Đinh Đắc Quân rất đau khổ.
Trong lòng ông ta đang diễn ra một cuộc đấu tranh quyết liệt.
Một mặt, ông ta nghĩ tới việc Trần Kinh lại nhắc lại vụ án số 6.23, ông ta có khả năng phát huy được khả năng của mình trong việc này. Nhưng một mặt khác, thì vụ án này không phải là một vụ án nhỏ, bên trong còn rất nhiều nội tình. Nếu vạn nhất xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, thì hậu quả sẽ không thể tưởng tượng được.
Đinh Đắc Quân đã làm công an bao nhiêu năm ở Hoàn Thành, ông ta là người hiểu rõ về Hoàn Thành nhất.
Nếu mà không nắm rõ vấn đề, không nói là chức quan không thể giữ được, mà còn nguy hiểm tới cả tính mạng của bản thân.
Đối diện với một vấn đề khó như vậy, ông ta không thể không suy nghĩ kĩ càng.
Vì suy nghĩ đi suy nghĩ lại, nên ông ta không thể không nghĩ tới lời của Trần Kinh.
Câu cuối Trần Kinh hỏi ông ta là có quen biết Lục Đào không, câu này của hắn khiến ông ta cảm thấy trong lòng có chút run sợ.
Lục Đào là Chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn khoáng sản Việt Tây, là tỷ phú trẻ nhất Lĩnh Nam.
Nhưng mấy năm gần đây Lục Đào lại rất năng nổ làm việc ở Hoàn Thành, những gì thường ngày anh ta làm ở Hoàn Thành, Đinh Đắc Quân đều nghe thấy hết.
Thực tế thì nền móng của Lục gia trong hệ thống công an rất sâu, bố của Lục Đào là một cán bộ kì cựu của Sở công an Lĩnh Nam, những thứ mà ông ta khám phá ra khiến cho cả Lĩnh Nam phải ngạc nhiên, vụ án 2.15 là một vụ án lớn làm chấn động cả Bộ công an, đã bắt giữ một vị lãnh đạo giữ chức vụ cao trong Đảng.
Sau khi phát hiện ra vụ án này, Bộ công an đã đưa ra chỉ thị điều tra nghiêm ngặt, nhất định phải phá được vụ án này.
Lục Tử Sơn phải đối diện với nguy hiểm liên quan tới tính mạng, một tháng kể từ khi vụ án này được khám phá ra, từ đó danh tiếng nổi lên, trở thành một nhân vật kiểu mẫu của hệ thống công an.
Trải qua nhiều năm vun đắp, các mối quan hệ của Lục gia gần như đều đã thông.
Lục Đào cũng đến thăm hỏi Đinh Đắc Quân, Đinh Đắc Quân còn nhớ rõ Lục Đào đã chi rất mạnh tay, lần đầu tiên gặp mặt anh ta tặng ông ta sáu điếu thuốc Trung Hoa và hai chai Mao Đài.
Đinh Đắc Quân cũng không muốn làm mất mặt anh ta, nên ông ta không có ý từ chối Lục Đào.
Mà trong công việc sau này, những tin đồn về Lục Đào thì Đinh Đắc Quân cũng cho vào tai trái, ra tai phải, không xem là thật.
Nhưng hôm nay, Trần Kinh đột nhiên lại nhắc tới Lục Đào.
Điều này khiến ông ta có phần hơi sợ.
Trong lòng ông ta thấp thỏm, lập tức gọi một loạt các trinh sát viên tới dặn dò này kia.
Đinh Đắc Quân là một người có năng lực trong Sở công an, dưới quyền ông ta là một số các trinh sát viên rất có khả năng, ông ta đã phải tốn rất nhiều tâm sức để đào tạo những người này, và chi phí bỏ ra cho họ cũng không phải là ít.
Trong Sở công an ông ta có thể có một chỗ đứng vững như vậy, có thể có danh tiếng như bây giờ, tốp người này chính là con át chủ bài của ông ta.
Hiện giờ ông ta lại không do dự gì liền dùng đến những người này.
Những tin tức mà đám trinh sát này điều tra ra được cũng rất nhanh, mà những tin tức này cũng khiến ông ta rất ngạc nhiên.
Ông ta bỗng nhiên phát hiện ra mục tiêu điều tra trong vụ án 6.23 lần này là Công ty thương mại Tân Hải, trong chuyện này không chỉ có một Sầm Đại Bằng, mà còn có sự tham gia của Lục gia, Lục Đào thực ra là ông chủ của công ty này.
Phát hiện này khiến ông ta lập tức hiểu ngay tại sao Trần Kinh lại nhắc đến Lục Đào.
Đinh Đắc Quân bỗng nhiên hiểu rõ, những thông tin mà Trần Kinh biết trong việc này không phải là ít.
Lợn thì rũi về phía trước, gà thì đạp về đằng sau, mỗi người đều có cách làm riêng của mình, Đinh Đắc Quân hiểu rõ, tuyệt chiêu của ông ta, trong mắt Trần Kinh thì có là gì.
Thời gian Trần Kinh làm việc ở Hoàn Thành không dài, nhưng khả năng của hắn rất lợi hại, rất nhiều người đã được tận mắt chứng kiến.
Trần Kinh dám đề xuất để vụ án 6.23 tiếp tục điều tra, hơn nữa sau khi đề xuất một thời gian dài, lại đem chuyện này ra nhắc lại, định lật lại vấn đề, với những gì hắn nắm trong tay thì không có gì là không được.
Nghĩ như vậy, trong lòng ông ta đột nhiên đưa ra một quyết định.
Ông ta cầm điện thoại lên gọi tới số của Trần Kinh, trong cuộc nói chuyện, ông ta nghiêm túc nói với Trần Kinh:
-Phó bí thư Trần, tôi đã nghĩ kĩ. Tôi sẽ nhận vụ án 6.23, tôi đảm bảo sẽ không để anh thất vọng!
Trần Kinh cười lớn nói:
-Lão Đinh, có câu nói này của anh thì tôi đã yên tâm rồi. Anh cứ yên tâm mà điều tra, tôi sẽ là hậu phương vững chắc của anh, những tiếng xấu, áp lực để tôi gánh giúp anh, anh chỉ cần điều tra sự việc tốt là được!
…
Trung tâm thể hình Kim Trung Quốc Hoàn Thành.
Trung tâm thể hình này rất có tiếng, lý do rất đơn giản, Trung tâm thể hình này là do một người dẫn chương trình nổi tiếng của Lĩnh Nam đầu tư đó chính là Miêu Đan Phương của đài truyền hình Lĩnh Nam.
Miêu Đan Phương là người gốc ở Lĩnh Nam, phụ nữ Lĩnh Nam thường thì cũng chẳng xinh đẹp lắm, người thì vừa gầy vừa nhỏ, đa phần da đều đen như củ tam thất vậy.
Nhưng Miêu Đan Phương lại là một người đẹp có tiếng, không những dáng người rất cao, mà lại rất có khí chất, hiện tại là người dẫn chương trình hàng đầu kênh giải trí của đài truyền hình Lĩnh Nam, có rất nhiều fan.
Hoàn Thành chính là quê của cô ta, cô ta mở Trung tâm thể hình Kim Trung Quốc ở Hoàn Thành, chuyên cũng cấp những dịch vụ đẳng cấp cao, việc làm ăn rất phát triển.
Tâm trạng Trần Kinh rất thoải mái, hắn mặc một bộ đồ bình thường, đeo một cái kính đen, ngồi trong khu vực nghỉ dành cho khách quý của Trung tâm thể hình Kim Trung Quốc, trên tay cầm điện thoại, hắn đang vui vẻ ngồi chơi game.
Kim Lộ mới từ Mĩ trở về, từ trước cô ta đã khen với Trần Kinh là Trung tâm thể hình Kim Trung Quốc rất được, làm việc rất chuyên nghiệp, khi cô ta tới Hoàn Thành nhất định phải tới đây tập luyện.
Đúng là cũng chỉ có cô ta lại có khả năng lớn như vậy, khiến Trần Kinh có thể ngồi đợi cô ta tập luyện.
Sau khi tập xong, quần áo hiện tại và thường ngày của Kim Lộ mặc khác biệt hoàn toàn, tóc buộc đuôi ngựa, mặt thì đỏ bừng, thân hình sau khi tập luyện, những đường cong cứ ẩn hiện ra, thực sự rất có sức hấp dẫn người khác.
Trên tay cô ta cầm hai chai nước có ga, chạy tới, vẻ mặt bướng bỉnh, nói:
-Phó bí thư Trần, đã để ngài phải đợi lâu, tiểu nữ có tội lớn ạ!
Trần Kinh khẽ nhíu mày, nước ga ở trong miệng Kim Lộ trực tiếp đi vào miệng Trần Kinh, Trần Kinh muốn nói chuyện nhưng chỉ có thể cố kìm lại.
Kim Lộ tự nhiên ngồi xuống bên cạnh hắn, cười nói:
-Cả ngày bận rộn công việc, có thời gian đi chơi, trong lòng thấy chỗ nào không đáng sao? Em thấy bây giờ một ngày của anh bận tới mức không có thời gian để thở, giống như là rất muốn người mình có thể phân ra làm hai, mệt mỏi như vậy, anh không sợ mình già sớm sao?
Trong lời nói của Kim Lộ có chút giận dỗi, Trần Kinh nghe thấy có chút yếu lòng.
Hắn đưa tay cầm lấy chai nước, nói:
-Hôm nay không phải là ra ngoài nghỉ ngơi sao? Em cũng không thể chỉ nói anh thế này thế kia được, em cũng nghĩ tới mình đi…
Kim Lộ cười ngượng ngùng, nói:
-Được rồi, chúng ta không nói chuyện này nữa, chả có gì vui cả, chúng ta đi ăn cơm nhé! Đã lâu rồi em không được ăn món gà xé phay của anh làm rồi, hôm nay em muốn ăn!
Hai người thu xếp đồ đạc, khoác vai nhau đi ra khỏi phòng nghỉ.
Mới bước tới đại sảnh, Trần Kinh chợt ngẩn người ra, khi nhìn thấy một người quen, Cao Hà sao?
Cao Hà mặc một bộ đồng phục của Trung tâm thể hình, dáng người cao, tóc xoăn dài ngang vai, hiện rõ là một người phụ nữ điềm đạm.
Trần Kinh nhìn thấy cô ta, cô ta cũng nhìn thấy Trần Kinh.
Cô ta có chút hơi ngạc nhiên, sắc mặt thay đổi luôn.
Ánh mắt Trần Kinh không thể né đi đâu, hắn nhìn về phía trước rồi thẳng bước tới, nói:
-Chị Cao đúng không? Chị làm việc ở Trung tâm này sao?
Phản ứng của Cao Hà cũng rất nhanh, nhanh chóng bỏ vẻ mặt ngạc nhiên xuống, vội gật đầu nói:
-Thật là bất ngờ quá! Không nghĩ là anh bận trăm công nghìn việc lại có thời gian tới đây…
Cô ta rất khéo léo không nhắc đến thân phận của Trần Kinh, nhưng đôi mắt của cô ta thì lại không rời khỏi người của Kim Lộ.
Trần Kinh chỉ tay về phía Kim Lộ, nói:
-Đây là Âu tổng, cô ta là khách hàng của Trung tâm các chị, tôi chỉ đến để đón cô ta, tôi và cô ta là đồng hương, cũng là bạn lâu năm của nhau!
-Xin chào Âu tổng, xin chào Âu tổng!
Cao Hà vội nói.
Kim Lộ cười híp mắt lại đi tới, nói:
-Cao tổng, hiện giờ chị chắc rất là bận rộn rồi? Đã tới đây nhiều lần rồi nhưng chưa được gặp mặt chị, tôi lại cho rằng chị quên đi những người khách như chúng tôi rồi!
Cao hà khéo léo nói:
-Là Kim tổng quá bận rộn, ít có thời gian tới đây. Tôi đã rất nhiều lần muốn tìm chị, nhưng mỗi lần tới, thì cũng là lúc chị đi, tôi chỉ có thể thoáng qua thôi…
-Có thể hiểu, có thể hiểu được!
Kim Lộ liên tục gật đầu.
Hai người nói chuyện vài câu, sau đó bắt tay nhau từ biệt.
Trần Kinh và Kim Lộ hai người tất nhiên là không khoác vai nhau đi ra cửa nữa, trên đường đi nói chuyện cười linh tinh, tất nhiên họ không bị ảnh hưởng bởi bên ngoài nhiều.
Mắt Cao Hà thì vẫn không rời khỏi hai người.
Hôm nay cô ta quá ngạc nhiên, là Tổng giám đốc của Trung tâm này, và cũng là đối tác duy nhất của Miêu Đan Phương, Trung tâm này đều do cô ta điều hành cả.
Những vị khách quý của Trung tâm, cô ta đều nắm rõ như lòng bàn tay.
Trong một loạt những vị khách quý đó, có thể xem Kim Lộ là khách quý trên cả khách quý, đường đường là Tổng giám đốc của tập đoàn Âu Lãng Trung Quốc, là một người phụ nữ nổi tiếng của nước cộng hòa, cô ta chính là khách cao quý của Kim Trung Quốc, rất có sức ảnh hưởng tới đẳng cấp của Trung tâm.
Nhưng đối với Cao Hà mà nói, điều mà cô ta ngạc nhiên không phải là điều này.
Trong đầu cô ta chính là không rõ, tại sao Âu tổng của Âu Lãng lại có quan hệ thân thiết với Phó bí thư Trần như vậy?
Tuy rằng Trần Kinh đã nói rõ với cô ta về mối quan hệ của hai người, nhưng dựa vào sự nhạy cảm của một người phụ nữ, khiến Cao Hà nghĩ rằng chuyện này không chỉ đơn giản như vậy.
Cô ta cảm nhận được sự thân quen giữa Trần Kinh và Kim Lộ, chắc chắn vượt xa quan hệ giữa hai người đồng hương, hai người bạn cũ, vậy đó là gì?
Đột nhiên có một ý nghĩ xuất hiện trong đầu cô ta, khiến cho Cao Hà giật mình.
Cô ta lẩm bẩm niệm a di đà phật, trong lòng cô ta thì tự dặn chính mình, việc này nhất định chỉ để trong lòng, sau này nhất định không được nhắc tới chuyện này, một chút cũng không được lộ ra ngoài.
Bất luận là Kim Lộ hay Trần Kinh, thân phận của hai người này cũng rất cao, nếu mà làm loạn lên, như vậy sẽ chấn động toàn quốc, hậu quả sẽ khó lường.
Trong lòng đầy suy tư, cô ta đi về phòng làm việc, lâu sau, trong lòng cô ta mới bình tĩnh được một chút.
Khi bình tĩnh trở lại, cô ta lại không ngừng thì thầm, trên đời này không có người đàn ông nào tốt đẹp cả.
Phó bí thư Trần là người thế nào mà còn như vậy? Là một lãnh đạo trẻ, phong độ, anh tuấn ngời ngời. Sau lần tiếp xúc với Trần Kinh ở Hồng Kông, cái sự phong độ và rất có phong cách của Trần Kinh đối với một người phụ nữa trưởng thành và vẫn độc thân như cô ra mà nói là một thứ rất hấp dẫn.
Sau khi cô ta bỏ Đinh Đắc Quân, trong đầu cô ta đã rất nhiều lần xuất hiện hình bóng của Trần Kinh.
Nhưng…
-Còn cho rằng là một người đàn ông chân chính? Còn không phải là một người phong lưu đa tình sao?
Cao Hà chu miệng lên nói.
Cô ta đột nhiên nghĩ tới, Trần Kinh dù gì cũng là con mèo ăn vụng, vậy người phụ nữ như cô ta Trần Kinh không thích sao? Nếu mà thích thì…
Những suy nghĩ trong đầu cô ta, lập tức bật ra thành tiếng, mặt bỗng nhiên đỏ ửng lên.
Cô ta cảm thấy mình đúng là có chút không đúng, có phải là đã thèm muốn đàn ông đến phát điên rồi không, làm sao lại có thể hạ thấp mình như vậy.
Cô ta hít một hơi thật sâu, trong lòng lại nghĩ tới cảnh Trần Kinh dẫn đầu đoàn đại biểu tới Hồng Kông, cô ta lại cảm thấy người đàn ông này thật hấp dẫn người khác, thật phong độ, khiến cho phụ nữ nào cũng thích.
Cũng không trách gì đến ngay cả Âu tổng của Âu Lãng cũng muốn có được…