- Oa! Phòng ốc sang trọng vậy sao. Thật là!
La Kiệt nhìn bể bơi vườn tược biệt thự của Tử Xuyên Ninh, tặc lưỡi cảm thán:
- Với tiền lương của ta, ba vạn năm không ăn không uống cũng mua không nổi.
Minh Vũ quay ra Tử Xuyên Tú:
- Đại nhân, muội muội của ngài có bạn trai chưa? Có thể giới thiệu hạ quan được không? Hạ quan đã theo đại nhân vào sinh ra tử nhiều năm... Ai u, La Kiệt ngươi sao lại đánh ta?
La Kiệt:
- Đại nhân ngài giới thiệu tôi đi. Đại nhân, ngài đừng tin y, y thường xuyên ở sau lưng nói xấu ngài, chỉ có hạ quan tôi đối đại nhân vẫn trung thành một lòng một dạ!?
- Vớ vẩn! Ngươi mới thường xuyên nói xấu đại nhân. Lần trước ở Viễn Đông, không phải là ngươi mắng đại nhân “chuyên dùng đầu gối để nghĩ” sao? Ta lúc đó đã nghiêm khắc phê bình!
- Ngươi mới đúng là nói xấu, ngươi nói là “Đó là bởi vì não của Tử Xuyên Tú nằm ở trên đầu gối”, rồi sau đó còn cười ha hả. Đại nhân ngàn vạn lần đừng tin tưởng hắn!
- Ai da, đại nhân, nếu để cho Ninh tiểu thư kết bạn cùng La Kiệt sắc lang ác ôn này, nàng sẽ sinh ác mộng..
- Minh Vũ là một gã lăng nhăng. Đại nhân, để tôi nói với ngài: mấy đêm trước ở Sharjah, trời vừa mới tối đã không thấy y rồi, đến tận sáng ngày hôm sau mới thấy trở về, chân đứng còn không vững, mệt như đánh liên tục mấy trận Hằng Xuyên, trên quần áo đều là dấu son môi. Minh Vũ, khai cho thực, ngươi đi làm gì?
- Ta là quan tâm những nữ thanh niên lỡ bước, giúp cho các nàng biết nhân gian còn có chân tình, cho thế giới này tràn ngập tình yêu. Đại nhân, chuyện đã tới nước này, tôi đành phải nói với ngài: La Kiệt là một gã biến thái, hắn thường xuyên sang doanh trại nữ binh bên kia rình trộm. Bên đó chẳng phải thường mất nội y gì đó sao, ngài cứ kiểm tra trong gói hành lý của La Kiệt là biết, tất cả đều ở đó, không thiếu một cái! Ngài nói xem, giao cho người như thế, tiểu thư có thể hạnh phúc sao?
- Đây là đam mê nghiệp dư rất bình thường, ta thấy so với sưu tập tem thư cũng chả khác biệt gì, tiểu thư theo ta nhất định sẽ hạnh phúc! Đại nhân, tôi nói cho ngài biết, tôi đang nắm giữ tin tức không thể cho ai biết về Minh Vũ.. đại nhân, ngài đừng đi..
- Đại nhân, ngài đi đâu vậy, tôi còn có những chuyện xấu xa của La Kiệt chưa lộ cho ai biết muốn nói với ngài đây, hắn..
o0o
Bài trí trong nhà vẫn là như sáu năm trước dường như không có gì biến hóa, Tử Xuyên Tú nhìn trang viên xa lạ mà quen thuộc, đi đến bên cái cây cổ thụ trước mặt: vết đao khắc vẫn rõ nét như xưa. Tất cả đều giống y như thời điểm rời đi sáu năm trước, chỉ có người là thay đổi.. Ngay tại giờ khắc này, Tử Xuyên Tú sâu sắc cảm thấy rằng: nguyên lai già lão không phải bởi năm tháng tạo thành, mà là bởi kinh nghiệm sống. Chính bản thân mình tựa hồ đã phải bỏ qua giai đoạn thanh niên, từ tuổi thiếu niên trực tiếp tiến thẳng lên tuổi trung niên, rồi lên lão.
Gã cất bước đi vào phòng, người hầu cung kính vấn an:
- Thiếu gia, ngài đã trở lại!
Tử Xuyên Tú hiền hậu gật đầu đáp, nhưng lại trào phúng nghĩ:
- Trông kìa, thật hệt như xưa, ngay cả xưng hô cũng chẳng đổi.
Đến khi đi vào phòng ở cũ, gã ngây dại: Thật sự là hoàn toàn giống với lúc rời đi 6 năm trước! Đồ vật, sách vở, giường chiếu, thậm chí vỏ bọc gối cũng vẫn vậy. Gã đến ngồi trước bàn học, tay phải quờ theo thói quen, cái nghiên mực giờ vẫn còn ở chỗ đó, thậm chí đến cả vị trí cũng không đổi.
Chẳng lẽ là không có ai vào đây? Tử Xuyên Tú quệt một cái. Không có vết bụi! Xem ra căn phòng có người thường xuyên quét tước. Gã thực sự cảm thấy mê hoặc..
- Giống hệt như cũ có phải không?
Tử Xuyên Ninh không biết khi nào đã xuất hiện ở cửa.
- Đến cả bụi cũng không có.
Tử Xuyên Tú thản nhiên nói:
- Tiểu thư sao đến lúc này?
- Phòng này muội cũng không để cho người khác tiến vào, cuối mỗi tuần muội tự tay quét tước một lần, rồi sau đó án theo nguyên dạng mà xếp đặt đồ đạc.
Tử Xuyên Ninh hếch mũi lên, lộ vẻ xinh đẹp động lòng người không thể tả bằng lời được:
- Đôi giày thối chơi bóng của huynh làm muội phát sợ, mỗi lần động vào nó là muội rửa tay bảy tám lần mà vẫn không hết mùi!
Tử Xuyên Ninh nói rất nhẹ nhàng, nhưng lại khiến trong lòng Tử Xuyên Tú co rút đau đớn: mối thâm tình này làm sao mới báo đáp được..
Gã theo bản năng muốn chuồn khỏi chuyện này, bèn tìm cớ..
- Tiểu thư, tôi..
- Đau bụng muốn đi vệ sinh có phải không? Bụng của huynh cứ đến thời điểm mấu chốt lại ra hỗ trợ. Nhìn ánh mắt của huynh là biết. Sáu năm rồi, huynh ngay cả chuyện tìm cớ một chút tiến bộ cũng không có, vẫn cái bài cũ rích!
Tử Xuyên Tú bi ai phát hiện: khả năng nhìn rõ lòng người của Tử Xuyên Viễn Tinh giờ con gái Tử Xuyên Ninh của lão đã không chỉ kế thừa toàn bộ, mà còn phát dương quang đại hơn nữa..
o0o
- Ninh tiểu thư hiểu lầm, bụng của tôi kỳ thật không đau chút nào. Nhưng đầu của tôi rất đau, ai uuui ai có.. nhất định là bị cảm! Tôi phải đi nằm lập tức..
“Hứ!” Tử Xuyên Ninh đi ra ngoài cửa:
- Biết ngay là huynh sẽ dùng đến chiêu này mà! Đúng là vô dụng.. Đúng rồi, hai quyển hoàng kim bảo điển ở dưới giường của huynh muội đã tịch thu toàn bộ! Huynh ra ngoài mà mua lại quyển khác. Ở con phố đối diện có cái hiệu sách, ông chủ vẫn thường lén bán, huynh cứ nói với lão là muội giới thiệu huynh đến. Muội là khách quen, lão sẽ lấy tạp chí playboy mới nhất cho huynh.
Tử Xuyên Tú thật sự cảm thấy đau đầu quá.. Đau đến nỗi như muốn nứt ra vậy.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK