• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Kỵ Sĩ & Ma Thuật - Knight's & Magic
Vol 1
Arc 2: Ác Quỷ Thú tấn công
Chap 8: Trận Chiến Cuối Cùng, Lục Hoàng Quy


Ug... Ưmmmm...?


Ai đó cuối cùng cũng đã tỉnh giấc.

Hắn chỉ nhìn thấy một khoảng không gian tối ở phía trước. Khi ý thức của hắn chậm chạp trở nên rõ ràng hơn, hắn chỉ cảm thấy một tư thế khó chịu đầy đau đớn trải dài khắp cả thân hình của hắn.

"Uguu... nơi... nơi này là..."

Hắn cố gắng để khôi phục lại một cách bình thường từ khoảng không gian gò bó và khó chịu, nhưng một luồng áp lực đặc biệt ghim chặt hắn lên vào bức tường ở phía trước.

Hắn buông ra một tiếng kêu thảm thiết, luồng áp lực này làm anh kịp thời suy nghĩ rõ ràng hơn. Cảm về lực quán tính tác động lên mình ― một cảm xúc rất đỗi quen thộc đối với hầu hết các Kỵ Sĩ Điều Khiển. Nhưng lực quán tính mà hắn cảm nhận được mạnh liệt hơn những gì mà hắn đã nhớ. Nơi này hẳn là khoang lái của Hình Bóng Kỵ Sĩ. Khi hắn nghĩ tới điều này hắn ― phải gọi đúng hơn là Dietrich Cunitz đã nhớ lại hình ảnh cuối cùng mà anh còn nhớ tới. Đúng rồi, một học sinh lớp dưới thân hình thấp xuất hiện trước mặt anh, rồi ―

Anh vội vàng khôi phục tư thế bình thường và nâng đầu của mình quay lại vị trí chỗ ghế ngồi. Điều đầu tiên anh nhìn thấy là thân hình lù lù to lớn của Behemoth chiếm đầy ắp cả khung màn hình nhìn.

"Gyaaaaahhhh!?"

Cũng không thể trách rằng anh tiếng hét của anh ta giống như là một con gà bị chặn lại cổ họng. Bởi vì anh nhìn thấy càng sát tới lại gần vẻ mặt đầy hung dữ của con Ác Quỷ thú lao tới ngay khi anh ta vừa mới tỉnh lại. Tiếng thét đột nhiên đầy bất ngờ làm Ernesti giật thót cả tim và suýt nữa không kịp điều khiển động tác tiếp theo cho Hình Bóng Kỵ Sĩ.

"Ồ không! Aaaa!"

Sau khi kịp lấy lại tư thế từ việc mới bị dọa sợ hồi nãy, Guyale trượt sang phía bên trái của Behemoth, né tránh khỏi đòn tấn công một cách an toàn. Eru kéo ra xa khỏi khoảng cách với con Behemoth và nhìn liếc qua người ở đằng sau trước khi Behemoth chuẩn bị sẵn sàng tiếp cho đợt tấn công tiếp theo.

“A ― chào buổi sáng tốt lành học trưởng. Chúng ta đang ở trong vị thế giữa cái sống và cái chết, nên làm ơn hãy giữ yên lặng giùm em.”

Dietrich kẹt mồm ngay tại chỗ sau khi nghe được giọng nói bình tĩnh nhưng bao hàm nội dung lại hết sức mâu thuẫn. Những lời này nghe ra có vẻ khá hợp lý, nhưng anh không hiểu rằng tại sao anh lại quay trở lại nơi này, nơi mà đáng lẽ anh đã chạy trốn ra xa khỏi, trong đầu của anh hiện giờ tràn ngập đầy câu hỏi.

“Em…. Em! Em… có bị điên không!? Không, trước hết, tại sao em lại chiến đấu!?”

Anh ta có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi cho ra lẽ, nhưng anh chợt ngậm miệng lại khi thấy Guyale bắt đầu chạy.

Cái…cái gì thế này? Chuyện gì đang xảy ra? Đây có phải là sự trừng phạt dành cho mình vì đã bỏ rơi đồng đội để chạy trốn một mình không?


Mặc dù anh không biết những cỗ máy khác hoặc là đã bị hủy diệt hoặc là bị hư hỏng nặng đã rút lui về phía sau, nên hiện tại ở nơi này chỉ có Guyale đơn độc chiến đấu một mình. Đây đúng là một tình huống đầy mỉa mai trái ngược lại với những gì đã xảy ra khi anh chạy trốn. Nếu như Eru đang là phi công của cỗ máy này đang chiến đấu, Dietrich không thể lại chạy trốn được.

Có vẻ như số phận của mình là ở tại nơi này… Tại sao cậu nhóc này lại mang mình đi theo cùng? Cậu ta muốn mình nhìn thấy tình hình trận chiến cho tới lúc cuối cùng của nó? Cậu ta muốn cho kẻ…kẻ đã bỏ rơi đồng đội của mình xem ư?

Eru không thể để mặc anh ta lại ở phía sau mình mặc dù nếu như cậu ta muốn làm vậy ― Dietrich dù nghĩ như thế nào cũng không thể nghĩ ra lý do thực sự là như vậy. Con thú khổng lồ cũng không quản Dietrich cảm thấy thế nào về trận chiến đang diễn ra nóng bỏng giữa hai bên.

Con Behemoth sử dụng sức mạnh đầy tính áp đảo phá vỡ cả mặt đất, Hơi Thở Lốc Xoảy của nó nhổ bật rễ các cây cối. Chỉ cần một đòn đánh lướt qua từ chúng cũng đủ để giết chết cỗ máy rồi, nhưng phi công điều khiển của Guyale là một người trẻ tuổi dáng dấp nhỏ nhắn vui vẻ né tránh những đòn đó và thậm chí còn đánh trả lại vào tứ chi của con Ác Quỷ thú.

Dietrich khi vừa tỉnh lại thì đã rất không bình tĩnh, nhưng bây giờ anh đã lấy lại tinh thần và gặp lúng túng bởi vấn đề khác. Thật không thể tin được, viên phi công trẻ này lại có thể đáng ngang sức với con thú khổng lồ, mặc dù là cậu ta chỉ có thể ở trong tư thế phòng thủ là chính. Bởi vì Dietrich là phi công của Guyale, anh có thể hiểu được cái cảm giác này tuyệt vời như thế nào. Tính năng của cỗ máy này chỉ là ở mức trung bình, khi tập luyện cỗ người máy này ở học viên phi công Laihiala nó chỉ là vũ khí hạng hai mà thôi. Điều này rõ ràng khi các phi công khác là học sinh cao học lái Hình Bóng Kỵ Sĩ không thể đấu nổi hay tạo vết thương cho con Ác Quỷ thú.

Điều đó hắn là một sai làm đối với cái phi công này. Dietrich cũng biết dáng người nhỏ nhắn học sinh năm đầu thỉnh thoảng xuất hiện ở trường phi công này. Anh không bao giờ tin tưởng được rằng một người trẻ nhỏ nhắn lại có những kỹ năng lái người máy xuất sắc như vậy. Nhưng khi cậu ta có thể đánh với con Ác Quỷ thú này tới tận giờ, Dietrich cũng phải chào thua.

Quá tuyệt vời, không, chỉ diễn tả như vậy thôi là không đủ. Nó thật ‘kỳ lạ’… nhưng nếu mình… nếu chúng ta muốn tiếp tục sống sót, mình nên để cậu nhóc này tiếp tục chiến đấu…!


Dietrich đã rơi vào vực sâu của nỗi tuyệt vọng một lần, nhưng giờ đây anh đã nhìn thấy hy vọng trước khung cảnh trước mắt anh. Nó làm cho anh là một thanh niên yếu đuối vì bị lạc mất chính mình lại một lần nữa nỗi niềm khát khao đốt cháy lại lên.

Trong mắt của Dietrich, Guyale và Eru đang đánh một trận chiến đầy vững chắc. Nhưng trong thực tế, bọn họ cũng không phải làm tốt như vậy. Có hai vấn đề lớn và khá cấp bách.

Trước hết là lượng chứa mana của Guyale. Thời gian tối đa một Hình Bóng Kỵ Sĩ có thể chiến đấu với sức lực đầy đủ chỉ có dưới 1 tiếng trong điều kiện bình thường. Nếu nhiều hơn thì sự cung cấp mana sẽ không thể tiếp tục tốc độ cung cấp mana như ban đầu, dẫn tới giảm xuống năng suất hoạt động của cỗ máy. Bây giờ đã trải qua 2 tiếng kể từ khi Guyale bắt đầu chiến đấu… Điều này có nghĩa là cỗ máy đã giữ qua mức cực đại hiệu suất gấp đôi với thời gian giới hạn lý thuyết của cỗ máy.

Điều này phải cảm ơn Eru điều khiển một cách khéo léo và nắm bắt rõ ràng về chương trình vận hành của cổ máy. Cỗ máy đã được tối ưu hóa về trận đồ tốc độ tiêu dùng mana một cách thấp nhất, hạn chế sử dụng mana của ‘chuỗi tinh thể’ không cần thiết để bảo tồn năng lượng. Ngoài ra, cậu ta không để Guyale chạy trong suốt cả khoảng thời gian, mà là có ngừng nghỉ để Guyale có thể ‘thở’ và hồi phục lại lượng mana. Hành động của cậu nhìn ra có vẻ rất dữ dội, nhưng cậu đã bí mật giảm lượng tiêu thụ mana xuống tới mức thấp nhất ngay khi cậu đã chập nhận rằng đây sẽ là một trận đánh lâu dài.

Nhưng thế vẫn là chưa đủ; cậu ta đã cạn kiệt mất một nửa lượng mana dự trữ. Nếu như cứ tiếp tục như vậy, lạc quan mà nói thì cậu cũng chỉ có thể cầm cự được khoảng hơn 2 tiếng nữa mà thôi.

Vấn đề tiếp theo là vũ khí của cậu đã hiện lên nhiều vết nứt.

Sau khi lặp đi lặp lại nhiều lần tấn công con Behemoth trong khoảng 2 giờ đồng hồ, lưỡi kiếm của Guyale đã bị vặn vẹo và tràn đầy vết nứt, làm cho các đòn tấn công vốn khó thể đâm xuyên thủng giờ đây hầu như là không có cách nào đâm xuyên qua. Mặc dù còn có vũ khí ma thuật, nhưng vũ khí ma thuật ‘Lưỡi Gió’ của Guyale không thích hợp ghim vào một điểm để tấn công.

Eru đã cân nhắc suy nghĩ đến kế hoạch viết chương trình ma thuật, nhưng làm việc đó trong khi đang điều khiển Hình Bóng Kỵ Sĩ là một gánh nặng quá sức của cậu, nhất là nếu như ma thuật đó chính là ma thuật cấp bậc chiến thuật. Cậu đã từ bỏ về vấn đề đó nhưng tinh thần của cậu không suy giảm tí nào, mặc dù thiếu mất công cụ để tấn công khiến có cậu cảm thấy hơi bất lực.

Đệt, nếu như mình biết sẽ xảy ra trường hợp này, mình sẽ vác thêm một vài thanh kiếm nữa giống như một con nhím luôn.


Mặc dù rất khó chịu trước tình huống này, Eru vẫn kiên trì với chiến thuật cũ trong cuộc chiến. Hay đúng hơn là cậu không thể thay đổi lại nó. Guyale chủ yếu dựa vào việc vừa lảng tránh vừa tìm cơ hội tấn công trong suốt cuộc chiến mãi cho đến tận khi nào chiến thắng mới thôi.

Cuộc chiến vẫn tiếp tục diễn ra, Dietrich chú ý đến tần suất số lần phản công đang giảm xuống. Nếu như bọn họ chỉ muốn tiếp tục sống sót qua mỗi lần giao tranh thì chỉ việc lẩn trốn là ổn rồi, nhưng bọn họ đang gặp rắc rối về vấn đề độ bền của cỗ máy. Cân nhắc đến bọn họ sớm muộn cũng phải chạy thoát khỏi nơi này, thì hẳn họ nên sử dụng cơ hội ngay bây giờ để tấn công chân của con thú khổng lồ để làm giảm xuống khả năng di chuyển của nó. Và điều này rất khả thi với kỹ năng điều khiển Hình Bóng Kỵ Sĩ của Eru. Nhưng Eru đã bỏ qua nhiều lần cơ hội để tấn công nó.

Tại sao cậu ta không có đánh trả lại…! Nếu như cứ tiếp tục né tránh như thế này, chúng ta sẽ không còn cơ hội để chạy trốn ra khỏi đây!


Mối bận tâm lo lắng của Dietrich ngày càng tăng lên khi anh chỉ có thể đứng mà xem tình hình diễn ra. Làm một Kỵ Sĩ Điều Khiển, Dietrich biết rõ Hình Bóng Kỵ Sĩ không thể chiến đấu trong một khoảng thời gian dài. Anh canh ngay thời điểm khi Eru vừa tránh thoát khỏi đòn tấn công của con thú khổng lồ và hỏi:

“Này… Này, Ernesti, tại sao trong khoảng thời gian này em không phản công, có chuyện gì xảy ra sao?”

Eru hơi ngạc nhiên khi Dietrich, người vốn đang im lặng đột nhiên nói ra câu như vậy. Nhưng Eru vẫn giải thích tình hình hiện tại bây giờ.

“Con Behemoth này lớp vỏ quá cứng, trong khi thanh kiếm đã tả tơi mẽn rồi. Không việc gì phải tấn công nó khi việc tấn công đó không gây ra được một xíu thương tổn nào.”

Dietrich trộm liếc nhìn qua thanh kiếm thông qua màn hình; lưỡi kiếm đã bị uốn cong trông rất tệ hại, hoàn toàn là trở thành thanh kiếm cùn. Dietrich vô lực than vãn.

Bình tĩnh nào… mình cần phải tập trung suy nghĩ… tìm một món vũ khí… chúng ta đã đi được chặng đường xa như thế này, không lẽ nào lại phải chết như thế này được!


Anh điên cuồng tìm kiếm khắp khung cảnh trên màn hình với hy vọng sẽ tìm thấy cái gì đó có thể sử dụng làm vũ khí được. Ernesti đang là phi công lái Guyale, nhưng Dietrich cũng có thể điều khiển được cỗ máy này. Ý chí của Dietrich cuối cùng cũng trở lại đối diện với cảnh chiến đấu này, trạng thái tâm lý của anh đã thay đổi một cách mạnh mẽ lúc nào mà anh cũng chẳng hay biết, và sự tham gia của anh đã mang lại một kết quả tuyệt vời. Eru cũng đã dò xét khung cảnh xung quanh trong lúc đang chiến đấu, nhưng cậu còn phải bận bịu lo tránh né con Behemoth, nên cậu không thể tập trung vào việc tìm kiếm ở hoàn cảnh xung quanh được. Đó là nguyên nhân mà Dietrich có thể chú ý tới ‘thứ đó’. Anh chợt la hét inh ỏi lên khi anh kịp phát hiện ra thứ đó:

“Bên cạnh chiếc Hình Bóng Kỵ Sĩ bị phá hủy kia! Mau lấy đi vũ khí của nó!”

Eru chỉ mất một giây để nhìn vào điểm mà Dietrich chỉ vào và cậu nhìn thấy một chiếc Hình Bóng Kỵ Sĩ bị phá nát tan tành. Eru hiểu rõ ý định của Dietrich, sau khi lảng tránh khỏi đòn đánh của con Behemoth với một tư thế thấp như muốn chà xát qua mặt đất, Guyale chợt tăng nhanh tốc độ lên. Eru dùng toàn lực phóng tới phía xác cỗ máy kia và nhanh chóng nhặt lên thanh kiếm. Các phi công học sinh cao học chủ yếu sử dụng vũ khí ma thuật Hình Bóng làm vũ khí để tấn công, nên hầu như thanh kiếm này không có một chút nào tổn hại nào. Một nụ cười vô địch lại xuất hiện trên khuôn mặt của Eru.

“Cảm ơn anh, học trưởng. Em đã vướng phải rắc rối chỉ bởi vì vũ khí của mình.”

“Không… Không cần cảm ơn, chỉ cần em cầm nó mà chiến đấu với con Behemoth mà thôi!”

Eru lập tức đối mặt với con Behemoth ngay lập tức và lập tức đánh giá lại tình trạng hiện tại của nó. Sau vô số lần chém chặt đâm chân của nó một vài nơi đã chảy máu, điều này có nghĩa là nó bị thương tổn không nhẹ.

“Được rồi, lượng mana dự trữ đã thấp hơn 50%. Nếu em không hủy đi một cái chân của nó thì nó chắc chắn sẽ bắt kịp chúng ta nếu như chúng ta chạy trốn.”

Guyale giơ lên thanh kiếm mới của mình và bắt đầu lại cuộc phản công của nó. Con Behemoth to lớn khổng lồ, nhưng nó là sẽ thật tệ đối với việc điều khiển các hoạt động đòi hỏi phải tinh vi cẩn thận, nên tự nhiên đối mặt với kẻ thù của nó là Guyale am hiểu tinh vi về điều khiển tốc độ và tinh vi về cách sử dụng vũ khí một cách chính xác thì nó xác định là ăn hành rồi.

Behemoth với khả năng chịu đựng vô tận nên nó rất hung hăng ở mọi lúc. Măc dù nó đã tấn công thẳng một mạch từ nãy đến giờ, nhưng nó vẫn chưa đánh trúng kẻ thù của nó dù chỉ là một đòn. Ngược lại Guyale một mặt khác trước sau như một lại gây sát thương liên tục đối với con Ác Quỷ thú khổng lồ. Các vết thương trên chân của Behemoth minh chứng rõ cho điều này. Cái này gọi là nước nhỏ giọt nhiều có thể xuyên thủng cả đá. Với vết thương từ mắt và chân không ngừng chảy máu, cho dù là pháo đài Ác Quỷ thú Behemoth thì tốc độ cũng bị buộc phải chậm lại.

Dietrich bỗng nhiên phát hiện được điều gì đó.

Eru nghe được một tiếng la hét từ phía sau mình và cậu lập tức nhanh chóng quét nhìn khu vực xung quanh, và cậu nhìn thấy có rất nhiều Hình Bóng Kỵ Sĩ. Cậu sẽ không nhìn lầm khung cảnh này cho dù đó chỉ là một cái nhìn lướt qua. Đó là 'Karrdators’ ở Vương Quốc Fremmevira nó đồng nghĩa với tên Hình Bóng Kỵ Sĩ. Bọn họ đang trải rộng ra, bao vây lại Guyale vàthe Behemoth thành từng tầng. Sau khi nhìn thấy kiểu mẫu cỗ máy và lá cờ tung bay trên vai cỗ máy, cả hai người họ hiểu rõ những Kỵ Sĩ này là ai.

"Karrdator!? A, aaaa... những lá cờ này… Đây là đơn vị thường trú đóng tại Jantunen! Quân tiếp đã đến đây cứu chúng ta rồi!”

Họ đã tới đây… sớm hơn điều mà mình dự tính, mình nghĩ sẽ tiếp tục chiến đấu một lúc lâu sau đó rồi mới có thể chạy trốn khỏi nơi này và hội họp lại với những người khác.


Eru nhanh chóng suy nghĩ về quá trình hành động tiếp theo. Guyale vẫn có thể tiếp tục chiến đấu, nhưng lượng mana chứa trong cỗ máy đã thấp hơn 30%, đây là một mức then chốt. Nếu đoàn Kỵ Sĩ đã ở đây, thì việc kém dài thời gian không còn cần thiết nữa, và hãy để công việc tiếp theo cho các Kỵ Sĩ tiếp nhận và chính mình nên rút lui. Chỉ dựa vào hỏa lực một mình của Guyale là không đủ để đánh bại nó, nhưng với lực lượng tập trung tại đây thì có thể làm được. Không giống như trước cậu chỉ kéo dài thời gian khi đối mặt với con thú khổng lồ, nhưng bây giờ thời điểm để ‘đánh bại’ nó đã đến.

Con Ác Quỷ thú khổng lồ không mấy quan tâm về tình hình xung quanh nó, và tiếp tục ngoan cố đuổi theo Guyale. Eru né tránh khỏi nó một cách dễ dàng, nhử con Behemoth quay lưng lại với các Kỵ Sĩ. Sau đó cậu trượt qua mặt bên trái của Behemoth là nơi điểm mù của nó và lao thẳng tới tới trận hình của các Kỵ Sĩ. Đoàn Kỵ Sĩ chắc chắn sẽ hiểu rõ ý định của Guyale và họ dồn dập nâng lên vũ khí ma thuật Hình Bóng của mình.

Trong con mắt còn lại của con Ác Quỷ thú khổng lồ chỉ có cỗ máy màu đỏ, và cuối cùng sân khấu của cuộc chiến cuối cùng cũng bắt đầu.

--------------------------------------------------

Ở khoảng thời gian ngắn trước khi đoàn Kỵ Sĩ đi đến bãi chiến trường.

Một vài Hình Bóng Kỵ Sĩ thay vì chạy lên trên con đường quốc lộ bằng đá của Fremmevira, họ lại khéo léo chạy lướt nhanh qua khu rừng. Bọn là là lính trinh sát của đoàn Kỵ Sĩ Jantunen, nhiệm vụ của bọn họ là thăm dò trạng thái hiện tại của Behemoth trước khi đoàn Kỵ Sĩ đến.

Sau khi từ đường quốc lộ lao thẳng vào khu rừng, họ phát hiện mật độ phân bố cây cối trở nên dày đặc hơn nhiều. So với đoàn xe ngựa chạy đi trên con đường quốc lộ khoảng mất nửa ngày, thì nhóm trinh sát bọn họ di chuyển với tốc độ nhanh hơn nhiều bằng cách băng xuyên qua khu rừng. Vị trí của Behemoth đã tiến tới gần đường quốc lộ hơn so với vị trí mà đoàn học sinh nói, nên chẳng mấy chốc nhóm trinh sát đã hoàn thành nhiệm vụ của mình và quay trở lại báo cáo trong một thời gian ngắn.

“Điều đó có thật không? Nó ở ngay phía trước chúng ta… con Behemot này không có trên con đường quốc lộ, đây đúng là trong cái rủi có cái may.”

Sau khi nghe được báo cáo của nhóm lính trinh sát Philip Hallhagen đưa ra lời nhận xét.Ông đã chuẩn bị sẵn sàng tinh thần cho việc chiến đấu với Behemoth ngay trên đường quốc lộ nếu tình huống bắt buộc phải thế, nhưng giờ đây điều đó đã không còn cần thiết. Nhưng khuôn mặt của ông chợt biến đổi cứng ngắt khi nghe được lời báo cáo tiếp theo.

“Chúng tôi đã bắt được liên lạc với ba chiếc người máy dùng trong huấn luyện, nhưng vẫn còn có một chiếc vẫn đang trong tình trạng giao chiến …”

Các Hình Bóng Kỵ Sĩ của học sinh cao học đã rút lui ra khỏi bãi chiến trường bởi tới đường cao tốc bởi vì sự xâm nhập của vào trận chiến của Guyale, và họ đã được đoàn Kỵ Sĩ bảo vệ. Trandorches và những cỗ máy khác bị thương tổn nghiêm trọng, và chúng đã được gửi đến nhóm bảo dưỡng ở hậu phương tiến hành trọng đại sửa chữa. Còn lại Earlecumber chịu đến thương tổn nhỏ hơn và cũng gia nhập vào hàng ngũ chiến đấu sau khi trải qua việc sửa chữa đơn giản.

Chiếc người máy vẫn còn đang chiến đấu là Guyale. Khi lính trinh sát nhìn thấy chiếc Kỵ Sĩ màu đỏ tươi đó, nó đang tấn công con Behemot với cách đánh mà các Kỵ Sĩ khác nhìn thấy đều phải hổ thẹn. Các lính trinh sát không biết mình nên phải báo cáo thế nào về điều mà họ nhìn thấy, nên họ chỉ đưa ra vị trí của con Ác Quỷ thú và xác nhận thực sự có một cỗ máy đang chiến đấu với nó.

Kế hoạch của Philip và Gottfried có thể hoạt động được dựa trên tin tức tình báo tập hợp lại được và kịp thời ra chỉ lệnh phù hợp cho các đơn vị. Kế hoạch của bọn họ là như sau: Họ sẽ phân tán ra từng đội một (9 cỗ máy) xung quanh mục tiêu tạo thành một hình vầng trăng khuyết. Từ những thông tin của những học sinh đã tham gia chiến đấu, từ đó có thể xét thấy rằng chiến đấu với con thú khổng lồ này ở cự ly gần là một điều hết sức nguy hiểm, nên họ sẽ sử dụng vũ khí ma thuật Hình Bóng và tấn công theo từng đợt sóng gây tổn thương lên Behemot từ một khoảng cách nhất định.

Họ cũng lập ra phương án dự phòng đối với đòn tấn công của Behemoth là Hơi Thở Lốc Xoáy. Họ cũng đoán trước về sự tổn thất phải chịu, nên viễn cảnh tồi tệ nhất là các tiểu đội sẽ phải làm mồi nhử để ngăn cản lại chuyển động của con Behemoth, trong khi đó những cỗ máy khác sẽ nhân cơ hội này mà giết chết nó. Các Kỵ Sĩ nhanh chóng chạy vào khu rừng với quyết tâm sẽ tử chiến tới cùng.

Một tiếng gào thét đầy vang dội của con Ác Quỷ thú khổng lồ làm cho cả khu rừng đều run rẩy lên.

Khi đoàn Kỵ Sĩ di chuyển tới vị trí đã xác định thì con Ác Quỷ thú này vẫn chuyển động lòng vòng quanh như cũ, nó đang giận dữ điên tiết lên vì cơn đau đớn. Các Kỵ Sĩ bị lúng túng trước tình cảnh này và chết lặng cả người khi họ nhìn thấy nguyên nhân gây ra cơn nổi giận của con Behemoth này. Họ nhìn thấy một Hình Bóng Kỵ Sĩ mày đỏ di chuyển với một tốc độ không thể tin được khi con thú khổng lồ này đuổi theo nó với con mắt chảy máu đầm đìa và kèm theo từng đợt cơn rống giận điên cuồng.

“Đây, đây là tình hình gì đây…”

Con Ác Quỷ thú này có thể dễ dàng hủy diệt Hình Bóng Kỵ Sĩ chỉ với một cú đánh, nhưng giờ đây cỗ máy màu đỏ tươi đang lợi dụng tốc độ vượt trội của mình để đấu với nó. Ngay cả người chỉ huy trưởng vỡi kỹ năng điều khiển ưu tú cũng tự hỏi rằng liệu mình có thể đạt tới tốc độ không. Mọi người bị cảnh tượng trước mắt in khắc sâu vào trong lòng. Họ hiểu rằng lý do mà con Ác Quỷ thú này vẫn còn ở tại nơi này là do nó khăng khăng đuổi theo cỗ máy màu đỏ tươi đó. Nó đã quá tập trung vào kẻ thù gây đau đớn cho nó đến nỗi không biết bốn phía xung quanh tình hình bây giờ là thế nào.

Đây là một cơ hội tuyệt vời cho các Kỵ Sĩ.

Đột nhiên, con người máy màu đỏ này thấy được được các Kỵ Sĩ và nó chợt dừng lại. Khung cảnh kế tiếp chợt diễn ra, cỗ máy màu đỏ dẫn dụ con Behemoth quay lưng lại hứng mặt lưng về phía các Kỵ Sĩ, sau đó đột nhiên lướt trượt qua cạnh sườn của con Ác Quỷ thú rồi nhanh chóng lao đến hướng về đội Kỵ Sĩ. Philip hiểu rõ ý định của cỗ máy đỏ và ra lệnh cho toàn bộ lực lượng của mình:

“Kỵ Sĩ màu đỏ… Cảm ơn! Đừng để cơ hội bị vuột mất! Tất cả mọi người, chuẩn bị sẵn sàng Ngọn Giáo Lửa.
(trans: Ma thuật này bữa trước dịch là Súng Thần Công, giờ bên bản Anh chú thích lại là tên nghĩa gốc nên mình sửa lại theo nghĩa gốc luôn)
Thu nhận được mệnh lệnh của Philip, từng người đúng hơn là từng Hình Bóng Kỵ Sĩ rút ra kiếm của mình, các Karrdator đã sẵn sàng cho vũ khí ma thuật ‘Ngọn Giáo Lửa’. Mục tiêu của họ là đồng thời cùng nhau phóng ra ma thuật, lợi dụng số lượng ma thuật để chồng lên áp đảo kẻ thù của họ.

Cỗ máy màu đỏ không có tý nào chậm trễ, nhanh chóng lách ra phía sau trận hình của các Kỵ Sĩ. Khi cỗ máy đỏ chạy băng qua tới cuối hàng ngũ của họ cũng là lúc Philip vung hạ xuống thanh kiếm của mình.

“Tất cả các đơn vị, phónggggggggggggg!”

Các Kỵ Sĩ đang chờ đợi mỏi mòn về tín hiệu của người chỉ huy , nên khi vừa nghe được chỉ lệnh họ liền bắn ra những ngọn lửa hình cây giáo nhắm bắn về phía con Behemoth. Âm thanh đầy chói tai vang dội lên cao ngay khi những vệt đuôi lửa dài sáng lấp lánh bay thẳng lên trời lao tới con Behemoth đang đứng ở vị trí giữa, một cơn mưa lửa chợt rơi xuống con Ác Quỷ thú khổng lồ.

Vô số Ngọn Giáo Lửa đâm chọc vào con Behemoth đang mải mê chú ý đến cỗ máy màu đỏ. Ma thuật cấp bậc chiến thuật Ngọn Giáo Lửa từng hàng một lần lượt nổ tung lên những ngọn lửa trông giống như một đóa hoa sen lửa mọc lên giữa khu rừng. Các tia lưỡi lửa nhấn chìm toàn bộ thân hình con Behemoth; ngọn lửa lớn đến nổi họ không thể trực tiếp nhìn vào xem tình hình như thế nào. Cho dù là vậy, các Kỵ Sĩ cũng không có một tia chậm chạp nào tiếp tục đòn tấn công dai dẳng của mình.

Guyale vừa mới chạy băng qua đội Kỵ Sĩ liền dừng lại ở rìa mép đội hình của các Kỵ Sĩ và lập tức liền để cỗ máy sang chế độ nghỉ ngơi và hồi phục lại lượng bồn chứa mana. Trải qua một trận chiến đầy khốc liệt cỗ máy đã có biểu hiện ra dấu hiệu của hiện tượng máy móc làm việc quá tải; lò chuyển đổi mana phát ra từng tiếng kêu ầm ĩ khi nó hoạt động hết công suất.

“…Điều này thật tuyệt! Làm rất tốt! Thế nào, thế nào a? Con Ác Quỷ thú chết tiệt, đây chính là sức mạnh của đội Kỵ Sĩ Jantunen a! Hahaha!"

Eru chợt cau mày lại khi nghe thấy tiếng cười điên khùng của Dietrich từ phía sau cậu. Eru không có một tia thư giãn tý nào khi cậu trông thấy cảnh tượng ngọn lửa địa ngục ngay trước mặt cậu. Ngọn Giáo Lửa vẫn tiếp tục được phóng ra và mặt độ của những ngọn lửa ngày càng được tăng lên dần dần, giống như nó nhất quyết đốt cháy được mọi thứ đang ở trong nó. Mặc dù Behemoth, con Ác Quỷ thú đáng được tự hào với khả năng phòng thủ của nó cũng không thể thoát được tình trạng không bị thương chút nào trong tình huống này.

Nhưng nó không phải là một kẻ thù có thể giải quyết một cách đơn giản như thế được.


Đó là một điều không thể nào đối với suy nghĩ của Eru nhưng đột nhiên khoảng không gian lửa cháy trước mắt chợt thay đổi. Ngọn lửa đang đốt cháy dữ dội chợt chạy theo đi tạo thành một vòng xoáy lửa. Không, nó không đơn giản chỉ là những ngọn lửa đang chạy theo vòng xoáy, nói đúng hơn là dòng khí ở xung quanh tạo thành gió xoáy và lôi kẻo những ngọn lửa vào trong đó, biến nó trở thành một cơn lốc xoáy lửa. Các Kỵ Sĩ cảm nhận được có thứ gì đó sai sai và cũng đã bày ra tư thế phòng thủ, nhưng họ vẫn giữ vững thế tấn công của mình.

Cơn lốc xoáy lửa cuối cùng cũng có biến hóa. Ở giây tiếp theo, nó liền trở thành một con rắn lửa trườn bò và quất đuôi lửa về phía các Kỵ Sĩ.

“Cái, …cái… cái gì thế này!”

Con rắn lửa liên tục lè lưỡi hướng về phía đội Kỵ Sĩ đang chiến đấu, làm cho những ngọn lửa được bắn ra từ đội Kỵ Sĩ bị phân tán ở bốn phía xung quanh. May mắn thay, các Kỵ Sĩ đã giữ khoảng cách với nó khi tấn công, nên Hơi Thở Lốc Xoáy không gây tại hại gì đến họ. Mặc dù bọn họ đã biết được về chiêu Hơi Thở Lốc Xoáy của nó, nhưng họ không đoán trước được rằng con Behemoth sẽ trực tiếp sử dụng nó ở trong đống lửa địa ngục này, đội Kỵ Sĩ bị cảnh tượng này làm cho bối rối và trận hình của họ cũng bị rối loạn.

Với trận hình đang nghiêng về phía tan tác, mật độ tấn công đòn Ngọn Giáo Lửa bị giảm xuống đáng kể. Con Behemoth đã nhận ra điều này và nó đá nốt đống ngọn lửa còn lại và nhảy ra khỏi đống lửa địa ngục đó. Lớp giáp xác đã bị nung nóng bởi lửa địa ngục với nhiệt độ có thể làm tan chảy cả kim loại, khiến cho nó bị đốt bỏng và có thể thấy được một vài vết thương ở trên thân hình con Ác Quỷ thú khổng lồ. Sau một trận lửa cháy tắm rửa thân mình Behemoth , những vết thương ở chân của nó bị Guyale chém giờ đây còn tồi tệ hơn nữa khi bị đốt cháy lên nữa. Nhìn chung, con Ác Quỷ thú khổng lồ này đã phải đón nhận nhiều thương tổn nghiêm trọng.

Chuyển động của Behemoth có dấu hiệu chậm lại, nhưng con Ác Quỷ thú này vẫn rất còn khó xơi với khả năng chịu đòn đến vô lý của nó. Với dáng dấp muốn tấn công của con Behemoth cũng đủ để làm cho đội Kỵ Sĩ vốn đang chỉnh đốn lại trận hình bị trở nên tán loạn lên. Thân hình khổng lồ của con Behemoth xông thẳng vào giữa nơi mà đội Kỵ Sĩ đang chỉnh đốn lại trận hình. Hành động của các Kỵ Sĩ trở nên chậm chạm hơn do họ đang ở trong giai đoạn gây dựng lại trận hình, điều đó càng làm cho tình hình vốn tệ lại trở nên tệ hơn nữa. Một số cỗ máy đã bị đánh ngã bay trước sự xông lên lực trùng kích của con thú khổng lồ, các người bị ngã bay lại một lần nữa tiếp tục bị con thú này giẫm đạp tàn nhẫn bị biến dạng thành một cục kim loại.

Một vài người cố gắng phản kích lại con Behemoth. Lớp vỏ giáp rùa đã bị suy yếu đi trước nhiệt độ nóng chảy của các đòn tấn công lúc trước nên hiện tại nó có thể bị kiếm đâm chém xuyên qua, nhưng trước khi lưỡi kiếm đi vượt qua lớp vỏ giáp và đi vào bên trong thân thể của nó thì lưỡi kiếm đã bị biến dạng vặn vẹo rồi. Mặc dù nó đã bị thương, nhưng vị trí hiện tại của nó cộng với khả năng đánh xáp lá cà giữa Behemoth và Hình Bóng Kỵ Sĩ thì họ đang đứng ở vị trí đầy tuyệt vọng, và hiện tại đây một nhóm Kỵ Sĩ đang bị dồn ép vào tình thế bị tiêu diệt sạch.

Mặc dù các vị Kỵ Sĩ đã chuẩn bị sẵn sàng tinh thần cho việc hy sinh mạng sống trong cuộc chiến này, nhưng họ không thể tấn công được ở trong tình thế này vì nó sẽ làm đồng đội của mình bị ngộ thương cho dù đồng đội của đã chuẩn bị sẵn sàng trước tinh thần về việc này. Những đòn tấn công bằng ma thuật lẻ tẻ chợt dừng lại và ‘át chủ bài’ của họ đã xuất hiện.

“Đội hai, đội bốn và đội tám, chuẩn bị sẵn sàng ‘cây búa’!”

Phillips điều khiển cỗ máy 'Sordwort' của mình vung thanh kiếm lên; chỉ lệch của ông đại diện cho xu hướng thay đổi của trận chiến. Các Kỵ Sĩ đã chuẩn bị sẵn sàng cho cái chết của mình trong cuộc giao đấu này, và trận chiến đã chuyển biến thành một trận đánh cận chiến xáp lá cà, họ sẽ ngăn cản lại bước tiến của con Ác Quỷ thú và các ‘át chủ bài’ sẽ trình diễn ra sự sắc bén của họ.

Các Hình Bóng Kỵ Sĩ mang theo một thanh vũ khí khổng lồ và bắt đầu chạy bọc đánh cả hai cạnh sườn của con Behemoth. Cùng với một thứ đang di chuyển cùng họ là ‘Búa Phá Thành’, thứ vũ khí mà đòi hỏi phải có 4 chiếc Hình Bóng Kỵ Sĩ mới có thể sử dụng nó một cách dễ dàng, nó đơn giản chỉ là bốn khối kim loại to lớn ráp lại thành một cái cọc lớn.

Đúng như cái tên của nó, Búa Phá Thành đòi hỏi phải có 4 chiếc Hình Bóng Kỵ Sĩ mới có thể di chuyển nó một cách như ý để hủy diệt một một bức tường thành, các ‘ác chủ bài’ chuẩn bị sẵn sàng sử dụng nó để đối phó với con Ác Quỷ thú còn có một tên gọi khác là ‘pháo đài di động’.

Búa Phá Thành là một thứ vũ khí đầy sức phá hoại, nhưng điểm yếu của nó là tốc độ tấn công’ rất chậm và còn nặng nề nữa’. Nó là một thứ vũ khí biến đổi trọng lượng của chính mình tập trung lại thành một lực lượng đầy hủy diệt, nêu nó cần có 4 chiếc Hình Bóng Kỵ Sĩ đến để vận dụng nó. Bởi vì cây búa này là một thứ vũ khí khá to lớn, nên sẽ khá rắc rối nếu phải vung nó ra và kéo nó về lại. Để đánh trúng vào con Ác Quỷ thú, họ cần đánh dấu thật chắc chuyển động của nó. Đó là lý do các Kỵ Sĩ huy động ra lực lượng quân ‘ác chủ bài’ khi con Ác Quỷ thú này đã dừng lại bước tiến của nó.

Chuyện về Búa Phá Thành đã được giới thiệu rõ ngắn gọn cho toàn bộ đoàn Kỵ Sĩ, bao gồm cả tiểu đội làm mồi nhử lôi kéo con Behemoth. Bọn họ biết rằng họ sẽ không chống cự được bao lâu thời gian nhưng bọn họ từ chối việc lui trở lại, chính mình đối mặt với con Behemoth nhằm ngăn cản lại bước tiến của nó.

Các Karrdator đang huy động thanh Búa Phá Thành có thể chứng kiến khung cách này một cách rõ ràng. Các Kỵ Sĩ Điều Khiển ngồi trong khoang lái của mình con mắt đỏ lên cầm siết chặt lại cần điều khiển thật mạnh đến nỗi còn phát ra âm thanh cót két. Họ bước giẫm lên bàn đạp của họ với từng bước đầy sức lực đầy cảm xúc, như thể muốn giẫm con Behemoth nát bẹp ngay lập tức. Đây là cuộc chiến mà họ đã chuẩn bị tinh thần cho việc từ bỏ cuộc sống của mình. Nhưng dù vậy, cơn phẫn nộ đầy uất hận của họ đối với kẻ thù của họ là con Behemoth đang mặc nhiên tàn sát đồng đội của họ đã trở thành một ngọn lửa đốt cháy ngay hừng hực ngay trong tâm trí họ. Búa Phá Thành tiểu đội chợt gầm rú lên điên cuồng như thể đáp lại với sự hy sinh những người đồng, người anh em của mình.

Van hút nạp không khí chợt phát một tiếng rít cao, Karrdator lao về phía trước tấn công với vận tốc đối đa. Ngay khi khoảng cách của họ đã tiệp cận gần sát con Ác Quỷ thú này, bọn họ dường như đã bị phủ trong cái bóng của con Ác Quỷ thú có thân hình như ngọn núi. Phát đầu tiên Búa Phá Thành hướng tới một bên con Behemoth. Đây là thứ vũ khí khó điều khiển được một cách chính xác, và vận dụng thứ vũ khí đó lại tới tận 4 người nên bọn họ lợi dụng lực đà xông tới nhắm tới mục tiêu lớn nhất là bên cạnh sườn nó và dùng sức mà nện xuống một búa.

Thứ vũ khí nặng nề cần 4 Hình Bóng Kỵ Sĩ đồng thời huy động mới có thể tạo nên một sức mạnh phá hủy đáng kinh ngạc này. Lớp vỏ giáp của con thú đã bị nấu chín bởi ngọn lửa, vì thế lớp vỏ giáp đã trở nên mềm yếu hơn một chút. Búa Phá Thành đập xuyên qua lớp vỏ giáp của con Behemoth tiến vào bụng của nó một cách lưu loát.

Phần đầu búa giống như có một chút rung rung, thân hình khổng lồ của con Behemoth bắt đầu di chuyển và nó rống lên một âm thanh tràn đầy đau đớn, một âm thanh so với lúc trước nó bị mất một con mắt đầy thảm thiết hơn. Tiếng rống gào thét này xông thẳng trời xanh làm cho mặt đất run rẩy và một lượng máu lớn phun ra từ phần bụng của lớp áo giáp nặng nề khổng lồ của nó.

“Tuyệt! Búa Phá Thành có hiểu quả rồi! Hãy tiếp tục vận dụng nó tấn công và giết chết con quái vật này đi!”

Tiếng hoan hô nổ ầm ra từ các Kỵ Sĩ. Họ biết rằng Búa Phá Thành là một thứ vũ khí rất khó sử dụng, nhưng sức mạnh của thứ vũ khí này lại có thể làm tổn thương đến con Ác Quỷ thú cấp bậc tiểu đoàn. Còn có hai tiểu đội nữa cũng mang theo Búa Phá Thành và bọn họ cũng đã tiếp cận lại gần con thú khổng lồ này. Con Ác Quỷ thú này vẫn đang ở trong tình trạng đau đớn quằn quại, nó không có tinh lực để chú ý đến những cỗ máy đang tiến tới gần nó. Cả hai đội này từng đội riêng nhắm mục tiêu tới đầu và cạnh sườn còn lại của Behemoth. Nếu như bọn họ có thể đánh trúng hai nơi này, nó sẽ mà một đòn trí mạng cho dù nó có là pháo đài Ác Quỷ thú đi cho nữa. Hầu hết các Kỵ Sĩ đã tin chắc vào sự chiến thắng sắp sửa đến của họ. Đội Búa Phá Thành đang gánh vác toàn bộ niềm hy vọng của toàn bộ quân đội và cây búa đang ngày càng tới gần con Behemoth.

Đang rên rĩ đầy đau đớn con Behemoth bỗng nhiên nhìn xuống phía dưới. Tất cả các Kỵ Sĩ và Eru đều không rõ điều này có nghĩa là gì và cảm thấy khó hiểu. Tiểu đội đang dùng Búa Phá Thành tấn công nó lại không có chú ý tới tình huống này ―

Con Behemoth bắn ra một Hơi Thở Lốc Xoáy nhắm ngay hướng mặt đất. Cơn gió dữ dội tiếp xúc với mặt đất làm bay tung tóe một mảng đất đá và bay ra từng mảnh vụn đất đá làm cho khoảng không gian cạnh nó trở nên nguy hiểm lên. Đội Búa Phá Thành không thể né tránh khỏi đòn tấn công này; tiểu đội nhắm mục tiêu hướng tới đầu của con Behemoth bị lượng lớn tảng đá đánh bay đi và bị đập tan thành từng mảnh nhỏ.

Quá đột nhiên, con Behemoth lợi dụng phần bụng của nó để chống trụ lại vụ nổ được tạo ra từ sự va chạm của lốc xoáy và mặt đất, hơn nữa nó còn lợi dụng xung lực của vụ nổ này để ‘đứng lên’. Tất cả các Kỵ Sĩ đang duy trì tình trạng bao vây quanh con Behemoth nhìn chằm chằm vào hình ảnh đang được tái hiện lại trên màn hình với một vẻ mặt tràn đầy sợ hãi. Dài tám mươi mét Behemoth với trọng lượng khó thể tin, và giờ đây chân trước của nó hoàn toàn tách rời khỏi mặt đất mà đứng lên. Một khung cảnh rất khó thể tin được làm cho phản ứng của mọi người chậm lại một nhịp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK