Mục lục
[Dịch] Hỗn Nguyên Vũ Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đúng… lần trước ma tôn xông vào, ta đã phát giác hắn đạt tới ngưỡng đột phá. Lần này có thêm hư giai linh hồn thì không lâu nữa hắn sẽ tấn nhập địa giai.” Yêu vương cũng lo lắng.

Mười năm nay, vì ông không còn tu vi, không thể cùng tứ nữ rời thánh sơn truy sát ma tôn nên lão mới hết lần này đến lần khác đánh lén mà tăng tiến. Một khi ma tôn đột phá địa giai, e rằng linh hồn tu vi của ông không đủ để chế ước đối phương nữa.

“Chúng ta đuổi theo liều với hắn.” Mộ Dung Tử Thanh xung động: “Thánh sơn hiện có hơn mười vị thánh giai, cộng thêm bốn chúng ta liên thủ, vị tất không hạ được ác ma đó.”

“Không được…” Yêu vương xua tay ngăn lại: “Với thực lực hiện giờ của ma tôn, dù chúng ta liên thủ cũng không lấy mạng được hắn. Hà huống, nhiều ra khỏi thánh sơn thế này, ma tôn lại giảo hoạt, e rằng chỉ tổ dâng thêm linh hồn cho hắn. Nếu các con có ai bất trắc… lúc Phong nhi về, vi sư ăn nói với nó thế nào?”

“Đúng, có Phong ở đây, chúng ta việc gì phải sợ ác ma.” Nhắc đến Diệp Phong, Thẩm Lan u oán thở dài, tam nữ cũng tỏ vẻ nhung nhớ.

Mười năm rồi, gã bặt tăm hơi. Tuy Yêu vương biết gã không nguy hiểm gì nhưng gã không xuất hiện, chúng nữ không thể yên lòng.

“Yên tâm. Phong nhi nhất định bình an vô sự quay về.” Yêu vương dịu giọng khuyên.

"Yêu vương điện hạ!" Võ tôn gục dưới đất lại nói: “Ma tôn trước khi đi có nói…”

“Nói đi.” Mắt ông ngưng lại, biết là không ổn.

“Hắn nói là trong mười ngày mà chúng ta giao hết hồn thạch, triệt để thần phục hắn thì hắn sẽ cân nhắc tha mạng cho mọi người ở thánh sơn…” Người này không dám thở mạnh, nói lại chính xác: “Nếu không thì đến kỳ hạn, hắn sẽ huyết tẩy thánh sơn, tru diệt Yêu điện!”

“Hừ! Ác ma này lại đột phá sao…” Ông đứng phắt dậy, kinh hãi.

Trong mấy năm ngắn ngủi mà thánh sơn xuất hiện nhiều thánh giai như thế, ma tôn lại cực kỳ thông minh, tất nhiên đoán ra trong tay tứ nữ từ thánh đại trở về có nhiều hồn thạch. Hồn thạch là nguồn quan trọng để lão khôi phục thực lực, nên mười năm nay ý đồ của lão không đơn giản là lấy linh hồn tứ nữ mà còn hồn thạch trong tay họ.

Ma tôn dám lớn tiếng huyết tẩy thánh sơn vì có đủ điều kiện. Thoáng suy đoán là Yêu vương biết cộng thêm hư giai linh hồn gần đây, ma tôn đã đến lúc đột phá. Tàn hồn vốn có cảnh giới siêu phàm, giờ linh hồn được bổ sung đủ thì đề thăng tu vi là tất nhiên, không có gì trở ngại.

Dù chỉ địa giai tầm thường, với tứ nữ và hư giai trong thánh sơn cũng khó lòng ứng phó được, hà huống địa giai này còn có linh hồn công kích quỷ dị, một song phương chân chính xung đột, phần thắng của thánh sơn gần như là con số không.

“Cha! Làm sao bây giờ?” Chúng nữ đều nhìn Yêu vương.

“Sau cùng cũng không thoát được nguy cơ này… Vậy thì chúng ta đành sảng khoái ứng chiến. Sau khi ma tôn tấn cấp, linh hồn công kích của ta không còn uy hiếp được nhưng gây ra phiền hà cho hắn thì có thể.” Yêu vương tỏ vẻ quyết đoán: “Một khi các con tìm được sơ hở của ma tôn thì lập tức toàn lực công kích, có gắng khiến hắn thụ thương… Có vậy chúng ta may ra còn khả năng chiến thắng.”

“Dù phải trả giá đắt, chúng ta cũng quyết giết ác ma này.” Chúng nữ thầm hạ quyết tâm, mười năm rồi, họ ẩn nhẫn quá đỗi uất ức.

oOo

Mười ngày sau, trong thánh sơn vạn niên linh trì.

Thánh giai cường giả của Yêu điện, Vô Song môn, Bách Thảo cốc, Mộ Dung thế gia đều tề tụ trên không, hình thành thế trận, chuẩn bị nghênh tiếp ma tôn tấn công.

Võ hoàng cường giả cũng phân bố ở tứ phía bao quanh vạn niên linh trì.

Thủ hạ của ma tôn gồm tứ thánh và ba thánh giai bị bắt đi, cùng hơn trăm con rối hoàng cấp. Số con rối hoàng cấp này cũng cần nhân mã ngăn lại, bằng không sẽ tạo ra ảnh hưởng không ước lượng được với thánh giai chiến trường.

Qua mười năm phát triển, chỉnh thể thực lực thánh sơn không kém con rối trong tay ma tôn, thậm chí còn hơn.

Nhưng chỉ bằng thần thông của một mình ma tôn đã hoàn toàn lật ngược ưu thế. Ma tôn, trong lòng các thánh sơn cường giả là cái tên ác ma, lão mạnh đến độ không thể hình dung bằng lời lẽ.

“Thẩm Lan muội muội lo lắng sao?” Vũ Hân khẽ hít một hơi hỏi.

“A! Bọn muội từ cùng Phong trải qua những hoàn cảnh nguy khốn hơn thế này, có gì mà khẩn trương?” Thẩm Lan mỉm cười: “Chúng ta sẽ thắng, nhất định.”

“Nhưng… trước đây có Phong, đối diện cường địch nào tỷ cũng yên tân, nhưng hôm nay lại hơi khẩn trương.” Đông Phương Hồng Diệp cười khổ, xua tan bất an trong lòng.

“Đúng. Có Phong thì việc gì cũng giải quyết cho chúng ta, đương nhiên chúng ta không cần sợ.” Mộ Dung Tử Thanh cũng thở dài ai oán: “Thật muốn gặp mặt huynh ấy…”

“Ta cũng vậy…” Mắt chúng nhân đều đỏ lên, trầm mặc hẳn.

Trận chiến này, không biết kết quả thế nào, liệu còn cơ hội gặp gã không.

Bộp. Cách rất xa vang lên tiếng động. Đồng thời, mọi thánh giai cường giả đều cảm thụ được thánh giai áp lực khiến họ nghẹt thở, năng lượng dao động kịch liệt khiến họ đều biến sắc.

“Ma tôn đang tấn cấp! Hắn quả nhiên đạt đến mức đó.” Yêu vương do Thu Tố Thanh và Thu Tố Nhã đỡ lên không.

“Chúng ta tiến tới, nhất lúc hắn tấn cấp mà đánh lén. Nhất định có thể trọng thương ác ma này.” Đông Phương Hồng Diệp tâm niệm máy động.

“Vô dụng… hắn không phải phổ thông hư giai đột phá địa giai! Hắn dám ngang nhiên tấn cấp lúc chúng ta tra xét thì phải nắm chắc, lẽ nào các con không thấy năng lượng khí tức của ma tôn tăng cực nhanh, các con chưa đến nơi thì hắn đã hoàn thành đột phá! Lúc đó các con mới không kịp trở tay…” Yêu vương lắc đầu: “Chúng ta tiếp tục phòng ở ở đây, đợi xem biến cố thế nào.”

Đang lúc chúng nhân kinh nghi thì tầng không trên đỉnh thánh sơn, ở lối vào thánh địa thông đạo phát sinh dị biến.

Trong thánh địa thông đạo, năng lượng cuồng bạo cấp tốc phun ra, linh khí bao trùm cả thánh sơn khiến chúng võ hoàng cường giả liêu xiêu, không ít võ hoàng cấp thấp không chịu nổi áp lực này, va vào các đỉnh núi, dáng vẻ cực kỳ thê thảm.

Dù là thánh giai trong vạn niên linh trì, đứng trong năng lượng cuồng bạo này cũng khó vững bước. Ai nấy phát ra lĩnh vực mạnh nhất mới không năng lượng phong bạo hất ngã.

Các vị cường giả thánh sơn đều tỏ vẻ kinh hãi không hiểu thánh địa thông đạo có biến có gì. Dù là Yêu vương kiến đa thức quảng cũng không biết là chuyện gì.

Là phúc hay họa? Đúng thời khắc quan trọng ma tôn định xông vào thì thông đạo đột nhiên nảy sinh dị biến, thật ra có ý nghĩa gì?

Năng lượng cuồng bạo chỉ kéo dài chừng một phút thì lối vào thông đạo lại lại xuất hiện dị biến. Trong thông đạo như sinh ra một luồng hấp lực kinh nhân, rút sạch linh khí lan tràn trong thánh địa vào đó.

Thiên địa linh khí trên thinh không nhanh chóng tụ lại, nhìn bằng mắt thường cũng thấy một đám mây linh khí màu xanh đậm ở cửa thông đạo, che kín cả vầng dương, không còn tia sáng nào lọt xuống.

Đám mây linh khí xanh đậm này nháy mắt sau đã hình thành một vũng xoáy quỷ dị, chỉ mấy hơi thở là hút vào trong thông đạo. Linh khí khắp thánh sơn hết sạch, dù các thánh giai ở trong vạn niên linh trì cũng nhận ra nồng độ linh khí cơ hồ hạ xuống mức kém cả phúc địa bình thường.

Sức mạnh cỡ nào như thế? Trong tích tắc hấp thu một lượng linh khí kinh nhân. Thật ra trong thông đạo xảy ra chuyện gì?

Nghi vấn đó dâng lên trong lòng mỗi người.

“Chúng ta tạm thời mặc kệ biến dị trong thông đạo.” Yêu vương nhíu mày rồi ngưng trọng nói: “Ma tôn sắp đánh tới, các vị, chuẩn bị ứng chiến.”

Thông đạo sau khi sôi lên thì lại khôi phục bình tĩnh. Khí tức của ma tôn ở ngoài xa cũng bừng lên đến mức kinh nhân, khí thế này không lạ gì với chúng nữ, là khí tức của địa giai cường giả. Khí tức đó còn ẩn chứa thứ khiến linh hồn họ run lên vì hoảng sợ.

Ma tôn tấn cấp quả nhiên cực nhanh, khí tức hùng hậu lao tới thánh sơn, không hề có ý ẩn tàng, cơ hồ đang thị uy.

“Ha ha ha, Yêu vương! Lẽ nào các ngươi định chống đối đến cùng.” Ma tôn sau cùng cũng đột phá địa giai, tỏ vẻ cừ kỳ cuồng ngạo. Tàn hồn của lão không còn nhược tiểu như trước mà dung hợp hoàn mỹ với thân thể Sát Hoàng. Yêu vương không còn uy hiếp được lão nữa.

“Bớt lắm lời đi, các hạ muốn điều mà chắc chắn sẽ khiến chúng ta không đội trời chung, đừng có giả đò nữa.” Yêu vương gầm vang, chúng nữ cũng phát ra lĩnh vực mạnh nhất.

Mười năm nay họ đều không ngơi nghỉ tu luyện, cơ hồ đạt đến hư giai điên phong. Nhưng dù tăng tiến thế nào vẫn không thể so với ma tôn chuyên đi hút linh hồn người khác.

“Hừ! Bản tôn không phải không cho các ngươi cơ hội, chỉ cần số lượng hồn thạch của các ngươi khiến bản tôn mãn ý thì sẽ tha cho các ngươi.” Ma tôn khí thế lẫm liệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK