Mục lục
[Dịch] Quan Sách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Kim Chính Miên bị Trần Kinh mời đến gặp mặt khẩn cấp, ông ta có chút bất ngờ không nghĩ đến.

Lần trước ông ta chủ động tìm Trần Kinh báo cáo công tác, dự định nhờ hắn tháo gỡ trọng trách cho mình, nhưng kết quả cuối cùng là trọng trách của ông ta không tháo xuống được, ngược lại sự việc càng ngày càng khó xử lý.

Lần này Trần Kinh đưa ra chỉ thị, yêu cầu các quận huyện và đơn vị toàn thành phố noi gương Cục Công an, nghiêm túc xây dựng tác phong trong đảng, trong sạch hóa bộ máy chính trị.

Chỉ thị của Trần Kinh được báo chí và truyền hình đưa tin rộng khắp, được xã hội hưởng ứng nhiệt liệt.

Kim Chính Miên cũng chỉ có thể tổ chức hội nghị trong nội bộ Ủy ban Kỷ luật, trong cuộc họp, Ủy ban Kỷ luật thành phố thông qua thông báo “toàn thành phố đẩy mạnh công tác xây dựng tác phong trong đảng, trong sạch hóa bộ máy chính trị”, một Cục Công an thôi cũng đã khiến Kim Chính Miên đau đầu lắm rồi, hiện tại toàn thành phố đều lấy Cục Công an làm gương, muốn trong sạch hóa bộ máy chính trị, một tuần nay, ông ta gần như phải vất vả ứng phó, loay hoay chật vật.

Kim Chính Miên vội vàng đẩy cánh cửa phòng làm việc của Trần Kinh.

Ông ta vừa bước vào đã nhìn thấy Đinh Đắc Quân của Cục Công an đang ngồi ở đó, không khỏi ngẩn người.

Trần Kinh vẫy tay, nói:

-Lão Kim đến thì tốt rồi, ngồi đi! Hôm nay Đinh Cục trưởng qua đây, chúng ta cùng nhau nói chuyện thành quả trong sạch hóa bộ máy chính trị của Cục Công an gần đây đi!

Kim Chính Miên ngồi đối diện Trần Kinh, và gần như đối diện Đinh Đắc Quân.

Vì chuyện Cục Công an gần đây, Kim Chính Miên có chút hao tâm tổn trí.

Đinh Đắc Quân mới nhận chức, hành động rất mạnh tay.

Ông ta mạnh mẽ, cương quyết khiến rất nhiều người bất an và tranh luận, nhất là Đinh Đắc Quân ở Cục Công an ra sức chèn ép hành động của Mã Hải Sơn khiến Nhạc Vân Tùng bất mãn vô cùng.

Nhạc Vân Tùng không chỉ một lần nói chuyện với Kim Chính Miên về công tác xây dựng tác phong Đảng trong sạch hóa bộ máy chính trị.

Lần gần đây nhất, Nhạc Vân Tùng thậm chí trực tiếp bày tỏ ông ta thấy bất mãn đối với một số hành vi quá khích trước mắt của công cuộc xây dựng tác phong Đảng trong sạch hóa bộ máy chính trị.

Kim Chính Miên cảm nhận được áp lực tương đối lớn, ông ta nhiều lần giao thiệp với Đinh Đắc Quân, đều là vắt chày ra nước.

Đinh Đắc Quân này luôn lấy Khương Thiếu Khôn làm lá chắn, Nhạc Vân Tùng bị gạt sang một bên tất nhiên không vui.

Hai bên này Kim Chính Miên đều không thể đắc tội.

Cứ tiếp tục như vậy, Kim Chính Miên cảm thấy có một ngày chính mình sẽ trở thành một miếng thịt kẹp giữa cái bánh bao không nhân.

-Chuyện đó...Lão Đinh, anh giới thiệu qua về một số thành tích mà Cục Công an đạt được gần đây đi! Hiện tại tiêu điểm của chúng ta chính là Cục của các anh, anh nói thử cách nhìn của anh xem nào!

Trần Kinh thản nhiên nói.

Đinh Đắc Quân trầm ngâm một chút, uống một ngụm trà nói:

-Bí thư, Cục Công an lần này muốn trong sạch tác phong Đảng, xây dựng bộ máy chính trị, tôi nghĩ chúng ta không muốn làm cũng không được, đội ngũ công an của chúng ta nếu không đẩy mạnh quản lý, tuyệt đối sẽ xảy ra vấn đề!

Từ vụ án 6.23 tới nay, Cục Công an chúng tôi đã tìm hiểu tra ra rất nhiều cán bộ có vấn đề, không làm tròn trách nhiệm, tham nhũng, làm chuyện đen tối, cũng cấp ô dù, rất nhiều trường hợp khiến cho người ta nhìn thấy ghê người.

Lúc ấy khi anh lãnh đạo công tác Chính trị pháp luật, đã cho chúng tôi chỉ thị rõ ràng, anh chỉ thị chúng tôi phải nắm chắc vụ án này, phải xây dựng đội ngũ công an trong sạch, nghiêm túc!

Ông ta dừng một chút, tiếp tục nói:

-Trải qua hành động chuyên nghiệp lần này của chúng ta, khách quan mà nói, chúng ta đã giành được một số thành quả. Sức chiến đấu và sự trong sạch của đội ngũ công an chúng ta cần phải được đề cao, từ cảnh sát cơ sở, đến cán bộ lãnh đạo, phải đề cao việc giác ngộ tư tưởng mọi người.

Nhưng, mặt khác, hành động của chúng ta cũng bại lộ không ít vấn đề. Tỷ như kinh nghiệm của chúng ta không đủ, trong toàn bộ quá trình xây dựng có một số đơn vị và cá nhân tồn tại hành vi quá khích. Một bộ phận nhân dân và xã hội chưa thực sự tỉnh ngộ, có rất nhiều tố cáo không thật về cán bộ lãnh đạo của chúng ta.

Mà bởi vì những tố cáo sai lệch này khiến cán bộ của chúng ta phải chịu một áp lực rất lớn, trước mắt, trong lúc này, chúng ta có thể tổng kết lại, phải đưa ra cải tiến!

Trần Kinh trầm ngâm không nói, yên lặng uống trà.

Kim Chính Miên ngồi một bên lắng nghe, trong lòng cũng chột dạ.

Ông ta hiểu rất rõ về Đinh Đắc Quân, người này vừa ngang lại vừa cứng, mạnh mẽ cương quyết, hôm nay tại sao có thể vừa mở miệng ra liền thừa nhận sai lầm được chứ?

Ông ta không khỏi liếc mắt nhìn Trần Kinh một cái, muốn từ biểu hiện của Trần Kinh dò ra chút đầu mối.

Tuy nhiên khiến ông ta thất vọng chính là Trần Kinh thần sắc thản nhiên, Kim Chính Miên không đọc được ra chút manh mối gì hữu dụng từ biểu hiện của Trần Kinh.

Một lát sau, Trần Kinh lại nói:

-Lão Đinh, anh nói cụ thể một chút, nêu ra một số trường hợp, chúng ta cùng nhau phân tích một chút!

Đinh Đắc Quân nói:

-Trần Phó bí thư, nói ví dụ như gần đây có rất nhiều tố cáo không thật về Mã Phó cục trưởng, chuyện này đối với đương sự tạo ra ảnh hưởng rất lớn. Mã Phó cục trưởng vẫn luôn là đồng chí lão thành của hệ thống công an, chúng tôi làm cộng sự đã nhiều năm, tôi hiểu rất rõ ông ấy.

Ông ta là một đồng chí rất có trách nhiệm, có năng lực nghiệp vụ, công tác vững chắc.

Nhưng gần đây chúng ta phải trong sạch hóa bộ máy chính trị, vốn không dừng lại ở điểm mấu chốt, có người dụng tâm lợi dụng cơ hội này tố cáo bôi xấu.

Mã Phó cục trưởng gần đây áp lực rất lớn, nói thật lòng, các đồng chí của chúng tôi gặp phải tình huống này cũng rất phẫn uất, đồng thời cũng ý thức được trong công tác của chúng tôi vẫn còn tồn tại và thiếu sót.

Trần Kinh nhẹ nhàng đặt chén trà xuống, nhìn chằm chằm Kim Chính Miên nói:

-Lão Kim, những điều lần trước anh báo cáo cho tôi những tố cáo sai lệch, chuyện này tôi biết. Nếu vậy, anh vì sao không đẩy mạnh kết nối với bộ máy Cục công an đi?

Tôi vẫn luôn nhấn mạnh công tác của chúng ta phải luôn gắn kết với nhau, phải giao lưu nhiều, chỉ có gắn kết và giao lưu mới có thể tiêu trừ hiểu lầm về nhau, mới có thể đạt được lợi ích chân chính cho công tác!

Trần Kinh dừng một chút rồi nói tiếp:

-Còn nữa, Cục công an muốn xây dựng tác phong Đảng, trong sạch hóa bộ máy chính trị, trong chuyện này Ủy ban Kỷ luật nên tích cực phối hợp. Bọn họ trong công tác này còn thiếu kinh nghiệm, có đôi khi sẽ phạm phải sai lầm, Ủy ban Kỷ luật chúng ta cũng không có kinh nghiệm trong chuyện này sao?

Theo tôi được biết, cũng có người báo cáo với tôi, nói hiện tại các đồng chí của Ủy ban Kỷ luật và bộ máy Cục Công an có mâu thuẫn sâu sắc, tôi liền không hiểu. Công tác của mọi người đều có chung mục tiêu, tại sao lại xuất hiện mâu thuẫn ở đây vậy?

Hơn nữa, mâu thuẫn còn rất sâu sắc, quả thực là vớ vẩn, các anh đã từng nghĩ lại qua chưa, có phải là do các anh kết nối không đúng chỗ hay không?

Kim Chính Miên biến sắc, vô cùng xấu hổ.

Trần Kinh nói những điều đó khiến ông ta không biết nói gì, trên tình hình thực tế, ông ta vẫn luôn muốn cùng gắn kết với Đinh Đắc Quân, nhưng Đinh Đắc Quân vênh váo trâu bò, căn bản là không nể mặt ông ta.

Nhưng vào giờ phút này, ông ta có thể báo cáo tình hình với Trần Kinh hay sao?

Hôm nay Đinh Đắc Quân, người ta chủ động thẳng thắn, thành khẩn trình bày vấn đề với Trần Kinh, Kim Chính Miên nếu như nói ra tình hình thực tế, còn có độ tin cậy gì nữa?

Kim Chính Miên chính là không nghĩ ra, Trần Kinh đã dùng biện pháp gì khiến Đinh Đắc Quân trở nên dễ bảo như vậy, còn tự phê bình bản thân, nếu không phải ông ta ở đây chứng kiến mọi việc, ông ta căn bản không dám nghĩ đến cảnh tượng như vậy.

Đinh Đắc Quân ngồi bên cạnh cũng cúi đầu.

Trần Kinh phê bình Kim Chính Miên, trên thực tế cũng là đang nhắc nhở ông ta, theo lệ trong lúc này không thể gạt được Trần Kinh, Trần Kinh lại che giấu những điều này không nói, nói thẳng đến vấn đề kết nối.

Vấn đề này, Cục Công an muốn tiếp tục xây dựng tác phong Đảng, trong sạch hóa bộ máy chính trị, phải gắn kết cùng Ủy ban Kỷ luật cùng làm, Trần Kinh hắn cản bản không cần phải quản gì nữa.

Trần Kinh vẫn giữ bộ dạng đó, khéo léo dùng Ủy ban Kỷ luật khống chế Đinh Đắc Quân, mình hắn ngồi ở đó làm trọng tài.

Công tác được đả thông, Trần Kinh có cách lãnh đạo riêng, chỉ ra vấn đề song phương, công tác làm không tốt, cuối cùng xuất hiện nhiều vấn đề, hoặc là hợp tác không tốt, Trần Kinh vừa có thể trách mắng Kim Chính Miên, lại có thể trách mắng Đinh Đắc Quân.

Trách mắng Kim Chính Miên, Đinh Đắc Quân nhất định sẽ vỗ tay khen hay, mạnh mẽ vì Trần Kinh phất cờ hò reo.

Trách mắng Đinh Đắc Quân thì ngược lại, Kim Chính Miên nhất định sẽ ở sau lưng phất cờ hò reo.

Hai người nếu không muốn bị vây vào cái tình cảnh này, lúc này chỉ có thể đồng tâm hiệp lực, đặt lợi ích lên trên một sợi dây mấu chốt.

Nhưng nếu như vậy, công tác làm sao lại làm không tốt? Trần Kinh còn cần phải phải trách cái này mắng cái kia nữa?

Dù tính như thế nào, ngàn tính vạn tính, Trần Kinh vĩnh viễn là người khống chế cục diện.

Đinh Đắc Quân tâm cơ rất lớn, bình thường sẽ thích tính toán, đùa giỡn quyền mưu, ông ta nhìn thấy chính là điểm này.

Mà đứng ở góc độ Kim Chính Miên.

Cái nhìn của ông ta lại không giống thế.

Trong khoảng thời gian gần đây, áp lực của ông ta rất lớn, hôm nay Trần Kinh phê bình ông ta một chút, lại giúp ông ta tháo gỡ áp lực đi một chút, trong lòng ông ta quả thực rất mừng.

Hơn nữa ông ta cũng có thể nhìn ra, Trần Kinh phê bình ông ta chỉ là ngụy trang, đánh Đinh Đắc Quân mới là ý đồ thật, có cú này của Trần Kinh, nếu Đinh Đắc Quân có thể an phận một chút, Cục Công an của ông ta không thể xuyên thủng, về sau công tác của Ủy ban Kỷ luật liền triển khai thuận lợi hơn nhiều.

Trong lòng Kim Chính Miên rất cảm tạ Trần Kinh, đồng thời cũng rất bội phục trình độ lãnh đạo của Trần Kinh.

Vấn đề khó giải quyết như vậy, khiến ông ta đau đầu gần một tháng, Trần Kinh miêu tả sơ lược là có thể thay đổi cục diện rồi.

Hiện tại ông ta trở về có thể nhanh chóng kết luận sự việc của Mã Hải Sơn, hơn nữa còn có thể thừa cơ xử lý một số phần tử vu cáo, sau đó mượn cơ hội để tuyên truyền, hình tượng của Mã Hải Sơn sẽ không chút hư hao.

Mã Hải Sơn không ngã, Đinh Đắc Quân lần này tốn nhiều công phu như vậy thật uổng phí.

Mã Hải Sơn cũng không phải là đèn cạn dầu, ông ta chính là cánh tay đắc lực của Nhạc Vân Tùng, có Nhạc Vân Tùng hậu thuẫn, Mã Hải Sơn tương lai có thể phản kích, Đinh Đắc Quân sẽ không gặp phải phiền toái gì cả!

Cái gọi là 30 năm Hà Đông, 40 năm Hà Tây, một khi đánh rắn không chết, hậu họa khôn lường.

Một buổi gặp gỡ đơn giản, hết thảy vấn đề đều được giải quyết dễ dàng

Kim Chính Miên không cần phiền não, nhu cầu của Nhạc Vân Tùng cũng giải quyết xong. Mà Đinh Đắc Quân cuối cùng cũng không cần lo lắng sẽ bị đặt lên lò nướng.

Ông ta cũng đã chủ động báo cáo vấn đề nội bộ Cục Công an cho lãnh đạo, cho dù có người đâm chọc cũng không có vấn đề gì.

Cho dù sau đây trong Cục công an có xảy ra một số vấn đề, những báo cáo trước đây của ông ta cũng có thể tính là xây dựng tác phong Đảng trong sạch hóa bộ máy chính trị không đủ kết quả, cũng không phải vấn đề lớn gì cả.

Kết quả không thể nói tất cả đều vui vẻ nhưng đây cũng là phương thức thỏa hiệp tốt nhất rồi.

Những thỏa hiệp này được hình thành, nhân vật mấu chốt trong đó chính là Trần Kinh, Trần Kinh tựa như đạo diễn, đưa cục diện khó khăn thành cục diện mới,hắn làm Phó bí thư cũng không phải không có tác dụng.

Trần Kinh ở trong văn phòng Thành ủy, thân phận của hắn là Phó bí thư Thành ủy, hắn đi Tẩu Mã Hà, chỉ cần hắn trở lại văn phòng này, hắn vẫn là Phó bí thư Thành ủy như trước.

Trước mắt, ở Hoàn Thành không có ai có thể thay thế hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK