên, Du Dực Nhiên bỗng dưng một ngày xảy ra chuyện, sẽ liên lụy đến Quan Doãn. Ngộ nhỡ chuyện của Mã Đại Thịnh liên lụy tới Du Dực Nhiên, Du Dực Nhiên vừa là thư ký của Chủ tịch huyện Quan, Chủ tịch huyện Quan có thể đổ vỏ rồi.

- Thương lượng một chút chuyện tăng giá vé danh lam thắng cảnh. . .

Vương Thiên Phong nói đến chính sự.

- Còn nữa công việc phá bỏ di dời nội thành cũ gần đây tiến triển không thuận lợi, anh sắp xếp, nhắc nhở Chủ tịch huyện Quan một chút, công tác trọng điểm trong thời gian gần đây chính là phá bỏ và di dơi nơi khác.

- Được.

Tống Sách gật đầu đồng ý, có một nghi vấn xoay quanh trong lòng, nhưng không có nói ra —— công việc phá bỏ và di dời nơi khác không phải vẫn là do Sư Hiểu Hoa phụ trách sao, tại sao lại để cho Chủ tịch huyện Quan nắm giữ? Chủ tịch huyện Quan vừa tới, còn chưa quen với tình hình, cũng không phải là dân bản xứ của Trực Toàn, hắn làm thế nào đối phó được những phiền phức trong công tác phá bỏ và di dời nơi khác ?

Chẳng phải là đã bắt Chủ tịch huyện Quan tiếp nhận vấn đề khó là tiếp đón Văn Viễn Hòa sao, hiện tại lại muốn tiến hành đồng bộ cùng lúc, trong thời gian ngắn nhất để cho Chủ tịch huyện Quan chịu khuất phục?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK