• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Kỵ Sĩ & Ma Thuật - Knight's & Magic
Vol 1
Arc 1: Nhập học
Chap 4: Chúng ta quyết đấu đi

Chid cắn chặt răng và đỡ lấy các đòn tấn công đột nhiên của Baltsar.

Cũng tại trong lúc đó, Ernesti đang lặng lẽ đi bộ trên hành lang. Sau khi nghe được lời giải thích của Batson người bạn từ nhỏ của mình, Eru đã bắt đầu đi tìm kiếm Ady. Nhưng cậu gặp phải rắc rối là thực tế không có một tý manh mối nào. Đột nhiên, có một người nào đó ôm cậu từ phía sau. Eru giật mình, và nhìn lên thì thấy Stefania đang sờ đầu cậu với khuôn mặt hạnh phúc.

“A, nó thật mềm và mượt mà, em thật là khó để người ta bỏ đi được a.”

“…Ách, Stefania-Senpai?”

“Đều là lỗi của mái tóc mềm mượt óng ả này… Em đúng là con ác ma nhỏ mà.”

Stefania dùng gò má mình vừa chà chà vào mái tóc của Eru, vừa thúc vào má cậu. Eru bối rối bởi hành động trái với ngày thường của cô, nhưng một ý nghĩ chợt nảy lên. Có thể Stefania sẽ có một vài manh mối.

“Stefania-senpai, chị tới đúng lúc lắm. Chị có biết Ady ở đâu không?”

Stefania vốn đang nở nụ cười bỗng trở nên rầu rĩ và lo lắng. Cô nhìn thẳng vào đôi mắt bối rối của Eru.

“Em nghĩ Baltsar đã gặp Ady.”

“Bal…là em trai chị? Nó, Chid, và Ady…”

Eru ngập ngừng muốn hỏi. Cậu có nghe nói về Baltsar… và những điều về hắn ta. Nếu Ady bị hắn mang đi, không nghĩ cũng biết có chuyện xảy ra. Nhưng Eru vẫn do dự, dù sao đây cũng việc riêng của gia đình họ. Eru không thể phân xử, can thiệp sâu về điều này. Nhưng Stefania đã thổi đi lo lắng của cậu bằng một lời tuyên bố.

“…Để xem, Balt mang theo rất nhiều người của nó đi.”

“Em không muốn nói về chuyện của gia đình người khác, nhưng lời nói vừa nãy nghe thật đúng là điềm gở.”

Trái tim của Eru không bình tĩnh có thể thấy qua giọng nói của cậu. Nó sẽ ổn, nếu vẫn còn ở trong khoảng ‘anh em cãi nhau’. Nhưng nó sẽ khác đi nếu hắn ta mang đi nhóm người của mình theo, điều này có nghĩa Ady đang gặp nguy hiểm.

“Chị thực sự không thể đối với em đòi hỏi sự giúp đỡ…nhưng chị hy vọng em có thể tìm thấy Ady.”

“…Việc này sẽ ổn sao? Cho phép em nói điều này trước, nếu như hắn ta làm hại Ady, em sẽ không tha cho hắn cho dù hắn có là em trai của chị.”

Đôi mắt của Eru rất nghiêm túc, nhưng có một chút tia sáng nguy hiểm tỏa ra từ đó. Chid và Ady là hai người bạn tốt nhất của cậu trong thế giới này, nêu ai đó mang một nhóm người gây tổn thương đến bọn họ, cậu cũng không có ý định hạ thủ lưu tình. Stefania nhìn cậu sôi sục lên giận giữ, và hạ xuống lông mày xinh đẹp của mình.

“…Hãy kiềm chế lại ở lại ở mức độ không gây tổn thương chết người.”

“Chị khá là lạnh lùng về điều này.”

“Nó sẽ ổn thôi nếu Baltsar chỉ hành động một mình. Không, điều này cũng không thực sự tốt… Chị có thể ngăn nó lại, nhưng lúc này lại khác không giống như trước. Chị không thể làm ngơ khi đang làm Chủ tịch hội đồng học sinh, hoặc là với tư cách chị gái không thể bỏ qua.”

Stefania nhẹ nhàng nói, vừa chậm chạp ôm lấy cậu. Eru không thể tưởng tượng được vẻ mặt của cô vào lúc này, chỉ hỏi:

“Chị có thể nói cho em biết Ady bị mang đến nơi nào không?”

Học viện phi công Laihiala có một khuôn viên trường rộng lớn, và đa số chúng không được sử dụng . Ady và tay sai của Baltsar đang có mặt ở một trong các phòng học trống đó.

Bọn tay sai để Ady ngồi trên ghế, chân bị trói lại, tay cũng bị trói lại ở phía sau. Đã khoảng 1 giờ trôi qua kể từ lúc Ady bị Baltsar đánh ngất, và cô vẫn chưa tỉnh dậy. Bốn tên tay sai đang vây quanh cô tranh cãi về điều gì đó.

“Móa! Con nhóc này, nó dám đánh tao!”

“Này, con nhỏ đó vẫn còn chưa tỉnh, bình tĩnh lại đi.”

Bọn chúng bị bỏ lại đây để canh chừng đang bất tỉnh Ady, vì để ngăn cản khi cô tỉnh dậy làm náo loạn. Tên kia tay sai đang lớn tiếng ồn ào chính là người ăn một đòn cùi chỏ của Ady, hắn đến tận bây giờ mới tỉnh lại.

“Tại sao? Nó đã bất tỉnh và bị trói, không có gì phải sợ nó.”

“Bị một đòn đánh ngã mà còn lắm lời thế.”

“Aaaa! Tao hơi bất cẩn tý!”

Hắn túm lấy tóc của Ady và nhấc đầu cô lên, siết chặt tay của mình lại với nụ cười hung tợn.

“Nhìn con nhóc khốn nạn này, dám vênh váo bởi vì tao nhường mày ư. Mày sẽ biết điều ngay bây giờ!”

Mấy tên tay sai khác nghĩa rằng hắn đã đi quá xa. Hắn bị đánh ngã bởi vì hắn nhường, nghe đã thấy láo rồi; hắn bị hạ gục ngay tức khắc bởi gì do hắn bất cẩn. Và nếu hắn đánh Ady thì cô ta sẽ tỉnh lại mất, nó sẽ làm mọi chuyện trở nên lộn xộn mất. Mục tiêu của chúng là ngăn cản cô trong một thời gian ngắn, công việc này sẽ rất dễ dàng nếu cô ta cứ tiếp tục ngất đi. Ngay khi một tên tay sai khác định ngăn cản hắn lại…

“Xin chào… Có ai ở đây không…. Ồ, ở đây.”

Ngay tại lúc này, một cái bóng xuất hiện ở phía sau phòng học. Bọn chúng quá chủ quan cho rằng sẽ không ai tới đây, nên phản ứng của bọn chúng chậm hơn so với kẻ đã xông vào. Khi chúng nhận ra được tình hình hiện tại, chúng nhìn thấy một viên đạn bạc bắn ra từ một cây gậy ma thuật kỳ lạ hướng về bọn chúng mà tới.

Người xông vào… là Ernesti, cậu biết rằng ‘linh cảm của mình là đúng’, khi cậu nhìn thấy bọn tay sai, hoặc đúng hơn là Adeltrud, người đang bị trói ở phía sau họ. Tất cả những thứ này đã nói rõ chúng là kẻ địch. Cậu cầm thanh Winchester lên không chút do dự, và ném ra một ma thuật ‘gió’ trung cấp từ phía hai bên trái phải của mình…Phong Trùng Đạn. Đạn gió bắn thẳng trực tiếp hai người ở cuối phòng, và viên đạn đã nổ tung tạo sóng xung kích trước khi chúng kịp hét lên. Eru không chờ bọn hắn tiếp đất, cậu kích hoạt ma thuật tăng cường thể chất để tăng cao nhanh nhẹn và đột kích vào tên tai sai đang chuẩn bị đấm Ady. Tên tay sai đó hoảng sợ và cố gắng ngăn cản lại, nhưng hắn không xứng làm đối thủ của Eru khi tốc độ của cậu đã được tăng phúc lên nhiều. Eru ném ra ma thuật Nổ Siêu Thanh, sóng xung kích tạo ra từ ‘gậy ma thuật’ của cậu thổi bay tên tay sai đó.

Nhìn thấy 3 tên đồng bạn đã bị thổi bay ngay trong chốc lát, tên tai sai còn lại từ bỏ cố gắng lý giải tình huống hiện tại. Đáng tiếc, kẻ thù của hắn không ngu gì bỏ qua cơ hội trôi qua. Một thanh Winchester khác đong đưa bay tới theo chiều ngang… đó là điều cuối cùng mà hắn còn nhớ.

Ngay khi hạ gục bốn tên tay sai bằng tư thế sét đánh, Eru kiểm tra chắc chắn rằng bọn họ thực sự đã ngất rồi mới chạy tới chỗ Ady. Cậu cắt dây thừng đang trói cô ấy và xem thử cô ấy có bị thương không. Ady trông có vẻ ổn, và hơi thở của cô vẫn bình thường, nên chắc chắn cô chỉ bị ngất đi thôi. Sau khi xác nhận được tình hình Ady đã an toàn Eru cảm thấy đỡ căng thẳng hơn, và tiến hành việc trói lại bốn tên tai sai vừa bị hạ gục. May mắn là bọn chúng lại chuẩn bị dây thừng đầy đủ…mặc dù chúng không nghĩ nó lại được sử dụng trên chính chúng. Sau khi chắc chắn rằng chúng không thể di chuyển, cậu nhìn về phương hướng của đấu trường.

“Có thể không còn thời gian nữa.”

Từ việc gây xôn xao mà cậu đã thấy trên đường đi, Eru có thể tưởng tượng tình hình ở đó. Ady bị bắt cóc trong khi Baltsar lại xuất hiện trước mặt Chid, hành động của hắn rất dễ đoán được. Đó là lý do tại sao cậu lo lắng cho Chid, người nằm giữa trung tâm vụ việc. Nhưng cậu tin chắc Chid sẽ không từ bỏ một cách dễ dàng. Eru tin chắc nếu cậu làm việc đủ nhanh, cậu ta có thể giải quyết được tình hình. Đó là lý do cậu muốn chạy nhanh đi ngay lập tức, nhưng…

Eru nhìn Ady đang nằm dưới sàn nhà và cảm thấy rắc rối. Sao lại cảm thấy rắc rối? Vấn đề phức tạp là để mang Ady đi theo, trong khi đó cô ấy lại cao hơn cậu nhiều. Nhưng cậu cũng không thể bỏ mặc cô ấy như thế này. Aaaaa, cậu rên rĩ chán nản, chật vật ẵm cô ấy lên tay mình. Đây là một thách thức khó khăn trong việc giữ thăng bằng, nhưng Eru sử dụng ma thuật rất thành thạo giúp cho cậu vượt qua cửa ải này.

“Phải bắt kịp thời gian a…”

Để tới chỗ Chid càng sớm càng tốt, Eru phải nhanh chân chạy đi tới.


Ở một nơi gọi là ‘đấu trường quyết đấu’ trong học viện phi công Laihiala, hai học sinh đã có một cuộc chiến diễn ra hơn một tiếng. Mặc dù trận chiến nghiêng về một phía, nhưng nó không mang lại cảm giác rằng trận đấu sẽ kết thúc sớm ngay.

Sau một cuộc đấu dài, Baltsar cuối cùng cũng nhận ra điều gì đó. Đúng như kỳ vọng của hắn, hành động của Chid đã chậm chạp lại theo kế hoạch của hắn, và sự tấn công của hắn đã đánh trúng cậu vô số lần. Mặc dù đây chỉ là thanh kiếm gỗ, nhưng với người bình thường vẫn phải chịu những vết thương nghiêm trọng sẽ làm họ phải thoát khỏi trận đấu. Mặc dù Chid động tác trở nên chậm chạp, nhưng cậu ta bày ra không có dấu hiệu nào là bị vết thương nghiêm trọng cả. Có thể Chid không thể tấn công bởi vì có con tin uy hiếp, nhưng đôi mắt của cậu vẫn mạnh mẽ. Rõ ràng cậu đang chờ đợi một cơ hội.

Tại sao thằng nhóc này có thể chịu đòn thế? Tại sao nó vẫn còn có thể đứng được? Có phải nó giành thời gian để Adeltrud trốn thoát? Adeltrud mặc dù rất nhanh nhẹn, cũng không phải là không trốn được, mặc dù…

Baltsar cười thầm. Chid không biết Ady không chỉ là bị trói thôi, cô ấy còn bị canh gác nữa. Điều này có nghĩa là kế hoạch của nó sẽ bị chết yểu ngay từ lúc mới bắt đầu.

Chid giật mình khi Baltsar ngừng lại việc tấn công. Baltsar nở nụ cười quái dị, và hắn đang cố gắng giẫm nát hy vọng của Chid.

“Archid, ngươi vẫn đang kéo dài thời gian?”

“…!”

“Tao nghĩ thế này. Ngươi nghĩ rằng ‘nó’ sẽ đến nếu ngươi tiếp tục chờ đợi? Tao chỉ có thể nói là tất cả đều là vô ích, ‘nó’ đã bị trói lại và được canh gác tuyệt đối.”

Baltsar có thể nghe được tiếng nghiến răng ken két của Chid, nó làm khuấy động lên niềm vui u ám trong lòng hắn.

“A, tao ngày càng chán nản về trò này. Điều này thật đáng tiếc, nhưng trận chiến phải kết thúc rồi, đúng không?”

Baltsar lại lấp lóe ra kẹp tóc của Ady và nâng lên thanh kiếm gỗ của mình. Khuôn mặt của Chid căng lên. Thành thật mà nói, trạng thái của cậu bây giờ không tốt cho lắm không giống như bề ngoài là không có gì. Mặc dù cậu sử dụng ‘một vài phương pháp’ để giảm thương tổn một cách nhỏ nhất, nhưng nó vẫn tích lũy lại từng chút một. Khó có thể đánh giá được trạng thái bây giờ của Chid liệu có thể chịu được bao nhiêu tổn thương nữa. Nhưng Baltsar đã gửi đến một thông điệp mạnh mẽ, ‘không được tránh né’. Baltsar chắc chắn muốn thực sự kết thúc cuộc chiến này, đợt tấn công tiếp theo sẽ là một đòn tấn công mạnh đây. Chid không thể chắc chắn rằng chống lại nó mà không bị tổn thương.

Hai bên đều tăng cường thêm sức lực, chuẩn bị tư thế vào cuộc va chạm kế tiếp. Khán giả vẫn còn vây xung quanh cảm thấy đây là cuộc tấn công cuối cùng, và tất cả đều nín thở. Ngay khi Baltsar chuẩn bị xông lên rút ngắn lại khoảng cách hai bên, bỗng có ai đó xâm nhập vào đấu trường.

Bóng người này nhảy vọt qua đầu của đám đông và đi đến hàng thứ nhất. Bước nhảy đó là một đường cong rất lớn, và hắn ta di chuyển rất nhanh cho dù đang ẵm một cô gái trong tay mình. Bước chân của hắn rất yên lặng, như thể đang bước lên một mặt phẳng mềm mại. Con mắt của mọi người tự nhiên rơi vào thân hình nhỏ bé này.

Bóng người này chính là Eru và Ady. Baltsar liếc ngang qua một chút và tiếp đó khuôn mặt của hắn vặn vẹo lên khi nhận ra đó là ai. Ady đáng lẽ ra nên bị trói lại chứ, và hắn thậm chí còn để người ở đó canh giữ nữa. Nó đã vượt qua chứng ngại đó thế nào và mang Ady ra? Mấy tên canh gác đâu rồi? Mà quan trọng hơn, thằng nhóc tóc bạc này là ai? Baltsar trong đầu tràn đầy câu hỏi, nhưng không ai có thể giải thích được cho hắn.

Eru để Ady xuống. Cô đã tỉnh lại trên con đường đi tới đây, và tự mình đứng dậy. Điều đầu tiên cô làm là giận dữ nhìn về phía Baltsar. Sau đó cô quay lại về phía Chid, ngòn tay cái trượt qua mình với một nụ cười hung dữ. Thân thể của Chid thoải mái xuống khi cậu nhìn thấy Ady an toàn, và nở một nụ cười đáp lại. Cậu gật đầu và than phiền với Eru, người đang đứng sau Ady.

“Chậm vậy.”

“Xin lỗi, có quá nhiều phòng để tìm.”

“Thế ư. Nha, không quản nó nữa.”

Chid mỉm cười và nâng lên thanh kiếm gỗ của mình. Không còn gì có thể cản trở cậu nữa. Thời gian để phản công cuối cùng đã tới.

Baltsar muốn hét lớn lên. Hắn biết đây là trường hợp xấu nhất rồi. Nhưng hắn còn đang bận tâm nghĩ về điều này, những vết thương hắn tạo ra trên người Chid vẫn còn, mặc dù hắn đã đánh mất át chủ bài Ady làm con tin. Hắn vẫn còn cơ hội với cuộc đột kích tấn công nhanh chóng đầy sức mạnh. Baltsar hạ quyết tâm hành động như đã nghĩ và chém về phía Chid.

Nhưng Chid đã trình diễn ra tốc độ nổi bật của mình. Cậu không còn có động tác chậm chạp như trước nữa. Cậu bước nhẹ về phía trước, né tránh đòn tấn công và vai va chạm tấn công đẩy Baltsar về phía sau để duy trì khoảng cách hai bên.

Chid dùng một lượng lớn mana sau chiến thuật kéo dài chiến đấu. Nhưng cậu đã trải qua cuộc tập huấn khắc nghiệt của Eru khi còn nhỏ, và cậu vẫn còn chứa đủ mana cho cuộc tấn công cuối cùng.

“Tao sẽ trả lại thứ mà mày mắc nợ tao.”

Chid hét lớn và kích hoạt ma thuật tăng cường thể chất mà cậu học được từ Eru. Một cuộc dâng trào năng lượng hoang dại chảy khắp thân thể cậu, và cậu chạy nước rút về phía trước gần như phá vỡ sàn đấu. Trước khi Baltsar kịp bò lên, thanh kiếm của Chid đã đánh trúng bụng hắn. Lượng khí trong phổi của hắn bị đẩy ra ngoài, và giọng khàn khàn ‘a a a’ thoát ra từ miệng của Baltsar khi hắn bị đánh bay lên trên trời. Theo đó là một chuỗi liên tiếp vào trên trời của Chid trước khi hắn rơi xuống đất. Thân hình của Baltsar bị xoắn không tự nhiên. Trước khi thân hình của Baltsar bị mất tốc độ và bắt đầu rơi xuống, Chid tiếp theo đó là cho hắn một cú đá cuối cùng. Thân hình của Baltsar bị vò như một quả bóng và lăn hạ xuống trước khi dừng lại tại một vài mét phía trước.

Chi thở dài một hơi, trọng tài lúc này mới lấy lại tinh thần và chạy đến chỗ Baltsar, thấy hắn nằm ườn ra giống như một cái giẻ rách cũ, đôi mắt hắn trợn trắng và miệng sủi bọt mép. Kết quả đã quá rõ ràng và trọng tài giờ tay mình lên tuyên bố Chid chiến thắng trước đám đông.

Kết thúc trận đấu này đầy bất ngờ giống như trước đó điều họ nhìn thấy đều là giả cả. Khán giả phản ứng không kịp theo tình thế phát triển diễn ra trước mắt.

Mặc dù Chid kinh khủng như lời đồn đại, vượt xa trước khả năng của Baltsar, họ không thể hiểu tại sao cậu lại bị đánh áp đảo vài giờ qua.

Khán giả nhìn xem cô gái trẻ chạy hướng về phía Chid. Họ cũng đâu có ngu. Họ từ những liên tưởng đến kể từ khi cô xuất hiện thì Chi mới bày ra sức mạnh một cách đột ngột vậy. Câu trả lời đã quá rõ ràng.

Mọi người nhìn chằm chằm vào Baltsar, ánh mắt bắt đầu trở nên lạnh lẽo lên. Đối với khoa Kỵ Sĩ, mặc dù quyết đấu giải quyết mâu thuẫn riêng tư, vinh quanh thuộc về người chiến thắng rất thần thánh. Nếu có ai làm bẩn đục cuộc quyết đấu thì thật đáng khinh, nó trái ngược lại với tinh thần của Kỵ Sĩ. Đám đông không có tý đồng tình nào khi tay sai của Baltsar vội vã mang hắn đến phòng y tế.

Chid vẫn là bị thương nặng, ngồi bệt xuống khi tiếng la chiến thắng vang lên.

“Chid! Này Chid, anh có sao không?”

“Nhìn xem anh có tốt không đi, bị đánh cho thật thảm.”

“Quần áo của anh thật là tả tơi… Tại sao anh không né tránh chứ, đồ ngốc!”

“Hắn cứ giơ đồ trước mặt anh…Anh không thể né tránh như ý muốn được.”

“…! Xin lỗi, em đã….bất cẩn rồi…”

Nhìn khuôn mặt Ady chán nản và đầy nước mắt, Chid vuốt mái tóc cô và mỉm cười nói.

“Đừng lo lắng, tất cả đều là lỗi của thằng ngốc kia. Và Eru, cảm ơn nhé, lúc này mém toi rồi.”

“Mình mừng là mình có thể tới kịp lúc. Nhưng vậy là ổn rồi…”

Eru lấy ra kẹp tóc từ trên người Baltsar mà không bị ai phát hiện, và đưa tay ra đưa cho Ady rồi nói:

“Cậu đã đánh thắng, nhưng trông cậu như là không có vết thương nghiêm trọng a.”

“A, hắn thấy mình không thể né tránh nên tấn công một cách liều lĩnh và khoe khoang kỹ năng của mình là chính.”

Chid cười khổ nói.

“Mình sử dụng ma thuật tăng cường thể chất và làn da cứng trước khi bị đánh để giảm thương tổn tới mức nhỏ nhất.”

“Thế sao, cậu xoay xở ra một chiêu kỹ năng nguy hiểm đó.”

“Mình có thể làm gì khác đâu bởi vì mình không cần phải nghĩ nhiều điều như thế… Và do hắn quá ngu nên mình làm thế thôi. Nếu hắn tập trung đánh vào những chỗ yếu, mình cũng không thể kéo dài được thời gian như vậy.”

“Nói cách khác, hắn thua vì thói tự mãn của hắn.”

Khi Eru gật đầu, đám đông cũng đã bắt đầu giải tán.

“Mình sẽ giải quyết chốn bữa bài này. Ady, cậu có thể mang Chid tới phòng y tế không?”

“Mình hiểu. Chid, anh có thể đứng được không?”

“Anh ổn, vết thương trên người anh chỉ bị bầm tím, để chậm rãi lành là tốt rồi.”

Eru nhìn cặp song sinh rời đi, nhìn Chid lảo đảo bước đi và Ady dìu cậu ta về phòng y tế. Quay đầu lại, chỉ thấy còn Stefania ở đấu trường.

“Như vậy ổn chứ? Em trai của chị đang bị thương nặng.”

“…Đúng vậy, nhưng hành động của nó đầy đủ tính nghiêm trọng.”

Stefania vẻ mặt tinh thần tỉnh táo và lắc đầu.

“Thằng nhóc này… Nó giống với mẹ ở mặt này… Đây là bài học để đời cho nó.”

“Gây rắc rối cho chị rồi…”

Eru cảm thấy mâu thuẫn khi cậu nghĩ về những rắc rối của gia đình Chid và Ady. Nhưng cậu lắc đầu và thay đổi tâm tình.

“Chị có thể dọn dẹp được vụ này không?”

“Được rồi, chị sẽ giải thích rõ vụ này về trong nhà thôi.”

Eru cúi người cảm ơn Stefania, cô gật đầu báo đã biết và rời đi. Cuối cùng, một số khán giả chú ý đến vụ việc này và tranh luận rôn rã vụ việc giữa Chid và gia đình Serrati.


Một vài ngày sau cuộc quyết đấu.

Vụ việc đầy nhục nhã của Baltsar đã bị nhà trường và gia đình hắn nghiêm khắc cảnh báo, và hắn bị mang về nhà sau một vài cân nhắc. Để giáo dục hắn tốt hơn, Baltsar đã được gửi vào Tê Giác Đỏ Đoàn Kỵ Sĩ để rèn luyện, là nơi cậu hằng mơ ước. Thật khó để nói rằng đây là điều tốt hay điều xấu. Nhưng nó rất tốt đối với Eru và đồng bọn mình đỡ ít đi lo lắng.

Một ngày nào đó, sau khi giờ học kết thúc trong thanh thản, Ady phát hiện Eru đang đọc sách trong khu vườn trường. Cậu không phải là người nổi bật và với thân hình nhỏ bé của mình, việc phát hiện cậu là một điều không dễ dàng. Nhưng đầu mái tóc bạc là một cột mốc dấu hiệu phát hiện dễ dàng khi ở xung quanh có ít người. Cậu ngồi dưới bóng râm của cây, đọc một quyển sách dày như thường lệ. Cô không cần phải hỏi cũng biết là nó sách giáo khoa về Hình Bóng Kỵ Sĩ.

Ady đi đến một bên cậu, nhưng Eru hoàn toàn không có chú ý đến. Eru đang bị thu hút bởi những thông tin trong quyển sách, cậu toàn tâm toàn ý hấp thu kiến thức trong đó mà không mảy may để ý đến xung quanh. Ady ngồi xuống bên cạnh cậu, nhìn chằm chằm vào hình dáng cậu. Đôi mắt xanh với lông mi dài nhìn chằm chằm xuống quyển sách. Máy tóc của rủ xuống khuôn mặt cậu, tươi sáng lên trong ánh mặt trời. Đôi môi cậu nhắm chặt lại, phản chiếu lại cỡ nào mãnh liệt.
( Tran: Chịu thằng tác giả tả trai mà y như tả gái ) Eru vẫn dễ thương như vậy…

Ady cười rúc rich ‘hehe’ hạnh phúc và chuẩn bị ôm cậu như mọi khi, nhưng cô chợt dừng lại bởi một hình ảnh hiện ra trong tâm trí cô. Cô nhớ đến việc xảy ra lúc quyết đấu.

Khi Eru giải thoát cho Ady bị Baltsar bắt cóc, cậu ta đã bế cô kiểu ‘công chúa ôm’ tới giữa đấu trường đầy người. Cô lúc đó không chú ý nhiều điều này khi đó trong đầu cô tràn đầy lửa giận, nhưng khi Ady lại về nó, cô phát hiện đó đúng là một cảnh tượng khá lúng túng. Không chỉ lúng túng, cô nhớ lại niềm vui mừng khi được Eru cứu, và cảm giác ở trong vòng tay của cậu, Ady đỏ mặt hơn khi ở bên cạnh Eru.

Nha, mình lại nghĩ về điều đó…


Ady vui vẻ khi thấy Eru không chú ý tới tâm trạng của cô lúc này. Cô cảm xúc phức tạp làm cho cô do dự có ôm Eru như trước đây không. Ady không vui về điều này và cô đã hành động một cách mạnh mẽ là ôm lấy Eru. Eru bình tĩnh chào đón cái ôm của đột ngột Ady , và gấp lại quyển sách.


(Tran: Trap, trap ở mọi nơi)
Ady cũng bối rối bởi hành động đột nhiên của mình. Mọi khi, cô sẽ vuốt mái tóc của cậu trong khi vừa nói chuyện với cậu. Nhưng khi cô ôm cậu ta trong khoảng thời gian này, cô có thể cảm thấy đầu mình nóng lên tỏa nhiệt dữ dội, cô không thể làm gì được nữa. Ady chôn đầu mình vào tóc của Eru để ẩn núp đi khuôn mặt đỏ bừng của mình.

A…Tại sao lại như vậy! Ồ không, mình không dám ngẩng đầu lên nữa.

Ady đúng là quá lo lắng và quên cả việc thả ra. Eru hơi ngạc nhiên về phản ứng của cô ấy, và quyết định tiếp tục đọc quyển sách của mình khi thấy Ady không có hành động gì.

Cảm giác như mình đúng là con ngốc, này, này sao cậu không có tý phản ứng nào thế!


Nói theo cách khác, việc giận dữ vô lý này lại làm cô bình tĩnh xuống. Ady cáu gắt chọc má của Eru.

“Nè, đừng có tự tiện chọc má của người khác chứ.”

“…Thật dễ thương!”

Ady thái độ trở lại bình thường. Eru cảm thấy cái ôm thoải mái hơn mọi khi, và cô lại bắt đầu vuốt ve tóc cậu. Hai người không nhận ra rằng, có một vài học sinh ở sân trường thích thú nhìn cảnh tượng đẹp của cô gái tóc đen và cô gái tóc bạc (tran: Main không đi làm trap thì hơi phí) đang cùng nhau chơi đùa. Cuộc sống hằng ngày của họ tiếp tục như vậy, mỗi ngày đều rất hài hòa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK