• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Theo như lệnh triệu tập của người, Công Chúa muốn gì ở thần vậy?”

Người đến theo lệnh triệu tập của Catalina chính là Gustav. Như mọi khi, cách đáp trả của anh khiếu đi cái lòng kính ý, nhưng vì cấp bách, Catalina cũng không có miệt mài theo đuổi xa hơn về phong cách của anh.

“Chào mừng, Gustav Martones, ta tìm đến người là muốn đưa cho người một Hình Bóng Kỵ Sĩ mới để thay thế cho cỗ máy đã hỏng của ngươi. Chúng ta không thể bỏ lỡ một phi công ưu tú như ngươi ở ngoài biên chế được.”

“….Vâng, xin nghe lời dặn dò của người.”

Trong trận chiến đấu với Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc, Gustavo phụ trách dẫn Đoàn Kỵ Sĩ Rồng Ngọc Bích mặt đất đối truy kích quân đội của Kuschepercan. Mặc dù đã gây ra thiệt hại nặng nề cho Kuschepercan, nhưng Hình Bóng Kỵ Sĩ của anh ‘Kiếm Sĩ’ đã hoàn toàn trở thành hài cốt trong trận chiến đó. Mặc dù cuối cùng đã thu về hài cốt, nhưng Hình Bóng Kỵ Sĩ bị hư hỏng quá nặng cho đến nay vẫn chưa sửa chữa xong được. Vì thế, thay vì chờ cho cỗ máy Hình Bóng Kỵ Sĩ cá nhân của Gustav sửa xong thì tốt hơn hết là đưa cho anh một cỗ máy khác.

Có Hình Bóng Kỵ Sĩ, Gustav liền có thể trở lại chiến trường. Tuy nhiên, trong lòng anh vẫn có chút khó chịu. Đối với anh, cỗ máy chậm chạp và cồng kềnh như Tyrantor phục vụ trong quân chủ lực của Žaloudekian thì quá mức trái ngược lại với phong cách chiến đấu của anh.

Mặc dù Kiếm Sĩ hình dáng kỳ lạ, nhưng nó vẫn là một cỗ máy cá nhân được thiết kế chuyên dụng cho phong cách chiến đấu của anh, khả năng tác chiến của anh sẽ bị cản trở nếu như lái một cỗ máy không tương ứng. Nếu như bắt buộc lái anh sẽ không thể bày ra trình độ phi công ấp ‘chủ bài’ của mình.

Hơn nữa, giả sử như anh bỏ qua Tyrantor thì vẫn còn cỗ máy Resvant lấy được từ Kuschepercan. Tuy nhiên, với hiện trạng ‘Kiểu Máy Phương Đông’ sớm đã được sử dụng phổ biến ở trên chiến trường thì anh lại khá do dự khi sử dụng một kiểu máy đã lỗi thời.

“Theo ta, ta sẽ để cho ngươi thấy cỗ máy Hình Bóng Kỵ Sĩ mới của ngươi.” Catalina không thèm quan tâm đến phản ứng của Gustav và ra lệnh cho anh đi theo sau.

Cô dẫn anh đến công xưởng ở trong thành phố, và đi tới nơi sâu nhất phía trong nó, nơi mà có một cỗ máy đang cỗ một cỗ máy trang nghiêm đang ngồi. Khi Catalina chỉ vào Hình Bóng Kỵ Sĩ đó, Gustav không khỏi kinh ngạc trợn mắt lên.

“Ta sẽ để cỗ máy này cho người chăm sóc.”

“Đ-Điện hạ! Đ-Đó không phải là cỗ máy chuyên dụng của hoàng gia, ‘Alkelorix’ sao?!”

‘Alkelorix’ là cỗ máy Hình Bóng Kỵ Sĩ mới nhất và tiên tiến nhất được thiết kế đặc biệt cho gia đình hoàng gia Žaloudek. Thân thể tinh gọn, màu trắng tinh cộng với các đường điêu khắc bằng vàng thì nó đúng là một tác phẩm nghệ thuật.

“Đúng vậy. Liền nói về Hình Bóng Kỵ Sĩ mà nói, thì nó là vũ khí mạnh nhất trong kho vũ khí của chúng ta, và nó rõ ràng phù hợp với phong cách của ngươi hơn khi ngươi lái Tyrantor. Ta biết ngươi có phong cách chiến đấu riêng, vì thế ta sẽ cho các kỵ sĩ thợ rèn điều chỉnh lại cho nó phù hợp với ngươi.”

Gustav không thể nói nên lời được. Đây xác thực là một ân huệ của hoàng gia, nhưng ở sung sướng trong lòng anh không khỏi nảy sinh nghi ngờ.

“C-Cỗ máy này… lẽ nào là cỗ máy mà Hoàng Tử Cristóbal từng….?”

Đối với câu hỏi đầy lo sợ của anh, Catalina chỉ là lắc đầu.

“Alkelorix là không thể so được với Cỗ Máy Quốc Vương, nó chỉ đơn thuần là cỗ máy dành riêng cho hoàng tộc mà thôi. Vì thế, em trai của ta không phải là người duy nhất nhận được cỗ máy đó. Đây là cỗ máy của riêng ta.”

Cộng thêm cỗ máy của anh trai của cô là Carlitos, thì tổng cộng có hết thảy ba cỗ máy Alkelorix, và phía trước bọn họ là một trong ba chiếc đó.

“Như ngươi đã biết, kỹ năng điều khiển cỗ máy của ta chỉ là hạng thường thôi. Tuy nhiên, là một người trong hoàng gia, bọn họ vẫn chuẩn bị nó cho ta, nhưng không đem nó ra chiến trường dùng thì nó chỉ là một món đồ trang sức mà thôi. Ban đầu, ta mang nó đến là chuẩn bị làm cỗ máy dự bị cho em trai ta… nhưng Cristóbal hiện đã không còn ở trên đời nữa. Nói cách khác, không còn ai để điều khiển nó nữa rồi.”

Gustav không thể nào hiểu được những cảm xúc phức tạp mà Catalina đang ôm ấp ở trong lòng.

“Ngươi là phi công hàng đầu trong quân đội của chúng ta, nhưng sở thích cá nhân của ngươi cũng quá mức lớn – nên ngươi không thích hợp trong việc làm việc theo nhóm, cũng lại không quen thuộc lái Kỵ Sĩ Đen. Do đó, ngươi hãy lấy thanh kiếm trắng của ta đi. Về báo thù cho em trai ta thì Doroteo đã cam kết với ta sẽ giải quyết lấy nó. Cho nên, ngươi hãy thay đã đánh tan đám quân Kuschepercan nối loạn đó cho ta, và dẫn dắt quân ta đi đến thắng lợi.”

Công Chúa nếu đã nói hết lời như vậy, Gustav cũng chẳng còn lý do nào để từ chối nữa cả.

“Xin cứ để đó cho thần. Thần sẽ dùng thanh kiếm của mình để đánh bại hết những kẻ thù dám đứng lên chống lại Điện Hạ và đất nước!” Gustav quỳ một gối xuống và cúi người tuyên bố.

Nghe được lời hứa chân thành của Gustav, Catalina liền gật đầu xác nhận.


Sau khi Catalina rời đi, Gustav tiếp tục nhìn chằm chằm vào Alkelorix. Lúc này, một nhóm kỵ sĩ thợ rèn liền đi vào trong.

“Chúng tôi có mặt ở đây theo lệnh của Công Chúa, và sẽ điều chỉnh lại nó theo yêu cầu của Ngài!”

Bọn họ là kỵ sĩ thợ rèn được chỉ định riêng cho Alkelorix, kể từ khi Cristóbal qua đời đã không còn nhiều việc gì cho bọn họ làm cả. Đối với một nhiệm vụ lâu rồi chưa có ở trước mắt mình, các kỵ sĩ thợ rèn không khỏi nổi lên hứng thú. Đáng buồn thay, sự nhiệt tình của bọn họ chỉ kéo dài cho đến khi Gustav mở miệng ra.

“Công Chúa đã nói là sẽ điều chỉnh lại nó sao cho nó phù hợp với ta. Vậy thì… ta có chút yêu cầu về vũ khí.”

“Xin cứ để đó cho…? Hử? K-kiếm ư? Nhưng thưa Ngài, Alkelorix sớm đã có sẵn kiếm rồi a.”

Gustav liền chỉ vào vô số thanh kiếm để ở một góc của công xưởng. Tuy nhiên, trên eo của Alkelorix sớm đã có mang kiếm rồi. Vì thế, các kỵ sĩ thợ rèn không hiểu rõ được yêu cầu của anh.

Nhìn thấy các kỵ sĩ thợ rèn không hiểu, Gustav liền lắc đầu cười mà nói.

“Một chiếc không thôi là chưa đủ. Ta muốn mang lên toàn bộ cây kiếm.”

“T-Tất cả chúng ư?! Ngài có nghiêm túc không? Ở đây có ít nhất là ba mươi thanh kiếm!”

Có thể hiểu được, các kỵ sĩ thợ rèn hoang mang đến cỡ nào trước yêu cầu lắp lên toàn bộ thanh kiếm, như thế cỗ máy sẽ biến thành dạng gì. Tuy nhiên, Gustav bỏ qua cú sốc của bọn họ và kiên quyết với quyết định của mình.

“Đúng. Làm thế nào đánh nhau mà thiếu đi kiếm của ta được? A, chỉ gắn thêm kiếm thôi là không đủ, ta cần phải tăng sức mạnh của nó lên. Như vậy, lần tới đối mặt với tên song kiếm ta mới không thua được!”

Gustav xác thực bắt đầu theo lấy nhịp độ của mình và ra lệnh chỉnh sửa Alkelorix theo yêu cầu mà mình mong muốn. Vậy, cứ thêm chút yêu cầu chỉnh sửa của anh cỗ máy Alkelorix đã trông không còn giống với ban đầu nữa.

“V-Với tất cả các vũ khí mới này, nếu như chúng ta thay đổi lấy nó… Thưa Ngài, tôi không nghĩ có thể điều khiển được nó!”

Các yêu cầu của Gustav rất là tùy hứng và khó có thể làm được, các kỵ sĩ thợ rèn không khỏi phản đối lên. Tuy nhiên, Gustav vẫn cố chấp với các yêu cầu của mình, và cuối cùng bọn họ đành chịu thua và hỏi.

“Chúng tôi sẽ cố gắng làm tốt nhất theo yêu cầu của Ngài… Mà nói về nó, ngài điều chỉnh cỗ máy này thành cỗ máy chuyên dụng cho Ngài, vậy tại sao Ngài lại không đặt cho nó một cái tên?” Các kỵ sĩ thợ rèn đã chấp nhận yêu cầu thiết kế của anh không khỏi hỏi lên Gustav.

Đối với các kỵ sĩ thợ rèn, việc chỉnh sửa Hình Bóng Kỵ Sĩ này khiến nó không thể còn được gọi là Alkelorix, hay đúng hơn, lòng vinh dự của họ đã bị tổn thương mà tự chối chấp nhận nó có thể xứng đáng với cái tên cũ.

“A, ta đã sớm quyết định cái tên cho nó rồi. Thanh kiếm mới này của ta là do Công Chúa Catalina ban cho, và muốn đem nó phục vụ cho Hoàng Tử Cristóbal quá cố. Vì thế, ta sẽ đặt cho nó cái tên là… ‘Kiếm Người Quá Cố’.” Gustav liền gật đầu tự tin mà nói.

------------------------------------------------------------------------------

Quân Kuschepercan tiến quân về phương hướng thủ đô cũ, và trong khoảng thời gian ngắn trong đã tiến tới không ít khoảng cách. Phần lớn bọn họ tiến quân nhanh là do sự quen thuộc với địa hình xung quanh. Vì thế, bọn họ có thể tránh né các tòa pháo đài và có thể lựa chọn ra tới con đường ngắn nhất để hành quân.

Tuy nhiên, khi tiến tới gần Delvincourt, bọn họ liền gặp phải một vấn đề khó khăn.

Vào một buổi tối nào đó khi rời khỏi thành phố Fontaine, các lãnh đạo của Kuschepercan đã tụ tập lại trước một tấm bản đồ trung tâm.

“Đây là mục tiêu của chúng ta, Delvincourt, và đây là xung quanh nó, quần Pháo Đài Tetraspide ‘Silda Neljak’… lá chắn phòng thủ cuối cùng của thủ đô.” Eleonora chỉ vào bốn tòa pháo phối hợp với nhau, chúng nằm ở bốn góc Đông Tây Nam Bắc và thủ đô nằm ở giữa của nó.

Mặc dù là một Vương Quốc lớn, nhưng Delvincourt lại không có nhiều biện pháp phòng thủ mạnh mẽ. Phần lớn sức phòng vệ chủ yếu là dựa vào Silda Neljak, nó là lá chắn cho Delvincourt khỏi bị kẻ thù tiếp cận, chống đỡ lại mọi cuộc tấn công của kẻ thù.

“Tuy nhiên, những tòa pháo đài được xây dựng để bảo vệ lấy thủ đô giờ lại chặn lấy bước tiến của chúng ta.”

Với sự hiện diện của Thuyền Bay đã phá vỡ các chiến thuật bình thường, Silda Neljak là vương quốc lấy làm kiêu ngạo chỉ có thể bất lực mà nhìn thủ đô bị chiếm đóng bởi bọn xâm lược. Với sự sụp đổ của vương quốc, các tòa pháo đài giờ nằm dưới sự kiểm soát của Žaloudek, trớ trêu thay, nó lại chống đối lại Nữ Hoàng, trái ngược với bổn phận ban đầu của nó.

“Tấn công Silda Neljak chỉ là điều vô cùng khó khăn. Nếu như làm vậy, chúng ta chỉ tổ kéo dài thời gian hơn và làm cho Žaloudek có thể sắp xếp lại lực lượng lớn hơn.” Isadora liền nói.

Đối với quân Kuschepercan, kéo dài lâu chiến dịch sẽ không phải là ý tưởng tốt và bọn họ cần tránh khỏi cuộc chiến kéo dài. Nói xa hơn lý do là không cho phép Žaloudek tụ tập lực lượng của mình ra, bọn họ còn có một lý do quan trọng hơn.

“Hưm… Nếu kéo dài quá lâu, Phi Long chắc chắn sẽ tấn công lấy chúng ta từ phía sau.” Emrys nắm tay lại gõ gõ lên bàn mà nói.

Từ thời điểm mà bọn họ bắt đầu chiến dịch, Phi Long vẫn còn đang luẩn quẩn ở khu vực biên giới. Canh đánh cược lớn nhất của quân Kuschepercan là thời gian mà Phi Long quay trở về. Trong tình huống tồi tệ nhất, bọn họ sẽ chạm trán Phi Long khi đang tấn công Silda Neljak.

“Mặc dù, chúng không thể so được với Silda Trider, nhưng Silda Neljak vẫn là tòa pháo đài khó có thể tấn công. Ngoài các bức tường cứng cáp ra, Silda Neljak được xây dựng ở trên mạng lưới sông ngòi và có thể kéo khẩn cấp cầu treo khi bị tấn công.”

Đối với các cỗ máy nặng nề như các Hình Bóng Kỵ Sĩ, thì việc lội qua sông có thể nói là một trong điểm yếu lớn nhất trong hệ thống vận hành của chúng, chúng sẽ bị lực nước cản trở khiến cho việc di chuyển diễn ra hết sức chậm chạp. Điều này khác gì là báo chết khi bọn họ đứng gần như bất động trước tầm đánh tự do của bên địch phòng thủ. Coi như bọn họ có thể lội qua được sông, thì đối mặt trước cổng thành to lớn vẫn là bài toán khó để tấn công.

“Cổng thành này được thiết kế cũng có cân nhắc có Hình Bóng Kỵ Sĩ lội sông qua được. Chỉ bắn vài phát đạn vào nó thì không thể mảy may nhúc nhích được tý nào nó. Chỉ có thể phá vỡ cổng thành được bằng một vài thiết bị công thành đặc biệt…”

Tỷ như mấy cái búa phiên bản nhỏ của Kỵ Sĩ Đen, đến dùng đến búa nện cỡ lớn do nhiều cỗ máy cầm lấy. Tuy nhiên chúng đều có một khuyết điểm là trọng lượng của chúng rất là nặng, khiến cho nó không thể thích hợp để mang qua sông được.

“Trong trường hợp đó, biện pháp tốt nhất là mở chúng ra từ phía bên trong.”

“Đúng. Nhưng tôi không cho là chúng sẽ khờ đến nỗi mở cửa cho chúng ta đâu…”

Không có lính phòng vệ nào ngớ ngẩn đến nỗi ở cổng ra cho kẻ thù tràn vào. Nói tóm lại, bọn họ phải tìm cách để mở cửa thành ra, hoặc là phá hủy cánh cổng đi hoàn toàn – cả hai loại phương pháp đều không dễ gì có thể làm được.

“Cổng treo là dùng xích thép kéo lên. Tuy nhiên, dù bị đứt một hay hai dây xích thép cũng không đủ làm cho cầu treo rớt xuống. Vì vậy, chúng ta chỉ có thể từ bỏ phương pháp phá hủy dây xích, và chỉ còn lại phương án kiểu soát lấy cây cầu treo.”

Sau khi nghe Isadora giải thích, Eru dường như là nhớ ra binh khí thích hợp cho nhiệm vụ xâm nhập này.

“Tôi hiểu rồi… Vậy, tôi đoán đã đến lúc để cho Hình Bóng Giáp Trụ xuất hiện rồi.”

Cả Isadora và Eleonora đều đồng thời gật đầu, bọn họ cảm thấy nhiệm vụ này cùng nhiệm vụ giải cứu bọn họ ra khỏi giam giữ khá là giống nhau.

“Chúng ta khá quen thuộc với địa hình này. Cách tiếp cận tốt nhất là để cho Hình Bóng Giáp Trụ đi vòng lại phía sau pháo đài và xuyên qua khu rừng mà lẻn vào bên trong. Mục tiêu chính là mở ra cổng thành, sau đó trợ giúp cho lực lượng của chúng ta dọn sạch pháo đài. Như vậy, đội Hình Bóng Giáp Trụ…”

“Mọi người đều đã sẵn sàng cả rồi, xin hãy cứ để nhiệm vụ đó cho họ.”

Quyết định lấy nhiệm vụ này, Eru bắt đầu tập hợp các thành viên lại. Chỉ huy của đội Hình Bóng Giáp Trụ là khuôn mặt quen thuộc của Đoàn Kỵ Sĩ Mắt Ưng Xanh, Nora Frykberg.

“Lão Đại, Guyalarinde đã được sửa chữa tới đâu rồi?” Dietrich, người vốn yên lặng lắng nghe đột nhiên hỏi Lão Đại.

“Ồ? Xin lỗi, không có tiến triển nào cả trong việc sửa chữa. Chúng ta còn đang bận yêu cầu chỉnh sửa Thuyền Bay của nhóc Đoàn Trưởng. Mà giao nó cho người bên này sửa chữa thì lại không quá yên tâm.”

Nếu như chỉ là Kardatolles thôi, thì bọn họ sẽ không có vấn đề gì mà để lại cho các kỵ sĩ thợ rèn của Kuschepercan sửa chữa. Tuy nhiên, cỗ máy Đội Trưởng, đặc biệt là Guyalarinde thì có quá nhiều thiết bị đặc biệt không tiện để người khác chạm vào. Vì vậy, việc sửa chữa đặt ra ở bên ngoài khi còn đang bận ưu tiên cho việc chỉnh sửa lại Thuyền Bay, và kết quả khiến cho nó không thể bắt kịp cuộc viễn chinh lần này.

“Trong trường hợp này, mặc dù thật không tiện nhưng chỉ có thể mượn tạm một chiếc Revantier mà chiến đấu rồi.”

Nhìn thấy vẻ mặt đầy phiền muộn của Lão Đại, Dietrich chìm sâu vào suy nghĩ rồi nói.

“Vậy, Ernesti, anh có tham dự vào nhiệm vụ của Hình Bóng Giáp Trụ không?” Sau một lúc trầm ngâm Dietrich liền hỏi.

“Ồ? Anh muốn làm người tình nguyện ư?”

“Dù gì thì anh cũng có chút kinh nghiệm với Hình Bóng Giáp Trụ (Tran: Ý là loại kiểu khoản cỗ máy chiến đấu). Trong khi Guyalarinde vẫn chưa có thể hoạt động lại được, anh liền dùng nó để chiến đấu vậy.”

Nghe được câu trả lời ngắn gọn của Dietric, đối đến Emrys hơi hơi suy nghĩ một chút. Tuy nhiên, không mất bao nhiêu thời gian anh làm ra vẻ tỉnh ngộ mà nói.

“Được! Vậy để ta mượn Đội Số 2 một lát trong khoảng thời gian đó. Đúng lúc ta luôn muốn có một nhánh lực lượng tự do hành động.”

Nghe được âm thanh rêu rao của Emrys, các thành viên của Đội Số 2 không khỏi nhìn mặt lẫn nhau.

“Bây giờ làm sao đây? Thiếu Gia so với Di Đội Trưởng càng thêm làm bậy hơn.”

“Ây, Thiếu Gia vẫn luôn là cái tính kiểu đó a…”

“Hai… Còn hơn là chúng ta nhảy vào Hình Bóng Giáp Trụ chứ, lấy thiếu gia dẫn đầu cũng được chứ?”

Sau khi lén lút thảo luận qua, Đội Số 2 dường như đã đi tới sự nhất trí.

“Chúng tôi hiểu được. Chúng tôi sẽ tuân theo chỉ thị của thiếu gia.”

“Vì một vài lý do, cái thỏa thuận này khiến cho người ta khó mà tiếp thu được…” Nhìn thấy Dietrich không vui cho lắm, Đội Số 2 liền quyết định phương hướng hành động.

Với kế hoạch đã định ra, Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc và quân Kuschepercan Mới tiếp tục bước hành quân của mình, càng ngày càng tiến lại gần Silda Neljak.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang