• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Kỵ Sĩ & Ma Thuật - Knight's & Magic
Vol 4
Arc 7: Bùng Nổ Chiến Tranh Ở Phía Tây
Chap 32: Lẻn Vào Lâu Đài Lacepede


Trụ sở hành chính vùng phía Đông của quân Žaloudek nằm trong thành phố Fontaine, đây là đất phong của đại công Fernando, vì nằm ở trên tuyến đường Quốc Lộ Đông-Tây và là tuyến đường thương mại nên nó rất là phồn vinh. Ở trong một góc của thành phố là một khu vực các cửa hàng luôn luôn trong cuộc sống bận rộn nhộn nhịp. Tuy nhiên, khung cảnh đó đã biến mất kể từ khi thành phố này rơi vào trong tay của Vương Quốc Žaloudek, và khu chợ phồn vinh ngày nào giờ đã mất đi.

Và bây giờ, nơi này đã bị cỗ máy Tyrant của quân đội Žaloudek chiếm lấy. Gã khổng lồ đảo đảo con mắt nhìn chằm chằm xung quanh ở trên đường phố, theo dõi mọi hoạt động của tất cả những người đi đường.

“… Lần thứ nhất ta đến thăm nơi này thì nơi này rất là đông đúc nhộn nhịp đến nỗi đi trên con đường này thôi cũng phải tốn rất nhiều công sức để đi. Chuyện gì đã xảy ra thế này? Rõ ràng nó đã từng là một thành phố sôi động mà…”

Một người đàn ông trông giống là thương nhân vừa đi trên đường lẩm bẩm mà nói vừa cảnh giác với tầm nhìn của Kỵ Sĩ Đen. Không có bất kỳ thương nhân nào ở xung quanh anh cả, và chỉ có hiếm hoi một vài người dân đang đi ở trên đường bước đi nhanh chóng như thể rằng cố gắng như bọn họ chưa bao giờ xuất hiện ở đây cả.

“Ra là vậy, không kỳ lạ gì khi Vương Quốc Žaloudek lại kiên quyết muốn nắm giữ vùng lãnh địa này nhanh như vậy. Nhìn kiểu này, xem ra bọn họ không có thu được lợi ích gì từ thành phố này.”

Bên cạnh người đàn ông là một người hầu nhỏ mang theo mang theo mũ trùm đầu thấp. Cậu ta vóc người nhỏ nhắn và đáp lại lời nói của người đàn ông. Người đàn ông quẹo vào một góc hẻm với một vẻ mặt không vui. Bọn họ dọc bước đi trên con hẻm hoang vu và cuối cùng đi đến một nhà kho cũ bị bỏ hoang.

“Thực sự là, ta chẳng bao giờ nghĩ đến rằng ta cần phải cần ẩn núp ở trong thành phố này.”

Người thương nhân ngồi xuống, cởi bỏ chiếc áo khoác của mình và vuốt vuốt lại mái tóc rối bời của mình. Anh chính là Nhị Hoàng Tử của Vương Quốc Fremmevira, Emrys. Thuận tiện mà nói thì cậu nhóc, người giả bộ làm người hầu chính là Ernesti. Bọn họ giả trang thành thương đội Phượng Hoàng Bạc mà trà trộn vào Fontaine. Mặc dù là ngụy trang thành thương nhân trong tình hình hỗn loạn của Fontaine là không có chút ý nghĩa nào cả.

“Chúng ta đã rõ tình hình của thành phố, và tình hình xung quanh mục tiêu, Lâu Đài Lacepede.”

“Trong tình huống khẩn cấp cứ để việc dẫn đường cho ta đi, ta nhớ được cách bố trí mọi ngõ ngách của thành phố này. Ta chịu được bọn họ chăm sóc không ít a… Thế nào rồi? Đã tới lúc hành động chưa?”

Sau khi Emrys nói ra lời đó, ánh mắt của ánh chuyển sang nhìn sâu vào trong góc sâu của nhà kho. Tòa nhà kho này là của một người thân nhân giỏi giang và có rất nhiều căn phòng. Sau khi nó bị bỏ hoang, nơi này đã trở nên trống rỗng, nhưng hiện giờ nó đã được lấp đầy bằng bộ giáp cồng kềnh được sơn lên màu màu xanh lục đen. Đây chính là ‘hàng hóa’ mà bọn họ giả dạng làm thương nhân Phượng Hoàng Bạc lén lút mang tới.

“Chúng ta đã sẵn sàng chờ đợi lệnh của ngài. 12 chiếc tàng hình Hình Bóng Giáp Trụ ‘Shadowlad’ đã được chia thành 4 đội, và Hình Bóng Giáp Trụ kiểu cũ ‘Động Cơ Bit’ của Đoàn Trưởng cũng đã chuẩn bị sẵn sàng.”

Nora bước chân ra khỏi bóng tối và quỳ một gối xuống trả lời câu hỏi của Emrys. Theo sau cô là một vài người đàn ông và phụ nữ. Mặc dù bọn họ tụ tập ở đây với danh là đơn vị Hình Bóng Giáp Trụ của Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc, nhưng thực chất bọn họ là điệp viên của Đoàn Kỵ Sĩ Mắt Ưng Xanh.

Nhân tiện mà nói, Hình Bóng Giáp Trụ màu xanh lục đen ’Shadowlad’ ban đầu là được thiết kế dành riêng cho các hoạt động gián điệp của Mắt Ưng Xanh. Người đưa ra ý tưởng đó chính là người đảm nhiệm vai trò liên lạc với của Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc, Nora. Sau khi chứng kiến được kỳ tích mà Hình Bóng Giáp Trụ mang lại, cô đã chắc chắn ràng nó rất phù hợp với ‘nghề nghiệp căn bản’ của cô.

Vũ khí mới được biết với cái tên Hình Bóng Giáp Trụ sở hữu lấy khả năng mà Mắt Ưng Xanh khao khát, đó chính là các chức năng ‘phản ứng nhanh chóng, mạnh mẽ và đặc biệt trong quá hoạt động thì rất là yên tĩnh’.

Sự khác biệt lớn nhất của Hình Bóng Giáp Trụ và Hình Bóng Kỵ Sĩ không phải là về vấn đề kích thước, mà là ở điểm có hay không có Lò Chuyển Đổi Mana. Thiếu mất một Lò Chuyển Đổi Mana mặt ngoài xem nhưu là một thiếu xót lớn, nhưng thực ra đó là một lợi thế. Dù sao, Lò Chuyển Đổi Mana hoạt động quá mức là ầm ĩ. Hình Bóng Kỵ Sĩ làm công việc lén lút thường có xu hướng là hy sinh cấu trúc bên trong để ngăn cản lại tiếng ồn, kết quả là khả năng chiến đấu của nó cực thấp, một khuyết điểm rất lớn. Nhưng Hình Bóng Giáp Trụ lại không có tồn tại vấn đề như vậy.

Đầu tiên, đó chính là khả năng chiến đấu của Hình Bóng Giáp Trụ thấp xa hơn so với Hình Bóng Kỵ Sĩ. Nhưng so với con người, nó là một mối đe dọa lớn, nó chỉ phù hợp với Mắt Ưng Xanh, những người thường thường giao tiếp đối mặt với người. Và cứ như thế Shadowlad dưới nền tảng như vậy mà được chế tạo ra, và nó trở thành cốt lõi của kế hoạch chiến đấu lần này, một cơ hội thật tốt để nó được tỏa sáng.

“Vậy thì, mọi người…. kế hoạch giải cứu hoàng gia Kuscheperca sẽ bắt đầu vào lúc mặt trời lặn của ngày hôm này.”

Sau khi nghe được chỉ lệnh của Eru mọi người chậm rãi gật đầu. Đây chính là lần đầu tiên trong lịch sử một đơn vị Hình Bóng Giáp Trụ được sử dụng trong một hoạt động đặc biệt.

-----------------------------------------------------------
Sau khi mặt trời lặn xuống, khung cảnh đường phố ở trong Fontaine chợt trở nên yên lặng. Các thương nhân đầy năng động đã sớm rời khỏi đường phố, và các cư dân sớm đã trở lại trong ngôi nhà của mình sớm hơn mọi khi do sợ sệt Đoàn Kỵ Sĩ Đen. Đường phố chỉ còn dư lại cái yên tĩnh đầy chết chót, phá vỡ sự yên tĩnh này là tiếng bước chân thỉnh thoảng của những gã khổng lồ.

Âm thanh của chuỗi dây tinh thể kêu vang từ những cỗ máy Tyrant đang đi tuần tra có thể thoang thoảng vang lên bên tai. Thiêt bị thu nhận thị giác góc nhìn của Hình Bóng Kỵ Sĩ – là Con Ngươi Tinh Thể không thể nhìn xuyên qua màn đêm được, đó chính là lý do tại sao xung quanh đường phố đốt lên lửa trại để chiếu sáng xung quanh. Sau khi xác nhận được không có ai từ ánh sáng rọi chiếu của ngọn lửa, Kỵ Sĩ Đen tiếp tục tiến lên về phía trước.

Tuy nhiên, bọn họ hoàn toàn đã sai rồi.

Ở phía trên mái nhà của các tòa nhà san sát nhau trong thành phố Fontaine có một vài bóng người đang yên lặng mà chạy đi. Dẫn đầu đoàn người này là một chiếc Hình Bóng Giáp Trụ màu xanh lam đen – Động Cơ Bit, và người điều khiển nó chính là Đoàn Trưởng của Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc, Ernesti. Đằng sau cậu chính là Chid và Ady, cũng là người lái hai chiếc Động Cơ Bit còn lại. Phía sau nữa chính là Emrys đang lái chiếc Shadowlad, và những chiếc Shadowlad khác của Đoàn Kỵ Sĩ Mắt Ưng Xanh đang yên lặng đi theo sau.

Dưới ánh trăng nhợt nhạt, nhóm người bọn họ giống như là những cái bóng. Bọn họ nhảy từ tòa nhà này sang tòa nhà khác nhờ sự trợ giúp của chuỗi dây tinh thể ở trong khung xương bên trong cỗ máy. Cả nhóm cái bóng chạy lướt qua nhanh chóng con đường. Hình Bóng Giáp Trụ hoạt động được nhờ lượng mana cung cấp của phi công, ở toàn lực duy trì tình huống thì động tác của bọn họ không có một chút nào trì trệ cả. Từ đó, có thể thấy được rằng mọi người ở đây ai nấy đều rất quen thuộc với cơ chế hoạt động của Hình Bóng Giáp Trụ.

Không lâu sau, bọn họ liền chạy băng qua khu thương mại và tiến tới trung tâm thành phố. Trước mắt bọn họ chính là khu trung tâm hành chính cũ được bao quanh bởi những bức tường cứng và sông đào – Lâu Đài Lacepede.

“… Theo tình báo mà ta có được, gia đình hoàng gia đã bị giam cầm ở trong các tòa tháp cao ở bốn góc của Lacepede. Phần trên của tòa tháp được sử dụng làm nhà giam, và mục tiêu của chúng ta hiện tại đang ở đó. Vì không biết được bọn họ đang ở tòa tháp nào, nên chúng ta sẽ chia nhau ra và tấn công cùng một lúc.”

Đằng sau Eru là Hình Bóng Giáp Trụ của Ady, Ady và Emrys. Bốn người bọn họ sẽ dẫn đầu mỗi nhóm, và sẽ là chỉ huy của nhóm đó với mục tiêu khác nhau.

“Ưu tiên hàng đầu là sự an toàn của gia đình hoàng gia. Nếu có ai cản trở thì tốt nhất hãy tiêu diệt người đó đi. Hơn nữa hãy di chuyển thật nhẹ nhàng, nhanh chóng và chính xác… Được rồi, chúng ta đi thôi!”

Theo mệnh lệnh của Đoàn Trưởng, những cái bóng liền yên lặng mà tản ra, và lặng yêu không tiếng động mà hướng về bốn phía.

Bức tường của Lâu Đài Lacepede được canh giữ bởi các lính gác và các cỗ máy Tyrant, nhưng bọn họ không hề hay biết được Hình Bóng Giáp Trụ đã lẻn vào bên trong dưới màn đêm bao phủ. Điều này không trách được bọn họ, kẻ thù cần trước hết phải băng qua thành phố Fontaine nơi đang được Kỵ Sĩ Đen tuần tra rồi sau đó mới có thể tới được Lâu Đài Lacepede. Thật sự thì không có mấy người dám lẻn vào trong hang ổ của quân đội Žaloudek.

Băng qua điểm mù được tạo ra nhờ bóng tối, các Hình Bóng Giáp Trụ chạy lao ra khỏi thành phố chạy đến hướng bờ tường và rồi nhảy lên.

Kèm theo tiếng ‘vèo vèo’ các mũi tên từ cổ tay của cỗ máy được phóng ra. Lấy ma thuật tạo thành sự bùng nổ của không khí đẩy tới phái trước, các mũi tên liền bay lao ra, với sợi dây thần kinh bạc được gắn liền theo với nó. Thiết bị này được gọi Dây Thép Mỏ Neo. Khi phần đỉnh của nó đã đi tới bức tường, nó liền chuyển đổi thành dạng kẹp và khóa chặt lại tại một chỗ. Với dạng kẹp lại đã cố định chắc chắn ở bức tường, Hình Bóng Giáp Trụ coi đó làm trung tâm và đu lên như con lắc bay qua con sông đào bảo vệ và tóm lấy bờ tường thành.

Hình Bóng Giáp Trụ là cỗ máy tăng cường lên các chuyển động sức mạnh của con người nhờ chuỗi dây tinh thể. Sức mạnh của chuỗi dây tinh thể thậm chí còn vượt trội hơn cả Ác Quỷ Thú có cùng kích thước tương đương. Dự định bảo vệ an toàn đối phó với người, ngựa và Hình Bóng Kỵ Sĩ của tòa lâu đài này đối với món vũ khí mới này hoàn toàn là vô dụng.

Hình Bóng Giáp Trụ vừa leo lên tường thành liền quan sát tình hình ở xung quanh, rồi duỗi tay chân ra. Ngón tay của Shadowlad như lưỡi đao sắc bén treo lên phần thỉnh thoảng lồi ra của tường thành rồi từng bước một leo lên bức tường. Bức tường cao 30 mét vượt xa chiều cao của Hình Bóng Kỵ Sĩ, nhưng những cái bóng này lại dễ dàng dùng móng vuốt mà leo lên.

Một lính canh gác đi tuần tra trên phần đỉnh tường. Không có lấy sự cố lớn nào kể từ khi quân đội Žaloudek chiếm lấy vùng đất này, và những người lính gác vì thế mà tuần tra một cách lỏng lẻo. Có thể rõ ràng qua hành động của người lính này chỉ là tuần tra theo hình thức cho có lệ mà thôi.

Hắn ta đi tuần tra như thường lệ, khi anh nghe được tiếng gió chợt dừng bước chân lại. Hắn nâng cao lên chiếc đèn dầu để kiểm tra xung quanh, hắn không có phát giác có gì là khác lạ cả. Sau khi quan sát thêm một lúc nữa, lính gác liền chuyển dời đèn dầu đến phía trước mình và chuẩn bị quay trở lại con đường canh gác của mình —

—Đột nhiên một tiếng thứ gì đó xoay tròn và tiếng tường đá bị đạp vang lên. Một cái bóng thật lớn dưới ánh sáng của đèn dầu được hiện rõ ra. Sau khi hạ xuống trên tường, bóng hình này liền dùng lưỡi dao nhuộm đen đâm trúng lính gác.

Cái bóng thả xác chết xuống sau khi đã xác nhận được người lính gác cầm đèn đã chết. Không chỉ là anh, những người lính gác khác trên tường thành đều bị các bóng đen khác hiện ra mà xử lý sạch sẽ.

“Xung quanh không có kẻ địch.”

“Tiếp theo sẽ là một cuộc chạy đua với thời gian, chạy hết tốc lực mà đi.”

Động Cơ Bit của Eru đứng từ phía tường thành mà quan sát lấy quãng trường trung tâm. So với việc đề phòng chặt chẽ ở trên tường thành và trong thành phố, thì việc giám sát ở bên trong lâu đài khá là thư giãn. Những đốm lửa sáng không có nhiều, và có rất nhiều điểm tối ở trong sân quãng trường.

Sau khi xác nhận điều này một cách nhanh chóng, cậu nhảy xuống mép tường một cách dễ dàng. Cái bóng nhảy ra một độ cao vượt hơn chiều cao Hình Bóng Kỵ Sĩ. Nếu như cứ như vậy mà tiếp đất xuống thì cho dù là Động Cơ Bit cũng sẽ bị hư hỏng mất. May mắn thay, phi công lái không phải là một người bình thường.

Động Cơ Bit giang rộng cánh tay ra khi gần rơi xuống mặt đất và tạo ra một ma thuật. Đây là một ma thuật tập trung không khí lại để sử dụng nó như một cái đệm, đây là ma thuật ‘Đệm không khí’. Bằng cách này, Động Cơ Bit đã triệt tiêu đi được lực va chạm xung kích, và nhẹ nhàng mà tiếp đất xuống trong sân.

Ngay sau đó, những chiếc Shadowlad khác cũng nhảy xuống theo. Tứ chi của Shadowlad được thiết kế một cách đặc biệt, với nhiều khớp nối liên kết lại với nhau được chuỗi dây tinh thể bao bọc lại. Cấu trúc mềm mại này giúp cho cỗ máy có thể hấp thụ được hầu hết lực va chạm, và có thể giảm thiếu xuống âm thanh vang ra. Tất cả Shadowlad đều tiếp đất xuống an toàn với tư thế của một con thú.

Trong sân cũng có các lính gác bảo vệ, nhưng bọn hề không hề hay biết được các bước chuyển động của những cái bóng này. Những kẻ xâm nhập không những được bóng tối bao bọc lại, bọn họ còn chuyển động rất là yên tĩnh mặc dù vóc người họ khá lớn và cảm giác về sự tồn tại của bọn họ hết sức mà mờ nhạt. Các lính canh gác sức quan sát cũng có tầm giới hạn cả.

Trong lâu đài còn có các lính gác khác, nhưng không một ai chú ý tới những người xâm nhập này. Các lính gác khá thư giản bởi vì có những tốp lính gác ở trên tường thành và trong thành phố, nhưng lý do quan trọng nhất vẫn là Hình Bóng Giáp Trụ lẻn vào từ những góc điểm mù, khiến cho việc các lính gác phát hiện được là nhiệm vụ bất khả thi.

Nhóm người bọn họ yên lặng mà chạy đi trong bóng tối, và đi đến dưới ngay chân tháp mà từng người đã được phân chia chỉ trong thời gian ngắn.

“…Chính là nơi này.”

Eru nhắm Dây Thép Mỏ Neo bắn lên trên đỉnh tòa tháp cao. Sau khi xác nhận nó đã bám chắc rồi, cậu liền cuốn dây cáp lại, nhờ lực kéo cậu nhảy lên tường ngoài của tòa tháp và bắt đầu chạy lên. Những cỗ máy Shadowlad khác cũng chạy theo ở phía sau cậu.

Để bắt giam lấy những tù nhân có giá trị -- gia đình hoàng gia của Vương Quốc Kuscheperca cũ, an ninh ở khu vực tòa tháp được triển khai rất chặt chẽ không một giọt nước có thể lọt. Nhưng bọn họ lại quá mức tập trung xung quanh căn phòng ở trên đỉnh tòa tháp, và cầu thang dẫn lên trên đó. Dù sao, ai có thể nghĩ đến rằng có ai đó có thể chạy lên trên bức tường ngoài tòa tháp còn cao hơn cả bức tường ngoài thành phố? Trèo lên một bức tường ngoài tòa tháp, nơi không có bất cứ điểm tựa lực nào ngay cả các chuyên gia leo trèo cũng phải chán nản từ bỏ. Ngay cả khi có người có thể đi đến phần đỉnh tháp, thì bọn họ vẫn không thể vào được bên trong vì cửa sổ căn phòng quá nhỏ để con người có thể chui qua.

Không may thay, những thứ trên lại không áp dụng được cho Hình Bóng Giáp Trụ.

Sau khi đi tới đỉnh tháp, Động Cơ Bit liền bắn ra mỏ neo khóa chặt vào bức tường, sau đó sử dụng cơ bắp mạnh mẽ của nó mà phá hủy đi khu vực xung quanh cánh cửa sổ nhỏ. Bức tường đá bị đá sụp đổ, và một cái lỗ lớn đủ để cho bộ giáo lớn chui vào đã được tạo ra. Nó đã từ bỏ đi mọi nỗ lực để giữ được sự yên tĩnh.

“…Đêm hôm khuya khoắt xông vào phòng của một người phụ nữ thật là không biết quy củ. Mau xưng tên của ngươi ra mau.”

Trước khi Eru có thể kịp quan sát lấy căn phòng, một giọng nói tố cáo mềm mại đã vang đến tai cậu. Cậu xoay người lại và chỉ nhìn thấy một chỗ trong căn phòng có ánh sáng mờ nhạt, và có một người phụ nữ đang ngồi ở trên ghế với một cuốn sách trên tay mình.

“Có một vài thứ khá là bất tiện, xin hãy tha thứ cho thiếu sót về phần lễ nghi. Xin hỏi ngài có phải là vợ của đại công, quý phu nhân Martina không?”

“Đúng, chính là ta. Tuy nhiên, ta không có nghe đến câu trả lời của ngươi, hoặc là ngươi không có nghe đến nó?”

Người phụ nữ này chính là Martina Alt Kuscheperca —người đã cưới em trai của Quốc Vương Kuscheperca, Fernando, và đồng thời cũng là thím của Emrys. Eru gật đầu và sau đó cong người xuống chào rồi từ trong người mình lấy ra một chiếc huy hiệu. Trên đó có khắc lấy lá cờ của Vương Quốc Fremmevira, xung quanh nó được Phượng Hoàng Bạc bao bọc lấy.

Nguyên bản vốn bình tĩnh Martina lần đầu tiên suất hiện vẻ mặt ngạc nhiên.

“…Đây là huy chương. Anh trai ta đã phái người tới đây?”

“Vâng. Thời gian rất khẩn cấp nên thần xin nói thẳng. Chúng thần cùng với Hoàng Tử Emrys tới đây để giải cứu cho Ngài.”

Trong gian phòng truyền đến âm thanh ‘răng rắc’ mở ra khóa cửa phòng. Các lính gác chắc chắn đã cảm thấy có điều gì không đúng và đã bắt đầu có hành động.

“…Thằng cháu ngốc đó, lại mạo hiểm đi tới nơi này! Được rồi, xem ở huy chương và cái tên đó, ta sẽ tin ngươi. Nhưng còn công chúa và con gái của ta đều bị mắc kẹt ở đây, ta không thể một mình chạy trốn được.”

“Thần hiểu, nhưng xin đừng có quá lo lắng. Chúng thần đã cử người tới giải cứu lấy hai người bọn họ, giống như ở nơi này vậy. Chúng thần đã chuẩn bị cho việc giải cứu cả ba người.”

Martina nhắm mắt lại và suy nghĩ trong chốt lát, sau đó cô gấp cuốn sách lại với một tiếng trầm đục và quẳng nó sang một bên.

“Được rồi, sau khi nghe được những lời này, ta đã không còn lý do gì để trì hoãn ở nơi chật chội đáng ghét này nữa. Kỵ sĩ dễ thương của ta, xin hãy dẫn ta rời khỏi nơi này.”

“Như theo ý muốn của ngài. Chạy trốn phương pháp có thể hơi thô bạo, kính mong ngài có thể thông cảm được.”

“Haha, dĩ nhiên rồi! Chúng ta hãy rời khỏi nơi này và khiến cho đám người kia ngạc nhiên nào!”

Cách nói của cô giống y hệt như đứa cháu trai của cô, điều này không khỏi khiến cho Eru nở nụ cười khổ. Cậu một lần nữa ngồi lên Động Cơ Bit, và mang theo Martina bằng cánh tay khổng lồ của cỗ máy.

“Như vậy xin mời đi theo…Hây!!”

Vừa dứt lời, Động Cơ Bit liền nhảy ra khỏi lỗ hổng lớn mà không do dự chút nào/ì thế

“Âm thanh gì thế kia!?”

Ở giây kế tiếp, những người lính như đê vỡ bờ thô bạo mà đẩy cửa đi vào. Cánh cửa cứng cáp này thay vì ngăn cản người chạy trốn ra khỏi căn phòng này lại ngăn cản mọi cố gắng đi vào của các người lính. Khi những người lính gác bước vào căn phòng, trong phòng chỉ còn lại sự trống rỗng mà thôi, và cơn gió lạnh lẹo nửa đêm thổi từ cánh cửa sổ đã bị phá hủy.

“Làm sao có thể… chạy thoát ra khỏi từ tòa tháp này!? Mau phải người đuổi theo, mau lên!!”

Tiếng còi của những người lính vang vọng lên khắp Lâu Đài Lacepede.

Ngay tại lúc Động Cơ Bit phá hủy đi bức tường, những Hình Bóng Giáp Trụ của nhóm khác đều đã đi đến tòa tháp mục tiêu của họ ngay cùng thời điểm.

“Là ta, Emrys đây! Ai đang bị giam ở đây vậy!? Ta tới cứu đây!”

"…!? A, Rys-nii!? Giọng này này… Có thực sự là Rys-nii không?”

"Ồ, Isadora à!? Tuyệt, giọng nói vẫn tràn đầy tinh thần nhỉ…”

Emrys liền theo cách Eru hành động mà phá hủy đi cánh cửa sổ rồi hạ cánh Shadowlad xuống và tháo xuống mũ giáp… con gái của Martina là Isadora liền nhận ra được khuôn mặt của anh, sau khi từ cơn sửng sốt phục hồi lại cô liền nhảy mình lao vào vòng tay của Emrys.

“Ai nha, ổn rồi mà Isadora… Này, đừng có khóc nữa mà, hóa ra bị bắt như vậy khiến em sợ hãi như vậy à.”

“Mới – mới không có. Em chỉ cảm thấy buồn chán khi bị nhốt lại mà thôi… Không phải, là, ạch…”

Nhìn thấy cô ăn nói cà lăm và lau chùi đi nước mắt, Emry liền vui vẻ xoa xoa lấy đầu của cô. Isadora vội vàng né tránh khỏi anh nhanh chóng, tóc cô đã rối tung lên hết rồi.

“Haha, không có gì là tốt rồi. Nếu như chúng ta ở đây rồi, thì sẽ không để tên Hoàng Tử ngu xuẩn đó muốn làm gì thì làm. Chúng ta mau chóng rời khỏi đây thôi!”

Sau khi Emrys leo lên lại Shadowlad và chuẩn bị nhảy ra ngoài thì một giọng cười nhẹ nhàng truyền đến tai anh.

"Fufu, thật là buồn cười. Lại có người bị Emrys gọi là ngu ngốc!”

Emrys vừa nhanh chóng mặc vào Hình Bóng Giáp Trụ, vừa buồn cười mà nói:

“Này, em nói thế là có ý gì? Thôi, quên đi, không còn thời gian đâu. Đến đây nào, Isadora!"

Anh liền dùng một tay mang theo Isadora và dùng Shadowlad phát ra tín hiệu. Những thuộc hạ của anh đang đợi ở bên ngoài liền kiểm tra xung quanh, và bắt đầu hướng dẫn anh con đường rút lui.

“Hành trình có thể hơi chút gồ gề, giữ cho chắc vào!”

“Hả? Đợi đã, Rys-nii… Chúng ta rời khỏi đây bằng cách nào… Hyiii…!?”

Isadora cảm thấy có chút bối rối và trước khi cô kịp xác nhận được điều gì thì bọn họ đã nhảy ra khỏi tòa tháp rồi.

-----------------------------------------------------------
Ở trong bốn tòa tháp nằm ở bốn góc của Lâu Đài Lacepede, và công chúa Eleanora đang bị giam cầm ở trong đó. Trong căn phòng âm u không có lấy một ánh đèn, cô không làm bất cứ điều gì cả và cả thời gian cô đều chìm trong sự mờ mịt. Toàn bộ thân thể của cô không có tý sức mạnh tý nào, như thể rằng cô đã bị nhốt lại mười năm rồi. Mặc dù, cô mới chỉ mới bị nhốt ở đây chưa tới một năm.

Phờ phạc Eleanora trông giống như một bông hóa héo tàn vậy. Nhị hoàng tử của Vương Quốc Žaloudek, Cristóbal đã tuyên bố về cuộc hôn nhân của cô với hắn – điều này có nghĩa là là cô sẽ phải gả cho kẻ đã giết chết cha cô và đã phá hủy đi quê hương của cô – Tin tức này đã giáng một đòn nặng nề lên cô Công Chúa người vốn được chăm chút nuông chiều từ bé đến giờ. Cô không có đồng ý điều này, nhưng cô sẽ bị giết nếu cô từ chối, và em họ của cô Isadora sẽ bị buộc thay thế cho cô. Không còn con đường khác nào cho cô cả, trái tim của cô đã trở nên ít ớt rất nhiều vì cuộc sống thanh bình của cô đã bị phá hủy.

Cuối cùng, cô đã từ bỏ sự chống cự, và cuộc sống tối tăm cứ như vậy bám theo cô từng ngày.

Phương thức sống của mình giống như là một cỗ máy vậy…

Bông hoa nở rộ đã bị chăm sóc cực kỳ cẩn thận giờ đây giờ đây đã bị bỏ rơi như rong rêu ở trên mặt đất. Cô cuối cùng cũng đã hiểu rõ rằng cô chưa bao giờ chủ động quyết định ra điều gì trước đây cả.

Cô nằm nhoài xuống rừng, và chậm rãi quét nhìn khắp gian phòng, rồi ánh mắt của cô dừng lại ở bức tường. Đó là một mảnh bóng tối, một căn phòng nhàm chán. Trái tim của cô giống như căn phòng mờ nhạt này, bị khóa chặt đằng sau bức tường dày và ngột ngạt mà không có chút tự do. Mặc dù bên ngoài nó là một tòa tháp rất khí thế, nhưng bên trong nó lại rỗng tuếch.

Nước mắt lăn xuống trên gò má cô, nhuộm đẫm tấm nệm. Cô nên làm gì bây giờ? Lúc đó cô làm thế nào mới tốt đây? Cô không có thể giải quyết được vấn đề này cũng không thể chống cự được. Một cảm giác yếu đuối tràn ngập khắp toàn bộ người cô, cô thậm chí đã đánh mất sức mạnh để ngồi dậy.

“….Làm ơn, làm ơn hãy có ai đó đến cứu tôi đi…”

Những lời nói yếu ớt của cô là bằng chứng về ý chỉ của một con người, lầ sự phản kháng cuối cùng mà cô có thể đưa ra. Những lời nói của cô còn nhỏ nhẹ hơn cả những tiếng lá cây va chạm vào nhau lan truyền vào không khí xung quanh cô—

Trong chốc lát, khung cảnh trong tầm mắt của cô chợt nổ tung lên. Song cửa thép cứng của cửa sổ đã bị rơi xuống, và những tảng đá cứng cáp đã bị sụp xuống.

Liệu đây có phải là sức mạnh từ những lời nói của Eleanora? Dĩ nhiên là không rồi. Một kỵ sĩ cao không mấy thân thuộc hiện ra từ lỗ thủng ở trên bức tường, và anh ta bước vào trong căn phòng sau khi đã mở rộng đường kính lỗ ra bằng sức mạnh to lớn của mình.

Eleanora không thể bò dậy được, mà là không có phản ứng chút nào quan sát đi tình huống đang phơi bày trước mắt cô. Nói chính xác hơn, cô không có phản ứng lại chút nào bởi vì cô đã đánh mất đi sự phản ứng, vì việc trước mắt cô xảy ra quá mức đột nhiên.

“Được rồi, có ai ở đây không? Xem ra… ồ!?”

Giọng nói vui vẻ từ bộ giáp kỵ sĩ không phù hợp với nơi này chút nào. Cánh tay kỵ sĩ nâng lên vang lên tiếng gào thét của cuộn dây cuốn lại, và đầu ngón tay hiện ra ngọn lửa ma thuật. Nó chiếu sáng lên khắp căn phòng, và cũng rõ lên hình ảnh của Eleanora đang cứng ngắt nằm ở trên giường.

Chid, người xông vào căn phòng bằng Động Cơ Bit ngơ ngác nhìn khung cảnh trước mắt. Ánh sáng lé loi để lộ ra thân hình mảnh mai của một cô gái xinh đẹp chạc độ tuổi của cậu.

…Woa—Mình trúng số rồi ư? Cô ấy có phải là Công Chúa không? … Cô ấy dáng người nhỏ bé như Eru vậy và… cô ấy thực sự rất là lộng lẫy.


Trên thực tế, Eleanora hiện tại rất yếu đuối cả về phần thể chất và tinh thần, và vẻ đẹp được mệnh danh là Bông Hoa của Kuscheperca sớm đã không còn nữa. Tuy nhiên, Chid không thể nhìn thấy rõ ràng trong căn phòng mờ nhạt ánh sáng được, trái ngược lại nó lại làm cho vẻ đẹp của cô trở nên mờ ảo và quyến rũ hơn.

Cả hai người đều không biết nên phản ứng lại như thế nào, và họ chỉ biết nhìn nhau mà không nói ra một lời nào trong một khoảng thời gian. Cuối cùng, Chid đã phản ứng lại tinh thần và nhanh chóng hỏi cô:

“E hèm, a —Xin hỏi cô có phải là Công Chúa của Kuscheperca không?”

“….Đúng. Và ngươi là?”

Cuộc viếng thăm đầy đột nhiên và tình huống nằm ngoài mong đợi này khiến cho Eleanora rất nghi hoặc, và cô liền thành thật mà hỏi. Giọng nói của cô như là một con chim nhỏ xinh xắn ríu ríu vào tai của Chid.

“Tôi là e hèm… tôi được phái tới nơi này.”

Chid cố định lại chiếc Động Cơ Bit và rồi mở bộ giáp ra. Phần mũ giáp và áo giáp lốp bốp mở ra, các linh kiện phần bụng, eo và chân cũng mở ra theo. Cậu thoát khỏi bộ áo giáp, và lấy ra một cái huy hiệu, và dâng nó lên cho Eleanora. Cô vốn nghĩ sẽ là một kỵ sĩ vạm vỡ ở dưới bộ áo giáp này, và khi cô nhìn thấy một chàng trai trẻ từ bộ giáp hiện ra đôi mắt của cô trợn to ra vì ngạc nhiên. Cô do dự một chút, cô rụt rè quan sát lấy chiếc huy chương. Dưới sự giáo dục của một cô Công Chúa nên có, cô nhanh chóng nhận ra được rằng những hoa văn ở trên đây có ý nghĩa gì.

“Đây là từ Vương Quốc Fremmevira… Lẽ nào là thím Martina…?”

“Vâng, đúng vậy! Chúng tôi đến đây để giải cứu cho phu nhân Martina và Công Chúa… cũng chính là tới cứu Ngài.”

Eleanora cần một chút thời gian để hiểu rõ được những gì mà Chid nói. Giải cứu, chạy trốn, nhưng là ai? Từ nơi nào? Những mảnh suy nghĩ chớp hiện lên trong tâm trí của cô. Cô liền bối rối và theo bản năng cô liền muốn tìm lấy giúp đỡ, nhưng chỉ là tay chân của cô không có động tác tý nào cả. Những vết thương tinh thần khó có thể xóa bỏ một cách dễ dàng được.

“Sau khi ta chạy trốn… thì chuyện kế tiếp gì sẽ xảy ra?”

Chid không nghĩ đến rằng Công Chúa sẽ không lập tức đi theo anh trái lại lại đưa ra câu hỏi.

“Thật vô nghĩa khi chạy trốn. Đất nước này đã bị mất… và cha của ta đã sớm không còn nữa…”

Nói đến đây cô không thể nói lên thành tiếng nữa. Trái tim yếu đuối của cô không thể chịu đựng nổi thêm bất cứ sự tuyệt vọng nào nữa, nên cô rất sợ hãi cái tương lai mờ mịt. Cô sợ việc rời khỏi nơi này, và không cách nào nắm lấy tay của kỵ sĩ.

Cô ấy giống như bề ngoài là một cô gái dễ thương và yếu đuối a. Khác hẳn với Eru, cũng thật là kỳ quái khi lấy Eru làm tiêu chuẩn.


Chid lắc lắc đầu, dội bỏ trong đầu người bạn thơ ấu của mình dù đang đối mặt với bất cứ khó khăn nào đều có thể trở nên mạnh mẽ hơn. Cậu cần tập trung vào cô gái ở trước mắt cậu. Cô ấy không giống như người bạn thân của cậu, người mà thân hình nhỏ nhắn nhưng sức mạnh ác quỷ, và cảm giác cô giống như làm một tác phẩm thủy tinh nghệ thuật, rất dễ dàng vỡ thành mảnh nhỏ chỉ với một cái chạm nhẹ.

“Sẽ ổn cả thôi, chúng ta có lấy đồng đội rất mạnh mẽ. Nếu như chúng ta rời khỏi nơi này, chúng ta có thể đem những kẻ xâm lược kia đánh bay ra xa và giành lại lấy đất nước này.”

Ngay cả khi nghe xong điều này, vẻ mặt của Eleanora không có dấu hiệu nào là phấn chấn lên, mà lại còn trở nên ủ rủ hơn. Chid mồ hơi bắt đầu đổ xuống như mưa, tự hỏi lòng mình rằng liệu mình có nói gì sai không.
(Tran: Rắc rối với con công chúa, cứ mạnh bạo lôi đi là được ~~ )
“Ta… ta rất là yếu đuối. Ta là một Công Chúa, nhưng ta không biết gì cả, và không thể làm được bất cứ thứ gì. Đừng nói đánh trận, liền rời khỏi nơi này ta cũng không có cách nào…”

“Đối với về vấn đề yếu đuối, thì những kỵ sĩ như chúng ta sẽ trở thành vũ khí mạnh nhất của Ngài, chúng ta sẽ mặc áo giáp và mang theo kiếm của chúng ta đi chiến đấu.”

Khi cô nghe đến lời trả lời đầy lịch sự đó, Eleanora liền giơ tay của mình lên và nói:

“Liệu có ai sẽ đi theo một người như ta? Ai sẽ lắng nghe một cái dụng cụ nói…”

Khi cô nói ra những lời này, có chợt nhớ tới Cristóbal và bắt đầu run lên. Khuôn mặt quỷ quyệt của hắn hiện ra trong tâm trí cô đã trở thành một con thú dữ ăn thịt người. Sớm hay muộn thôi, cô cũng sẽ hy sinh dưới răng nanh của hắn.”

“Có chứ. Chí ít ta sẽ đông ý.”

Chid nói ra những lời đầy ý chí kiên quyết, và rồi đưa tay ra về phía sau Động Cơ Bit. Thu được mana từ cậu và cấu trúc ma thuật, bộ áo giáp máy được kích hoạt lên. Tiếng chuỗi dây tinh thể vang cọt kẹt lên, và bộ giáp thép chậm rãi bao bọc lấy cánh tay của cậu. Cuối cùng, miếng giáp ngực đóng lại, và thân hình của cậu đã biến mất ra khỏi tầm mắt của Eleonora, thay vào đó là một kỵ sĩ trong một bộ áo giáp nặng nề.

“Ta sẽ trở thành kỵ sĩ của ngài, và bảo vệ ngài. Ta sẽ vì ngài mà cầm lấy kiếm, và hoàn thành tròn nhiệm vụ của một người kỵ sĩ.”

Eleanora yên lặng mà nhìn vào bộ giáp to lớn. Áo giáp kỵ sĩ với một chàng trai trẻ ở trong đó nhờ có ánh sáng từ lửa mà làm nổi bật lên. Tuy rằng tư thái của họ không có giống nhau, nhưng ở trong mắt cô nó lại trùng điệp lên những bóng người đã ngã xuống vì bảo vệ cô trong quá khứ.

“… Kỵ sĩ của ta… Ngươi có đồng ý vì ta mà sống, và che chở cho ta sao?”

Động Cơ Bit lùi về sau một bước, Chid nhớ lại về nghi lễ kỵ sĩ mà cậu đã học được ở trường, và thực hiện nghi thức với sự kính trọng nhất mà thi lễ.

“Thưa Công Chúa, xin hãy ban mệnh lệnh đầu tiên cho kỵ sĩ trung thành của ngài.”

Sau đó Chid liền chờ đợi. Sau một lúc yên lặng ngột ngạt, cuối cùng cậu cũng nghe được sự đáp lại yếu ớt.

“… Ta không thích nơi này. Ta không muốn cuối kẻ đã giết chết cha của ta… nên làm ơn hãy đưa ta ra khỏi nơi này.”

“Như theo ý ngài muốn.”

Cậu liền nắm chặt lấy bàn tay mà Eleanora duỗi ra, và cảm thấy một cảm giác lạnh và mềm mại. Chid vội đá những cảm xúc này tới xó xỉnh nào của tâm trí, sau đó cậu hết sức nhẹ nhàng mà cẩn thận ôm lấy thân hình mảnh mai của công chúa bằng Động Cơ Bit.

Một lúc sau, Hình Bóng Giáp Trụ liền từ tòa đỉnh tháp nhảy ra, và cô Công Chúa ở trong vòng tay cậu liền hét ầm lên phá vỡ mất sự yên lặng của đêm tối.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK