• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Kỵ Sĩ & Ma Thuật - Knight's & Magic
Vol 2
Arc 4: Casadesus Náo Loạn
Chap 14: Đi tới trung tâm của cơn bão táp


Ngày hôm đó, cơn bão vốn phải đi qua khỏi căn nhà của Serrati ở Känkänen lại một lần nữa quay lại, khiến cho mọi việc hỗn loạn tưng bừng. Các người hầu không thể ngăn cản lại con gái của Hầu Tước đang mặt đầy hình sự bước đi, và các người hầu liền vội và truyền tin lại cho chủ nhân của ngôi nhà này. Không biết rằng là may mắn hay là bất hạnh, nhưng Joachim đúng lúc hiện tại đang ở trong dinh thự, và cả ba được đưa đến phòng nghiên cứu của ông.

“Tại sao lại về nhà? Tiffa, con lẽ ra hôm nay nên đi học , con đang làm gì ở đây thế?”

Nhìn thấy con gái của mình lại hành động quá kích như vậy, Joachim vừa thấy cô liền bực mình ngay lập tức chất vấn. Khi ông nhìn thấy Ady và Chi ở đằng sau Tiffa, lông mày của ông chợt nhăn sâu lại.

“Tất cả mấy đứa…”

“Cha, sau khi đã thấy hai đứa bọn họ, chắc hẳn cha cũng đã biết tại sao bọn con lại ở đây chứ, đúng không?”

Tiffa không có chút nhượng bộ tý nào, mặc dù đối mặt với vẻ mặt khó chịu cha của cô và ưu nhã chào đáp lại ông. Cô không thay đổi vẻ mặt vẫn bình tĩnh và thái đội gan dạ; cô không phải là làm chức Hội Trưởng Hội Học Sinh làm để làm màu. Sau khi đã trải qua trận chiến với một con Ác Quỷ Thú cấp bậc tiểu đoàn, sức mạnh tinh thần khác thường của cô trong các đời hội trưởng của Hội Học Sinh đã thuộc loại đứng đầu.

“… Là việc liên quan để cỗ máy kiểu mới?”

“Không chỉ vậy, nó liên quan đến nhân vật trung tâm của cỗ máy kiểu mới – cũng là người bạn của mấy đứa em con Ernesti Echevarria.”

Tiffa tiếp tục nói ngay trước mặt Joachim, và với nhiều và nhiều hơn nữa sự kích động:

“Trong trận Tai Nạn Behemoth này về sau, có rất nhiều học sinh bao gồm cả con, có thể sống được lâu hơn nữa đều là nhờ vào sự nỗ lực của cậu ấy, nhưng cậu ấy lại là người duy nhất không có trở về từ lãnh địa của Công Tước! Con không biết kế hoạch của cha là gì, nhưng cha à, con sẽ không cho phép ai hại ân nhân của con!”

Chid và Ady đứng ở bên cạnh Tiffa, chống đối lại với cha của họ.

“Cha, xin hãy cho chúng con một lời giải thích hợp lý đi.”

Không cho phép lời nói dối nào hay sự trốn tránh. Bọn họ mang theo tinh thần quyết tâm vào chiến trường.

----------------------------------------------------------

“… Đây là bản báo cáo tóm tắt mà cha thu được từ người của cha.”

Quan chỉ huy của Đoàn Kỵ Sĩ Thỏ Đỏ tại căn cứ Pháo Đài Casadesus, Molten Fredholm, đứng nghiêm lại ngay khi đang đọc nội dung của bản báo cáo. Ông đang ở trong phòng hội nghị tác chiến cấp cao của Pháo Đài Casadesus. Nó không thường được sử dụng, và thường được dùng làm thành phòng họp khi có một vị cao đẳng quý tộc nào đó đến thăm. Có một cái bàn ở giữa căn phòng, xung quanh cái bàn là bốn chiếc ghế. Hiện đang ngồi trên một trong những chiếc ghế trên đó chính là chủ nhân của tòa pháo đài này, ‘Knut Dixgard’.

Sau khi nghe xong báo cáo của Molten, Knut nhắm mắt lại một lúc sau đó thở một hơi thật dài.

“Được rồi, tôi đã hiểu được về khả năng của cỗ máy kiểu mới. Thế còn các Kỵ Sĩ bọn họ nghĩ thế nào về nó?”

Bản báo cáo của Molten là báo cáo về sự khảo sát về cỗ máy kiểu mới trong suốt cuộc chiến với Giun Nghiền Đất.

“Thành thật mà nói, tôi phải thừa nhận rằng năng lực chiến đấu của nó là rất cao. Ngay cả khi dùng số lượng gấp đôi Karrdator, chúng ta cũng không thể giành được chiến tích như vậy. Hầu hết tất cả các Kỵ Sĩ, những người đã chiến đấu cùng với họ đều tiến cử cỗ máy kiểu mới.”

Knut hơi cau mày vừa trầm ngâm vừa ngã choài lưng của mình lên chiếc ghế. Dưới bộ mái tóc được chải chuốt cẩn thận mà chiếc mũi ưng, làm cho khuôn mặt vốn đầy sắc bén lúc trầm tư thì càng sắc bén hơn nữa.

“… Cỗ máy kiểu mới là một điều có lợi thế rất tốt cho đất nước. Chúng ta không thể từ bỏ nó được sao?”

Knut nhẹ nhàng nói và Molten thì gật đầu đồng ý.

“Molten, các học sinh, những người đã chế tạo ra cỗ máy kiểu mới này giống như là muốn đem nó hướng về Viện Khoa Học xin cấp giấy kỹ thuật sáng tạo – bọn họ yêu cầu chúng ta làm bên trung gian để giải quyết vấn đề này.”
Trong tay Knut là một chồng tài liệu khác hẳn với bản báo cáo trước đó. Nó vốn là bức thư của Hầu Tước Serrati sau khi nhận được nó từ Học Viện Phi Công Laihiala, cuối cùng nó đến trong tay ông bản báo cáo và thư nhờ vả này.

“Thế bọn họ muốn tự đề cử mình tiến vào Viện NTR.”

“Ồ? Không chỉ là cung cấp kỹ thuật thôi sao?”

“Tôi đọc đoạn đó nhé, ‘Chúng tôi là những người hiểu rõ nhất về cỗ máy kiểu mới. Nếu như chúng tôi có thể tham dự vào phần nghiên cứu phát triển về nó sau này, thì chúng tôi chắc chắn rằng sẽ mang lại đóng góp rất lớn trong sự phát triển của công nghệ Hình Bóng Kỵ Sĩ.

Knut đọc lại một đoạn của lá thư yêu cầu. Morton cẩn thận vuốt chòm râu của mình và cười to lên.

“Hahaha! Các học sinh thời buổi hiện giờ thật là tham lam; điều này có nghĩa là bọn họ có lòng tin rằng sẽ phát triển được cỗ máy kiểu mới!? Này không phải rất tốt ư? Các học sinh tốt nghiệp từ Laihiala đều là những người có tài năng tuyệt vời, và họ là một trong những người đã chế tạo nên cỗ máy kiểu mới. Chúng ta luôn hoan nghênh những người trẻ tuổi có tài năng như vậy.”

Những lời này của Molten không phải là nói cho có lệ. Ông đã đoán trước được sự phát triển và tiến cử cỗ máy kiểu mới sẽ cần rất nhiều nhân tài, càng nhiều càng tốt. Thật đúng là một niềm vui tuyệt vời khi cả hai bên đều có một mục tiêu giống nhau.

“Nhưng không biết được rằng công lao của bọn họ là ở phạm vi nào.”

Nhưng, Knut lại chợt nghĩ đến điều khác. Tầm mắt của ông rơi vào một loạt chữ trên bản báo cáo – ‘người khởi xướng: Ernesti Echevarria’. Hình ảnh về cậu nhóc tóc bạc chợt lóe lên trong tâm trí ông.

“Molten, ngươi tiếp cuộc nói chuyện riên với các học sinh về cỗ máy kiểu mới thế nào.”

“Vâng! Kế hoạch là như vậy, có gì không thư Ngài?”

“Ta, ừm… có một người ta muốn đích thân gặp mặt.”

Đối với Knut, người gánh vác trọng trách nặng nề của đất nước này mà nói, những lời mà ông vừa nói ra đều rất khó khăn. Molten liền cúi đầu và bắt đầu đi thực thi mệnh lệnh.

Knut nhìn chằm chằm vào cánh cửa mà Molten vừa đi ra và khẽ thở dài. Ông nhận được bản báo cáo từ Hầu Tước Serrati, và biết được cỗ máy kiểu mới không phải phát triển được chỉ dựa sức của các học sinh.

… Lúc đó ta đã đánh giá thấp nó sao? Nhưng…


Knut xua đuổi đi cảm giác hối hận ở trong lòng. Này cảm giác hối hận là nguyên do bởi sự bất cẩn của ông lúc trước, khi Đức Vua hứa sẽ đưa cho phương pháp chế tạo lò chuyển đổi mana đối với điều kiện ‘thiết kế một Hình Bóng Kỵ Sĩ’.

Đối với Knut, đây chắc chỉ là trò đùa cho vui của nhà Vua. Người mà hứa hẹn là – Eru tất nhiên phải cẩn thận đề phòng, nhưng không cần quá nhiều. Đứa trẻ này có tài năng vượt qua tuổi tác của mình, nhưng cho dù tài hoa sáng chói thế nào đi nữa, thì nó cũng có mức giới hạn. Đức Vua chỉ nói ra điều kiện, nhưng không có bảo đảm rằng hứa sẽ hỗ trợ cho.

Hơn nữa, thiết kế Hình Bóng Kỵ Sĩ không phải là chuyện mà một thằng nhóc học sinh có thể làm nổi. Vương Quốc Fremmevira hiện tại Hình Bóng Kỵ Sĩ, Karrdator đã được thiết kế khoảng 100 năm trước. Là trải qua nhiều năm tháng tích lũy kinh nghiệm nâng cao kỹ thuật và huy động các thợ máy tốt nhất của thời đó chung sức lại thì họ mới có thể cho ra kiệt tác này.

Cỗ máy tiền nhiệm trước Karrdator là cỗ máy ‘Salodrea’ cũng có trong quân ngũ khoảng 200 năm. Chỉ nói đến số lượng, rõ rằng có thể thấy được sự khó khăn trong việc phát triển ra cỗ máy kiểu mới. Knut chính bản thân mình cũng có kinh nghiệm từng trải về chuyện này, nên ông thậm chí không có cân nhắc suy nghĩ đến khả năng thành sự thực của điều kiện này.

Lẽ ra mọi việc nên như vậy mọi đúng…

Chưa được một năm sau sự kiện Tai Nạn đó, một bản báo cáo khó có thể tin truyền đến tai ông – ‘ một học sinh chế tạo ra Hình Bóng Kỵ Sĩ kiểu mới’.Báo cáo như vậy ông chưa bao giờ nghe thấy, và Knut gần như muốn ngất đi khi ông nhìn thấy được tên của người đề xuất phương án làm ra cỗ máy này. Ernesti Echevarria— lời hứa của Eru với nhà vua bắt đầu trở nên khả thi, và Knut cảm thấy cảm quan chung của mình về thế giới này bắt đầu tan vỡ.

Khi Knut còn trẻ, ông cũng đã từng trải qua quãng thời gian cố gắng nỗ lực ‘cải tiến Karrdator’. Năng lực chiến đấu của Hình Bóng Kỵ Sĩ nó có liên quan chặt chẽ đến sự ổn định và sức mạnh của Vương Quốc. Bản thân là trong vương thất cao quý nhất quý tộc, chủ nhân của lãnh địa Công Tước Dixgard, ông luôn mong muốn mang lại sự tiến bộ phát triển cho đất nước, và đặt niềm hy vọng của mình vào Hình Bóng Kỵ Sĩ.

Với sự cho phép của nhà Vua, ông đã bắt tay làm việc cùng với Viện NTR, nhưng dự án to lớn đó lại không mang lại đến kết quả khả quan làm cho người thỏa mãn. Các công nghệ tích lũy từ 200 trăm năm trước như là một bức tường lớn khó có thể vượt qua, và việc phát triển bị hạn chế lại mà không có bất kỳ đột phá lớn nào cả và nó không đáp ứng được sự mong mỏi của thật sự của ông. Với ký ức không mấy dễ và kinh nghiệm từng trải này, ông thực sự nhận rõ rằng chế tạo ra một Hình Bóng Kỵ Sĩ kiểu mới là một điều khó khăn đến mức nào. Nếu như không có nhiều năm kinh nghiệm trải qua nghiên cứu công nghệ, không có các chuyên gia hoặc là tài chính nghiên cứu, thì việc một nhóm học sinh chế tạo được một cỗ máy kiểu máy là một điều hết sức hư cấu.

Trong trường hợp này – Knut buộc phải thay đổi lại quan niệm của mình. Một cậu nhóc có tên là Ernesti chắc hẳn nên nắm giữa ‘thứ gì đó’. Một ‘thứ gì đó’ có thể từ cái không biết khởi đầu lại làm được một nhiệm vụ bất khả thi phát triển ra cỗ máy kiểu mới được. Điều này chắc chắn sẽ mang lại đến nhiều ích lợi cho Knut và cho cả Vương Quốc Fremmevira.

Nghĩ tới đây, Knut cuối cùng cũng nhận ra được sự phán đoán của mình trong quá khứ không đáng tin chút nào và cảm nhận được một luồng khí lạnh từ sống lưng. Nếu như Hầu Tước Serrati không có thu được thông tin về Eru và các hành động của cậu, Knut chắc chắn sẽ chỉ là sau này mới có nghe được bản báo cáo này. Trong lòng ông thầm cảm tạ lời cảnh báo từ Hầu Tước Serrati, và nhờ có vậy ông mới tận dụng được cơ hội này. Tuy có một vài sự cố xảy ra dọc đường, nhưng các cỗ máy kiểu mới đã triển lộ hết khả năng chiến đấu khác thường của mình, và nó được các Kỵ Sĩ đánh giá rất cao. Knut chắc chắn rằng tiến cử lên Viện Nghiên Cứu, đồng thời phổ biến ra toàn đất nước là một xu thế không thể nào né tránh được.

Để đạt được điều này, Knut cần phải biết rằng cậu nhóc Ernesti này đang mưu tính về điều gì, và kế hoạch ứng đối của ông là như thế nào. Đối với Knut, Eru như một cái bóng đen vặn mãi mà không biết nó là gì. Knut chắc chắn sẽ không đem tương lai của đất nước thân yêu của mình cho một người mà ông không hiểu như vậy được.

Knut vô thức nhắm lại mắt của mình chìm sâu vào trong suy nghĩ, đột nhiên ông nghe được âm thanh tiếng gõ cửa. Đây là thời điểm đi hoàn thành mục tiêu. Ông hít một hơi thật sâu để lấy lại được sự bình tĩnh, và liền mời ‘người khách’ của mình đi vào căn phòng.

Một vài bóng người đi dọc theo hành lang của Pháo Đài Casadesus. Dẫn đường là một người lính mặc áo giáp, theo sau người lính này là một đứa bé thấp nhỏ. Ánh sáng bập bùng rọi sáng lên từ chiếc đuốc chập chờn trên tay, tạo thành âm thanh trong khoảng hành lang bóng tối đầy yên tĩnh. Tiếng ‘loảng xoảng’ của áo giáp và tiếng bước chân nặng nề đã tạo nên một giai điệu nhẹ nhàng.

Ở cuối con đường hành lang, một cánh cửa vững chắc xuất hiện ở dưới ánh sáng đuốc mờ nhạt. Cánh cửa được thiết kế một cách cẩn thận tỏa ra khí thế khắc hẳn với bầu không khí xung quanh. Cánh cửa được dán nhãn hiệ rõ chữ ‘Phòng hội nghị tác chiến cấp cao’, điều này cho thấy rằng căn phòng này rất là đặc biệt. Người lính dẫn đường gõ vào cánh cửa và mở cửa ra một cách cẩn thận, sau đó dẫn theo nhóc Ernesti đi vào căn phòng.

Eru vừa băng qua cánh cửa liền chú ý đến phần lớn sự trang trí nội thất trong căn phòng này khí thế hung hãn của không khí trong Pháo Đài. Như là giống như xác nhận rằng đây là tấm thảm vải mềm mại, nó không thích hộ với đôi giày sắt của mình nên người lính dẫn đường chậm rãi bước đến vào giữa căn phòng. Tại trên cái bàn ở giữa căn phòng có một người đàn ông trung niên – chủ nhân của tòa pháo đài này, Knut Dixgard đang ngồi đợi ở đó. Ông lịch sự mời Eru ngồi xuống, Eru cũng đơn giản chào đáp lại rồi nhẹ nhàng ngồi xuống.

Người hầu rót nước cùng lúc lùi đi ra sau khi đã rót trà. Đây là loại trà nhập khẩu cao cấp đến từ phía Tây thơm nức như gãi vào mũi hai người. Cuộc trò chuyện của họ cứ như vậy mà bắt đầu một cách hài hòa với một tác trà đỏ ở trên tay.

Đối với Knut, cuộc trò chuyện này là một trận chiến. Ông cần phải phán đoán Eru là người như thế nào, động cơ là gì, và sau đó cố gắng nắm bắt lấy thế chủ động. Cả hai người họ nguyên bản là nên ở kiếm thuật so đấu với nhau theo cách này mới có khí thế này chứ.

Nhưng, Knut giờ đây lòng tràn đầy thắc mắc.

“… Và cứ như vậy, các thợ máy ở khoa Phi Công đã phát triển chuỗi dây tinh thể với rất nhiều nỗ lực, nhờ đó có thể nâng cao được năng lượng đầu ra của cỗ máy kiểu mới lên khoảng 1,5 lần.”

Eru ngồi đối diện ông không ngừng liên tục nói. Đây là trường hợp, khi Knut thử thăm dò cậu với một vài câu hỏi về cỗ máy nguyên mẫu, và giờ nó đã biến trở thành sân khấu biễu diễn của Eru khi cậu có nói một mạch từ đầu đến giờ. Và cậu dường như đã chuẩn bị rất nhiều cho bài thuyết trình này như thể cậu đã lên kế hoạch từ trước.

“Xin mời xem tài liệu trong này. Đây là những thứ đã được nói trước đó, ưu thế chính của cỗ máy nguyên mẫu năng lượng đầu ra rất cao và nhờ thế ở mặt vũ khí có thể tự hơn, nhưng có một vấn đề nhỏ là thời gian vận hành…”

Nhưng, những nội dung này cũng là thứ mà Knut muốn ngh, nên ông rất khó xử trong tình huống này là thăm dò tiếp hay là nghe tiếp đây. Ngay khi Knut đang muốn lấy lại thế chủ động trong cuộc trò chuyện này, thì đôi tai của ông vẫn còn đang lắng nghe giọng nói của Eru, đôi mắt của ông vẫn nhìn chằm chằm vào đống tài liệu và tâm trí của ông vẫn đang hối hả thiết lập lại sơ đồ thông tin của cỗ máy kiểu mới. Mặc dù trong một góc của tâm trí ông đã vang lên âm thanh cảnh báo, nhưng Knut vẫn tiếp tục tham lam hấp thu những thông tin mà ông hằng khát vọng.

“Đối với các chi phí liên quan, cháu không thể đưa ra một con số cụ thể được tại giai đoạn này. Nó có thể thay đồi tùy theo mức độ tối ưu hóa lại nó trong quá trình sản xuất chế tạo trong tương lai. Nhưng, các linh kiện hạch tâm đắt tiền của Hình Bóng Kỵ Sĩ thì giá cả vẫn như cũ giống nhau, và những thay đổi chủ yếu là ở những bộ phận giá cả vừa và rẻ, nên chúng cháu dự tính ra là giá cả sẽ không leo cao quá mức đâu…”

Quá trình thuyết trình của Eru vẫn tiếp tục tiến hành. Ngay khi cậu được gọi đến Pháo Đài Casadesus, Eru đã bắt đầu chuẩn bị sẵn sàng cho bài thuyết trình này, và lời giải thích của cậu gần như là hoàn hảo. Cuối cùng, lại tiếp tục nói tiếp trong vòng cả 3 tiếng. Không quan trọng đây có phải là người giỏi việc trong nghề này, nhưng mà để có thể nói liên tiếp về vấn đề này thì chắc hẳn người đó phải là một người có niềm đam mê về người máy.

Trái hẳn lại với Eru, người đang nhấp nháp ly trà đỏ đã lạnh trong sự thỏa mãn, Knut giờ đây đang bận rộn dọn dẹp lại những mớ nội dung ở trong đầu ông, phân tích khả năng trong việc sản xuất hàng loạt các cỗ máy này. Khi ông muốn hỏi tiếp một vài câu hỏi tiếp theo, Knut cuối cùng mới sực nhớ ra kế hoạch ban đầu của mình.

Knut rất là ngạc nhiên; ông không nghĩ rằng mình sẽ không thể phát huy được kỹ năng ngoại giao của mình, thứ kỹ năng được mài dũa trong trong cuộc sống hằng ngày của một Công Tước. Eru đánh trúng vào điểm yếu của Knut, đó là khơi dậy sự quan tâm mạnh mẽ của ông vào cỗ máy kiểu mới. Nếu như tất cả thứ này đều là kế hoạch của Eru, thì Knut đã hoàn toàn thất bại. Nhưng, tấm bài mạnh mẽ này tạm thời đã không còn hiệu quả nữa ngay khi lời giải thích của cậu đã kết thúc, bây giờ là thời gian để phản kích – Knut cũng không hiểu rằng tại sao cảm thấy nôn nóng và ông đã quyết định đưa ra lá bài tẩy của mình.

“Ta hiểu rồi. Ta có một vài câu hỏi về cỗ máy kiểu mới… Nhưng mà Ernesti, trước đó, về các cỗ máy này cháu muốn xử lý nó ra sao…”

Knut có thể ngồi trên chiếc ghế vị thế bây giờ không phải là không có nguyên nhân. Bầu không khí chợt thay đổi, nó giống như một lưỡi dao sắc bén đã được rút ra khỏi vỏ.

“Ta đã có sự cho phép từ Đức Vua về việc toàn quyền kiểm soát về dự án cỗ máy kiểu mới.”

Do Đức Vua trao nhiệm vụ đã là tương đương với chức vụ cao nhất của Công Tước, điều này có nghĩa là ông đã có quyền lực cao nhất, chỉ đứng sau Đức Vua. Ít nhất trong trường hợp vụ việc này, lời nói của ông hầu như là lời nói đại diện cho Đức Vua.

“Ta sẽ chịu trách nhiệm mọi thứ có liên quan đến cỗ máy kiểu mới; những thông tin đó sẽ được chuyển lại cho Đức Vua thông qua ta.”

Đây là lá bài tẩy của Knut, và cũng là thủ đoạn cuối cùng của ông. ‘Toàn quyền kiểm soát đối thủ’ nó sẽ gây ảnh ưởng to lớn đến các phương khác, và nó cũng là thuận lợi dễ dàng thu được sự giận dữ của họ.

Đối với Knut, người không muốn biến Eru trở thành kẻ địch mà nói, đây không phải là lựa chọn tốt nhất. Nhưng, Knut cảm thấy thật là nguy hiểm nếu cứ bị dắt mũi như thế này. Như ông chỉ có lắng nghe lời giải thích của Eru, ngoài ra thì cũng chẳng làm gì cả. Eru chắc chắn sẽ phản ứng lại mạnh mẽ đối với việc này, và đó sẽ là cơ hội tất nhất của Knut. Phản ứng càng lớn, thì Knut sẽ dễ dàng hơn dẫn dắt chiều hướng của cuộc nói chuyện, và nhờ đó ông có thể phát uy ra ưu thế kỹ năng giao tiếp của mình.

Knut đè ép xuống suy nghĩ hỗn loạn của mình và nheo mắt lại. Nhưng, câu trả lời của cậu nhóc lại nằm ngoài tầm dự tính của ông.

“Thế thì tuyệt; như thế cháu không cần phải đi giải thích lại với Đức Vua nữa. Nếu như Ngài có bất cứ câu hỏi gì, thì đừng có do dự gì mà cứ hỏi thẳng đi ạ.”

Eru gật đầu và cúi người thi lễ.

Knut cố gắng làm mới đè xuống cổ họng để nó không phát ra tiếng rên rỉ, coi như đây là một kỳ tích đi. Tấm át chủ bài của ông có thể phát huy hiệu lực cho dù đối phương là ai đi nữa giờ đây đã vô dụng, không còn có thể phát huy ra hiệu quả được nữa rồi. Knut không có mong đợi rằng Eru hành động như kiểu né tránh rắc rối. Trong khi ông đang chết lặng người, Eru đã lấy lại quyền chủ động trong cuộc trò chuyện.

“Nếu như Ngài đã có đầy đủ thẩm quyền quyết định trong việc này, thưa Ngài, cháu muốn xác nhận một số điều.”

“… Ử, là điều gì thế?”

“Cháu nhớ rằng khi cháu đệ trình lên bản báo cáo, cháu đã yêu cầu một vài điều đối với các học sinh Khoa Phi Công…”

Nghe được điều này, Knut ho khan nhẹ một cái để lấy lại sự bình tĩnh.

“Đúng, ta có nghe đến về việc này. Ta không thể bảo đảm việc bọn họ sẽ thuê bọn họ trở thành người phát triển cỗ máy kiểu mới, nhưng một khi chúng ta tiến tới giai đoạn sản xuất chính thức, sẽ rất tốt nếu có nhiều người tham gia vào. Hay nói đúng hơn là, ta sẽ thúc đẩy bọn họ tham gia vào công việc này ngay cả khi bọn họ không muốn.”

Eru mỉm cười, thoáng thở nhẹ một cái. Theo như kỳ vọng, cậu đã hoàn thành xong hết hầu hết tất cả mục tiêu của mình. Nhưng, Knut vẫn còn cảm thấy thật sâu nghi hoặc những ẩn ý sau lời nói của Eru.

“Cháu nói lời này là có ý gì?”

“Cháu có mặt ở đây là để giải thích tường tận về cỗ máy kiểu mới và để xác nhận được rằng các senpai được tuyển dụng.”

Eru trả lời một cách trung thực. Knut đang muốn biết rằng tại sao những điều mà ông suy nghĩ lại là không đúng. Ông trầm tư suy nghĩ một lúc và rốt cuộc cũng tìm thấy lý do.

“…Kế hoạch của cháu là gì? Đề xướng lên kế hoạch cỗ máy kiểu mới, quảng cáo dụ dỗ nó với các học sinh, những chuyện này không có vấn đề gì. Nhưng, ta không có nghe đến được phần quan trọng nhất, đó là kế hoạch thực sự của cháu là gì, và trông cháu có vẻ rất thỏa mãn. Cháu có thật đúng là người đề xướng ra kế hoạch cỗ máy kiểu mới không? Chỉ dựa vào phần này công lao, cháu nên có chuyện gì muốn nói ra mới đúng chứ.”

Cuối cùng, Knut vẫn là không có biết được gì về Eru, hay là cũng không có nghe được bất cứ yêu cầu nào từ Eru. Có thể là do đã quá mệt mỏi; Knut không có vòng vo vấn đề nữa mà trực tiếp hỏi thẳng.

“Cháu? Không có gì a. Cháu vẫn còn là học sinh trung học, nên cháu sẽ vẫn ở lại học viện cho đến khi cháu tốt nghiệp.”

Ồ phải rồi, cậu ta vẫn chỉ là một đứa trẻ mới có 12 tuổi. Knut gần như đồng ý với cậu, nhưng ông nhanh chóng nhận ra rằng đây không phải là vấn đề chính.

“Cái… Cháu đã đem chuyện này khuấy trộn lên náo động đến thời điểm hiện tại và giờ cháu lại bảo cháu muốn trở lại trường ư!?”

Knut đã quên mất ông đang còn nói chuyện với một đứa trẻ, cả người lâm vào hỗn loạn.

“Đúng là như vậy mà… nếu như theo Ngài nói cháu đi đến Viện Nghiên Cứu NTR, như vậy cháu sẽ phải bỏ học, làm như vậy thì khiến cho bố mẹ cháu buồn mất.”

Eru không có từ bỏ đi tư duy của cuộc sống kiếp trước của cậu cho dù đang ở một nơi xa lạ, nhưng khi cậu đưa ra câu trả lời nhẹ nhàng như tơ như vậy cũng đã khiến cho Knut phải ‘bại hoàn toàn’.

“…Cháu, cháu có biết là cháu đang làm gì không?”

“Cháu chỉ là đưa ra một vài đề nghị về cỗ máy Hình Bóng Kỵ Sĩ kiểu mới thôi mà?”

“Đừng có nói như thể mọi chuyện đơn giản như vậy! Nhìn cháu nói ra việc cháu làm như thể như là rất là tự nhiên, vì thế coi như giải thích đi nữa cũng vô dụng, nhưng ta vẫn muốn nói! Nghe đây, khi Vương Quốc này thành lập lên, không, trong hầu hết lịch sử của nhân loại, chưa từng bao giờ có bất cứ người nào đưa ra phương án thiết kế lại Hình Bóng Kỵ Sĩ một mình cả!!”

Tại sao ông phải giải thích một điều mà bất cứ ai cũng có cùng chung sự lý giải? Knut cảm thấy một cảm giác vô lực mà ông chưa từng trải qua trước đây bao giờ cả. Nếu như ông không có kinh nghiệm sống của một quý tộc lâu như vậy, ông chắc chắn đã phải đi tìm một ai đó để kêu ca tố khổ về chuyện này.

“Và rất rõ ràng, phát triển Hình Bóng Kỵ Sĩ là một dự án rất quan trọng có liên quan đến sự nghiệp của nhiều người! Cho dù có một nhóm người đi kèm theo với bản thiết kế Hình Bóng Kỵ Sĩ, thì cũng không thể nào là do một người làm được!!”

Giọng Knut thực sự rất kích động; khiến cho Eru cũng khiếp sợ một phen.

“Đức Vua đã mở ra điều kiện trao đổi nó với lò chuyển đổi mana… thì chẳng khác nào nói với ngươi rằng điều này là không thể. Nhưng, ngươi lại làm ra một chuyện động trời mà lại coi như chả có gì, tại sao ngươi lại bây giờ có những hành động như một đứa trẻ sau tất cả những chuyện người đã làm!!”
(Tran: Mình nghĩ lúc này Knut đang kích động nên để từ ‘cháu’ thành ‘ngươi’)
Trong thực tế, Eru thực sự chỉ là một đứa trẻ a, nên Knut đã nhầm lẫn, nhưng đáng tiếc thay lại không có người nào bắt bẻ lại ông. Khi Knut đang nghĩ đến một người khoảng mới 12 tuổi đầu đã ‘quấy lên đống rắc rối’ chấn động cả đất nước, Knut liền đánh mất lý trí. Có lẽ ông không có nghĩ tới rằng xuất phát từ bản năng mà nói ra việc này mới không có suy nghĩ chính chắn lại rằng người trước mặt ông chỉ là một đứa trẻ. Nhưng, Eru lại không thương tiếc đổ thêm dầu vào lửa.

“Không, cháu không có dự định là mang ra Tellestarle. Cháu đã có một thứ khác chuẩn bị cho Đức Vua?”

“…Còn nữa á? Cháu muốn làm một cái khác?”

Sự bình tĩnh mà ông còn có lúc trước giờ đây đã chẳng còn tăm hơi đâu nữa cả, thậm chí gân mạch còn hiện rõ lên trên trán thái dương của ông. Eru biểu lộ nở nụ cười rực rỡ của mình nhất trong ngày và nói:

“Vâng, dĩ nhiên rồi. Bởi vì làm Hình Bóng Kỵ Sĩ là ‘sở thích’ của cháu mà.”

Sự kích động chỉ mới vừa nhìn thấy đây thôi dường như chỉ là ảo giác khi Knut trở nên im lặng một cách không rõ. Một khung cảnh giống như vậy chớp hiện băng qua tâm trí ông – ‘bởi vì đó là sở thích của cháu’. Đó là sự thật, Knut cuối cùng cũng hiểu những gì mà Eru đã nói với Đức Vua là những lời nói chân thật từ sâu thẳm trong trái tim của cậu.

Ông cuối cùng cũng nhận ra rằng người trước mắt ông này chắc chắn là một thiên tài sẽ để lại một dấu ấn riêng biệt của mình trong trang sách lịch sử và với tài năng không gì sánh được trong ngay lĩnh vực chuyên môn của cậu. Nhưng, ngay lúc này, Eru giống như là một điềm báo xấu, người chỉ lo đầu tiến lên về phía trước mà mặc kệ việc này sẽ gây ra biết bao nhiêu rắc rối cho những người khác.

Chẳng trách cậu nhóc này sẽ hợp gu với Đức Vua. Phần suy nghĩ còn bình tĩnh trong tâm trí ông đã xác nhận được một số điều không hay. Khi Ambrosius còn trẻ cũng là một người có thủ đoạn cao siêu nhưng cũng là thiên tài chơi liều, luôn lấy tính toán người khác làm niềm vui. Năm đó, Công Tước đã bị ép buộc đi cùng với ông ấy và đã có kinh nghiệm từng trải rất nhiều. Ngay bây giờ, Ambrosius có thể nói là vị ‘Vua không ngoan’ – không đúng, Đức Vua là không thể không áp chế lại tâm trí đùa vui của mình – nhưng thật là thảm họa khi Ngài ấy quay lại những ngày trước đó. Nhưng Knut không có biết rằng, có người ở trong cung điện lén lút gọi ông lại bằng cái tên ‘người dạy thú’.

Chàng trai trước mắt ông cùng là một kiểu người giống Đức Vua, ông cuối cùng cũng thừa nhận điểm này. Ông không ngờ tới nhờ đó có thể phát hiện ra ‘cách suy nghĩ’ của Eru một cách như thế này. Ông cả người ngả vào chiếc ghế kèm theo một tiếng ‘ầm’.

“…Là như vậy a.”

Cuộc trò chuyện cuối cùng đã kết thúc với những lời nói nặng nề. Theo những gì Molten nói đến là do hai người đã cùng nhau trò chuyện một quảng thời gian rất dài, nhưng Knut rõ ràng mệt mỏi là do nguyên nhân khác.

---------------------------------------------------

Khoảng một tuần sau trận khẩu chiến của Eru và Knut, khung cảnh quay trở về lại về nhà của Hầu Tước Serrati ở trong Vương Đô Känkänen.

“Y theo thông tin mà cha nhận được, họ đã trải qua cuộc trò chuyện này.”

Joachim Serrati xem lại đống tài liệu mà ông đã sớm đọc nó một vài lần. Đó là bản tóm tắt lại cuộc tranh luận của Eru và Knut được gửi đến cho ông ngay lập tức sau đó. Đối mặt với không chút nào biến sắc lời giải thích rõ ràng của ông, bọn nhỏ đều nín họng không có nói được lời nào. Bọn họ không biết nắm tay giơ lên cao nên giờ đặt ở nơi nào và câu trả lời của cha bọn họ khiến cho bọn họ cứng họng, biểu hiện khó xử không biết nói năng thế nào cho phải. Nếu như muốn diễn ta cảm xúc của họ lúc bấy giờ mà nói, thì nó sẽ là ‘A, đúng rồi, Eru chính là một người như vậy’. Tiffa vắt ra tia sức mạnh cuối cùng của cô ấy đáp lời lại một cách bình tĩnh.

“…Vâng, nếu vậy. Nói chung… nếu như cậu ta vui là tốt rồi.”

Giọng của cô nghe có vẻ hơi buồn, nhưng điều này cũng dễ hiểu thôi. Tại ngay lúc này, thân hình vốn lung lay Chid đột nhiên ngẩng đầu lên. Cậu hiểu rằng Eru sẽ quấy trộn lên một số rắc rối sau khi nghe được nghe được lời giải thích của Joachim, nhưng vẫn còn một chuyện bí ẩn vẫn chưa được giải tỏa ra.

“Vậy, tại sao Eru vẫn chưa có trở lại?”

“Cái này cha cũng không rõ. Có mấy người đã trở về từ Pháo Đài Casadesus, sao con không hỏi bọn họ?”

“…Ách … Chúng con liền một mạch đến đây mà chưa có hỏi…”

Bọn họ đã quá kích động, và quên mất Lão Đại và những người khác, những người nắm giữa nguồn thông tin rất quan trọng. Cả ba người bọn họ đều trở nên rất ủ dột.

“A ha, để mấy đứa có thể làm ra việc này, cậu nhóc này, Ernesti, phải là một người mà tất cả các con rất quý trọng.”

Cả ba ngườ bọn họ đã đánh mất khí thế hùng hổ ngay khi bọn họ bước đi vào căn phòng. Joachim không có la mắng bọn họ và bình tĩnh nói với cặp sinh đôi:

“Archid, Adeltrud, ở mai sau này hãy ở bên cạnh cậu nhóc đó cùng tiến lên phía trước.”

“Vâng, vâng! A, ử?”

Cả hai người bọn họ nghĩ rằng họ sẽ bị la mắng, và họ rất đỗi ngạc nhiên khi nghe được những lời này từ miệng cha mình.

“Công Tước Dixgard suy đoán rằng cậu nhóc đó bây giờ sẽ không gặp nguy hiểm gì, cha cũng cảm thấy như vậy. Hành động của cậu ta trong tương lai sẽ tác động gây ảnh hưởng đối với Vương Quốc… Không, nó thậm chí sẽ mang lại hậu quả lớn hơn nữa. Điều đó sẽ khiến cậu ta có nhiều đồng bạn hơn, nhưng cũng tương ứng có nhiều kẻ thù hơn. Không quan trọng cậu ta tài giỏi như thế nào, thì cũng sẽ rất khó khăn để có thể băng qua đống hỗn loạn này khi chỉ dựa vào chính mình. Con đang với cậu nhóc đó rất thân quen với nhau và cũng đã học hỏi được nhiều thứ từ cậu nhóc đó phải không? Như vậy thì hãy tiếp tục hỗ trợ cậu ta ngay từ bây giờ.”

Chid và Ady vẻ mặt đều rất ngạc nhiên khi nghe được điều này, và sau đó họ dùng sức nắm chặt tay mình giơ lên, nói với cha mình với giọng điệu rất quả quyết:

“Dĩ nhiên rồi!”

“Chắc chắn rồi! Không cần phải bàn cãi tụi con sẽ đi cùng với Eru rồi!”

Cặp sinh đôi bày tỏ ra quyết tâm sắt đá của mình rồi gật đầu và Tiffa thì từ phía sau ôm lấy bọn họ. Nhìn thấy khung cảnh này, Joachim thoáng liếc nhìn qua một phần của bản báo cáo mà ông ấy không có nói cho bọn trẻ.

Công Tước có nói cậu ta vừa có nét ngây thơ của một đứa trẻ và vừa có suy nghĩ chính chắn của một người trưởng thành. Như vậy sắp đặt bạn chơi cùng thủa còn nhỏ xung quanh cậu ta sẽ là một hành động rất tốt. Ta hy vọng cậu nhóc này sẽ không có đắm chìm sự theo đuổi sức mạnh của quyền lực, và sẽ tiếp tục chăm chỉ chăm lo cho việc phát triển của đất nước.

Joachim nhìn về phía bọn trẻ với một đôi mắt bất ngờ rất là dịu dàng, nhưng bọn trẻ đang ôm lấy nhau nên hoàn toàn không có chú ý tới nó.

“… Việc này tạm thời không có nói tới nữa.”

Joachim chợt thay đổi giọng điệu, quay trở lại với thái độ cứng rắn mạnh mẽ của mình. Cả ba người bọn họ chợt căng cứng người lại.

“Cả ba đứa đã bỏ học ở trường mà chạy đến đây? Có vẻ như chúng ta cần phải có một cuộc trò chuyện thích đáng.”

Nụ cười của ba đứa trẻ chợt trở nên cay đắng, việc này không thể tránh được chỉ đành nhận mệnh thôi – này trận bão táp này cuối cùng cũng hạ xuống một tia sét chớp giật rất lớn.

--------------------------------------------------------

Công Tước Dixgard đang gặp phải vấn đề phiền não – và nguyên nhân đó chính là do người ở trước mặt ông, người đang mỉm cười vui vẻ trước một đống khổng lồ tư liệu.

“Cháu thực sự… định làm theo kế hoạch đó?”

“Vâng. Cháu rất có lòng tin nó sẽ xứng đáng với việc dạy cho cháu phương pháp chế tạo ra lò chuyển đổi mana.”

Eru vui vẻ đáp lại chặn ép lại những lời của Knut. May mắn là mình đã nhìn nó trước khi đưa tư liệu này cho Đức Vua – Knut thật là muốn ca ngợi sự anh minh của mình.

Tài liệu của Eru đã trình bày cho ông thấy Hình Bóng Kỵ Sĩ và bản thiết kế phác thảo kế hoạch sẽ được trình bày cho Đức Vua. ‘Cài này’ sẽ lật đổ hết tất cả các kiểu nhận thức chung có thể vẫn được đệ trình lên cho nhà Vua, nhưn nó sẽ không trực tiếp như vậy. Knut thở dài và chợt nhận ra rằng ông phải khống chế tốt cái tên biến thái bật hack quá mức, có tên là Ernesti này.

“Xin thứ lỗi vì đã xen vào đột xuất!!”

Suy nghĩ của Knut chợt bị ngắt quảng đi khi có một phe thứ ba chen vào. Không có đợi ông hồi đáp lại, người chỉ huy của Thỏ Đỏ, Molten, liền xông thẳng vào bên trong.

Cho dù có là Đoàn Kỵ Sĩ đoàn trưởng thì đây cũng là một sai lầm khi ông ngắt quảng đi cuộc thảo luận của một Công Tước với khách của ngài. Nhưng, Knut cảm thấy rằng đây là một trường hợp khẩn cấp khi thấy vẻ mặt của Molten.

“Có chuyện gì thế?”

“Khói tín hiệu trực tiếp từ ‘làng Dallier’ bay lên… đó là khói ‘đỏ’, chắc chắn đó là một nhóm Ác Quỷ Thú trên mức độ quyết đấu.”

Ác Quỷ Thú trên mức độ quyết đấu, và là cả một nhóm; điều này có nghĩa là ‘cái chết’ cho ngôi làng đó với phương diện phòng thủ hạn chế. Knut liền quyết định thật nhanh —

“Molten, ngươi đã tập hợp lại các phi công có thể xuất kích chứ? Gửi ít nhất là một tiểu đội, lấy hết tốc độ đi tới ‘làng Dallier’, chúng ta phải bảo vệ ngôi làng đó!!”

“Vâng, thưa ngài! Chúng tôi đang chuẩn bị. Chờ các đội chuẩn bị sẵn sàng, tôi sẽ gửi ngay Đoàn Kỵ Sĩ Thỏ Đỏ lập tức xuất kích.”

Molten cúi đầu và đi ra khỏi với tốc độ như khi lao vào.

“Không còn thời gian để trò chuyện nữa, ta sẽ đi tới Pháo Đài để chỉ huy. Cháu… ta không thể để cháu một mình ở nơi này, hãy đi với ta nào.”

Eru gật đầu và rời khỏi căn phòng, đi theo sau Knut.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK