• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Kỵ Sĩ & Ma Thuật - Knight's & Magic
Vol 3
Arc 5: Nhân Mã Kỵ Sĩ
Chap 19: Náo Động Ở Học Viện Phi Công Laihiala


Cuộc sống ở trong khuôn viên trường của họ vẫn tiếp tục diễn ra như bình thường, sẽ không kỳ lạ khi cảm giác thực tại dần dần trôi qua đi.

“Ai nha… tất cả thật là đột nhiên, chúng ta là Kỵ Sĩ của một Đoàn Kỵ Sĩ; nếu như nghĩ kỹ lại về nó thì đều cảm thấy điều này quá mức buồn cười.”

‘Lão Đại’, David Hepken nói ra với một cảm xúc phức tạp lẫn lộn. Edgar C. Blanche thì lắc lắc đầu.

“Lão Đại, anh cũng có mặt ở đó khi chuyện xảy ra mà, còn hơn là ta phải nằm ở trên giường bệnh như thế này.”

“Trông cậu giống như là rất là lo lắng nha, cậu đang lo lắng việc rằng mình có hay không được lựa chọn a.”

“Không phải, được rồi, tôi thừa nhận có lẽ…”

Helvi Öberg ranh mãnh nở nụ cười. Hành động của Edgar trở nên cực kỳ quái dị trước sự chọc gẹo của cô ấy.

“A, chỉ là sự việc sẽ trở nên thú vị khi được làm việc với cỗ máy kiểu mới. Cứ như vậy mà kết thúc thì thật là vô vị, phụng bồi theo Đoàn Trưởng của chúng ta cũng không phải là một điều tệ hại.”

Dietrich Cunitz nhún vai. Lão Đại chợt nhận ra điều gì đó và vỗ vỗ bàn tay của mình.

“Yah, khi mà nhóc bạc trở thành Đoàn Trưởng và chúng ta trở thành các thành viên bình thường, vậy chúng ta nên đối đãi với nhóc ta như thế nào đây? Như là gọi là thiếu gia đại loại như vậy?”

“Đoán xem thử nào. Có thể là Đoàn Trưởng bạn học à?”

“Quá tùy tiện đi. Sau cùng thì chúng ta vẫn là một Đoàn Kỵ Sĩ; chí ít chúng ta nên gọi cậu ấy là Đoàn Trưởng.”

“Không, không, chúng ta nên trịnh trọng gọi là ngài Đoàn Trưởng mới được.”

Trong lúc vô tình, mọi người bắt đầu đem Eru ra làm trò nói đùa. Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc có một Đoàn Trưởng trẻ tuổi thật kỳ diệu. Xem xét các nguyên do và mục tiêu của sự thành lập của nó, tính kỷ luật cũng lỏng lẻo hơn so với các biên chế Đoàn Kỵ Sĩ khác. Nó được thành lập một cách quá vội vã.

“… Em không có thích danh hiệu kỳ lạ như vậy. Nó mang lại cảm giác thật là bất tiện, chỉ cần gọi em như bình thường là được rồi. Như thế là làm cho em vui rồi.”

Ngay tại lúc này, Đoàn Trưởng của họ liền ở đâu chui ló mặt ra. Và dĩ nhiên rằng cậu đang mang trong mình vẻ mặt mệt mỏi.

“Để chuyện đó sang một bên; thật là tuyệt vời khi mọi người đều ở nơi này. Em đã nhiệm vụ đầu tiên cho Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc.”

“Em chạy gấp rút đến đây chỉ ngay bây giờ làm việc ư? Em đúng là cứ như vậy à, thật là đầy nóng vội.”

Eru chỉ chỉ ở đằng sau lưng mình nơi phát ra âm thanh kim loại va chạm và bước chân nặng nề. Nguồn gốc của tiếng ồn đó nhanh chóng được làm rõ ra. Xuất hiện ở ngay sau lưng cậu là cao 2-5 mét áo giáp di động – Hình Bóng Giáp Trụ.

“Ồ? Đó không phải là món đồ chơi mà nhóc làm ra đó sao? Nhóc muốn làm gì với nó thế… Ưmm? Này, người đang lái nó không phải là…”

Đang nói được một nửa thì giọng nói của ‘Lão Đại’ chợt chuyển thành kinh ngạc.

Mọi người ở đây ai cũng biết Hình Bóng Giáp Trụ đã trình diễn ra ngoạn mục như thế nào trong Sự Kiện Casadesus.

Tuy nhiên, họ cũng biết được rằng chỗ hỏng của Hình Bóng Giáp Trụ. Đó là nó đòi hỏi phải có một lượng lớn mana cung cấp để có thể điều khiển được nó, chỉ có một ít người nắm giữ tài năng đặc thù – như là Eru và cặp sinh đôi – mới có thể điều khiển nó được một cách bình thường.

Nhưng từ bên trong Hình Bóng Giáp Trụ người điều khiển lộ mặt ra đó chính là người bạn chơi từ nhỏ của Eru – cậu nhóc Người Lùn, Batson.

“Nhóc Batson không phải không mấy giỏi giang lắm trong việc sử dụng ma thuật sao? Làm sao nhóc ta có thể có điều khiển được? Nói cho anh nghe đi.”

Mặc dù Batson đã cùng chơi đùa với Eru từ lúc còn trẻ nhỏ, nhưng cậu chỉ là một thợ máy rèn và thiếu mất năng lực ma thuật mạnh mẽ.

“Kakaka, đây chỉnh là kết quả của sự hợp tác của em và Batson đó! Batson, việc giải thích rõ ràng nhờ cậu rồi.”

Nghe được câu này, Batson bước lên vài bước về phía trước và đắc ý gõ lên phần ngực giáp của Hình Bóng Giáp Trụ.

“Được rồi. Động Cơ Bit loại trước đây chỉ có thể mấy tay giống như Eru mới có thể lái được. Nhưng, chiếc này ‘Động Cơ Rad’ lại khác. Nó đã thu nhỏ lại kích cỡ của Động Cơ Ma Thuật cài đặt ở bên trong nó! Như mọi người đã thấy, cho dù là người ma thuật gà mờ như em cũng có thể điều khiển nó được!”

Lúc trước khi nhóm người ‘Lão Đại’ đang lao đầu vào chế tạo Tellestarle, thì Batson và Eru đã tiến hành chế tạo ra ‘Động Cơ Bit’.

Nên nói về hiểu rõ Hình Bóng Giáp Trụ thì không ai hiểu rõ nó bằng Batson được (Tran: Chắc trừ Eru ra rồi :v ), cậu biết nó được từ mọi góc độ và mọi xó xỉnh, cho dù là Lão Đại cũng buộc phải thừa nhận điều đó.

“Ồ! Điều này thật tuyệt vời; mà nhóc vừa nói là loại nhỏ Động Cơ Ma Thuật? Mấy đứa đào cái đó ở đau ra thế?”

“Bọn em đã thử dò hỏi Công Tước Dixgard về nó, và ngài ấy liền giúp bọn em chuẩn bị kỹ càng.”

Eru nói ra điều này với vẻ rất là bình thường, nhưng Lão Đại chỉ có thể đơn giản là thở dài mà thôi. Mức độ bảo mật của Động Cơ Ma Thuật không có cao như Lò Chuyển Đổi Mana, nhưng mà thông tin liên quan đến nó vẫn còn được phân loại về hạng bí mật. Eru cứ như vậy được cấp nó chỉ vì cậu ta dò hỏi thử, điều này cho thấy rằng bọn họ kỳ vọng rất cao vào Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc. Đó là một thực tế rằng họ cũng là một phần của tổ chức này, nhưng mà Lão Đại vẫn chưa có sẵn sàng để chấp nhận chuyện này.

“Kakaka,điểm quan trọng là phần này nè. Nếu như Batson có thể trở thành phi công, nó cũng có nghĩa là Lão Đại và những người khác, tất cả các thợ máy rèn khác đều cũng có thể trở thành phi công được.”

Lão Đại nheo đôi mắt của mình lại và cẩn thận xem xét lại kỹ những lời mà cậu ta vừa nói. Sau đó chỉ chốc lát thôi anh liền nắm bắt được vấn đề trọng tâm. Hình Bóng Giáp Trụ, chỉ với một cỗ máy thôi cũng có thể phát huy ra một lượng lớn năng lượng, điều này có giá trị rất lớn.

Các thợ máy chế tạo phải làm việc với vũ khí hình người khổng lồ cao tới hơn 10 mét – Hình Bóng Kỵ Sĩ. Mỗi bộ phận lắp ráp đều rất lớn và cần một lượng lớn nhân thủ để làm được việc đó, cùng đi kèm thêm với một vài thiết bị khác như là ròng rọc và máy kéo. Nếu vậy với Hình Bóng Giáp Trụ này, bọn họ có thể giải quyết được việc thay thế hay lắp ráp linh kiện chỉ với một vài người thôi và có thể giảm xuống gánh nặng cho mọi người một cách rất tốt.

“Ta hiểu rồi, đây đúng là điều tuyệt vời mà! Được rồi, nhóc Batson, bọn anh cần nhiều chiếc Hình Bóng Giáp Trụ hơn nữa, hãy giúp anh xử lý một tay nào.”

“Ừ, cứ để đó cho em đi! Em cũng là thành viên của Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc mà! Em sẽ làm việc rất chăm chỉ!”

Batson lấy tay đấm vào lồng ngực của mình và đồng ý. Và cứ như vậy, Hình Bóng Giáp Trụ ‘Động Cơ Rad’ đã bước ra bước thứ nhất trở thành thiết bị làm việc của các thợ máy rèn.

Sau đó nó cũng không tốn bao lâu thời gian Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc bắt đầu ỉ lại vào Hình Bóng Giáp Trụ quá mức, và khiến cho bọn họ không thể chế tạo ra bất cứ thứ gì khác được mà không có nó.

Đúng như dự đoán, các Hình Bóng Giáp Trụ ở phương diện xử lý các linh kiện phụ tùng phát huy ra tác dụng rất lớn. Không chỉ như vậy, không biết là xuất phát từ sự thuận tiện hay là từ sự lười biếng, các thợ máy rèn đã trực tiếp làm việc trong khi đang điều khiển Hình Bóng Giáp Trụ mà không có rời khỏi nó, phương thức sử dụng nó thế này khiến cho Eru cũng không thể ngờ tới được.

Các giáo viên trong khoa Phi Công khá sốc bởi sự cách mạng của kỹ thuật chế tạo thợ máy rèn thông qua Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc mà ra. Cuối cùng, kỹ thuật này không chỉ gây ảnh hưởng đến bên thợ máy rèn. Mà ứng dụng của nó còn lan tỏa rộng rãi ra khắp mọi lĩnh vực.

Khi mà nó đã gây ra ảnh hưởng tới nên giáo dục lớn nhất trong Fremmevira, Học Viện Phi Công Laihiala, thì nó chỉ còn là vấn đề là thời gian để làn tỏa rộng khắp cả nước. Ngay từ lúc này, Học Viện Phi Công Laihiala – không, là chương trình giáo dục của Vương Quốc – sẽ có một cuộc thay đổi mang tính cách mạng. Làm nguồn gốc của cuộc cách mạng này, Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc, vẫn yên tĩnh như cũ, nhưng chắc chắn rằng nó đã ngày càng lớn mạnh.

Dãy núi Aubigne đã chia cắt lục địa Zetterlund làm thành hai, lấy Hoàng Đô Känkänen nằm dưới chân núi làm trung tâm. Những thành phố khác như là Thành Phố Học Viện Laihiala và những thành phố khác được gọi thành thị hay thành trấn. Đây chính là khởi nguồn của ‘Đường quốc lộ Fremmevira Phía Tây’, cũng là cái nôi nơi Vương Quốc được sinh ra.

Nếu như muốn đi xuống phía nam nơi có các thành phố lớn bằng xe ngựa thì sẽ mất khoảng một vài ngày, khi đó sẽ đi đến một thành phố nằm ở xa chốn náo nhiệt, đó là một tòa thành phố pháo đài nằm ẩn dấu ở trong rừng cây dày đặc được biết đến với cái tên ‘Dufaure’.

Känkänen và Laihiala được bảo vệ bởi các bức tường thành phố, đây là một thứ cần thiết để phòng vệ trước đất nước bị bao bọc bởi bọn Ác Quỷ Thú. Hầu hết các thị trấn đạt đến một quy mô nào đó sẽ xây dựng lên các bức tường để phòng vệ thật tốt.

Dufaure cũng giống như vậy, nhưng vì một vài nguyên do, việc xây dựng những bức tường như thế sẽ khó khăn hơn bình thường nhiều. Cấu trúc của nó rất độc đáo với các tòa nhà dân cư thưa thớt và hơn một nửa thành phố bị một cái phương tiện chiếm giữ lấy. Về mặt quy mô nó thậm chí còn lớn hơn cả Học Viện Phi Công Laihiala.

Với những bức tường không thể vượt qua và trung tâm thành phố là một thiết bị khổng lồ. Đó chính là lý do tại sao Dufaure lại được biết đến với cái tên thành phố pháo đài.

Danh tính thật của cơ sở phương tiện rộng lớn như thế này là ‘Viện Nghiên Cứu Công Nghệ Người Máy Quốc Gia’ – hay là Viện NTR – là một trung tâm nghiên cứu và phát triển kỹ thuật. Viện NTR là Vương Quốc Fremmevira là duy nhất mà lại to lớn nghiên cứu về Hình Bóng Kỵ Sĩ. Bọn họ chịu trách nhiệm việc so sánh đối chiếu tất cả công nghệ kỹ thuật có liên quan đến Hình Bóng Kỵ Sĩ và chế tạo nên cỗ máy kiểu mới. Trong khoảng thời gian dài lịch sử dựng nước, bọn họ đã làm việc lâu dài và miệt mài để nghiên cứu. Các Hình Bóng Kỵ Sĩ cần phải lấy đơn vị là thế kỷ để có thể phát triển ra được, nên nơi này không chỉ là một trụ sở nghiên cứu mà còn là khu vực sản xuất nữa.

Đây là một công xưởng rộng lớn có đầy đủ tất cả các trang thiết bị và chất nhiều cỗ máy thí nghiệm. Bởi vì Viện đã tồn tại từ lâu, nên có một đống lượng lớn linh tinh vật phẩm lộn xộn được xếp thành đống và trông rất bừa bãi. Tuy nhiên, nếu như là có một tên nghiện người máy nhìn thấy đống này chắc chắn sẽ phải phát cuồng nhảy lên hân hoan khi nhìn thấy nó.

Ở trong đống lộn xộn này phân xưởng , một nhóm lớn thợ máy rèn chế tạo đang tiến hành một loại nào đó nhiệm vụ. Họ vây quanh bốn chiếc Hình Bóng Kỵ Sĩ với ngoại hình thô ráp, có thiết kế khác hẳn với những chiếc Karrdator được sản xuất hàng loạt. Những cỗ máy nguyên mẫu này là họ thiết kế ư? Tất nhiên là không phải rồi. Nhóm bọn họ trái ngược lại với việc xây dựng và sửa chữa, bọn họ đang giải phẫu những chiếc Hình Bóng Kỵ Sĩ thành các linh kiện.

“Làm thế nào bọn họ làm được điều này… Thậm chí là phương thức liên kết Dây Tinh Thể cũng khắc hẳn cả ra; bọn họ tăng cường sức mạnh tới mức này sao?”

“Đây là một cánh tay cỡ nhỏ… Lại thêm nó đi vào, còn khiến nó cử động được nữa, thật là khó có thể tin.”

Những cỗ máy này ở trước khi tháo rời ra đã sớm chịu lấy tổn hại nặng nề, một vài cỗ máy trong số chúng đã bị phá hủy một cách trí mạng. Những cỗ máy này có tên là ‘Tellestarle’—bọn chúng đã rơi vào trong tay của bọn trộm trong Sự Kiện Casadesus và không thể làm nào khác bọn họ buộc phải phá hủy những cỗ máy này.

Theo lý thuyết mà nói, bọn họ hẳn là nên ưu tiên cho việc sửa chữa chúng, nhưng ‘những người chế tạo ra nó’, ‘Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc’, bọn họ sớm đã tiến lên giai đoạn kế tiếp giống như là một con ngựa hoang mất đi dây cương kiềm chế là tùy tiện tiến tới. Còn những cỗ máy này bị bọn họ bỏ lại ở phía sau. Cuối cùng, bọn họ đồng ý rằng đưa nó cho Viện NTR nghiên cứu còn hơn là bỏ mặc nó như thế.

“Ưmm, ta ước gì ta có thể tháo tách chúng ra trong tình trạng nó đang còn hoàn hảo.”

Các thợ máy chế tạo giống như là những đứa trẻ đã tìm thấy món đồ chơi mới, cả người hoàn toàn đắm chìm trong công việc của mình. Mỗi khi bọn họ dỡ xuống một linh kiện hay là tìm thấy một cấu trúc mới nào đó, thì nó đều châm ngòi ra một cuộc tranh cãi lý luận chiến về điều bí ẩn của Tellestarle. Và dĩ nhiên, tay của bọn họ tất nhiên không thể để rãnh rỗi như vậy được.

Cỗ máy Tellestarle đã sử dụng các kiến thức và các khái niệm mà Eru đưa đến từ một thế giới khác, còn được gọi là ‘Trái Đất’, và không có cùng chung với kiến thức ở thế giới này. Cỗ máy huyền bí này như từ trên trời giáng xuống thúc đẩy sự tò mò hiếu kỳ của các thợ máy. Bọn họ cẩn thận tháo gỡ ra tất cả các linh kiện phụ tùng của cỗ máy khổng lồ này, tham lam mà muốn đem những kỹ thuật này chiếm làm của riêng.

Mặc dù các thợ máy đều rất say mê nghiên cứu, nhưng quá trình tháo gỡ cỗ máy khổng lồ này bằng cách thông thường thì tiến triển quá mức chậm chạp. Vấn đề nằm ở ‘khác biệt lớn về mặt công nghệ’. Bọn họ không thể hiểu được thiết kế kỳ lạ này và khái niệm chạy ngược lại kiểu cỗ máy hiện tại và phải tiêu tốn nhiều ngày để bàn bạc tranh luận về nó. Nếu như ‘kế hoạch thiết kế’ không có đi kèm theo với cỗ máy thì bọn họ còn sẽ phải kẹt đứng tại chỗ dài dài.

Một bóng người mới xuât hiện ở trong căn phòng mà các thợ máy đang tràn đầy niềm say mê và thái độ đầy kiên quyết. Người này có dáng người thấp và một thân hình chắc khỏe, khuôn mặt của ông được ẩn sâu trong nhiều nếp nhăn của chính ông. Mái tóc được bện lại một cách cẩn thận và bộ râu của ông còn cao hơn thân hình của ông. Từ vẻ bề ngoài của ông cũng có thể làm cho mọi người có thể xác định được rõ ông là một Người Lùn có tuổi.

“Quản đốc phân xưởng Gaizka…”

Các thợ rèn chào hỏi ông với một vẻ mặt có chút cay đắng. Quản đốc phân xưởng tên là ‘Gaizka Johannsson’— Ông ấy quản lý sự việc ở phân xưởng số một này, người giám sát trực tiếp các hoạt động của các thợ máy rèn.

“Xem ra các ngươi đã tốn không ít thời gian… công việc đã hoàn thành rồi chứ?”

Âm thanh giọng nói khàn khàn cứ như là tiếng ma sát của các dụng cụ bị han rỉ làm cho các thợ máy rèn cảm thấy lạnh cả sống lưng. Cả nhóm bọn họ chợt dừng lại công việc mà bọn họ đang làm và lúng túng nhìn mặt nhau sau đó mới ngập ngừng mà nói:

“Bọn tôi đã tìm thấy một vài bộ phận linh kiện rất thú vị. Quản đốc, cỗ máy này có một kết cấu không có giống với cỗ máy hiện tại chút nào, nên bọn tôi cần phải có nhiều thời gian hơn nữa để nghiên cứu về nó. Đây đúng là một báu vật mà. Càng nghiên cứu về nó bọn tôi càng có nhiều phát hiện hơn nữa. Chỉ là bọn tôi chưa hiểu được đến cùng là phải dùng cách tự hỏi như thế nào mới có thể làm ra được thứ này… Nếu như bọn họ không có gửi cho chứng ta bản kế hoạch thiết kế thì bọn tôi cũng không biết phải bỏ ra biết bao nhiêu công sức nữa mới nghiên cứu xong. Ví dụ như cái này…”

Lúc này ông nhận ra được rằng cấp dưới của ông lại lạc vào tật xấu trầm mê của chính mình rồi, Gaizka liền vẫy tay ngắt lời của hắn.

“Ta hiểu rồi… vì thế các ngươi đa tìm hiểu được tới đâu rồi? Những thứ này mang đến công dụng sao?”

Sau khi Gaizka vừa hỏi điều này, vị thợ rèn chợt ngậm mồm lại, giống như là những thứ anh vừa lải nhải đó dường như chưa bao giờ xảy ra. Nhìn phản ứng của bọn họ, có thể dễ dàng nhận ra được rằng chẳng có tin tức tốt nào cả. Gaizka nheo lại cặp mắt của mình được ẩn nấp đằng sau lớp nếp nhăn.

“A, giống như tôi đã nói, dòng tư tưởng này quá khác biệt… Tuy rằng chúng ta có thể mô phỏng theo nó, nhưng tôi nghĩ rằng chúng ta cần nhiều thời gian hơn nữa để có thể hiểu rõ về nó.”

Người thợ máy không có tiếp tục giải thích hơn nữa khi anh nhìn ra được sự bực mình hiện ra trong đôi mắt của Gaizka.

“…Ý của ngươi là công nghệ kỹ thuật đáng tự hào của Viện NTR không thể thấu hiểu lý giải được những thứ được làm ra bởi các học sinh ư?”

“Không phải vậy… chúng ta sớm đã đạt được sự tiến bộ. Ví dụ như, phương pháo sử dụng dây tinh thể để tăng cường lên sức mạnh và mang lại hiệu suất cao hơn.”

Câu trả lời của người thợ máy này không thể làm thảo mãn được sự mong đợi của Gaizka và vẻ mặt của ông vẫn như cũ lạnh lùng. Người thợ máy thấy vậy cả người sớm đã đổ mồ hôi lạnh đầy người, và anh cảm thấy như muốn chạy trốn đi khi anh nhớ tới những điều mà hắn cần phải báo cáo với Gaizka.

“Trên thực tế, đốc xưởng… có một vài vấn đề…”

Anh rụt rè thấp thỏm mà nói và biểu hiện trên khuôn mặt của Gaizka chợt dịu xuống.

“Chúng ta sẽ sớm giải quyết được phần bộ phận cấu trúc… Nhưng lại có một vài vấn đề khác. Động Cơ Ma Thuật của nó giống như là đã bị cải tạo lại trên diện rộng; ngay cả trận đồ kỹ sư cũng không thể nắm bắt được toàn bộ được…”

“Cậu vừa nói cái gì… Cho dù có là bọn họ có chỉnh sửa lại Động Cơ Ma Thuật đi nữa, các kỹ sư của chúng ta cũng có thể từ đó mà suy ngược lại mà ra chức năng của cỗ máy mà, đúng không?”

“Chúng ta đã có bản kế hoạch thiết kế, nhưng sau khi chứng kiến khái niệm mà nói ở trong đó… Chúng ta căn bản là không có hiểu được bọn họ điều khiển cỗ máy như thế nào cả…”

Chứng kiến khóe mắt của Gaizka nhấc nhấc lên khuôn mặt của vị thợ máy này chợt trở nên trắng ngắt như tờ giấy.

“Mấy người các ngươi nghe rõ đây, Bệ Hạ đã ra lệnh cho chúng ta phát triển hoàn toàn cỗ máy kiểu mới này… một cỗ máy hoàn toàn mới!! Đây chính là dự án lớn nhất trong hơn trăm năm qua!! Một khi kế hoạch này được thực hiện, chúng ta sẽ khắc lại cái tên của chúng ta ở trong lịch sử. Làm quái giờ thế nào chúng ta lại hoang mang khi chỉ mới bắt đầu ở giai đoạn đầu tiên được cơ chứ!?”

Mặc dù bọn họ muốn giải thích cho ông hiểu, nhưng là bọn họ không thể nào đưa ra thành quả sản phẩm để có thể chứng minh được. Các thợ rèn máy đang bị mặc kẹt dưới cơn thịnh nộ của sếp của mình và thực tế họ đã mồ hôi lạnh ướt đẫm cả người, không có dấu hiệu nào cho thấy tình hình sẽ được cải thiện cả.

Lúc này đây đem bọn họ giải thoát khỏi thế tiến lùi đều khó là lời của một bên thứ ba.

“Này, Gaizka, ngươi cứ hù dọa bọn họ như vậy thì bọn họ sẽ hoảng sợ đến mức vất cả cây búa đó.”

Cả hai bên phản ứng lại rất mạnh mẽ khi nghe được lời nói này. Gaizka lập tức quay người trở lại trong khi đó các thợ rèn lại mỉm cười khi đã được giải cứu.

“Ai nha, giám đốc Olver… không có nghĩa ra được rằng người vẫn luôn ngồi dính ở trên ghế cả ngày mà kêu ca phàn nàn như ngài lại tới nơi này. Ngọn gió nào đã đưa ngài đến đây?”

Olver Blomdahl là người đứng đầu ở Viện NTR, là giám đốc của toàn bộ cơ sở này. Anh có vẻ trông rất trẻ tuổi, mặc một chiếc áo choàng lỏng lẻo với dáng người cao và gầy trái ngược lại sâu sắc với Người Lùn Gaizka. Trên đầu anh mang một đoạn vải quấn màu vàng chuối chói sáng, và điều nổi bật nhất là cái kia dài nhỏ hẹp con mắt của anh.

Gaizka không có ngờ được việc anh sẽ đến và trong giây lát vẻ ngạc nhiên chợt chớp hiện qua khuôn mặt của ông. Nhưng ông đã kịp che dấu lại điều này bằng cách cắn lưỡi trước khi mọi người kịp nhìn đến.

“Dĩ nhiên ta có mặt ở đây để nhìn xem cỗ máy kiểu mới. Để chế tạo ra hoàn toàn một cỗ máy kiểu mới đây là điều chưa bao giờ xảy ra kẻ từ lập quốc đến nay. Để có thể hiểu rõ được sự viện một cách rõ ràng nên ta đã đến đây. Mọi người, đây có thể là lệnh trực tiếp từ Đức Vua, nhưng gấp gáp cũng không phải là biện pháp tốt. Tiến triển chậm chậm nhưng mà chắc thì không sao; điều quan trọng nhất là đem công việc hoàn thành thật tốt.”

Các thợ máy rèn rất thực teestor vẻ đã hiểu và quay trở lại nơi làm việc của mình trước khi có người ngăn cản lại họ. Chỉ chốc lát sau, nơi này chỉ còn sót lại Gaizka và Olver mặt đối mặt nhau.

“Giám đốc, cậu đang làm cho công việc của tôi trở nên khó khăn hơn. Giám sát phân xưởng và các thợ rèn máy chính là việc thuộc thẩm quyền của quản đốc xưởng. Cậu bỏ qua tôi mà ra lệnh cho các thợ rèn máy như vậy là làm khó cho công việc của tôi.”

“Ồ, ông nói đúng, nhưng tôi nghĩ rằng nếu gấp gáp quá nó sẽ không có tốt. Thế nên tôi mới có lòng tốt khuyên bảo bọn họ.”

“Tôi hiểu được lập trường của cậu, giám đốc, nhưng cậu đừng có quá lo lắng… tôi xin cáo từ; tôi cần phải đi đến nơi khác để kiểm tra.”

Gaizka nhanh chóng rời khỏi. Olver nhìn xem ông ta rời khỏi không khỏi nhún vai.

“Thật là, Gaizka quá mức ngoan cố rồi… Ông ta đúng là có tài năng, nhưng lại không biết biến báo thay đổi theo thời thế.Vấn đề quan trọng nhất là làm việc gì cũng phải đúng theo khả năng của mình, đặc biệt là trong tình huống đang thử nghiệm thử tình trạng của chúng ta.”

Olver thật sự rất tò mò về cỗ máy kiểu mới, nhưng anh cũng có lý do khác về chuyến ghé thăm này. Anh nghe được tin đồn rằng có nào đó Đoàn Kỵ Sĩ mới thành lập, và chính nhóm đó đã chế tạo ra cỗ máy kiểu mới đầu tiên trong hàng trăm năm qua.

“…Đây đúng thật là một điều khó tin, nhưng Đức Vua đã thành lập nên một công xưởng nghiên cứu mà nó không phải thuộc về Viện NTR và tập hợp lại các nhân viên để phát triển cỗ máy kiểu mới. Mặc khác, chúng ta lại tụt hậu rơi lại phía đằng sau.”

Trong tiếng ồn ào của quá trình tháo rời các bộ phận cỗ máy, không một ai có thể nghe được tiếng lẩm bẩm này của anh. Anh nguyên bản cũng không có nghĩ nói cho người khác nghe được điều này.

“Đang thăm dò thử chúng ta? Hoặc là… muốn cho chúng ta một liều thuốc kích thích mạnh. Không nghĩ rằng Bệ Hạ lại chơi xấu như vậy, ngài ấy có thể nghĩ là lập ra cả hai cái. Tạo nên một tổ chức khác riêng biệt và làm cho bọn họ ‘cạnh tranh’… Có thể mình suy nghĩ nhiều quá chăng? Dù sao đi nữa, mình phải luôn để đôi mắt của mình mở ra. Cho dù là chúng ta ‘nghe thấy rõ ràng’, chỉ là còn có nhiều điều nữa mà chúng ra hiểu rõ có mức hạn định.”

Tiếng thì thầm của anh dần thấp xuống bởi tiếng ồn ào ầm ĩ và biến mất ở trong gió.

“Thằng nhóc chết tiệt… làm việc rất kiêu ngạo chỉ vì biết lấy lòng Đức Vua… cứ chờ đó mà xem đi.”

Gaizka vừa nguyền rủa anh vừa thô lỗ mà bước đi về phía trước. Một loại tức giận giống như là khi nghe được các thợ máy rèn báo cáo lại.

Con mắt lõm xuống của ông đã bị thiêu đốt lên bởi cơn giận ngay khi ông nhìn chằm chằm như muốn giết người vào đống hài cốt của Tellestarle.

“Việc sản xuất hàng loạt cỗ máy thế hệ tiếp theo… Được rồi, nếu như mình hoàn thành được nó, tên của mình sẽ được ghi lại vào trong sử sách, mình sẽ không cần phải nhìn để ý khuôn mặt kiêu ngạo của thằng nhóc chết tiệt đó nữa…”

Ông hạ quyết tâm xuống với một trái tim chứa đầy lửa giận và khóe miệng nhếch lên nụ cười không rõ ý.

Để thực hiện được nỗi niềm tham vọng của mình, ông một lần nữa liền hét lên với các cấp dưới không hăng hái của ông.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK