Ngày mùng 2 tháng Tám năm 779 lịch đế quốc, thành Đế Đô thức giấc từ rất sớm. Hôm nay là ngày thống lĩnh quân Trung Ương Sterling suất lĩnh mười lăm vạn đại quân đi tiếp viện cho cứ điểm Wallen. Tổng trưởng Tử Xuyên Tham Tinh vì tiễn đại quân lên đường đã ban rượu thưởng. Bởi vì binh sĩ quân Trung Ương chủ yếu là con em Đế Đô, nên có hơn một trăm vạn bình dân tụ tập ở đường ngang hẻm nhỏ để ngắm quân dung uy vũ của đại quân, với lòng mong mỏi tìm được hình ảnh thân nhân của chính mình trong đội ngũ. Mẹ già nắm chặt tay con trai chảy nước mắt, vợ mới cưới ôm chồng nấc không thành tiếng, tiếng khóc âm ỉ nghẹn tắc cả một vùng trời.
o0o
Hôm nay thống lĩnh Sterling là tiêu điểm cho mọi người nhìn ngắm. Tổng trưởng cùng toàn thể thành viên tòa Thống Lĩnh tiễn đưa ra ngoài thành tới tận hơn mười km, cuối cùng khi Sterling một lần nữa quỳ thỉnh, tổng trưởng mới nắm tay gã lưu luyến không muốn rời ra nói:
- Sterling, tiễn cậu cũng chỉ tiễn được tới đây. Cậu phải nhớ, ở nhà mọi người ngày đêm mong ngóng tin thắng trận của cậu!
Sterling cảm động đến rơi nước mắt, quỳ xuống nói:
- Xin đại nhân yên tâm, hạ quan nhất định sẽ sớm bình định xong phản loạn, khôi phục hòa bình! Nếu không thành công, Sterling thà chết trận ở sa trường chứ cũng không còn mặt mũi nào gặp lại đại nhân!
Tử Xuyên Tham Tinh ‘hứ’ một tiếng, hạ giọng nói nhỏ với Sterling:
- Đừng nói những lời gở như vậy! Thắng bại là chuyện thường của nhà binh, ta chỉ mong con bình an trở về. Con biết đấy, ta không có con, vẫn đối đãi với con như là con thân sinh..
Nói xong nước mắt ngang dọc.
- Lý Thanh cũng đến đây, con có muốn nói vài câu cùng nàng hay không?
Sterling đã sớm nhìn tới thân ảnh của Lý Thanh lẫn trong đội đưa tiễn, nhưng gã cũng chỉ gật đầu ra hiệu cùng nàng:
- Đại nhân, hạ quan gánh vác trọng trách quốc gia, lúc này không nên nói chuyện nữ nhân tình trường, làm phiền đại nhân gửi tới Lý Thanh kì chủ lời ân cần thăm hỏi của hạ quan.
- Ai, tuy nói rằng đại trượng phu vì nước quên thân, nhưng Sterling cậu cũng quá.. bất cận nhân tình, kiên cường quá!
Lý Thanh nghiêm sắc mặt tái nhợt, Tử Xuyên Tham Tinh cảm thán thở than.. bọn họ không ai phát hiện, thống lĩnh Sterling hôm nay trong lòng có đôi chút không yên, ánh mắt thỉnh thoảng phấn khích hướng về đám người đưa tiễn, rồi lại thất vọng thu về..
o0o
- Nghe muội nói này, Cardin tỷ tỷ. Tỷ nếu đã theo đến đây xa như vậy, vì đâu mà không lên nói với Sterling đại ca vài câu?
Tử Xuyên Ninh khó hiểu hỏi Cardin.
Cardin đang đội một cái khăn che mặt mở ảo, mắt vẫn ngóng theo thân ảnh Sterling đang lần lượt ôm từ biệt mọi người, nhẹ nhàng lắc đầu:
- Với thân phận của tỷ, lúc này mà lên, sẽ làm chàng khó xử..
Một giọt nước nóng bỏng rơi xuống tay Tử Xuyên Ninh, nàng mở to đôi mắt hạnh cố xuyên qua tấm mạng nhìn tới khuôn mặt đẹp tuyệt trần của Cardin:
- Tỷ khóc..
Tử Xuyên Tú ở bên các nàng lặng lẽ thở dài cảm khái: “Tự cổ tới nay, khuất sau màn bụi viễn chinh thường là nhiệt lệ của người cô phụ. Cho dù là xuất sắc nổi bật như Sterling cùng Cardin cũng không có cách nào ngoại lệ mà đào thoát..”
Tử Xuyên Tú vừa thâm trầm tự hỏi, cảm khái, vừa..
- Đại ca, tay huynh.. sao lại sờ vào cái chỗ.. của cô gái phía trước!
- Ài, huynh thấy nàng quá đau lòng, tính an ủi một chút..
“Chát!” Một tiếng tát vang dội, cô gái đứng trước Tử Xuyên Tú mặt giận dữ xoay người lại:
- Đồ lưu manh. Định chiếm tiện nghi của ta.. chồng tôi theo Sterling đại nhân xuất chinh Viễn Đông, vì nước mà vào sinh ra tử. Nó vậy mà ở ngay tại đây khi dễ tôi là gái độc thân. Hỏi thế giới này còn có công lý hay không!
Lời nói của cô gái khơi dậy lòng tức giận của nhiều người, xung quanh xiết quyền xoa tay xúm lại..
- Hắc, hắc, hắc, mọi người hãy nghe tôi giải thích. Rõ ràng đây là một sự hiểu lầm! Tôi kính trọng nhất là những người cao thượng bảo vệ gia tộc.. ha ha.. sao lại làm ra loại chuyện này chứ.
Mọi người hãy nghe tôi nói, đây hoàn toàn là ngoài chuyện ý muốn. Bởi vì thời gian, không gian, dòng khí tuần hoàn, từ trường trái đất, lại thêm lực hấp dẫn đủ loại nhân tố tác dụng, vừa rồi tay của tôi trong vô tình vô ý đã cùng bộ phận dưới lưng của nữ sĩ này xảy ra một sự trùng hợp vị trí ngẫu nhiên. Đây là vận mệnh an bài, không trách được bất luận kẻ nào, ha ha..
- Ai da, đừng đánh. Xuyên Ninh, Cardin, hai người các cô đi đâu thế? Còn không mau giúp huynh giải thích một chút đi!
- A, chúng tôi chỉ đi ngang qua, không quen cái thằng lưu manh này. Mọi người muốn làm gì xin cứ tự nhiên!
- Đồ vong ân phụ nghĩa! Ối, đừng đá vào chỗ đó, đau quá.. Cứu mạng..
o0o
Ngày 6 tháng Tám, cuộc chiến tranh giữ cứ điểm Wallen đã vào thời khắc nguy cấp nhất. Trải qua hơn mười ngày quân nổi loạn liên tục công kích, rốt cục trên tường thành chắc chắn của Wallen đã mở ra một lỗ thủng, hơn mười vạn phản quân ‘wow wow’ gào rú từ lỗ thủng dũng mãnh tiến vào. Thành Wallen vốn đã tổng động viên toàn dân, lúc này không còn một đội dự bị nào có thể vá được lỗ thủng. Phó thống lĩnh La Ba cùng Lâm Băng mắt thấy đám phản quân rợp trời kín đất ngoài thành mà cười khổ với nhau. Đến bước này, đúng là đã tới sơn cùng thủy tận, bọn họ đã chuẩn bị sẵn sàng tuẫn quốc tự sát..
Lâm Băng giơ kiếm cảm khái nói:
- Mối hận duy nhất còn lại là không có thấy được thằng khốn Lôi Hồng sát hại đại nhân chết trước mặt chúng ta.. Trời cao thật là bất công!
La Ba cầm lấy tay của nàng:
- Chờ một chút!
- Đến nước này còn chờ cái gì. Ông vẫn còn định ngỏ lời ư?
- Đúng là đàn bà. Giờ là lúc nào còn nói loại chuyện này chứ? Xu thế của phản quân rất kỳ quái!
Quả thật, từ trong trận của quân phản loạn truyền ra những tiếng la cấp tốc, nghe không giống như tiếng hô mừng thắng lợi sắp tới. Khắp nơi cờ khua loạn, lính thông tin nháo nhào chạy qua chạy lại, tiếng thét to của đám sĩ quan, giọng điệu lộ ra vẻ hoảng loạn. Toàn đội ngũ vội vàng điều chỉnh, đám lính do dự dừng bước, không biết làm sao, cực kỳ bối rối.. Phía tây bắc xuất hiện tiếng rền vang ầm ầm!
Hai vị phó thống lĩnh vốn tưởng chết chắc cùng liếc nhau, đồng thời nói:
- Chẳng lẽ viện quân đến!? Nhanh như vậy sao?
Dưới tâm tình kích động, bọn họ hai tay cuốn lấy nhau nắm chặt!
o0o
- Phía tây bắc xuất hiện quân đội!
- Là quân đội của nhân loại! Đại nhân, viện quân đến! Viện quân đến rồi!
- Toàn bộ là kỵ binh! Số lượng không rõ!
- Đại nhân, cờ xí đã rõ. Là quân Trung Ương. Quân Trung Ương đến!
- Sterling.. Là đội quân của Sterling đại nhân!
- Vạn tuế! Tổng trưởng vạn tuế! Quân Trung Ương vạn tuế! Sterling đại nhân vạn tuế!
Như là chứng minh cho lời của bọn họ. Đội kỵ binh phát ra tiếng hô đinh tai nhức óc: “Nhã Lý Mai!” Quả thật không thể nghi ngờ, đây là hiệu lệnh xung phong của quân Trung Ương.
La Ba, Lâm Băng cùng kinh hỉ: Sao lại tới nhanh như vậy!?
o0o
Đợi đại quân hoàn toàn ra khỏi Đế Đô, Sterling tập trung lực lượng kỵ binh cơ động mạnh mẽ trong quân lại, lập nên mười sư đoàn kỵ binh, hai mươi sư đoàn bộ binh. Rồi gã cho rằng cứu binh như cứu hoả, bất chấp sự phản đối của đám cấp dưới, lệnh cho phó thống lĩnh Tần Lộ suất lĩnh bộ binh tiếp tục đi tới, còn tự thân dẫn đội kỵ binh ngựa không dừng vó ngày đêm liên lục chạy tới Wallen. Kết quả đã sáng tạo ra kỷ lục mới về hành quân thần tốc: Chỉ dùng bốn ngày để từ Đế Đô chạy tới Wallen Viễn Đông.
Tới chiến trường, Sterling mắt thấy phản quân bởi vì vội quay đầu mà đội hình hỗn loạn, lập tức hạ lệnh:
- Toàn quân xung phong cho ta!
Đám tham mưu dị nghị:
- Đại nhân, địch ta số lượng chênh lệch quá lớn, mà quân ta ở xa tới đã mỏi mệt. Chi bằng trước vào Wallen nghỉ ngơi hồi phục, chờ đại quân kéo đến mới tính có hơn không?
Sterling:
- Quân ta mới đến, sĩ khí đang hăng. Phản quân vây công Wallen hơn mười ngày không xong, nhuệ khí đã mất, lại vừa lúc không biết hư thực của quân ta mà hoảng sợ hỗn loạn. Đây là cơ hội ngàn năm có một!
o0o
Đội hình của phản quân quay đầu. Do bối rối nên chỉ kịp điều sáu đội bộ binh chủ lực người bán thú sắp trận hình chữ nhật tiến ra ngăn cản, với tính toán chỉ cần có thể cản quân của Sterling một trận, là đại quân có thể ung dung tập hợp bày trận dùng ưu thế binh lực vây công!
Mấy ngàn người bán thú cường hãn vung nắm đấm khổng lồ, phát ra tiếng hú điên khùng.
Quân Trung Ương rống to: “Nhã Lý Mai!” Vó ngựa như sấm động, đội ngũ chỉnh tề như một bức thành đen ngòm nhanh chóng áp tới.
Vạn tên cùng phát! Đám bán thú ở hàng đầu ngã xuống giãy dụa, phát ra tiếng kêu la thảm thiết.
Phản quân cùng quân Viễn Đông đang quan chiến trên tường thành đều ngạc nhiên: “Sao quân của Sterling lại toàn là cung thủ?! Vừa áp sát trùng kích, vừa bắn tên.. quân cung nỏ sao mà đánh tạc xuyên được?”
Khi đám quân trùng kích cách phản quân chưa đầy một trăm thước, giọng Sterling vang dội truyền khắp mọi góc chiến trường:
- Hàng đầu đổi trường mâu!
“Xoát” một tiếng, đám kỵ binh đang lao vun vút đồng thời bỏ cung tên mà nắm lấy trường mâu. Động tác rành mạch lưu loát nhịp nhàng, thật không hổ là quân Trung Ương, đội quân tinh nhuệ số một của gia tộc. Động tác hoàn mỹ trong tốc độ cao như vậy khiến đám phản quân kinh hãi giật mình. Mã tốc một chút không giảm, đám kỵ binh bắt đầu hạ thấp thân thể, trường mâu chỉnh tề vượt qua thân ngựa một thước rưỡi. Đội phía sau vẫn tiếp tục bắn tên, gia tăng thương vong cùng hỗn loạn cho đám phản quân.
Hai quân càng lúc càng gần, năm mươi thước, ba mươi thước, mười thước..
o0o
Một tiếng rống rền như sấm: “Nhã Lý Mai!”
Bên kia đồng thời cũng gầm rú: “Wow! Wow!”
Cuộc huyết chiến bắt đầu!
Bằng vào lực đâm xuyên cực mạnh, kỵ binh dùng trường mâu dễ dàng đâm thủng thân thể cứng rắn của đám người bán thú. Thậm chí còn có kẻ xuyên đôi, xuyên ba. Lớp người bán thú thứ hai lại dùng côn gỗ, côn thép phản kích, đánh rớt đám kỵ binh khỏi ngựa. Đội kỵ binh phía sau lại đổi sang phương án tác chiến cận thân thích hợp, vung mã đao chém đám bán thú đứt làm hai đoạn.. Chỉ trong chớp mắt, mấy trăm binh sĩ nhân loại ngã nhào xuống đất. Thân nhân phương xa đang đau khổ tưởng niệm của bọn họ rốt cuộc khó có ngày gặp lại. Mà đồng thời hơn một ngàn người bán thú bị đâm xuyên cùng chém chết..
Đám quân đội tiếp sau không một chút bấn loạn hoảng sợ, liên tục trùng kích tạc xuyên. Chỉ trong khoảnh khắc đã đem toàn bộ xông vào, bắt đầu hỗn chiến!
Quân đội của Sterling có ưu thế tuyệt đối về số lượng, vũ khí trang bị cũng vượt trội rất nhiều đám dân nổi loạn chỉ có côn gỗ cùng cuốc xẻng. Để đối phó đám người bán thú sức mạnh, binh lính nhân loại thường thường là tác chiến theo tổ nhóm, cứ ba người một tổ đối phó với một gã bán thú, lấy có tổ chức giết vô tổ chức, phối hợp khăng khít. Quân phản loạn dù sao cũng chỉ là một đám tạp nham, đối mặt với khảo nghiệm về hợp đồng tác chiến cùng dũng khí trong hỗn chiến lại càng khó ngăn chặn được quân chính quy đã được huấn luyện cùng phối hợp ăn ý. Tất cả bọn chúng chỉ có thể chiến đấu cá nhân lẻ tẻ. Chưa đầy năm phút đồng hồ, sáu sư đoàn người bán thú bị xé toang, bỏ chạy tán loạn.
Sterling lại hét một tiếng, đại quân đang tán loạn lập tức biến hóa đội hình chuyển sang phương trận uy nghiêm vững chãi.
- Bỏ qua đám bại binh, thẳng tiến đại bản doanh địch nhân, trùng kích!
o0o
Được thắng lợi trong trận mở màn khích lệ, binh sĩ lại la lên một tiếng: “Nhã Lý Mai!” rồi như sói đói xông về phía quân chủ lực vừa mới công thành dang dở rút về chưa kịp tập hợp của địch. Thấy đám kỵ binh mới đến đằng đằng sát khí, chưa đầy một hồi đã giết sạch sáu sư đoàn người bán thú cường hãn, rất nhiều xà tộc, long tộc, người lùn đã muốn bôi dầu vào chân. Bọn họ dù sao cũng chỉ là một đám ô hợp, khi thắng lợi thì hùng hổ, nhưng chiến cuộc chỉ cần hơi có bất lợi là đã thất kinh, nhăm nhăm chạy trốn.
Cũng có một số ngây ngốc do dự: Là nghe theo các lệnh của sĩ quan sắp thành đội ngũ ngăn trở trùng kích, hay là bắt chước người khác cùng nhau bỏ trốn.. Không đợi cho bọn chúng hiểu rõ, đội kỵ binh đã vọt vào giữa trận. Tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên.. vì thế tất cả mọi người đều không hề do dự!
Người Xà tộc:
- Seit alten Zeinten, alten reis! (Chạy thôi!)
Người bán thú:
- Walawala kan! Wow thuis! (Các ngươi một đám hèn nhát! Ta cũng chạy!)
Người lùn:
- Gdzie H specjalne! Miri H point! (Đầu hàng! Chúng ta đầu hàng!)
Long tộc không thèm nói một tiếng, nhanh chóng bỏ chạy.
Quân đội chính quy duy nhất trong đám phản loạn là sư đoàn của Lôi Hồng, nhưng ba ngày trước bọn họ đã rời đi, tới đối phó với hai tỉnh duy nhất chưa có phản loạn còn sót lại của vùng Viễn Đông là Dhaka và Yilibate. Hắn thế nào cũng tưởng tượng nổi, mấy chục vạn phản dân vậy mà bị chưa đầy năm vạn kỵ binh đánh cho chật vật đến như vậy..
o0o
Ngày 11 tháng Tám, một sứ giả đưa tin phi gần như rách phổi ngựa mang tin tới khiến toàn thành Đế Đô nổ tung trời:
“Tin chiến thắng Wallen!
Giết địch bảy mươi mốt ngàn, tù binh một trăm mười sáu ngàn, phản quân tan tác một trăm km, Sterling đại nhân truy sát phía sau!
Căn cứ Wallen bình yên vô sự!”
o0o
Tổng trưởng Tử Xuyên Tham Tinh hạ lệnh, toàn thành vì tướng sĩ tử trận mặc niệm năm phút.
Tòa Thống Lĩnh hạ lệnh: Chính thức phong Sterling làm thống lĩnh quân Trung Ương (quyết định cắt ‘cu’)
Bi ai qua đi, là đêm cuồng hoan của cả trăm vạn quần chúng. Mỗi lần nhắc đến tên Sterling, đều khiến cho cả vạn người hò reo: “Vạn tuế!”
Trong quán rượu vì mừng đại thắng cùng “Chúc Sterling đại nhân bất tử!” chạm cốc ba trăm vạn lần!
Bia Đế Đô, hoa tươi, pháo hoa, bùa hộ mệnh, bóng vải sặc sỡ bán cực chạy, thỏa mãn nhu cầu cực lớn của người dân, khiến cho chỉ số của nền kinh tế vốn ủ rũ từ năm trước tăng lên ghê gớm.
Một số nhà xuất bản khôn lanh ngay trong đêm cho in hàng loạt những đầu sách: “Truyện về danh tướng Sterling”, “Tôi cùng Sterling, những kỷ niệm không quên – chuyện tuyệt đối riêng tư của Lý Thanh kì chủ”, “Nicholas Sterling”,..
Đám phóng viên vì ưu thế xuất bản báo chí sớm hơn so với đầu sách, nên nhanh chóng cho ra các bài phỏng vấn:
“Danh tướng Sterling trong mắt bạn bè”
“Tôi ở bên người – hàng xóm Sterling kể chuyện”
“Một lần ăn cơm cùng Sterling”
“Lúc đó tôi đã biết người là danh tướng – Cô giáo trường mầm non kể chuyện năm xưa tiên đoán vĩ nhân Sterling từ tư thế đi tiểu”
““Năm xưa người còn gửi thư tỏ tình với tôi!” Bạn ngồi cùng bàn thời trung học, tiểu thư Lưu Mỹ Lệ tuyên bố: “Tôi chưa từng yêu anh ấy!””
o0o
Cũng trong đêm ngày 11 tháng Tám năm 779 lịch đế quốc, một tin tức công khai khác lại im hơi lặng tiếng, không được bất luận một ai chú ý, chỉ được đăng một hàng nhỏ ở dưới chuyên mục Tìm đồ thất lạc trong tờ Tin chiều Đế Đô:
“Xét thấy chiến sự Viễn Đông căng thẳng, tòa Thống Lĩnh cử phó thống lĩnh quân dự bị Tử Xuyên Tú đến ba tỉnh Mosuo, Cơ Tân, Yasuyoshi triệu tập quân dự bị kiến tạo một đội phản ứng nhanh với tên gọi Tú quân đoàn.”
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK