Sterling từ trên giường cựa mình ngồi dậy, lúc này chỉ cảm thấy đầu đau như nứt toác. Sau khi tắm rửa xong, cảm giác dễ chịu hơn hẳn, nhìn đồng hồ, đã là buổi hoàng hôn. Chuyện tối hôm trước, chỉ nhớ là sau khi uống rượu thì cùng người đánh nhau, sau đó thì.. ngay cả làm thế nào để về nhà cũng chẳng nhớ. Trong túi tiền lại có hai cái ví. Cái của Tử Xuyên Tú, chẳng hiểu làm sao lại rơi vào túi của mình, chuyện này thế nào nhớ mãi cũng không nổi.
Người hầu già đến báo, nói có Lý Thanh nữ sĩ tới thăm, lưu lại một tờ giấy.
Sterling cầm lên nhìn liếc qua, thấy hàng chữ đẹp của Lý Thanh viết: “Chàng đêm qua không về, Tham Tinh tổng trưởng cùng thiếp đều âu sầu lo lắng, cho đến tận sáng chàng trở về mới thấy yên tâm. Chàng ở phương nao, sao lại cùng với những thường dân, rượu say mê muội. Tham Tinh đại nhân có dặn, sau khi tỉnh lại mời sớm đi gặp người.”
Sterling cười khổ, Lý Thanh thật là lão luyện, mười phần ôn nhu mà lý trí, kiên định, ngay cả nói lời trách móc mà cũng không để chạm lòng tự trọng của chính mình, có được người vợ hiền hậu như thế, chồng nào chả mong. Nếu không có chuyện đêm qua, nàng quả thật là cực kỳ thích hợp để làm bạn đời suốt kiếp.
Sterling đã chuẩn bị lời giải thích phù hợp cho Lý Thanh nghe: “Tối hôm qua gặp Xuyên Tú, trong lòng thấy thật cao hứng, uống liền mấy chén.. Không có biện pháp a, y kiên quyết kéo huynh đi”. Sterling gần như khẳng định Tử Xuyên Tú cũng sẽ chìa ra cho Tử Xuyên Ninh lời nói dối tương tự: “Sterling kéo huynh đi”. Bằng hữu mà, chính là để lúc này mang ra che chắn.
Sau khi uống hết chén trà, Sterling lập tức cảm thấy thần thanh khí sảng, cái thần thái mạnh mẽ của Sterling lại trở về với cơ thể của gã.
o0o
Đi tới trước phủ tổng trưởng, Sterling theo thói quen kiểm tra kỹ phòng ngự bốn phía xung quanh: Trong Cấm Vệ quân, quân đoàn Bất Tử có sức chiến đấu mạnh nhất, độ trung thành cao nhất. Binh lính ba bước một đội năm bước một tổ, rải như đinh ở khắp tứ phía, trạm gác sâm nghiêm ở khắp nơi. Việc này ở ngoài hoàn toàn có thể nhận biết được. Ngoài ra còn có cung thủ ẩn nấp dầy đặc ở các cao điểm của phủ tổng trưởng. Nóc nhà, góc tường, trong vườn khắp nơi cài bẫy ngầm, trên đầu tường bố trí rất nhiều đao bén, các góc tường, các góc chết trên dưới đều có ám khí chạm vào là bắn, cơ quan khắp nơi. Có thể nói về sức phòng vệ là giọt nước cũng không lọt. Hệ thống phòng vệ này do một tay gã thiết kế. Sau khi xem xét Đế Lâm từng phát ra cảm thán: “Trừ phi phát động đại quân tiến công, nếu không tuyệt đối không thể đi vào được.”
Lính Cấm Vệ quân trực ban không kiểm tra gây khó dễ lập tức cúi chào cho qua: Bởi vì Pigou tuổi già tinh lực không đủ, trên thực tế, từ lâu Sterling đã một tay chủ trì Cấm Vệ quân phòng vệ.
o0o
Sterling đi thẳng vào văn phòng tổng trưởng ngầm sâu dưới đất mấy chục thước, cúi chào rồi nói:
- Đại nhân?
- Sterling à?
Tử Xuyên Tham Tinh từ trong đống công văn ngẩng đầu, đỡ đỡ đôi kính lão trên trán:
- Ngồi đi.
Vị tổng trưởng đương nhiệm của gia tộc Tử Xuyên này 53 tuổi. Sáu năm trước người anh uy danh hiển hách Tử Xuyên Viễn Tinh của ông ta bỏ mình trong trận chiến cùng quân Lưu Phong, để lại người thừa kế là Tử Xuyên Ninh mới chỉ có 9 tuổi. Ông ta thuận lý thành chương tiếp nhận chức vụ leo lên vị trí cao nhất của gia tộc.
Tướng mạo của ông ta không có một nét nào của Tử Xuyên Viễn Tinh vĩ đại: trông bình thường và tục khí. Cái đầu nhỏ, mắt ốc nhồi, lưng gù, răng khấp khểnh. không ít người vừa thấy đã lập tức thất vọng vô cùng, Lời bình luận lén lút của Tử Xuyên Tú là: “Đây là vị quân chủ không kích thích nổi bộ hạ thượng lên được cái cảm giác trung thành.”
Mà trong việc quản lý gia tộc, ông ta cũng không thể tô vẽ thêm cho hình tượng của mình được đôi chút nhan sắc: “Không có sai lầm không thể cứu chữa, nhưng cũng không có thành tích có thể thu phục nhân tâm.” Mọi người không tìm ra được nét nào trên người ông ta cái phong thái khí phách vương giả của một tổng trưởng như mong muốn, cách đánh giá thông thường là: “Đó là một người dễ bị bắt nạt, một ông lão bình thường do may mắn nên mới ngồi ở vị trí đó.” Chỉ có Sterling cùng một số ít thân tín mới biết, trong đôi mắt vô thần kia, ánh sáng sắc bén kinh người chỉ lóe lên trong nháy mắt..
- Nghe Thanh kì chủ nói, đại nhân ngài tìm tôi?
“Ừm,” Tử Xuyên Tham Tinh gật đầu:
- Đêm qua uống nhiều hả?
“Dạ!” Sterling lập tức đứng dậy cúi đầu nhận lỗi:
- Thực xin lỗi, đại nhân..
- Ta không có ý trách cứ, tuổi trẻ mà, đôi khi cũng cần thư giãn một chút. Chỉ là.. sau đó không nên.. Cậu phải biết lúc này ‘bên kia’ nhìn chằm chặp vào mình chứ! Ta lo bọn họ mượn cơ hội này xuống tay đối với cậu. Hôm qua cậu cả đêm không về, ta phải điều hai đội cấm vệ đi tìm. Nếu cậu thực sự xảy ra chuyện, cho dù lập tức trở mặt cùng Dương Minh Hoa ta cũng phải cướp được cậu về.
Sterling trong lòng cảm động, nghẹn ngào nói:
- Đại nhân, thực xin lỗi, hạ quan phóng túng làm bậy, thật sự.. được đại nhân ưu ái như thế, hạ quan nguyện vì đại nhân nhảy vào chỗ nước sôi lửa bỏng..
- Không cần như vậy, Sterling, ta chỉ muốn cậu với ta sống tốt.
Tử Xuyên Tham Tinh cười, vẻ tươi cười làm cho bộ mặt khô khan trở nên mị lực vô cùng:
- Gặp được Tử Xuyên Tú chưa? Thế nào?
Sterling hiểu rõ vô cùng hậu quả của câu hỏi này có ý nghĩa đáng sợ như thế nào:
- Y ngả theo chúng ta, nhưng chưa có quyết định cuối cùng, vẫn còn đang lo lắng.
- Ừm, Tử Xuyên Tú này thật rất không thông minh.
Tử Xuyên Tham Tinh đứng lên nói:
- Gã là con nuôi của người anh đã khuất của ta, Dương Minh Hoa thế nào cũng không coi gã là người một nhà. Một khi đã như vậy, vì đâu mà không dứt khoát gia nhập vào phe chúng ta chứ?
Starling đứng ở bên không dám mở miệng. Tuy không phải là lỗi của y, nhưng bởi vì Tử Xuyên Tú là bằng hữu, hơn nữa y lại không thể thuyết phục được Tử Xuyên Tú, nên cảm thấy bất lực mà mất mặt.
- Phải chú ý đến gã! Sterling, ta biết cậu với gã là bạn tốt của nhau, nhưng một khi gã không hiểu rõ tình thế mà gia nhập vào phe Dương Minh Hoa.. Chúng ta có lẽ cũng đành phải tiên hạ thủ vi cường thôi.
Sterling run rẩy một cơn, nhưng gã cũng ứng tiếng:
- Dạ, đại nhân.
Tử Xuyên Tham Tinh cũng nhìn ra tâm tình của gã:
- Hy vọng không đến mức độ đó, ta cũng không hy vọng có một địch nhân đáng sợ như Tử Xuyên Tú. Tình trạng võ công của Tử Xuyên Tú, cậu có nắm rõ không?
- Hạ quan chỉ biết, trước kia Viễn Tinh đại nhân từng đã dạy gã nhập môn Ba Văn công, sau khi gã đi Viễn Đông, hạ quan không rõ..
Vẻ mặt Tử Xuyên Tham Tinh nghiêm túc:
- Gã chắc chắn có sư thừa khác.. Ca Ứng Tinh từng báo cáo với ta, gã tự chôn mình trong đụn cát, nhịn thở liền bốn giờ để ám sát đại tướng cầm quân của Ma tộc trong một đám thiên quân vạn mã. Hai cao thủ nhất lưu đều bị gã cho một đao trí mạng, gần như không chút hoàn thủ. Sau đó lại từ trong vòng vây của mấy ngàn Ma tộc mà bình yên thoát thân. Cao thủ đáng sợ như vậy, người anh đã khuất của ta chỉ sợ không dạy ra nổi.
Sterling không dám lên tiếng.
Tử Xuyên Tham Tinh thay đổi đề tài:
- Cậu đối với việc Dương Minh Hoa điều Đế Lâm đi Viễn Đông thấy thế nào?
Sterling nghiêm trang trả lời:
- Hạ quan trước mắt chỉ có thể nghĩ được một chút: Dương Minh Hoa điều Đế Lâm đến Viễn Đông có nghĩa hắn tạm thời không trở mặt cùng chúng ta. Đế Lâm là cao thủ thân tín đắc lực của Dương Minh Hoa, nếu Dương Minh Hoa muốn động thủ, nhất định sẽ dùng đến mãnh tướng anh dũng như Đế Lâm. khi nào Dương Minh Hoa triệu hồi Đế Lâm về, ấy là lúc hắn định động thủ.
Sterling dừng một chút rồi nói tiếp:
- Hạ quan ngu muội, suy nghĩ nông cạn, trước mắt chỉ có thể nghĩ đến được đến vậy.
- Ừm, tốt, suy nghĩ cũng rất sâu sắc.
Tử Xuyên Tham Tinh cười nói:
- Chỉ là rất lạc quan. Cậu có đứng ở góc độ của Dương Minh Hoa suy ngẫm lại không?
- Thỉnh đại nhân chỉ giáo.
- Chúng ta lo Dương Minh Hoa trở mặt, Dương Minh Hoa sao lại không lo chúng ta trở mặt chứ? Trong lúc khẩn trương như thế này, vậy mà hắn lại dám đem đại tướng đắc lực thân tín của mình điều đi ra nơi cực xa bên ngoài. Cậu không thấy là rất kỳ quái sao?
- A.. đúng vậy.
- Cho nên ta nghĩ, chỉ có hai khả năng mới khiến cho Dương Minh Hoa dám làm như vậy.
- Thỉnh đại nhân nói rõ.
- Khả năng thứ nhất, là Dương Minh Hoa đã phát hiện thân phận đích thực của Đế Lâm, hắn muốn điều Đế Lâm rời thật xa cho khỏi vướng bận. Nhưng cách làm này không phù hợp với tính cách Dương Minh Hoa, hắn không phải là loại người có tính nhẫn nại cùng từ bi, giết phắt Đế Lâm, quăng xác ra sông đào bảo vệ thành không phải là sảng khoái sao?
- Khả năng thứ hai là.. Dương Minh Hoa có một lực lượng bí ẩn mà chúng ta không biết!
Tử Xuyên Tham Tinh gằn từng tiếng nói:
- Hắn chắc chắn có, bằng không hắn sẽ không sợ hãi mà làm như vậy. Hơn nữa cao thủ bí ẩn này phải có ba điều kiện: Một: gã có võ công cũng đủ cao; hai: gã thường trú ở Đế Đô; ba: gã không gây cho người khác hoài nghi.. Cậu nghĩ xem có ai phù hợp các điều kiện này?
Sterling trong lòng khẩn trương, y đã biết người Tử Xuyên Tham Tinh hoài nghi này là ai.
- Thời điểm Tử Xuyên Tú trở về rất trùng hợp. Gã vừa đến, Đế Lâm lập tức xuất phát.. Trừ gã ra, gần đây cũng không có cao thủ nào tiến vào Đế Đô..
“Đại nhân,” Sterling chém đinh chặt sắt nói:
- Hạ quan lấy đầu đảm bảo, Tử Xuyên Tú tuyệt đối không phải người như thế!
- Sterling, các cậu đã không gặp nhau ba năm, con người có thể thay đổi..
- Người thay đổi, nhưng Tử Xuyên Tú cùng Đế Lâm hai người.. Đại nhân, nếu bọn họ có gì không ổn, hạ quan sẽ tự sát tạ tội.
Sterling hiên ngang trả lời.
Tử Xuyên Tham Tinh không nói gì.
Sterling không nói gì.
- Được rồi, Sterling, cậu tốt nhất sớm thuyết phục Tử Xuyên Tú tham gia cùng chúng ta. Gã vốn đã là cao thủ, bộ hạ hơn bốn mươi người đều có kinh nghiệm sa trường ở Viễn Đông, dũng mãnh thiện chiến, nhân số tuy ít nhưng sức chiến đấu cũng rất mạnh, có thể xem là một đại chiến lực. Có gã tham dự, kế hoạch “Thương kỵ binh” của chúng ta càng dễ dàng thành công.
- Dạ, đại nhân! Hạ quan sẽ cố hết sức!
o0o
‘Hắt xì!’ Vừa lúc vào đến phòng Bạch Xuyên định trộm ví tiền thì Tử Xuyên Tú hắt hơi:
- Ai lại nói xấu sau lưng ta đây?
- Ai da, Bạch Xuyên, cô tỉnh rồi, thật là đúng lúc. Ta thế mà lại ở trong phòng ngủ của cô gặp được cô đấy!
- Bạch Xuyên, không nên dùng loại ánh mắt này nhìn chằm chằm vào thủ trưởng của cô chứ. Sự tình là thế này: buổi tối đi vệ sinh, lúc trở về ta bị lạc đường, không ngờ là đi vào phòng của cô.. Đây là lời giải thích thật sự hợp tình hợp lý đấy!
- Về phần ví tiền trên tay ta. Ha ha ha, nó cũng rất hợp tình hợp lý. Cô không cho là ta trộm tiền của cô chứ? Ha ha ha...
- Ai, Bạch Xuyên, cô sờ dao găm để làm gì. Cô chờ một chút, ta sẽ lập tức cho cô một lời giải thích hợp tình hợp lý.. Cô đừng bức ta gấp đến vậy, dù sao cũng phải cho ta chút thời gian tìm cớ chứ..
- Cứu mạng a..
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK