Cao tầng của Duệ Kim tông định đánh thức ký ức của Kim Thiên Dực để biết dọc đường xảy ra chuyện gì. Tiếc là tâm trí hắn thụ thương quá nặng, cả ngày chỉ biết ngồi một chỗ chảy nước miếng, không thì cười hềnh hệch với người khác khiến các nhân vật cấp cao giận cành hông.
Sau rốt hai đệ tử Duệ Kim tông được Diệp Phong tha cho cũng về đến tông môn. Cả hai bẩm báo cụ thể lên cho bề trên, hành vi lâm nguy hãm hại đồng môn của Kim Thiên Dực bại lộ. Tông chủ và các trưởng lão thất vọng, hai đệ tử này chỉ biết do một cường giả trẻ tuổi đeo mặt nạ sắt, cưỡi yêu thú phi hành khổng lồ gây ra, ngoài ra không biết thân phận đối phương, vì sao tập kích nhân mã Duệ Kim tông.
Hai đệ tử này cố ý giấu việc Diệp Phong thả họ, thêm mắm dặm muối vào kể lại việc thiết diện nhân đó hận Kim Thiên Dực thế nào, chỉ chăm chú đuổi theo hắn nên họ có cơ hội giữ được mạng.
Giải thích này được nhân sĩ cấp cao nhất trí, giết được Kim Thiên Dực nhưng không giết mà biến hắn thành kẻ mất trí, không còn thành con người, nếu không có cừu oán thấu xương thì đối phương không hạ thủ độc ác như vậy. Kim Thiên Dực thật ra chạm vào đối đầu cỡ nào… Đối phương còn thi triển thủ đoạn giống Vu ma chú đã biến mất mấy vạn năm khỏi đại lục.
Lúc đó, chủ sự của Duệ Kim tông không còn chấn kinh nữa mà là sợ hãi. Nếu Vu ma nhất tộc còn dư nghiệt tại đại lục thì chắc chắn là việc gây ra sóng gió không nhỏ.
Một mặt Duệ Kim tông thông báo việc này với các nhân vật quan trọng của tông phái khác trong Ngũ hành tông, cùng hiệp trợ điều tra. Mặt khác phái nhiều cao thủ đến Thần châu điều tra từng chút một về việc nhóm Kim Thiên Dực ở đây, ý đồ tìm được manh mối nào đó…
Kim Thiên Dực sau khi được chứng thực là không thể cứu được liền bị quên lãng trong tông môn… Hai đệ tử may mắn thoát về hận hắn thấu xương, thấy hắn sa vào cảnh này cũng không chịu bỏ qua, liên hợp những đồng môn có giao hảo, nghĩ ra đủ mọi cách để sỉ nhục và đày đọa hắn. Đệ tử danh môn đại phái xưa nay không hề có lòng dạ rộng rãi…
oOo
“Vu ma nhất tộc?" Thu Tố Nhã nhận được tin tức Duệ Kim tông truyền đến từ cung chủ.
“Diệp Phong mà là truyền nhân của y thì vì sao lại thi triển thủ đoạn của Vu ma nhất tộc?” Gương mặt thanh lệ ánh lên thần sắc phức tạp, lẩm bẩm: “Lẽ nào y tìm được cách tu luyện của Vu ma nhất tộc?”
“Thật ra huynh định thế nào mới chịu cho qua…” Thu Tố Nhã đứng trên đỉnh núi nhìn về phía Yêu ma sâm lâm.
oOo
“Tiểu Phong, lão phu đã xử lý hoàn tất sự vụ của Quỷ bang.” Diệp Phong lúc đó đang ở Ác Quỷ thành, Quỷ Vô Cực đến chỗ gã ở báo cáo: “Lão phu nói với toàn bang rằng vì không bảo vệ chu toàn cho đội ngũ Duệ Kim tông nên hoảng sợ, quyết định du lịch ba tháng tránh mặt, do Diêm Hắc La tạm thay chức bang chủ.”
Diệp Phong gật đầu. Lý do này rất cao minh, Quỷ Vô Cực tạm thời ly khai Quỷ bang, nhưng cường giả cấp nguyên lão đang nhấp nhổm sẽ không dám khinh cử vọng động. Thời gian này có lợi cho Diêm Hắc La. Ba tháng qua đi, họ thấy có điều không ổn thì Diêm Hắc La đã tấn cấp võ tôn cảnh giới, sẽ dùng thực lực tuyệt đối áp chế, tuyên bố Quỷ Vô Cực chính thức nhường vị trí bang chủ, chắc sẽ không gây ra sóng gió gì lớn.
“Quỷ lão cho Diêm Hắc La biết nếu Duệ Kim tông phái người đến hỏi về việc nhân mã bị đồ sát thì cứ trả lời thật thà, không cần che giấu. Quỷ lão rời bang vừa hay giải thích được việc sợ Duệ Kim tông truy cứu trách nhiệm nên đi tránh nạn. Tin rằng Duệ Kim tông không vì thế mà khó dễ Quỷ bang, vì việc này là do thực lực các vị không đủ.” Diệp Phong thoáng nghĩ một lúc rồi dặn Quỷ Vô Cực: “Trừ việc quan hệ giữa chúng ta và không thể đề cập đến danh tính của mỗ thì việc gì cũng có thể cho đối phương biết, đừng để chúng nghi ngờ.”
“Việc đó… có gì bất lợi với Tiểu Phong không?” Quỷ Vô Cực lo lắng. Tuy y chưa từng thấy Thần thông biến nhưng nghịch thiên bí pháp như thế chắc không phải bí mật gì với các thế lực đỉnh nhọn của đại lục. Nếu Duệ Kim tông biết có người thi triển môn bí pháp này e rằng sẽ tìm ra được Diệp Phong. Hiện tại y và gã ngồi cùng một con thuyền, tất nhiên phải nghĩ cho gã.
Nhưng y không sao ngờ rằng bí pháp đó do Yêu vương mới sáng tạo, đại lục không ai biết. Hơn nữa Thần thông biến và công pháp Vu võ cổ xưa khác nhau rất lớn, Diêm Hắc La kể lại thật thà càng khiến Duệ Kim tông nghi thần nghi quỷ, không chú ý đến Diệp Phong vốn mất mạng trong bụng giao lòng lại sống dậy…
“Yên tâm, cứ dặn dò Diêm Hắc La theo lời mỗ.” Diệp Phong tự tin.
Tin tức gã “sống lại” không thể che giấu quá lâu, để Duệ Kim tông hoài nghi đến mình thì chi bằng chủ động đứng ra. Gã quyết định công khai đến Bích Thủy cung thỉnh cầu Thu Tố Nhã chuyển cáo cho Duệ Kim tông biết việc gã có Võ Nguyên thánh lệnh, đồng thời lấy nguyên nhân mình may mắn sống sót là vì được thánh địa ban cho linh bảo chi khí. Tin rằng Duệ Kim tông chưa đủ tư cách chất vấn thánh địa xem có việc đó không.
Hà huống Thần thông thuật đủ khiến Duệ Kim tông tin rằng người đó không phải là gã. Hậu tuyển nhân được thánh địa chọn sao lại là truyền nhân của thượng cổ Vu võ nhất mạch? Gã rất tin như thế.
Quỷ Vô Cực không hỏi nhiều mà nói: “Tiểu Phong, tiếp theo sẽ đi đâu?”
“Mỗ đến Bích Thủy cung một chuyến giải quyết mấy việc, Quỷ lão cứ đợi mỗ ở Bích Thủy trấn rồi chúng ta cùng đến Nam chiêm Bộ châu!” Tính ra, hạn kỳ hai năm ước định với Mộ Dung Càn sắp đến rồi. Nên đến Mộ Dung thế gia một phen, với thực lực hiện giờ của gã, Mộ Dung gia nhất định không thể phản đối gã đến với Mộ Dung Tử Thanh.
“Vâng.”
Một ngày sau, Diệp Phong và Quỷ Vô Cực rời Ác Quỷ thành.
Nhân mã Duệ Kim tông, sau khi hai người đi một ngày thì tìm đến Quỷ bang. Sự tình chính như Diệp Phong sở liệu, Diêm Hắc La tả lại rõ ràng tình hình hôm thấy Diệp Phong thì mọi người của Duệ Kim tông đều biến sắc.
Quả nhiên là Thần thông thuật của Vu ma nhất mạch. Ở đại lục này, Vu ma dư nghiệt lẽ ra đã bị tiễu trừ sạch sẽ, sao lại sao mấy vạn năm đột nhiên mọc ra cường giả biết Thần thông thuật? Hơn nữa… đám người giết bọn Kim Thiên Dực vì hắn chạm vào họ hay còn ý đồ gì khác?
Duệ Kim tông triệt để sa vào mê hoặc. Theo Diêm Hắc La miêu tả thì không hoàn toàn giống với Vu ma mà chúng biết. Xem ra phải báo cho tứ tông và thánh địa.
Chúng hoàn toàn không hoài nghi Diêm Hắc La. Không tận mắt thấy thì y sao biết được kỹ năng chiến đấu Thần thông thuật này? Chúng cũng tin rằng Diêm Hắc La không có gan nói dối. Đáng tiếc, y đích xác không nói dối nhưng giấu đi sự thật quan trọng nhất.
Nhất thời, Ngũ hành tông rừng rực phong vân, hơn nữa liên quan đến cả thánh địa… Bất quá, việc này không thật sự được thánh địa chú ý. Một Vu ma chỉ có thực lực cỡ võ tôn, thật không có gì đáng quan tâm. Tu luyện tại Võ Nguyên đại lục, cả đời kẻ đó cũng không đạt tới trình độ uy hiếp thánh địa, trừ sai Ngũ hành tông quan sát kỹ hơn thì thánh địa không hề hồi ứng gì.
Một mặt khác, gã muốn đường hoàng về Bích Thủy cung, bái phỏng Thu Tố Nhã xong sẽ đi.
Duệ Kim tông được Bích Thủy cung cung chủ và Thu Tố Nhã cho biết Diệp Phong là thánh tiềm hậu tuyển nhân thì chút nghi ngờ sau cùng cũng tan, dốc hết chú ý đến ‘Vu ma dư nghiệt’.
oOo
Diệp Phong và Quỷ Vô Cực đang trên đường đến Nam chiêm Bộ châu.
“Cái gì? Người Mộ Dung thế gia không biết tốt xấu gì như thế hả.” Quỷ Vô Cực nghe gã kể lại tình hình hai năm trước thì nổi giận: “Tiểu Phong nhìn trúng con gái của Mộ Dung gia đúng là vinh hạnh của Mộ Dung Càn mà y lại dám khó dễ nữa sao.”
Không thể trách y kích động như vậy, một thiếu niên cường giả mười tám tuổi có thể tranh cao thấp với võ tôn, tiềm lực quả thật vô cùng vô tận. Mộ Dung thế gia năm xưa tuy uy chấn nhất thời, trừ có một nhân vật là Mộ Dung Yên thì tộc nhân khác đều là phế tài. Giờ Mộ Dung Yên thần bí thất tung, Mộ Dung thế gia đang suy sụp, có tư cách gì sánh với Diệp Phong đang như mặt trời chính ngọ. Mộ Dung Yên lúc mười tám tuổi cũng không có được thành tựu như gã hiện giờ.
Nếu bỏ qua nữ tế ưu tú như thế, Mộ Dung Càn sau này sẽ phải ân hận.
“Quỷ lão... nói vậy khác nào mỗ cướp con gái Mộ Dung gia.” Diệp Phong dở khóc dở cười, hai người đi cùng nhau mấy ngày, quan hệ thân mật hẳn, nói năng với nhau không còn e dè nữa.
“Lần này đến Mộ Dung gia, họ đồng ý thì thôi, còn dám lằng nhằng thì Quỷ mỗ là người đồng tiên phản ứng. Hai võ tôn miễn cưỡng đột phá được không đáng cho mỗ lưu tâm.” Quỷ Vô Cực nhất phương bá chủ, nói năng hay hành sự đều đượm bá khí, chỉ là bình thường không tiện để lộ trước mặt Diệp Phong.
“Ha ha, Quỷ lão sao còn kích động hơn cả mỗ.” Diệp Phong mỉm cười: “Nhất phương thế lực khó lòng tránh khỏi màu mè đôi chút. Để Tử Thanh không khó xử, mỗ không muốn đẩy quan hệ với Mộ Dung gia thành quá căng thẳng. Bất quá... nếu họ không biết tiến thoái, mỗ không ngại giáp huấn một chút.”
Mộ Dung Càn xem ra còn quan tâm đến con gái, không bài xích gã nhưng vì tình thế gia tộc bức bách nên mới không giữ được lời. Gã hiểu điều đó.
Trở ngại quan trọng nhất là thái thượng trưởng lão nhị giai võ tôn sau lưng Mộ Dung Tu. Tôn tử của lão cưới được Mộ Dung Tử Thanh thì có hi vọng tương lai vinh đăng lên vị trí tộc trưởng, phe ngoại tộc cũng có thể sẽ trở thành đích hệ thật sự của Mộ Dung thế gia. Nên Diệp Phong là cái gai trong mắt của chi Mộ Dung Tu, phải nhổ đi mới được.
.