- Chúng ta thật sự đã thắng sao?
Đối mặt với đám tàn dư chiến trường ngút mắt, Tử Xuyên Tú thì thào nghi vấn.
- Không còn nghi ngờ gì nữa, đại nhân. Chúng ta đại thắng rồi!
Thân vệ trưởng Cổ Lôi kích động đến toàn thân đỏ ửng:
- Đây đều là công lao của ngài, thỉnh cho phép tôi ca ngợi ngài: Đại nhân, bằng chiến công này chắc chắn ngài sẽ thăng lên làm kì chủ áo đỏ. Thử tưởng tượng mà xem, chưa đầy hai mươi tuổi đã có thể ngồi cùng mâm với tổng đốc các tỉnh, còn gì hơn được nữa chứ?! Trong lịch sử gia tộc vẫn còn chưa có tiền lệ như thế này đâu!
- Ha hả, chung vui chung vui.
Trong nụ cười của Tử Xuyên Tú không có mảy may một chút vui sướng:
- Theo ta nhớ, ngươi vẫn là võ sĩ tiểu kì phải không? Vị trí phó kì chủ có hi vọng rồi.
Cổ Lôi vui mừng quá đỗi:
- Đa tạ đại nhân tài bồi! Hạ quan nhất định tận tâm tận lực đền đáp ơn đề bạt của đại nhân, nhảy lửa vượt sông, quyết không chối từ..
“Ừ ừm ờ” Tử Xuyên Tú cắt ngang bài diễn văn của Cổ Lôi, thì thầm tự nhủ:
- Xem ra người đơn thuần thật là hạnh phúc..
- Đại nhân ngài nói gì thế?
- A, ta nói ngươi hãy làm cho tốt.
o0o
Một đội kỵ binh từ phía trước xuất hiện, nhìn thấy cờ xí Tử Xuyên Tú, lập tức ở trên ngựa hành lễ. Tử Xuyên Tú cũng dừng ngựa, lên giọng hỏi:
- Quân của ai? Làm gì?
Đội trưởng đội kỵ binh trả lời:
- Hồi bẩm đại nhân, chúng tôi là trung đội bảy đại đội ba trực thuộc phó kỳ chủ La Kiệt đại nhân, hiện đang chấp hành nhiệm vụ vận chuyển tù binh.
“A?” Tử Xuyên Tú bỗng nhiên động lòng hiếu kỳ:
- Tù binh nhiều không? Cho ta xem.
- Tuân mệnh, đại nhân!
Đội trưởng quay đầu quát lên một tiếng, đám kỵ binh dùng roi lùa tù binh tới trước mặt Tử Xuyên Tú. Đội cận vệ khẩn trương vây quanh gã phòng ngừa tù binh Ma tộc bỗng nhiên bạo khởi đả thương người. Nhưng điều này thật sự không cần thiết, bởi đám tù binh này toàn bộ là elf, một loại nhân yêu nhỏ bé da xanh, bọn chúng nổi tiếng khéo léo về mặt công nghệ, nhưng sức chiến đấu lại cực kém, tính tình ôn hòa, rất dễ dàng khuất phục trước cường quyền. Quân đội Ma tộc dùng bọn họ chủ yếu vào những việc nặng nhọc. Trên thị trường nhân loại cũng có thể bán ra làm người hầu, ở thành đô nghe nói có thể bán được ba vạn đồng một gã.
Gã đội trưởng đội kỵ binh thấy Tử Xuyên Tú có vẻ thất vọng, thấy không thoải mái nên quyết tâm làm gã vui lên một chút:
- Đại nhân, ngài biết không, trong đám tù binh chúng ta còn phát hiện một thứ rất đặc biệt.
- Ố?
Gã đội trưởng ngoái đầu kêu:
- Dẫn tới đây cho đại nhân xem!
Mấy gã kỵ binh ở phía sau mang đến một cái bao tải phồng lớn, gã đội trưởng cười nịnh mở bao:
- Đại nhân, đây chính là đồ tốt khó kiếm.
Bên trong bao tải là một thiếu nữ, rất xinh đẹp!
Tử Xuyên Tú nhíu nhíu mày:
- Quân Viễn Đông đổi thành cướp từ khi nào vậy?
Gã đội trưởng cảm thấy rất ủy khuất:
- Đại nhân, đây tuyệt đối không phải thiếu nữ tầm thường đâu! Chúng tôi phát hiện cô nàng trong một chiếc xe ngựa rất đẹp, xung quanh còn có mười mấy vệ binh bảo vệ, làm chúng tôi bị thương mất mấy chục người mới bắt được. Con bé này thân phận chắc chắn không tầm thường, có thể là nhân vật cao cấp của Ma tộc đấy.
- Đã hỏi cô ta chưa?
- Cô nàng cái gì cũng không chịu nói, chúng tôi cũng không thời gian để hỏi tỷ mỉ. Giờ bàn giao lại cho đại nhân trông giữ, ngài cũng không nên bỏ qua!
Gã đội trưởng dùng một loại ngữ khí rất mập mờ nói.
Tử Xuyên Tú cũng cười rất êm:
- Hắc hắc hắc, ta nhất định sẽ cẩn thận, sẽ cẩn thận khám khám.
Đó là một loại ngữ khí mà, chỉ có đàn ông cùng với đàn ông nói chuyện với nhau, nghe là hiểu, không phân cao thấp.
Chờ cho bóng của đội kỵ binh biến mất, Tử Xuyên Tú mới cười gian hai tiếng:
- Vừa lúc bà cô Bạch Xuyên kia không ở đây, bằng không thật phiền toái..
Gã quay sang Cổ Lôi và các thành viên đội cận vệ:
- Khi Bạch Xuyên hỏi.. các ngươi biết phải trả lời thế nào rồi chứ?
Cổ Lôi phụng phịu trả lời:
- Đại nhân yên tâm, chúng tôi cái gì cũng nhìn không thấy, cái gì cũng nghe không được!
- Ấy mới là người thông minh!
Tử Xuyên Tú bắt đầu hết nhìn đông tới nhìn tây:
- Làm sao có thể tìm được chỗ vắng vẻ để dựng lều đây? Chỗ kia quá thoáng, không được, không tình cảm. Chỗ này, chậc chậc, muỗi nhiều quá, lúc làm việc mất sướng..
Vừa nói gã vừa dùng ánh mắt háo sắc chằm chằm nhìn cô gái, nhòm thẳng vào..
o0o
- Ta là Cardin, công chúa thứ ba của thần vương. Là thành viên của hoàng tộc, ta yêu cầu được cư xử tương xứng với thân phận của mình!
Giọng cô gái run run, cố gắng giữ cho lời nói có vẻ trang nghiêm khi hiển lộ thân phận.
Tiếng hít khí đồng thời của đám vệ binh có vẻ đặc biệt vang dội. Cổ Lôi hạ giọng nói:
- Chúa ở trên cao, đại nhân, cô gái này không thể xằng bậy được, nếu không quân pháp sẽ khiến chúng ta bị phiền toái.
Tử Xuyên Tú đầu cũng không ngoảnh lại: “Cổ Lôi, ngươi đúng là đầu heo!” rồi thì thầm nói:
- Đây mới chính là thu hoạch lớn.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK