Vụ án tham nhũng tại các xưởng đóng tàu ở Kinh Giang rốt cuộc cũng được thông báo kết quả.
Hiện sự việc tổng cộng đã dính dáng đến mười một cán bộ từ cấp phó phòng trở lên, hai mươi ba người từ phó khoa trở lên. Ngoài ra còn có ba xí nghiệp tư nhân, trong đó có tám đối tượng nằm trong diện khả nghi phạm tội nghiêm trọng.
Trước mắt các nghi phạm đã được chuyển giao cho cơ quan tư pháp, viện kiểm sát sẽ tiến hành khởi tố đối với hơn bốn mươi nghi phạm liên quan tới vụ án, toà án sẽ tiến hành xử công khai, bảo đảm đầy đủ quyền lợi cho người bị hại cũng như sự công bằng, công khai, công chính, giữ gìn tính nghiêm chỉnh tuyệt đối của pháp luật.
Theo kết quả được thông báo, có liên quan tới vụ án chủ yếu là nhân viên quản lý nội bộ xưởng đóng tàu Kinh Giang, lãnh đạo quận Cửu Đỉnh, các cán bộ liên quan ở cục quản lý vốn nhà nước trực thuộc thành phố, cục Tài chính thành phố, cục Kinh tế Thương mại, những người này lần lượt bị khởi tố về tội nhận hối lộ và không làm tròn trách nhiệm.
Toàn bộ vụ việc xưởng đóng tàu Kinh Giang đã khiến hơn ba mươi cán bộ các cấp mất ghế, cũng có thể coi là một cơn địa chấn.
Ngay sau khi thành ủy ra thông báo, Ban Tổ chức thành phố liền tuyên bố tiến hành đợt điều chỉnh cán bộ nhằm vào xưởng đóng tàu Kinh Giang và quận Cửu Đỉnh. Bãi miễn chức vụ toàn bộ những người để xảy ra vụ việc, hơn mười vị trí khuyết thiếu cần được bổ sung ngay. Trong đó Thành ủy đã quyết định bãi miễn chức vụ Chủ tịch Hội đồng quản trị công ty đóng tàu Kinh Giang của Chu Trọng Vọng.
Mà trước đó, Ủy ban Kỷ luật cũng đã đưa cho Chu Trọng Vọng ký nháy, Chu Trọng Vọng đã nộp bản kiểm điểm lên phòng chỉnh đốn tác phong thuộc Ủy ban Kỷ luật tỉnh, sau đây sẽ được sắp xếp vào trường đảng tỉnh tiếp tục học tập, con đường quan lộ sau này chưa biết trước được.
Còn về vấn đề Chu Trọng Vọng gặp phải, Ủy ban Kỷ luật cũng đã tiến hành thông báo, ở Chu Trọng Vọng tồn tại sự thiếu nghiêm khắc với bản thân, tư tưởng quan niệm lung lay và nhiều vấn đề khác, Ủy ban Kỷ luật suy xét đến thái độ nhận sai chân thành, hơn nữa cò có biểu hiện lập công chuộc tội, nhận thức được sai lầm bản thân vào thời khắc mấu chốt.
Để phát huy vai trò mấu chốt của việc đàm phán giữa xưởng đóng tàu Kinh Giang và xưởng đóng tàu Hoàng Hải cho nên Ủy ban Kỷ luật quyết định không xử lý hành chính, Viện kiểm sát thành phố cũng tỏ vẻ miễn tiến hành khởi tố hình sự.
Qua cơn phong ba này, các quan lớn ở xưởng đóng tàu Kinh Giang đa phần mất ghế, cũng chỉ có Chu Trọng Vọng là tạm yên ổn sau khi rời cương vị. Đối với cả xã hội Kinh Giang thì đây là một vụ chấn động rất lớn.
Sau khi Trần Kinh nắm Kinh Giang, qua một loạt biểu hiện mạnh mẽ, cứng rắn, nhất là việc xử lý xưởng đóng tàu Kinh Giang sạch sẽ lần này, phương thức xử lý kiên quyết đã được các giới trong xã hội Kinh Giang vỗ tay khen hay. Nhất là ở thị dân cơ bản, họ lại dấy lên hy vọng với Thành ủy và chính quyền thêm một lần nữa.
Đúng lúc này, hội nghị công tác kinh tế Thành ủy vốn hoãn lại nay đã được tổ chức thành công tại nhà khách Thành ủy.
Tại đó, Trần Kinh tổ chức tọa đàm giao lưu giữa hơn mười đoàn đại biểu tham dự, bắt đầu bố trí quy hoạch toàn bộ cục diện kinh tế Kinh Giang.
Trong bài phát biểu, Trần Kinh đưa ra “kế hoạch ngắn hạn 3 năm, trung hạn 5 năm và dài hạn 10 năm” cho kinh tế Kinh Giang.
Trần Kinh cho hay, Kinh Giang cần thời gian 3 năm để thoát khỏi cục diện rối rắm trước mắt của toàn bộ nền kinh tế quốc dân. Kinh Giang hiện có hơn mười doanh nghiệp nhà nước, trong thời gian 3 năm phải tranh thủ hoàn thành các loại hình cải cách cơ chế. Cái gì nên bỏ thì kiên quyết phải vứt bỏ. Phải ủng hộ mạnh mẽ tái cơ cấu, xây dựng trọng điểm, phải hạ quyết tâm giúp xí nghiệp có bộ mặt mới, trong thời gian 3 năm phải giúp doanh nghiệp nhà nước bước đầu khôi phục sức sống.
Kế hoạch trung hạn 5 năm, Trần Kinh cho biết, Kinh Giang cần dùng thời gian 5 năm để tạo ra ít nhất là 3 dây chuyền sản xuất kinh tế sinh thái hoàn thiện. Trước mắt Kinh Giang là thành phố công nghiệp dựa vào 2 ngành trụ cột: đóng thuyền và máy móc, trong vòng 5 năm Kinh Giang không những phải hoàn thiện dây chuyền sản xuất kinh tế sinh thái của 2 ngành công nghiệp lớn này.
Mà còn phải mở thêm dây chuyền sản xuất hoàn thiện cho các ngành công nghiệp nhẹ, Kinh Giang phải kết hợp chặt chẽ công nghiệp nặng và nhẹ, phát triển lành mạnh và làm giàu thực sự cho thành phố từ công nghiệp.
Về phần kế hoạch dài hạn mười năm, Trần Kinh đề xuất lấy công nghiệp làm sản nghiệp chính cho Kinh Giang. Định vị đa nguyên hóa cho toàn thành phố, tạo ra sức hút và tính cạnh tranh cho toàn thành phố, sẽ mất khoảng mười năm. Kinh Giang là đầu mối giao thông chính khu vực phía nam.
Đồng thời Kinh Giang cũng là nơi dòng Sở Giang giăng mắc khắp nơi, giao thông thuỷ bộ đều tiện lợi.
Kinh Giang nên tận dụng những điều kiện đó trên cơ sở làm giàu thành phố từ công nghiệp, phát triển mạnh dịch vụ, hậu cần, thương mại, phải thực hiện đa nguyên hóa Kinh Giang ngay tại đây để tạo ra sức cạnh tranh trọng tâm cho Kinh Giang.
Nhìn chung nội dung trọng tâm báo cáo của Trần Kinh chủ yếu là "doanh nghiệp nhà nước", "làm giàu thành phố từ công nghiệp " và "thu hút đầu tư".
Còn về công trình dân sinh, Trần Kinh đem vấn đề việc làm và gây dựng xí nghiệp vừa và nhỏ ra làm trọng điểm báo cáo, đề xuất muốn cải thiện môi trường đầu tư Kinh Giang, coi đây là trọng tâm công tác.
Toàn văn báo cáo công tác kinh tế của Trần Kinh được nhật báo Kinh Giang, nhật báo tỉnh, báo 3h sáng của tỉnh đăng bài, đài truyền hình cũng phát toàn văn thông báo.
Các quận huyện, các đơn vị trực thuộc thành phố chia nhóm thảo luận, tan họp lại tổ chức khóa học riêng, cả Kinh Giang bởi vì này mộvì một bản báo cáo này mà đời sống tư duy ai nấy đều náo động hẳn lên.
Sức sống như chưa bao giờ có lại một lần nữa bắt đầu sinh sôi tại đất Kinh Giang, công nghiệp truyền thống có lịch sử truyền thống nơi đây rốt cuộc cũng đã có dấu hiệu hồi phục, từ trong đống hoang tàn và bụi bặm, tư duy mới lại nổi lên, ươm mầm manh nha tái phát triển...
...
Tại Thành ủy Kinh Giang, Trần Kinh nhẹ nhàng dụi tàn thuốc, ngẩng đầu nhìn sang Phó bí thư Đơn Kiến Hoa và Trưởng ban Tổ chức Vương Dã, Đơn Kiến Hoa vội hỏi:
- Bí thư, lần này là điều chỉnh nhân sự, chúng ta đã thận trọng suy tính. Đồng chí Hồng Hâm là lão thành, cơ sở lý luận vững vàng, suy nghĩ của chúng ta là sắp xếp để đồng chí ấy vào làm ở trường Đảng, quản lý việc giáo dục ở đây, chuyện này đối với việc xây dựng đội ngũ cán bộ chúng ta mà nói cũng là mảng công tác rất quan trọng.
Tôi đã thay mặt tổ chức nói chuyện với cá nhân đồng chí ấy, đồng chí ấy cũng tỏ vẻ không có ý kiến, anh xem...
Trần Kinh thản nhiên cười cười, cầm lấy văn kiện trên bàn nói:
- Đây là phương án điều chỉnh cán bộ mà các anh mới thảo ra sao?
Đơn Kiến Hoa gật đầu nói:
- Đây là bản dự thảo, bản dự thảo, còn cần chữ ký của anh nữa!
Trần Kinh không nói gì, chỉ nhìn về phía Trưởng ban Tổ chức Vương Dã.
Vương Dã ho một tiếng có vẻ xấu hổ.
Đây là đợt điều chỉnh cán bộ lớn trên toàn thành phố, Ban Tổ chức đóng vai trò chủ đạo, nhưng trên thực tế Vương Dã không phát huy được bao nhiêu, cơ bản đều là Đơn Kiến Hoa một tay sắp xếp.
Mỗi khi đến giai đoạn lựa chọn nhân sự cụ thể, hai người sẽ có quan điểm khác biệt, lúc đó Đơn Kiến Hoa sẽ nói chuyện rất nghiêm túc với Vương Dã.
Ý đồ trong câu chuyện của Đơn Kiến Hoa chỉ có một, đó chính là cục diện hiện tại của Kinh Giang đang rất tốt, bộ máy lãnh đạo hẳn là phải đoàn kết, phải cố gắng đoàn kết xung quanh Bí thư Trần. Dùng người cụ thể cũng phải suy xét nhiều mặt, khi đề bạt cán bộ cần phải chú trọng hơn nữa tư tưởng giác ngộ.
Giọng điệu này của Đơn Kiến Hoa thường khiến cho Vương Dã không phản bác được.
Dần dà, trong lòng y cũng đè nén được cảm xúc.
Hiện cục diện quả là tốt, nhưng dù có tốt đến mấy thì mỗi bí thư cũng không thể thay mặt hoàn toàn cho tổ chức chứ?
Sắp xếp tất cả nhân viên, chọn lựa và đề bạt hết thảy cán bộ đều phải được bí thư gật đầu thì còn cần đến ban Tổ chức làm gì?
Vương Dã chưa lớn tuổi, nhiều năm ở trong quan trường y cũng coi như là xuôi chèo mát mái, chưa bao giờ gặp vận hạn nên cá tính cũng khá mạnh.
Trước giờ y vẫn nhẫn nhịn nhưng chuyện đi hay ở của Hồng Hâm thì y thật sự là không thể nhịn được nữa, hoàn toàn bất đồng với Đơn Kiến Hoa.
Hồng Hâm người ta là Phó trưởng ban thư ký Thành ủy, cán bộ cấp Cục trưởng. Tuy rằng không phải do tỉnh quản lý, nhưng chỉ cách cấp bậc đó có tí ti.
Giờ Đơn Kiến Hoa lại muốn đem một cán bộ có năng lực, triển vọng như thế sắp xếp vào trường Đảng, đây rõ ràng không phải là đang lấy lòng Trần Kinh sao?
Trong vụ việc xưởng đóng tàu Kinh Giang vừa rồi, người dính líu tên Hồng Thìn là anh em với Hồng Hâm, nhưng sự việc mới rồi của Hồng Thìn có bao nhiêu quan hệ với Hồng Hâm? Trên thực tế Hồng Hâm đã nhiều năm không can thiệp chuyện của Hồng Thìn, giữa hai anh em căn bản là không có tiếng nói chung.
Cũng bởi vì Hồng Thìn vừa mới phạm vào chuyện này, đắc tội Trần Kinh, Đơn Kiến Hoa liền muốn dìm nốt Hồng Hâm, loại ra khỏi Thành ủy, có cái lý nào như vậy?
Nếu chuyện này mà thật sự là ý của Trần Kinh thì hắn cũng thật là bá đạo quá đi.
Từ lần điều chỉnh nhân sự gần nhất có thể thấy, bất kể là cán bộ nhân viên trực thuộc thành phố hay quận huyện phía dưới thì việc bổ nhiệm và miễn nhiệm cơ bản đều là Trần Kinh quyết, cho dù là dùng người không khách quan thì cũng không thể làm như thế.
Cơ chế tổ chức như vậy chẳng phải là thụt lùi sao?
Cứ thế mãi thì Kinh Giang liệu sẽ do cá nhân Trần Kinh độc đoán?
- Anh Hoa, phương án gần nhất các anh đệ trình tôi cũng đã xem rồi. Có câu tôi không thể không nói!
Trần Kinh thản nhiên mở lời:
- Về việc bổ nhiệm và chọn lựa cán bộ, chúng ta có cán bộ nghiêm ngặt của tổ chức, với một số vị trí chủ chốt, ai được ai không được đều phải qua khảo sát một cách khoa học và nghiêm túc mới được.
Phương án của các anh sao lại không thể hiện ra điểm này?
Hắn nhìn thẳng Vương Dã nói:
- Trưởng ban Vương, công tác bên đơn vị anh có vẻ lơi lỏng? Chọn lựa cán bộ là việc quan trọng, đảm bảo việc chọn lựa bổ nhiệm cán bộ công chính, công bằng, công khai, đây là tiêu chí lớn nhất giúp của tổ chức chúng ta chọn lựa ra các cán bộ ưu tú.
Đã có trình tự khoa học, vậy thì phải nghiêm khắc chấp hành theo trình tự, không thể qua loa!
Vương Dã mặt đỏ gay rồi bỗng lên tiếng:
- Bí thư phê bình rất đúng, chúng ta trong phương diện này đúng là có chỗ không để ý đến. Tôi cam đoan về sau trong quá trình công tác nhất định sẽ chú ý!
Trần Kinh cầm tài liệu trên tay đưa cho Vương Dã nói:
- Những tài liệu này anh cầm đi. Về sau anh và anh Hoa đây sẽ quyết, vấn đề nhân sự quan trọng cứ cho tôi biết là được, không cần báo cáo tất tật, các ủy viên thường vụ chúng ta cũng đều có phân công rõ ràng đó thôi!
Đơn Kiến Hoa hết sức khó xử, chỉ chỉ một bản tài liệu khác nói:
- Còn về chuyện chức vụ của đồng chí Hồng Hâm...
Trần Kinh khẽ thở dài một hơi, nói:
- Trưởng ban thư ký Hồng Hâm là một nhân tài. Chúng ta còn phải tính cách tận dụng tài hoa của đồng chí ấy, tôi còn đang chuẩn bị đề đạt lên trên cho đồng chí ấy vào Hội đồng nhân dân làm Phó chủ nhiệm, tư cách của đồng chí ấy cũng đủ rồi, năng lực lại không thể nghi ngờ, hiện tại chúng ta đang cần cán bộ, phải dùng người đang có chứ!
Đơn Kiến Hoa há hốc mồm nói không ra lời, Vương Dã lại kinh ngạc không hiểu.
Cục trưởng đến Phó giám đốc sở là một khoảng cách lớn, không biết có bao nhiêu cán bộ trước khi về hưu có thể nhảy nửa quãng đường đó, đâu có dễ dàng vậy chứ?
Trần Kinh lại dễ dàng để Hồng Hâm thuận lợi “vượt vũ môn” như vậy sao?