Trong Ninh Tĩnh hạp cốc, tỷ suất chạm phải tam giai yêu thú cũng cao như gặp nhị giai yêu thú tại yêu thú khu của Ninh Tĩnh sâm lâm, Diệp Phong chạy chừng mười phút đã gặp hai, ba con. Cũng may thần niệm của gã sắc bén, phát giác được nguy hiểm trước, nhân lúc đối phương chưa phát hiện mình, thận trọng tránh đi.
“Ồ… phía trước lại có yêu thú.” Gã buộc phai chậm lại, nhanh nhẹn nhảy lên một cành cây to, từ từ vén lùm lá rậm che trước mặt, mục quang hướng về phía trước hơn hai mươi thước.
Là nhị giai Thiết vĩ ma lang. Không có gì nguy hiểm.
Gã thở phào, thân hình không dừng mà tiếp tục lao nhanh. Tam giai yêu thú thì gã tránh đường còn nhị giai yêu thú thì không cần e dè. Ma lang thấy tốc độ của gã, tất sẽ không gây phiền.
Cành lá kêu loạt xoạt, gã nhảy nhót nhanh nhẹn trong đó. Ma lang dựng tai lên nghe ngóng, nhanh chóng phát hiện ra gã, con mắt xanh lục bắn ra tia sáng hung hãn, nhìn chằm chằm.
“Gào…” Tiếng sói tru vang lên lồng lộng.
“Không ổn!” Gã biến sắc, Thiết vĩ ma lang còn có đồng bạn. Lang tộc đa phần sống theo đàn, dù là yêu thú, ma lang cũng có phần nào tập quán sống cùng nhau này. Tiếng tru này là ma lang báo cho đồng bạn.
Quả nhiên nhị giai ma lang không vội vàng phát động công kích mà theo đuôi gã. Ngoài xa, hai tiếng sói tru hưởng ứng, cấp tốc lao đến.
“Hi vọng không có tam giai ma lang...” Nếu chỉ ba con nhị giai ma lang thì gã nắm chắc giải quyết được, còn tam giai ma lang, thực lực ngang với A Qua, gã không có cửa thắng.
Thiết vĩ ma lang là yêu thú thiện nghệ tốc độ. Như ảnh tùy hình chỉ là thân pháp thiên về biến hóa, không đủ để gã cắt đuôi ma lang. Gã đành ngồi trên cành, nhìn về phía hai con ma lang đuổi tới, sẵn sàng chờ đợi.
“Hả, xui quá!” Gã hơi biến sắc mắng thầm.
Qua kẽ lá, gã nhĩn rõ một con Thiết vĩ ma lang to lớn dẫn theo một con nhỏ hơn đang cấp tốc lao tới, con lớn là tam giai Thiết vĩ ma lang! Chúng chỉ còn cách gã không đầy năm mươi thước.
“Lần này hỏng rồi, không diệt được tam giai ma lang e rằng đừng hòng thoát.”
Tam giai yêu thú ở Ninh Tĩnh hạp cốc khác với Ninh Tĩnh sâm lâm. Tại Ninh Tĩnh sâm lâm, địa bàn của tam giai yêu thú rất lớn, cơ hồ là chí tôn, hoàn cảnh sinh tồn cực kỳ thoải mái. Nên chỉ cần gã thể hiện thực lực có tính uy hiếp là chúng bỏ qua, không mạo hiểm.
Nhưng ở Ninh Tĩnh hạp cốc, số lượng tam giai yêu thú đông, tranh đấu với nhau là chuyện bình thường nên hung mãnh, tàn nhẫn, khát máu hơn. Trừ phi gã đánh bại chúng, bằng không chúng không đời nào tha cho gã.
Dựa vào thân pháp Như ảnh tùy hình, một con tam giai Thiết vĩ ma lang vị tất làm gì được gã, nhưng nếu chơi cút bắt với nó thì sẽ chạm đến tam giai yêu thú khác trong hạp cốc, lúc đó vạn nhất cả đàn đổ xô tới thì gã không còn đường chạy nữa.
“Phải giết nó ở đây.” Gã thầm hạ quyết tâm, hơi vung tay, Tru Thần cung xuất hiện.
Với thực lực hiện tại không làm gì được tam giai ma lang, đành lấy nó ra nghiệm chứng uy lực của Tru Thần cung.
Không đợi cho tam giai Thiết vĩ ma lang tiếp tục đến gần, gã đặt tay phải lên cung, tay trái lấy ra một viên bát phẩm kim nguyên đơn nhét vào miệng. Tuy bằng khí hải thì gã không thi triển Kim nguyên tiễn được nhưng với dược lực của một viên nguyên đơn thì đủ.
Gã nín thở, thần sắc ngưng trọng, dược lực kim nguyên đơn lan tỏa nhanh chóng, cũng may thân thể gã là võ sĩ nhị giai, chịu được nguyên lực của bát phẩm kim nguyên đơn.
Giương cung kéo dây. Thể nội kim nguyên lực cấp tốc dồn lên, Tru Thần cung rực kim mang mờ mờ, một mũi tên năng lượng hình thành trên thân cung.
So với Kim nguyên tiễn Tiễn Hoàng thi triển trong tranh thì tên của gã nghèo nàn hơn nhiều, không chỉ kim mang ảm đạm hơn, tiễn thế cũng kém hơn. Nhưng kim nguyên lực trong thể nội gã, và cả trong khí hải, đều bị rút sạch.
“Chả trách uy lực tiễn kỹ của Tru Thần cung đang sợ như vậy, tiêu hao nguyên lực quá kinh nhân.” Gã dốc toàn lực chỉ kéo được dây cung ra đôi chút, trán đẫm mồ hôi.
“Xoạt”, Diệp Phong nhắm chuẩn tam giai ma lang đang lao tới, tay trái giữ dây cung buông ra. Kim nguyên tiễn như tia sét rạch ngang không khí, xạ vào trán nó.
Trực giác đối với nguy hiểm khiến ma lang lập tức phản ứng, tỏ vẻ sợ hãi, thân thể dừng phắt lại. Tiểu tử nhân loại thực lực chỉ nhị giai kia sao lại khiến nó có cảm thụ đáng sợ như vậy.
Kim quang lóe sáng trước mắt, ma lang không kịp đề phòng, chỉ vội vàng hơi nghiêng đầu.
“Phập,” Kim nguyên tiễn xuyên cổ nó, một hốc máu xuất hiện.
“Gào…” Tiếng tru thảm thiết vang lên, tam giai ma lang tứ chi mềm nhũn ngã xuống.
Tuy vì thực lực Diệp Phong chưa đủ, mũi tên này không lấy được mạng nó, nhưng nơi yếu hại bị bắn xuyên, tam giai ma lang gần như mất hết năng lực chiến đấu.
Lòng gã hớn hở, kim nguyên lực ẩn hàm trong một mũi tên tối đa cũng chỉ ngang với nhất giai võ sĩ phát ra, nhưng Kim nguyên tiễn phát huy đặc tính sắc bén của kim nguyên lực đến cực độ, ngưng tụ lại thì uy lực tất nhiên cũng bất phàm. Tiễn kỹ này chỉ là loại cơ bản nhất trong sáu loại, nếu sau này gã nắm vững năm loại kia, uy lực chẳng phải càng mạnh hơn?
Hai con nhị giai ma lang sợ mất mật, kêu lên nghèn nghẹn, quay người chạy mất. Chúng tuy hung hãn nhưng đối diện với địch nhân không thể chiến thắng thì chỉ biết cúp đuôi. Mất đi thủ lĩnh - - tam giai ma lang, hai con nhị giai tiểu ma lang sau này khó lòng yên lành trong Ninh Tĩnh hạp cốc.
Có trách thì trách chúng trêu vào nhầm đối tượng.
Gã nhặt Chấn thiên chùy, đến chỗ tam giai ma lang, kết thúc tính mạng nó rồi lấy yêu hạch ra ném vào nguyên trạc.
“Nguyên lực của tam giai yêu thú quả nhiên khác thường.” Gã dùng thần niệm thăm dò nguyên trac, kim nguyên lực của yêu hạch ma lang đủ luyện chế năm viên bát phẩm kim nguyên đơn.
Hai mươi ngày sau…
Diệp Phong bò sát cành cây, hai chân quặp chắc, một tay cầm cung, tay kia từ từ kéo dây…
Năng lượng tiễn hình thành trên Tru Thần cung, mục tiêu là tam giai yêu thú - - Độc giác tiên vĩ mãng xà cách đó hai chục thước.
Độc giác tiên vĩ mãng xà dài hai chục thước cũng phát giác ra nguy hiểm vào giây khắc kim tiễn hình thành, lắc đầu thật mạnh, cặp mắt âm u ánh lên hung tàn nhìn chăm chăm vào chỗ Diệp Phong.
“Xoạt!” Lưỡi rắn như thiết thương thò ra, Độc giác tiên vĩ mãng xà há mồm la vào Diệp Phong. Lại có nhân loại dám nhắm vào nó, thật chán sống rồi.
“Trúng!” Gã tự tin, ung dung bắn ra. Kim nguyên tiễn như ánh chớp xuyên qua miệng Độc giác tiên vĩ mãng xà, thấu vào trong thân thể, dưới ánh mắt kinh hoàng của nó.
Phịch, tấm thân mãng xà không lồ rơi xuống, từ từ nhắm mắt lại đầy bất cam, ô hô ai tai.
Yêu thú cấp thấp và trung chỉ dựa vào bản năng để tu luyện, nhục thể và nguyên lực cực kỳ cao, nhưng tinh thần lực và trí tuệ lại thua xa nhân loại cùng cấp, không thể hiểu được điểm lợi hại của Tru Thần cung, thành ra Diệp Phong liên tục đắc thủ.
Nếu đối tượng bị tập kích là ngũ giai - thất giai võ sư, e rằng Tru Thần cung vừa thi triển là sẽ bị đối phương phát giác. Theo tiễn kỹ trước mắt của gã, đủ để ứng phó tam giai võ sư trở xuống.
Gã có thần thức mạnh mẽ, cảm giác được trước tam giai yêu thú ở phụ cận, rồi lợi dụng đặc điểm bắn xa của Tru Thần cung để đánh lén, chưa từng thất bại. Suốt dọc đường, gã không gặp nguy hiểm gì đặc biệt.
Gã thỏa mãn kiểm tra nguyên trạc, trừ tiêu hao không ít kim nguyên lực vì sử dụng Tru Thần cung thì bốn hệ nguyên lực khác vì được tam giai yêu thú cống hiến nên cao bằng nửa thân người, nếu luyện chế bát phẩm nguyên đơn, e rằng đủ cho hơn trăm viên.
Hơn nữa thực lực của gã, trong hai mươi ngày thăng từ võ sĩ nhị giai lên tam giai. Tuy tấn cấp trong tiểu giai đoạn không khiến thực lực của gã biến hóa về chất, nhưng một đòn toàn lực dung hợp nguyên lực và nhục thể đã vượt qua thất giai võ sĩ đạt đến cảnh giới võ sư. Nếu không tính đến khả năng tăng lực của cao giai võ kỹ thì chí ít cũng dễ dàng thắng được lục giai võ sĩ.
“Cũng đến lúc rời Ninh Tĩnh hạp cốc rồi.”