Mục lục
[Dịch] Quan Sách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đường Chiêu Chiêu vào tỉnh thành ba lần liên tiếp, Trần Kinh đều tránh đi không gặp.

Điều này làm anh ta hoang mang, anh ta sợ nhất là Trần Kinh sẽ bỏ mặc anh ta, nếu vậy, tình hình của anh ta ở Đức Thủy sẽ trở nên vô cùng khó khăn.

Đường Chiêu Chiêu hiện tại có thể ở Đức thủy chống chọi với Cao Bá Khang chính là nhờ vào đám nhân viên mà lúc trước Trần Kinh để lại.

Mặc dù Đường Chiêu Chiêu trở mặt với Vương Học Bình, việc này ảnh hưởng rất lớn đến thế lực của anh ta, nhưng hai tuyến Đảng và ủy ban Đức Thủy có thể duy trì cân bằng cơ bản, Cao Bá Khang nắm rất tốt cục diện, nhưng ông ta cũng không dám nhúng tay vào công việc ủa ủy ban, điều này khiến cho Đường Chiêu Chiêu có thể tự bảo vệ mình.

Nhưng nếu thái độ của Trần Kinh thay đổi, cục diện mà Đường Chiêu Chiêu phải đối mặt cũng sẽ thay đổi.

Vương Học Bình vẫn luôn để mắt đến lực lượng lúc trước của Trần Kinh, hiện tại Trần Kinh và Cao Bá Khang của Đức Thủy đã đạt được thống nhất, vứt Đường Chiêu Chiêu sang một bên, Vương Học Bình gần đây cực kỳ sôi nổi khiến cho Đường Chiêu Chiêu cảm thấy vô cùng áp lực.

Việc duy nhất mà Đường Chiêu Chiêu có thể làm bây giờ là tìm mọi cách để cứu vãn quan hệ với Trần Kinh, cho nên gần đây anh ta vào thành liên tục, chính là muốn gặp Trần Kinh.

Tại văn phòng đại diện Đức Thủy ở tỉnh thành, lúc Trần Kinh đến, phát hiện nơi này không giống lúc trước, toàn bộ căn nhà từ trong ra ngoài đều đổi mới một chút, trong thời tiết nóng nực này, Đường Chiêu Chiêu cứ xoa tay đi đi lại lại ở bên ngoài, sự nôn nóng và kì vọng trong lòng anh ta bộc lộ trong lời nói.

Lúc Trần Kinh đến, anh ta liền chạy lại, giúp Trần Kinh mở cửa xe, anh ta cười gượng gạo, cung kính nói:

-Bí thư Trần…

Trần Kinh liếc anh ta một cái, trước tiên nhìn thấy mồ hôi hột trên mặt anh ta.

Còn nữa, Trần Kinh phát hiện, lâu rồi không gặp Đường Chiêu Chiêu, người này gầy đi rồi, cũng đen đi, có chút dáng dấp của cán bộ cơ sở.

-Lão Đường, thời gian vừa rồi thật ngại quá, tôi thật sự không có thời gian, anh đừng để bụng!

Trần Kinh xuống xe bắt tay anh ta.

Trần Kinh nói rất tùy ý, Đường Chiêu Chiêu tươi cười nói:

-Bí thư Trần anh nói gì vậy? Một ngày anh bận trăm công ngàn việc, điều này ai cũng biết, bây giờ nhắc đến ban tổ chức tỉnh ủy, ai mà không biết đến đại danh của anh?

Trần Kinh lắc đầu nói:

-Làm gì có đại danh gì? Tôi chính là số vất vả, lãnh đạo có việc gì không giải quyết được là lại nhớ đến tôi, cho nên thường xuyên đi lại như vậy, cũng nhiều người biết đến tôi hơn.

Trần Kinh nói chuyện với Đường Chiêu Chiêu, quan sát thần sắc của Đường Chiêu Chiêu, trong lòng rất mãn nguyện.

Hắn lạnh nhạt với Đường Chiêu Chiêu một thời gian, thực chất hắn muốn cho Cao Bá Khang thấy được thành ý của hắn.

Sau khi Cao Bá Khang vào Đức Thủy, Trần Kinh cũng chưa từng trộn cát vào các vấn đề của Đức Thủy.

Nhưng lần này, Trần Kinh chọn cách để Đường Chiêu Chiêu chịu oan ức một chút, hy vọng Cao Bá Khang có thể thực sự tập trung vào cải cách, đảo ngược cục diện Đức Thủy.

Đồng thời Trần Kinh cũng muốn khảo nghiệm Đường Chiêu Chiêu một chút, nếu có một chút oan ức mà đã không chịu được, vậy anh ta còn cần làm chủ tịch quận nữa sao? Chi bằng sớm về nhà trông con!

Hiện tại xem ra Đường Chiêu Chiêu vẫn chưa bị choáng, vẫn có thể chịu đựng được chút áp lực này.

Đường Chiêu Chiêu không hiểu được tâm ý của Trần Kinh, đối với anh ta mà nói, hôm nay Trần Kinh có thể đến, anh ta kích động vô cùng.

Buổi chiều khi Trần Kinh gọi điện cho văn phòng đại diện, Đường Chiêu Chiêu lập tức hạ lệnh tổng vệ sinh, phải coi công tác tiếp đón lần này là nhiệm vụ chính trị, nhất định phải làm cho lãnh đạo hài lòng.

Đợi khi Trần Kinh đến, mọi thứ ở đây đều được chuẩn bị ổn thỏa rồi.

Bên trong phòng chung tập trung đầy đủ nguyên liệu truyền thống Đức Cao, các món ăn nổi tiếng truyền thống Đức Cao, có thể nói là cực kì thịnh soạn.

Đường Chiêu Chiêu biết tính Trần Kinh, hắn ăn cơm phải có nhiều người, Đường Chiêu Chiêu liền cho những nhân viên quan trọng của phòng đại diện đến tiếp.

Làm như vậy, vừa cho thấy Trần Kinh là người hòa nhã, vừa cho thấy quan hệ của Đường Chiêu Chiêu với Trần Kinh không phải là quan hệ bình thường.

Cả bàn tổng cộng có năm người, uống hết năm chai rượu mao đài, bầu không khí tương đối tốt.

Lúc uống say, Đường Chiêu Chiêu mất kiềm chế tự nhiên nói đến Đức Thủy, anh ta nói với Trần Kinh:

-Bí thư Trần, tôi thật sự có lỗi với anh! Anh rất kỳ vọng vào công tác của Đức Thủy chúng tôi, nhưng chúng tôi thực sự đã làm anh thất vọng...

Trong quận chúng tôi có một vài đồng chí tư tưởng cứng nhắc, ngoài miệng thì nói phải cải cách, phải tiến bộ. Nhưng nước đến chân rồi thì lại rút lui.

Một người rút lui vẫn chưa đủ, lại còn kéo thêm những người khác, thậm chí còn ép buộc những người khác rút lui, cách làm như vậy thật sự làm cho người ta than vãn, làm cho chúng tôi không có cách nào đối mặt được.

Trần Kinh cười nhạt nói:

-Lão Đường, về tình hình hội nghị thường vụ lần này của các anh tôi đều biết rồi! Rõ ràng là khác xa so với những gì chúng tôi dự đoán, lần trước tôi đến Đức Thủy, nói với anh về phương hướng và bước đường cải cách, không phải là chần chừ không tiến lên như thế này.

Về chuyện này, anh có cách gì hay không?

Đường Chiêu Chiêu ngẩn người, do dự một lúc lâu, nói:

-Bí thư Trần, việc cải cách tôi thấy không thể chần chừ được nữa, hay là trực tiếp để ban tổ chức thành phố lập một tổ đốc sát đến giám sát công tác cải cách của chúng ta! Hoặc là Đức Thủy chiếu theo phương pháp của Trương Khê, bắt đầu cải cách từ cuộc bầu cử lãnh đạo huyện.

Lần cải cách này do thành ủy thống nhất lãnh đạo, tính bảo đảm của cuộc cải cách sẽ càng nhiều, tôi tin rằng hiệu quả chắc chắn sẽ rất cao.

Trần Kinh nhíu mày, rồI lại lập tức giãn ra.

Hắn nói:

-Lão Đường, cách này của anh nghe cũng có lý. Nhưng nghĩ kỹ lại, tôi ngại phiền phức vô vị. Các anh không phải là thí điểm sao? Nếu đã là thí điểm, Đức Thủy các anh có thể làm, những quận khác không thể làm sao?

Đừng tưởng rằng làm đầu tiên thì sẽ được lợi, những phương pháp này đều vô dụng, không khả thi.

Trần Kinh dừng một chút rồi nói tiếp:

-Về vấn đề thí điểm Đức Thủy, tôi đã có quyết định rồi, chuẩn bị hủy bỏ thí điểm của các anh, tôi không tin không có thợ mổ lợn thì chúng tôi sẽ phải ăn cả lông.

Giọng điệu Trần Kinh có chút tức giận, lúc nói chuyện, hắn cũng uống chút rượu rồi, cũng có thể coi là giọng rượu vào.

Hắn khoát tay rất nhanh nói:

-Lão Đường, chuyện này anh cũng không cần cầu xin, sự thật là vậy, đừng tưởng rằng thí điểm thì sẽ rất thiệt thòi. Trên thực tế, đối với cải cách tổ chức của chúng ta mà nói, thí điểm này các đơn vị đổ xô vào làm, nói ra các anh cũng không tin.

Trần Kinh dùng những lời này để bịt miệng Đường Chiêu Chiêu, khiến Đường Đường Chiêu Chiêu vẻ mặt có chút thất vọng, nhưng trong lòng lại có chút hưng phấn.

Trần Kinh hủy bỏ tư cách thí điểm của Đức Thủy, điều này cho thấy Trần Kinh rất thất vọng, rất căm tức Đức Thủy, mà điều này lại là điều mà Đường Chiêu Chiêu muốn thấy.

Đức Thủy bây giờ, mâu thuẫn giữa Đường Chiêu Chiêu và Cao Bá Khang ngày càng rõ ràng, Đường Chiêu Chiêu lo Trần Kinh sẽ bỏ rơi anh ta, hiện tại Trần Kinh không hài lòng với Cao Bá Khang, đây không phải có nghĩa là cơ hội của anh ta đã đến rồi sao?

Buổi tối hôm đó, uống rượu với Trần Kinh xong, Đường Chiêu Chiêu lại đề nghị đi hát và ngâm chân.

Trần Kinh dường như cũng rất hứng thú, không hề phản đối đề nghị của Đường Chiêu Chiêu.

Hai người nói chuyện phiếm đến khuya, có lẽ vì cả hai người đều uống rượu nên hai người nói rất nhiều.

Đường Chiêu Chiêu dường như đem hết toàn bộ việc lớn xảy ra ở Đức Thủy sau khi Trần Kinh rởi đi báo cáo cho Trần Kinh, đối với sự phát triển và tương lai của Đức Thủy, Đường Chiêu Chiêu cũng liên tiếp thỉnh giáo Trần Kinh.

Định vị của Đường Chiêu Chiêu rất rõ ràng, chính là muốn làm tốt hai chữ “thủ thành!”

Theo quan điểm của Đường Chiêu Chiêu, con đường và phương hướng phát triển của Đức Thủy trong bộ máy vài nhiệm kỳ trước đã được định vị xong rồi.

Những việc mà bộ máy hiện tại phải làm là phải duy trì tính lâu dài của phương hướng và chính sách, tiếp tục đi theo con đường và phương hướng mà các lớp cán bộ trước để lại tiến lên phía trước, chứ không phải đổi mới lập dị, sáng tạo cái mới, thay đổi cái cũ.

Trước kia Trần Kinh có chút chống đối với ý tưởng của Đường Chiêu Chiêu, hắn cho rằng Đường Chiêu Chiêu quá tầm thường, làm việc không đủ mạnh, không thể làm chủ cục diện Đức Thủy.

Nhưng hôm nay, Đường Chiêu Chiêu đem hết ý nghĩ của anh ta nói ra, Trần Kinh lại thấy Đường Chiêu Chiêu làm việc cũng khá chững chạc.

Đường Chiêu Chiêu nhìn ra một vấn đề rất nghiêm trọng, đó chính là hiện tại mỗi lớp lãnh đạo nhậm chức xong đều hy vọng có thể lưu lại dấu ấn của mình trên sự phát triển của mỗi địa phương.

Tư tưởng như vậy luôn luôn dẫn đến việc một số lãnh đạo trong quá trình làm việc không coi trọng những công việc mà những người đi trước để lại, có một số công việc rất quan trọng, như công tác liên quan đế lợi ích của nhân dân, bởi vì không chú trọng nên nhiều lúc biến thành công trình bỏ dở, tình huống này ảnh hưởng rất lớn đến sự phát triển của địa phương.

Lấy Đức Thủy làm ví dụ, những công trình mà trước đây Trần Kinh ở Đức Thủy chủ trì đều bị gác lại, trong đó có một công trình mà Trần Kinh rất ấn tượng, đó chính là vấn đề liên quan đến việc xây dựng thêm vành đai xanh giữa hai con đường cũ và xây dựng thêm trung tâm hoạt động ngoài trời.

Trần Kinh lúc đó đưa ra ý tưởng cải tạo thành cũ, đối với việc cải tạo khu dân cư cũ và cộng đồng dân cư lâu đời phải dựa vào xu thế phát triển xã hội hiện tại.

Phải chú trọng cải tạo khu dân cư cũ, cải tạo môi trường sống của người dân nơi đó, phải xây dựng thêm vành đai xanh thích hợp, phải tăng thêm khu hoạt động ngoài trời hoặc quảng trường, phải đầu tư các thiết bị rèn luyện sức khỏe công ích...

Nhưng theo như Đường Chiêu Chiêu nói, công tác này chưa được thực hiện, bởi vì sau khi điều chỉnh bộ máy mới, Cao Bá Khang phải đem tiền tiêu vào việc cấp bách, ý tưởng cải tạo thành cũ của Trần Kinh không phù hợp với yêu cầu về công trình chính tích của lãnh đạo mới.

Sau ngày đi ăn cơm với Đường Chiêu Chiêu, ban tổ chức tỉnh ủy lấy danh nghĩa của ban thông báo, tuyên bố hủy bỏ tư cách thí điểm cải tạo chế độ cán bộ thành phố Đức Cao, quận Đức Thủy.

Sau khi đưa ra thông báo, kèm theo đó là lãnh đạo ban tổ chức tỉnh ủy gọi tên phê bình nhân viên liên quan của quận Đức Thủy và thành phố Đức Cao, trong bộ máy Đức Cao, trưởng ban tổ chức Trịnh Khang Khang bị chỉ đích danh phê bình. Thông báo ban tổ chức đưa ra có thể nói tạo nên chấn động tương đối lớn.

Trần Kinh lại một lần nữa cho thấy hắn làm việc rất mạnh mẽ, công việc ở Đức Thủy làm không đến nơi đến chốn, Trần Kinh không hề bàn bạc gì, trực tiếp hủy bỏ tư cách thí điểm của bọn họ, hơn nữa lại phê bình công khai, độ mạnh này tương đối lớn.

Văn kiện của ban tổ chức tỉnh ủy truyền xuống dưới, rất nhanh toàn bộ điện thoại đều gọi đến ban tổ chức, đặc biệt là những quận huyện khác ở Đức Cao, đều thi nhau nói rằng phải dành lại xuất thí điểm, Trần Kinh thấy cảnh tượng này, trong lòng vừa vui mừng, vừa cảm thán.

Hắn vui mừng là vì hắn phát động cải cách dù gì cũng có người ủng hộ, còn hắn cảm thán là vì ở Đức Thủy, Trần Kinh có thể tạo điều kiện gì cho Đường Chiêu Chiêu thì cũng đã tạo rồi, nếu Đường Chiêu Chiêu không trở mình được, thì anh ta cũng không cần phải lăn lộn trên chính đàn nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK