• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


- Ai nha, may là ta thân thủ nhanh nhẹn, thiếu chút nữa thì bị cô chẻ ra rồi!

Tử Xuyên Tú hồn kinh chưa định:
- Bạch phó kì chủ, cô quá lỗ mãng đi. Chẳng lẽ bản kì chủ trông thật sự là giống cái loại háo sắc đùa giỡn con gái còn non tơ chưa biết gì hay sao? A, Cổ Lôi, các ngươi mấy người trương cái bộ mặt gì lên thế?

Bạch Xuyên không phục cãi:
- Đại nhân, ngài ngẫm lại xem, đêm đã khuya mọi người đều đã nghỉ, trong một cái lều không người, ngài ôm một cô gái xa lạ, ngài nói bộ hạ như tôi phải nghĩ về ngài như thế nào đây?

Tử Xuyên Tú:
- Cô phải nghĩ là như thế này: Cô gái này chắc là Cardin, công chúa thứ ba của Ma tộc, cô nàng là tù binh rất quan trọng của chúng ta, bây giờ cô ta nhất định là do bị cầm tù, kinh hãi quá độ mà ngất đi, còn thủ trưởng Xuyên Tú kì chủ của cô phẩm hạnh cao sang nhân cách cao thượng ngời ngời như bầu trời ngày tết Đoan Ngọ, không hề có tư tâm tạp niệm gì chuẩn bị vì cô nàng mà hô hấp nhân tạo. Nghĩ như vậy mới là cách nghĩ bình thường!

Bạch Xuyên:
- Uck.. Sao mà có thể nghĩ đến tận đấy được chứ?!

Tử Xuyên Tú:
- Vậy có nghĩa là cô xem phim tình cảm dài tập Hongkong còn chưa đủ, loại tình tiết kiểu như thế trong đó có rất nhiều.

Bạch Xuyên:
- Đại nhân, ngài nói cái gì vậy?

Tử Xuyên Tú:
- A, không có gì, ta chỉ bị lẫn lộn thời không, mọi người coi như không nghe thấy là được.

Bạch Xuyên:
- Cứ cho là công chúa Ma tộc ngất đi, ai cũng đều có thể giúp nàng hô hấp nhân tạo, vì cái gì là đại nhân ngài tới chứ?

Tử Xuyên Tú:
- Nếu ai đều có thể giúp nàng hô hấp nhân tạo, vậy vì sao mà ta lại không?

...

Tử Xuyên Tú:
- Báo cáo tình hình một chút đi, Bạch phó kì chủ.

Bạch Xuyên:
- Tuân mệnh đại nhân. Quân của tôi đã chiến đấu năm giờ liên tục, Ma tộc có lẽ thương vong trong khoảng từ hai đến ba vạn, chúng tôi đã bắt được đại doanh cùng đội lương của bọn họ. Ma tộc lần này xuất chinh năm mươi ba gã áo choàng trắng (Áo choàng trắng là chỉ đoàn đội trưởng của Ma tộc, chuyên mặc áo choàng màu trắng) bị quân của tôi giết hai mươi mốt tên, quân của Minh Vũ giết mười chín tên, bắt làm tù binh ba tên, còn mười tên chưa rõ hạ lạc chỗ nào.

Tử Xuyên Tú gật đầu:
- Phó kì chủ La Kiệt vừa mới đưa chiến báo tới, phía bên hắn thu được bảy cái áo choàng trắng, giết địch số lượng ước chừng khoảng một vạn người. Như vậy có thể khẳng định chủ lực Ma tộc về cơ bản đã không tồn tại, công việc còn lại chỉ là thu dọn chiến trường mà thôi.

Bạch Xuyên khom người:
- Đây là một hồi đại thắng lợi, đại nhân, chúc mừng ngài, ngài thật sự là vất vả!
Trong bụng nàng mắng: “Đúng vậy, ngủ, ăn uống, chơi gái.. thật là vất vả!”

- Ai da, khó có được Bạch phó kì chủ nhà cô thông cảm cho bản quan như vậy.. Nói thật, ta đúng là thật sự vất vả. Mệt nhọc một ngày giờ cũng nên nghỉ ngơi. Bạch phó kì chủ, lại làm phiền cô việc cảnh giới cho đại bản doanh, kính nhờ!

Bạch Xuyên âm thầm dựng ngón giữa, cung kính hỏi:
- Đại nhân, hạ quan có một chuyện không rõ muốn thỉnh giáo.

Tử Xuyên Tú:
- Hả?

Bạch Xuyên:
- Căn cứ vào lời khai của đám tù binh, sở dĩ quân đội Ma tộc đại bại là bởi vì sĩ quan chỉ huy trưởng cùng chỉ huy phó bị một thích khách thần bí ám sát, mấy sĩ quan chỉ huy tiền tuyến chúng tôi không ai biết, không biết đại nhân từ đâu biết được việc này mà hạ lệnh cho chúng tôi tiến công đây?

Tử Xuyên Tú vẻ mặt ngạc nhiên:
- Ta hạ lệnh cho các cô tiến công? Có chuyện này sao? Không có đâu, đây là chính Bạch phó kì chủ cô hạ mệnh lệnh đấy chứ?

Bạch Xuyên:
- Đại nhân, lúc ấy không phải ngài nói..

Tử Xuyên Tú:
- A, lúc ấy cô tới xin chỉ thị của ta, cô nói La Kiệt muốn tiến công, ta bảo ai muốn đi thì đi.. chẳng phải là như vậy sao? Chuyện này từ đầu đến cuối đều là cô và La Kiệt quyết định đấy chứ? Ta có hạ lệnh cho cô xông pha bão táp bao giờ đâu?

Bạch Xuyên nhớ lại, sự thật quả là như thế. Nhưng khẩu khí của Tử Xuyên Tú lúc ấy.. may mà là thắng, nếu chẳng may bị thua trách nhiệm chẳng phải chính mình hoàn toàn gánh sao.. nghĩ đến đây, nàng toàn thân toát mồ hôi lạnh.

- Cô cũng đừng sợ, dù sao cũng đã thắng, chẳng lẽ viện Kiểm Sát lại truy cứu cô tội danh giả truyền quân lệnh?
Tử Xuyên Tú như đoán được tâm sự của Bạch Xuyên, từ từ nói:
- Ngày mai chúng ta thu quân quay lại thành phố Sharjah, chuyện càn quét giao cho quân của kì chủ Ca Tây hoàn thành đi.

Bạch Xuyên sốt ruột:
- Nhưng đại nhân, chúng ta rất vất vả mới đánh ra được cục diện thế này, nên thừa thắng truy kích!

Tử Xuyên Tú:
- Nếu bao nhiêu công lao chúng ta đều chiếm sạch, các cánh quân khác sẽ nói chúng ta không biết tiến thoái, về sau chúng ta sẽ gặp khó.

Hắn uể oải đi vào trướng bồng:
- Đêm đã khuya, Bạch phó kì cũng nghỉ ngơi đi. Ngày mai còn phải hành quân đấy.

Bạch Xuyên hốt nhiên đại ngộ: Lấy ba vạn quân đại phá tám vạn quân Ma tộc, Tử Xuyên Tú này công lao to lớn, không ai so nổi. Nếu đã như vậy chẳng bằng thuận nước khai mở một chút nhân tình, để cho người khác không ghen ghét với hắn quá đáng, thật đúng là kín kẽ! Nhìn bóng lưng gã dần biến mất, nàng có cảm giác càng nhìn càng không rõ..

...

Chạng vạng ngày hôm sau, đội quân khải hoàn của Tử Xuyên Tú tiến vào nội thành Sharjah, được thị dân nhiệt tình chào đón đến mức gần như cuồng loạn. Thành phố Sharjah nằm gần chiến tuyến Hằng Xuyên, mỗi lần Ma tộc tiến công tập kích đều luôn là địa điểm đầu tiên bị chiến hỏa tàn phá. Đã thế quân của gia tộc Tử Xuyên Viễn Đông lại cứ chẳng chịu thua luôn, dẫu đa phần đều là thua nhiều thắng ít, khiến cho đám thị dân chạy loạn mệt mỏi muốn chết, thống khổ không chịu nổi. Lần này nghe nói Ma tộc đại quân tiếp cận, gia tộc chỉ phái một gã kỳ chủ trẻ măng mười tám tuổi ra nghênh chiến. Nếu chẳng phải bởi vì y mang họ Tử Xuyên, bằng không đâu có thể thăng tiến nhanh đến như vậy được?! Kỳ chủ mười tám tuổi.. mọi người đã sớm không hy vọng gì, bắt đầu thu thập gia sản chuẩn bị chạy trốn. Không ngờ gã kỳ chủ trẻ tuổi này thế nào lại có cái vận may chó ngáp, quân đội Ma tộc không chiến tự thua.. Tin tức truyền đến, toàn thành mừng rỡ!

Khi đội quân của Tử Xuyên Tú xếp hàng vào thành nghỉ ngơi hồi phục, đám đông chào đón gần như phá tan cả đội. Bọn họ tặng cho đám lính bất cứ thứ quà gì mà có được, miễn là không đáng giá như: trứng gà luộc lòng đào, khăn tay lau mồ hôi, trang sức mạ bạc, bóng vải ném vỡ đầu.. tất cả cùng uống mỹ tửu bị ế để lâu không bán được! Bởi vậy toàn thành có ba mươi bảy quán bar tránh được phá sản, mười một quán bar lại bởi vì say rượu nên bị đám binh lính đập phá dẫn đến phải tuyên bố phá sản..

Các mục sư tăng lữ thì tổ chức các đại lễ cầu nguyện cho bọn họ: “Cảm tạ các người, những chiến binh bảo hộ bách chiến bách thắng! Nguyện chiến thần vĩnh viễn cùng đi che chở cho các con!” Bình thường cũng chẳng có mấy người tin thần thánh của bọn họ, thật khó có được dịp quảng bá tín ngưỡng như ngày hôm nay mà không bị ném đá..

Các cô gái xinh đẹp vung hoa tươi cùng những anh lính xa lạ ôm, hôn thắm thiết.. Căn cứ số liệu thống kê, trong giờ đầu tiên quân đội của Tử Xuyên Tú vào thành, có hơn bảy ngàn chiến binh mất đi nụ hôn đầu vốn định giữ lại cho người yêu, có thể thấy được tổn thất là rất lớn! Có rất nhiều chuyện tình yêu động lòng người từ thiên cổ truyền lưu cũng bởi vậy mà bắt đầu. Sau này có người tính toán, quân đội của Tử Xuyên Tú đóng ở thành phố Sharjah không đến một tuần, mười tháng sau, tỉ lệ sinh đẻ cao hơn bình thường 169%! Hơn nữa đặt tên phần lớn là “Hoài Quân” “Niệm Binh” “Ái Quân”..

o0o
Vào đêm, La Kiệt, Bạch Xuyên, Minh Vũ ba người đi tuần tra trên đường, kiểm tra xem có hay không các hành vi quân kỷ không nghiêm, loạn binh gây rối.

Minh Vũ:
- Bạch Xuyên, ta cảm giác hôm nay cô có điểm khác lạ. Đã quá mười hai giờ, cô còn chưa mắng Tú kì chủ một câu nào, hôm nay cô không thấy thoải mái sao?

La Kiệt giả vờ như sờ vào trán Bạch Xuyên:
- Ối, nóng quá, cô bị cảm rồi.. ái!

Bạch Xuyên thu hồi nắm đấm:
- Không có gì, tôi chỉ thay đổi cách nhìn về y một chút mà thôi..

Đúng lúc này, tất cả mọi người nghe được từ một quán bar nhỏ ở bên truyền đến giọng của Tử Xuyên Tú:
- Bia xanh bao tiền một chai?

Giọng cô phục vụ:
- Ba đồng, thưa sĩ quan.

Tử Xuyên Tú:
- A, đắt hơn so với đế đô.. cho ta hai chai!

Cô phục vụ:
- Thực xin lỗi, xin hỏi sĩ quan ngài là thuộc quân đội của Xuyên Tú đại nhân sao?

Tử Xuyên Tú:
- Đúng vậy!

Cô phục vụ:
- A, ông chủ của chúng tôi có phân phó, đêm nay không thu tiền của quân Tú Xuyên, thưa sĩ quan.

Tử Xuyên Tú:
- Vì sao chứ?

Cô phục vụ:
- Bởi vì các ngài là anh hùng!

Tử Xuyên Tú:
- Anh hùng.. Ta lấy bốn chai!

Cô phục vụ:
- ...

o0o
La Kiệt hỏi Bạch Xuyên:
- Vừa rồi cô nói cách nhìn đối với y..

Bạch Xuyên mặt không chút thay đổi:
- Cách nhìn của ta giờ lại sửa lại.. Đi mau, chúng ta không biết hắn!
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang