Không chỉ Lý Vĩnh Xương chấn động, mà ngay cả Lý Dật Phong và Lãnh Phong cũng là giật mình không nhỏ. Nếu như nói Tưởng Tuyết Tùng toàn thành Huyện Khổng làm vệ sinh nghênh đón lần thị sát của bí thư thành ủy, chỉ xem như lời cảnh cáo với ý vị sâu xa, vậy thì tại nghi thức nghênh đón quan trọng thế này, trực tiếp điểm danh Quan Doãn, thì tuyệt đối là dụng tâm ngoài dự đoán mọi người
Quan Doãn đang tránh ở phía sau đám người, cẩn thận lưu ý mỗi tiếng nói cử chỉ của Tưởng Tuyết Tùng, có ý từ trong cấu thành nhân viên tùy tùng của Tưởng Tuyết Tùng suy đoán ra một số kết luận gì đó có ý nghĩa, thình lình nghe được họ tên của hắn phát ra từ miệng Tưởng Tuyết Tùng, lập tức sợ ngây người.
Tuy nhiên... Quan Doãn vẫn không bước ra phía trước, giơ cao tay phải lên hô to tôi là Quan Doãn mà không từ từ tới trước mặt Tưởng Tuyết Tùng, hắn hiểu quy củ, mặc kệ Tưởng Tuyết Tùng là Bí thư Thành ủy hay là quan lớn cao cấp khác, hắn cũng chỉ có thể đợi Lý Dật Phong hoặc Lãnh Phong lên tiếng mới có thể lộ diện.
Tưởng Tuyết Tùng lời vừa ra khỏi miệng, lập tức lặng ngắt như tờ, gần như toàn bộ ánh mắt đều trong nháy mắt nhắm vào Quan Doãn, nếu ánh mắt có sức nóng, thì Quan Doãn lúc này đã bị bốc cháy trong lửa rồi
Vương Xa Quân vẻ tươi cười trên mặt đọng lại, y vô cùng oán hận và ghen tị liếc mắt nhìn Quan Doãn, hai mắt gần như phải phun ra lửa giận, dựa vào cái gì chứ? Quan Doãn dựa vào cái gì? Tâm tư y phút chốc xoay vòng, lại nghĩ tới bí thư Tưởng lần này đến huyện Khổng thị sát còn có mục đích chọn lựa một thư ký ở huyện Khổng, trong lòng y gần như hết sức lo âu, chẳng lẽ nói, bí thư Tưởng điểm trúng Quan Doãn?
Quan trường không có chuyện nhỏ, nhất là đường đường Bí thư Thành ủy trước mặt mọi người điểm danh một thông tín viên nho nhỏ, hơn nữa còn là ở trường hợp quan trọng thế này, ý tứ hàm súc trong đó, sao không khiến tâm tư mỗi người ở đây miên man bất định?
Bởi vì Tưởng Tuyết Tùng là khi đang cùng Lý Dật Phong bắt tay lại hỏi tới Quan Doãn, dù Quan Doãn là thông tín viên của Lãnh Phong, Lý Dật Phong cũng chỉ có thể nói tiếp lời:
- Quan Doãn ở phía sau, tôi bảo anh ta đến đây một lát
Tưởng Tuyết Tùng điểm đến thì thôi, hiệu quả cần có đã đạt được, ông ta xua tay nói:
- Trước không cần, để tôi và hắn gặp riêng rồi nói
Lý Dật Phong và Lãnh Phong liếc nhau, đều nhìn ra sự khó hiểu và nghi hoặc từ trong ánh mắt đối phương, với quyền uy của Bí thư Thành ủy Tưởng Tuyết Tùng, tất nhiên sẽ không vì chèn ép Quan Doãn trước mặt mọi người mà điểm danh như thế, như vậy lại là vì cái gì?
Ai cũng đoán không ra tâm tư lãnh đạo cấp trên, huống chi Lý Dật Phong và Lãnh Phong vốn cùng Tưởng Tuyết Tùng là quan hệ bình thường
Nghi thức hoan nghênh qua đi, đám người theo thứ tự trở vào trong Huyện ủy, Quan Doãn rớt lại phía sau, đang cúi đầu cân nhắc dụng ý Tưởng Tuyết Tùng điểm danh vừa nãy, và tự giễu hắn hôm nay xem như nổi danh, bỗng nhiên cảm giác có người vỗ vào vai của hắn, hắn nhìn lại, hoảng sợ, không ngờ là Lý Vĩnh Xương.
- Phó bí thư Lý
Quan Doãn chào hỏi trước
- Tiểu Quan, vừa nãy bí thư Tưởng điểm tên của cậu, lát nữa có lẽ có thể tìm cậu nói chuyện, cậu phải nhớ kỹ một điểm, có một nói một, cố ít nói chút, đừng để lại ấn tượng không tốt cho bí thư Tưởng, được không?
Lý Vĩnh Xương vẻ mặt ôn hoà, dường như là thật tâm suy nghĩ vì Quan Doãn
Quan Doãn vội nói:
- Tôi nhớ kỹ, cảm ơn phó bí thư Lý nhắc nhở, tôi sẽ không nói lung tung
Lý Vĩnh Xương vừa lòng gật gật đầu, không chút để ý lại hỏi một câu:
- Cậu trước kia đã quen bí thư Tưởng ư?
- Không quen
- Ồ
Lý Vĩnh Xương thấy hỏi không ra gì, từ chối cho ý kiến khẽ gật đầu, lại đi nhanh về phía trước, rất nhanh đã quăng Quan Doãn ở lại phía sau.
Quan Doãn lắc đầu cười cười, người trong quan trường, rất dễ dàng bị vẻ ngoài mê hoặc, hắn là không muốn lại được, tin tưởng Tưởng Tuyết Tùng tìm hắn, sẽ không có sự tình gì đặc biệt hơn người, cũng sẽ không vì giáp mặt cảnh cáo hắn, hắn không vội, Lý Vĩnh Xương lại nóng nảy...
Một hàng Tưởng Tuyết Tùng trước tiên được nghênh đón tới lễ đường huyện Khổng, dựa theo trình tự ước định trước đó, hẳn là là Tưởng Tuyết Tùng phát biểu lời nói trọng yếu, tuy nhiên Tưởng Tuyết Tùng lại làm đảo lộn sắp xếp trước đó, nói với Lý Dật Phong và Lãnh Phong:
- Đồng chí Dật Phong, tôi thấy phô trương nói chuyện thì miện đi, không lên đài chi nữa, tôi chỉ đứng tùy tiện nói vài câu là được
Tưởng Tuyết Tùng vừa đứng lại phía trước, vây xung quanh đều là đồng chí chủ yếu của Huyện ủy, Ủy ban nhân dân huyện, Hội đồng nhân dân và Mặt trận Tổ quốc, nếu không mời dự họp đại hội toàn thể cán bộ, người không liên quan thì được không vào, bao gồm đám người Quan Doãn, Ôn Lâm, cũng chỉ có thể ở bên ngoài chờ, ông ta lấy hơi cao giọng nói:
- Các đồng chí, tôi kỳ thật sớm nên đến huyện Khổng xem xét, tôi nên xin lỗi các đồng chí, tôi đã tới trễ. Huyện Khổng non xanh nước biếc, dân tình chất phác, là địa phương tốt.
- Tôi đến huyện Khổng có hai chuyện, một là vì cùng các đồng chí gặp mặt, cùng nhau nói về điều kiện địa phương của huyện Khổng, tìm hiểu tiến triển công tác của các hạng mục huyện Khổng. Hai là muốn đi thăm thú đập nước sông Lưu Sa, đập nước sông Lưu Sa là dự án lớn khai thiên lập địa của huyện Khổng, vì phát triển kinh tế của huyện Khổng tiêm một mũi trợ tim…
Tưởng Tuyết Tùng nói chuyện rất có đặc điểm, thích soạn ra bản thảo trước, hơn nữa khi có hứng thú thì hạ bút thành văn, rất chân thật rất có sức cuốn hút, khi lời của ông nói đến một nửa, Lý Vĩnh Xương cũng đã lộ ra vẻ tươi cười hiểu ý, y nghe ra được, bí thư Tưởng đối với đập nước sông Lưu Sa vẫn ký thác kỳ vọng cao, nói như vậy, trong toàn bộ quá trình bí thư Tưởng thị sát, y sẽ diễn vai chính rồi?
Dù bí thư Tưởng không ngờ điểm danh Quan Doãn khiến Lý Vĩnh Xương trong lòng không vui, may mà chủ đề bí thư Tưởng thị sát không lệch khỏi quỹ đạo chính, liền khiến cho y bình tâm trở lại
Lý Dật Phong và Lãnh Phong chỉ có điều khẽ gật đầu phụ họa, Lãnh Phong còn đỡ, cho dù đối mặt Tưởng Tuyết Tùng, cũng là vẻ mặt trầm tĩnh như nước, mặt không chút thay đổi, Lý Dật Phong lại là ánh mắt nhảy lên vài cái, từ trên người Tưởng Tuyết Tùng nhảy sang Phó Chủ tịch thường trực thành phố Tăng Vĩ Hiến, lại từ trên người Tăng Vĩ Hiến rơi xuống trên người Trưởng ban thư ký Thành ủy Lãnh Nhạc
Lãnh nhạc và Lãnh Phong cùng họ, nhưng cũng không nghe đồn cho thấy Lãnh Nhạc và Lãnh Phong có quen biết, cũng không người nào biết Lãnh Nhạc và Lãnh Phong có phải là đồng môn hay không, giữa hai người ngoại trừ cùng họ vốn không có điểm giống nhau, Lãnh Phong là người tỉnh thành, mà Lãnh Nhạc lại là người Bắc Kinh
Đúng vậy, Lãnh Nhạc thân là người Bắc Kinh, lại ở thành phố Hoàng Lương đảm nhiệm thường vụ Thành ủy, Trưởng ban thư ký dường như rất có thể có chỗ nghiền ngẫm, lại liên tưởng đến Lãnh Nhạc mới ngoài bốn mươi thì đã ở vị trí thường vụ Thành ủy cấp Phó giám đốc sở, nếu nói ông không phải rất có lai lịch, ai cũng sẽ không tin
- Tôi thấy hiện tại thời gian còn sớm, trước hết đi thăm thú đập nước sông Lưu Sa, đồng chí Dật Phong, ý kiến anh thế nào?
Tưởng Tuyết Tùng cũng là nhanh gọn, dứt khoát, quyết đoán, cũng không ngồi xuống uống một ngụm nước, liền trực tiếp đề xuất đi công trường thị sát, cũng không biết phong cách bình thường của ông ta là dứt khoát nhanh nhẹn, hay là cố ý lâm vào.
- Bí thư Tưởng, hay là uống miếng nước trước, nghỉ ngơi một chút...
Lý Dật Phong vừa mới mở miệng nói nửa câu, đã bị Lý Vĩnh Xương nói chen vào:
- Bí thư Tưởng mới đến huyện Khổng liền muốn thị sát dự án đập lớn, dọc đường có phải rất mệt nhọc hay không? Hy vọng bí thư Tưởng nghỉ ngơi một chút rồi hãy đi. Giờ không phải sắp tới giờ cơm trưa sao, Huyện ủy sắp xếp cơm trưa mang phong vị nông thôn, mời bí thư Tưởng, Chủ tịch thành phố Tăng và Trưởng ban thư ký Lãnh ăn cơm trước
Lý Vĩnh Xương nói không có gì sai, nói rất đúng trọng điểm, chỉ sai ở chỗ y giành mất lời của Lý Dật Phong, phạm vào tối kỵ quan trường! Y là nhân vật số 3 Huyện ủy, phía trước không chỉ có Lý Dật Phong, còn có Lãnh Phong. Hơn nữa ở dưới tình hình Lý Dật Phong lời còn chưa dứt, ngay trước mặt Tưởng Tuyết Tùng chen ngang vào, dụng tâm Lý Vĩnh Xương quả nhiên là cực kỳ hiểm ác.
Y chính là cố ý lâm vào!
Tưởng Tuyết Tùng sắc mặt không thay đổi, đối với việc Lý Vĩnh Xương cướp lời làm như không thấy, nâng tay nhìn nhìn đồng hồ nói:
- Mười giờ, ăn cơm gì giờ này? Đi xem dự án trước
Biểu hiện của Tưởng Tuyết Tùng, rõ ràng có ý che chở Lý Vĩnh Xương. Mà Tăng Vĩ Hiến phía sau Tưởng Tuyết Tùng cũng là vẻ mặt bình tĩnh, đối với cảnh tượng vừa rồi ngoảnh mặt làm ngơ, thế nhưng Lãnh Nhạc không để ai thấy hơi co giật hàng mi, ánh mắt nhanh chóng đảo qua trên mặt Lý Vĩnh Xương
Không ai chú ý đến chính là, ánh mắt Lãnh Nhạc còn giao lưu với ánh mắt Lãnh Phong trong thời gian rất ngắn, tuy rằng chợt lóe mà qua, nhưng khi ánh mắt hai người giao nhau như điện quang, thì nội dung trao đổi lại vô cùng phong phú.
Lý Dật Phong trên mặt hiện lên một tia bất mãn, tuy nhiên ông vẫn không biểu lộ quá rõ ràng:
- Hết thảy dựa theo chỉ thị bí thư Tưởng mà làm
Tưởng Tuyết Tùng một hàng muốn đi đập nước sông Lưu Sa thị sát công tác, ngoại trừ nhân viên hộ tống của Thành ủy, bốn bộ máy Huyện ủy không thể toàn bộ xuất động, đồng chí lão thành của Mặt trận Tổ quốc, Hội đồng nhân dân liền chủ động cáo lui, Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện cũng chỉ có thể chọn lựa vài lãnh đạo chủ chốt, Lý Dật Phong nhìn ra được, mặc kệ là giả trang cũng được, hoặc thật sự là phong cách cá nhân cũng thế, Tưởng Tuyết Tùng quả thật thích đơn giản gọn nhẹ, không thích hưng sư động chúng.
Huyện ủy liền điểm danh hai Phó bí thư, Lý Vĩnh Xương và Quế Hiểu Kiệt, bên chính phủ thì do Lãnh Phong và Quách Vĩ Toàn ra mặt, sau đó lại để ba thông tín viên toàn bộ cùng đi. Khi điểm danh Quan Doãn, Lý Dật Phong trong lòng còn hiện lên một tia nghi hoặc, rõ ràng áp lực chèn ép Quan Doãn đến từ Tưởng Tuyết Tùng, Tưởng Tuyết Tùng vừa lộ diện liền điểm danh Quan Doãn, rốt cuộc Tưởng Tuyết Tùng đối với Quan Doãn là thái độ gì, rất làm cho người ta không hiểu ra sao cả...
Lý Dật Phong là biết rõ mối quan hệ của Tưởng Tuyết Tùng và Hạ Đức Trường, nếu nói Tưởng Tuyết Tùng thay đổi cách nhìn đối với Quan Doãn, theo ông nhận định, là khả năng rất nhỏ, tuy rằng Phó trưởng ban thường trực của ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy như Hạ Đức Trường ảnh hưởng không lớn đối với tiền đồ của một Bí thư Thành ủy, nhưng quan hệ cá nhân chặt chẽ giữa Tưởng Tuyết Tùng và Hạ Đức Trường, vậy thì Tưởng Tuyết Tùng trước mặt mọi người điểm danh Quan Doãn, lại có nội tình gì?
Nghĩ không rõ thì đơn giản không thèm nghĩ nữa, Lý Dật Phong lại không biết, ngay cả bản thân ông ta cũng không phát hiện ra chính là, vô tình trung, thái độ của ông ta đối với Quan Doãn đã lặng yên chuyển một vòng lớn, từ trước kia lạnh nhạt xa lánh biến thành quan tâm trân trọng. Có lẽ là Ngõa Nhi trong lúc vô ý ảnh hưởng phán đoán của ổng, lại có lẽ là giữa ông và Lãnh Phong đạt thành nhận thức chung khiến ông có thiện cảm hơn đối với Quan Doãn
Một hàng đội ngũ chậm rãi chạy về hướng đập nước sông Lưu Sa, Quan Doãn, Ôn Lâm và Vương Xa Quân ngồi chung một xe. Vốn Ôn Lâm ngồi ở giữa, Quan Doãn bên trái, Vương Xa Quân bên phải, Ôn Lâm lại lấy lý do say xe cùng Quan Doãn thay đổi chỗ ngồi, liền nói rõ cô đến việc ngồi cũng không muốn ngồi cạnh Vương Xa Quân
Vương Xa Quân căm giận liếc mắt nhìn Ôn Lâm một cái, theo sau lại làm bộ dường như không có việc gì nhìn ra phía ngoài cửa sổ, trong lòng lại nghĩ, đợi khi bí thư Tưởng thị sát đập lớn, sẽ do y ra mặt giới thiệu tiến độ thi công hạng mục đập lớn cho bí thư Tưởng, y sắp được nổi trội rồi, nói không chừng có thể khiến bí thư Tưởng lập tức có vài phần xem trọng đối với y, đợi khi y thật sự thành người tâm phúc trước mặt bí thư Tưởng, một Quan Doãn nho nhỏ thì là cái thá gì? Còn có Ôn Lâm, đợi Ôn Lâm chủ động đến cầu cạnh y, khi đó y sẽ phải làm cao một chút rồi hẵng nói
Tới hiện trường công trình đập lớn, Tưởng Tuyết Tùng hứng thú dâng trào, chống nạnh nhìn lên đập lớn dựng đứng cao ngất:
- Đồng chí Dật Phong, ai tới giới thiệu một chút tình huống đập lớn đây?
Giáp mặt hướng Bí thư Thành ủy giới thiệu tình huống đập lớn, tuyệt đối là một thời cơ lộ mặt cực tốt, là một cơ hội ngàn năm một thuở mà vô số người dù đánh vỡ đầu cũng muốn tranh cho được