- Hả?
Đằng Thanh Sơn vừa thấy nội dung mật tín.
- Đại quân Thiên Thần Sơn quả nhiên đã tiến sát U Châu rồi.
Trên mật tín nói là từ đại thảo nguyên phía bắc, đã xuất hiện vô số quân đội, từ các khu vực tiến sát U Châu. Số lượng quân đội rất nhiều, rất mạnh làm cho người ta kinh ngạc. Căn cứ vào điều tra sơ bộ của Quy Nguyên Tông, quân đội từ bắc đại thảo nguyên lúc này chính là của thế lực lớn nhất bây giờ, quân đội của Thiên Thần Sơn.
Kỳ thật không cần điều tra.
Lúc trước khi Đằng Thanh Sơn ly khai Thiên Thạch Đảo, lúc đó Thiên Thần Sơn đã bắt đầu bắt đầu tiến công ‘Tuyết Ưng Giáo’ rồi, bắt đầu quá trình thống nhất cả đại thảo nguyên. Với cường thế của Thiên Thần Sơn, bây giờ cả đại thảo nguyên có tới chín phần đã bị khống chế.
Thảo nguyên có thể cử ra đại quân như thế cũng chỉ có Thiên Thần Sơn thôi.
- Căn cứ vào điều tra, họ có trăm vạn đại quân, hơn nữa còn cực kỳ hung hãn.
Gia Cát Nguyên Hồng giọng thán phục:
- U Châu vốn toàn lực phòng ngự công kích từ Thanh Châu, không ngờ từ đại thảo nguyên phương bắc lại có đại quân như thế nên họ trở tay không kịp, lập tức mất đi ba quận.
- Hồng Thiên Thành phải thua.
Đằng Thanh Sơn nói:
- Bây giờ chỉ xem mất thời gian dài hay ngắn thôi.
- Thanh Sơn, không đơn giản như ngươi tưởng đâu.
Gia Cát Nguyên Hồng cười.
- Trong thiên hạ, chỉ có Ma Ni Tự mới có thể chiếm lĩnh hai châu! Bất luận là Vũ Hoàng môn, hay Doanh Thị Gia Tộc hoặc Ma Ni Tự, đều sẽ không trơ mắt nhìn Thiên Thần cung lớn mạnh đâu. Họ khẳng định sẽ nhúng tay.
- Hả?
Đằng Thanh Sơn không khỏi gật đầu.
- Phải xem Thiên Thần cung mạnh bao nhiêu. Nếu rất mạnh, bằng với Hồng Thiên Thành mấy ngàn năm trước đã chinh chiến hơn phân nửa Cửu Châu, Ma Ni Tự cũng chỉ có thể nhìn nó chiếm lĩnh nhiều địa bàn thôi.
Gia Cát Nguyên Hồng phân tích.
...
Tin tức này không có gì ghê gớm đối với Gia Cát Nguyên Hồng và Đằng Thanh Sơn. Họ sớm đã biết nhưng... Thanh Hồ Đảo sau khi có được tin này lại vô cùng hoảng sợ.
...
Thanh Hồ Đảo, trên Kiếm Nhận Sơn.
- Không ngờ ‘Thiên Thần Sơn’ ở đại thảo nguyên cũng là một bộ phận của Thiên Thần cung.
‘Thiết Phiền’ với mái tóc vàng óng cau mày.
- Nghe nói Thiên Thần Sơn là một thế lực cực lớn đã đấu với Tuyết Ưng Giáo vài lần. ‘Thiên Thần’ của Thiên Thần Sơn là đệ nhất cường giả thảo nguyên, nhân vật hư cảnh đại thành.
Lão mù mặc đồ đen khoanh chân ngồi đột nhiên mở lời:
- ‘Thiên Thần’ của Thiên Thần Sơn còn có một bộ thần giáp.
- Thần giáp?
Cổ Ung đã biết thần giáp lợi hại như thế nào chợt cả kinh.
- Thiên Thần cung quá mạnh.
Thanh âm Hạt Tử Kiếm Thánh hơi khàn đi.
- Lúc trước mặc dù ta lo lắng, nhưng ta vẫn luôn cho rằng Thiên Thần cung có một nhược điểm lớn, đó chính là không có đủ quân đội, không có đủ căn cơ mạnh! Dù sao nó chiếm lĩnh Thanh Châu không tới một năm, nhân mã quá ít.
- Nhưng bây giờ...
- Có Thiên Thần Sơn thảo nguyên, trên đại thảo nguyên, nam nữ khi lên ngựa chính là binh lính dũng mãnh. Phái ra mấy trăm vạn quân đội là việc rất đơn giản.
Hạt Tử Kiếm Thánh biết có phiền toái lớn rồi.
Có cường giả hư cảnh cũng vô dụng. Dù sao cũng không thể để vài cường giả hư cảnh đi chém giết mấy trăm vạn binh lính? Binh lính cũng không ngu, không đứng yên đó cho ngươi giết. Khi ngươi giết chết được mấy vạn người, những binh lính khác sớm đã công thành, chiếm lĩnh trận thế rồi.
Có cường giả hư cảnh cường đại, lại có quân đội mạnh, thế lực như thế là đáng sợ nhất.
Trầm mặc!
Ba người Hạt Tử Kiếm Thánh, Thiết Phiền, Cổ Ung đều trầm mặc. Họ đều biết, một khi Thiên Thần cung thành công công chiếm được U Châu, mục tiêu kế tiếp nhất định là Dương Châu! Dù sao chỉ cần không ngu, khẳng định sẽ không đi công chiếm Yến Châu của Tuyết Ưng Giáo, đối mặt với Doanh Thị gia tộc, uy hiếp Vũ Hoàng môn.
- Sư tổ.
Cổ Ung mặc trường bào vải bố đột nhiên mở lời
- Nói đi. - Hạt Tử Kiếm Thánh giọng trầm trầm.
- Thiên Thần cung rất mạnh.
Cổ Ung nói:
- Mạnh tới mức Thanh Hồ Đảo ta căn bản không có cách nào chống cự được. Có thể không thể dễ dàng vượt qua kiếp nạn lần này. Chúng ta bây giờ chỉ có thể tận lực cải thiện hoàn cảnh vị trí của Thanh Hồ Đảo chúng ta
- Tiếp tục nói. - Hạt Tử Kiếm Thánh sực nghĩ ra.
- Nhược điểm của chúng ta, một là ít hư cảnh, hai là trong Dương Châu còn có một cái đinh, cái đinh của Thiên Thần cung - Quy Nguyên Tông.
- Môi hở răng lạnh, nếu chúng ta bị diệt, Xạ Nhật Thần Sơn sẽ là người chết kế tiếp.
Cổ Ung cất giọng trầm thấp:
- Do đó, Xạ Nhật Thần Sơn khi biết tin tức này cũng sẽ sợ hãi! Cái chúng ta cần làm là liên hợp với Xạ Nhật Thần Sơn, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai tiêu diệt Quy Nguyên Tông. Ít nhất làm cho Dương Châu ta bền chắc như thép trước.
Hai người Thiết Phiền, Hạt Tử Kiếm Thánh đều hơi hiểu ra.
- Tên Kinh Ý... Con muốn...
Hạt Tử Kiếm Thánh nói trầm trầm.
- Kinh Ý đóng quân ở Quy Nguyên Tông. Làm Quy Nguyên Tông trở thành một trú điểm của Thiên Thần cung ở Dương Châu.
Cổ Ung nói lạnh lùng:
- Sư tổ, người đi Xạ Nhật Thần Sơn mời cường giả hư cảnh cùng với ‘Xạ Nhật Thiên Lang’ của Xạ Nhật Thần Sơn, rồi điều khiển Ngân Giao quân. Ngân Giao quân từ điểm đóng quân ở biên giới quận Giang Ninh chỉ cần hai canh giờ là có thể tới rồi. Dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới Quy Nguyên Tông, tiêu diệt Quy Nguyên Tông.
- Nếu Kinh Ý ở Thanh Châu hoặc U Châu, khi hắn nhận được tin bồ câu của Quy Nguyên Tông thì đã chậm. Khi đó Quy Nguyên Tông đã bị diệt, chúng ta đại công cáo thành!
- Nếu Kinh Ý còn ở đó cũng không sao cả. Sư tổ và Xạ Nhật Thần Sơn liên thủ, còn có yêu thú Thiên Lang, giết chết ngay tên ‘Kinh Ý’.
Hai mắt Cổ Ung lạnh đi.
- Hừ, đợi khi Thiên Thần cung nhận được tin phái người cứu viện, Quy Nguyên Tông đã bị diệt, Kinh Ý đã chết! Thiên Thần cung đã nhòm ngó Dương Châu ta, giết một cường giả hư cảnh của chúng thì đã sao?
Hạt Tử Kiếm Thánh khẽ gật đầu.
Bây giờ đã là thế cục cá chết lưới rách rồi!
- Thiết Phiền, con lập tức truyền tin cho quân đội Ngân Giao quân đóng ở biên giới quận Giang Ninh.
Hạt Tử Kiếm Thánh phân phó:
- Bảo chúng chuẩn bị, chờ ta mời người tới trực tiếp đánh chúng.
- Cổ Ung, con theo ta đi Xạ Nhật Thần Sơn.
Vươn tay nắm Cổ Ung, lão mù áo đen kéo theo Cổ Ung xé gió bay về phía tây nam.
Xạ Nhật Thần Sơn cao vút trong mây. Trong đám mây, trên núi Xạ Nhật Thần sơn, trước hai tòa nhà gỗ, một con cự lang bộ lông sáng lóe đang nằm ngủ. Hai hán tử thợ săn mặc áo da thú đang nằm ngủ khò khò, tiếng ngáy vang như sấm. Ngay lúc này...
Tên thợ săn tóc đen mở mắt, ngẩng đầu nhìn lên trời.
Vèo!
Một luồng lưu quang màu đen hạ xuống hóa thành hai người, chính là Hạt Tử Kiếm Thánh và Cổ Ung.
- Thiết hạt tử, sao lại tới?
Tên thợ săn tóc đen cười hắc hắc rồi ngồi dậy. Xạ Nhật Thiên Lang đang nằm trên mặt đất khẽ mở mắt liếc liếc, rồi lại tiếp tục ngủ.
- Cổ Ung, con nói đi.
Hạt Tử Kiếm Thánh bảo.
- Nhị vị.
Cổ Ung nói hùng hậu.
- Nếu nhị vị tiếp tục như vậy... ngàn năm cơ nghiệp của Xạ Nhật Thần Sơn sợ sẽ bị hủy diệt đó.
Vù!
Hai hán tử thợ săn đều đứng lên lạnh lẽo nhìn Cổ Ung.
- Nói vậy hai vị cũng biết quan hệ giữa Thiên Thần Sơn và Thiên Thần cung.
Cổ Ung không lo lắng chút nào.
- Việc này có nghĩa là gì thì ta không cần nói nhiều. Tại hạ thiết tưởng, Thanh Hồ Đảo mà bị diệt... người kế tiếp chính là Xạ Nhật Thần Sơn. Nếu Thanh Hồ Đảo chúng ta có thể tồn tại, có chúng ta chặn phía trước, Xạ Nhật Thần Sơn các vị tự nhiên bình yên vô sự.
Hai hán tử thợ săn đều cười.
Thanh Hồ Đảo chính là nơi ngăn cách giữa Xạ Nhật Thần Sơn và Thiên Thần cung.
- Các ngươi tới đây làm gì? - Tên thợ săn tóc đen cười nói.
Hạt Tử Kiếm Thánh lạnh lùng nói:
- Chỉ một câu thôi. Thân Công Đồ, ông mang theo Xạ Nhật Thiên Lang cùng ta chỉ huy Ngân Giao quân, nhanh chóng tới Quy Nguyên Tông. Có Kinh Ý ở đó thì giết Kinh Ý, đạp bằng Quy Nguyên Tông. Nếu hắn không ở đó, cứ đạp bằng Quy Nguyên Tông! Trận này cần một chữ ‘nhanh’!
- Cho dù Thiên Thần cung nhận được tin cũng không kịp viện binh.
Hạt Tử Kiếm Thánh nói lạnh lùng.
- Cần một chữ nhanh?
Tên thợ săn tóc đen và thợ săn tóc bạc nhìn nhau, họ kỳ thật biết Thiên Thần Sơn đã phái ra mấy trăm vạn đại quân tiến sát U Châu, cũng cảm thấy bất an.
- Sao, tới lúc này mà còn không thấy được dã tâm của Thiên Thần cung à?
Hạt Tử Kiếm Thánh cười lạnh một tiếng.
Tất cả mọi người đều không ngu.
Bề ngoài Xạ Nhật Thần Sơn đi giúp Thanh Hồ Đảo. Nhưng trên thực tế chính là giúp cho Xạ Nhật Thần Sơn.
- Được, lập tức xuất phát.
Tên thợ săn tóc đen gật đầu.
- Nhưng phải thật nhanh.
- Ta đương nhiên biết việc này.
...
Lần này có thể nói tác chiến nhanh như chớp. Nếu chậm, Thiên Thần cung cử cường giả hư cảnh đến, Thanh Hồ Đảo coi như toi công.
...
Hạt Tử Kiếm Thánh cùng tên thợ săn tóc đen Thân Công Đồ, mang theo Xạ Nhật Thiên Lang, cùng chạy tới nơi đóng quân của Ngân Giao quân ở biên giới bắc quận Giang Ninh. Đến nơi đóng quân, vì cẩn thận bọn người Hạt Tử Kiếm Thánh đợi tới quá nửa đêm, người đang ngủ say nhất lập tức xuất động quân đội!
Hạt Tử Kiếm Thánh hy vọng Quy Nguyên Tông có thể phát hiện ra Ngân Giao quân chậm một chút!
Ba vạn Ngân Giao quân!
Đều cưỡi thượng đẳng chiến mã, dùng tốc độ nhanh nhất lao về phía Giang Ninh quận thành. Lần trước hành quân mất hơn nửa đêm mới đến, nhưng lần này, tốc độ Ngân Giao quân nhanh hơn quân đội bình thường nhiều. Vì muốn nhanh hơn, họ cởi giáp cho ngựa, đám lính cũng chỉ mặc khinh giáp.
Không có gánh nặng mấy trăm cân, chiến mã thượng đẳng chạy như bay.
...
Cộp! Cộp! Cộp!
Mặt đất như rung động, chỉ thấy hai ba thớt kỵ binh chạy song song. Đội quân kỵ binh liếc mắt nhìn không tới cuối điên cuồng lao về phía Giang Ninh quận thành ở phía nam. Tất cả chiến mã đều tung vó chân chạy điên cuồng. Khí thế vạn mã bốc lên làm cho thiên địa trước mặt họ tựa hồ đều như đang run lên.
- Lần này nhất định phải thành công.
Trên bầu trời đại quân, Hạt Tử Kiếm Thánh, tên thợ săn tóc đen, Xạ Nhật Thiên Lang đều đang phi hành. Xạ Nhật Thiên Lang bị tên thợ săn tóc đen kéo theo mới có thể bay được.
- Từ bắc bộ tới Giang Ninh quận thành, phỏng chừng mất hai canh giờ.
Tên thợ săn tóc đen cười nói:
- Quận Giang Ninh nhận được tin này cũng mất hơn nửa canh giờ. Có bồ câu đưa thư truyền tin cho Thanh Châu... với hai ba ngàn dặm, cho dù là một con bồ câu đưa thư nhất đẳng cũng mất hai ba canh giờ. Đợi Thiên Thần cung biết thì đã chậm rồi.
- Ừm, một trận thành công. Đến khi trời sáng thì Quy Nguyên Tông đã thành một khoảng hoang tàn.
Hạt Tử Kiếm Thánh lạnh lùng nói:
- Trừ phi tên Kính Ý đang ở quận Giang Ninh, nếu không tuyệt đối không cản nổi...
- Hy vọng hắn không ở Giang Ninh. Như vậy hắn cũng có thể còn mạng sống, chúng ta cũng bớt việc.
Tên thợ săn tóc đen cười.
- Nếu hắn ở đó, không thể trách chúng ta được.
Hai hư cảnh đại thành, thêm vào Xạ Nhật Thiên Lang.
Họ rất tin tưởng việc giết chết Kinh Ý.
...
Ba vạn Ngân Giao quân, từ quá nửa đêm bắt đầu chạy, một mạch chạy mãi, chừng hai canh giờ, lúc này trời đất đã dần sáng.
Ba vạn Ngân Giao quân đã vọt tới bắc tường thành Giang Ninh quận thành.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK