• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Này này… Chuyện gì đã xảy ra ở đây thế này?”

Emrys không khỏi trầm ngâm lên tiếng khi quan sát lấy tấm bản đồ trước mặt anh. Trên đó có đánh dấu chữa ‘x’ mực còn mới tinh còn chưa có khô hẳn.

Fontaine vừa nhận được một bài thông báo khẩn cấp. Đánh dấu chữ ‘x’ dùng để miêu tả căn cứ ở tiền tuyến vừa bị mất đi trong một thời gian ngắn.

“Quân đội Žaloudek đột nhiên bất ngờ tấn công. Hưmmm, thật là khiến cho người không vui… Nhưng tạm để qua chuyện đó thì, quy mô bị ảnh hưởng không có đơn giản a! Mỗi một tòa pháo đài đều chứa đầy Revantier và Vido!”

Mỗi một tòa pháo đài mất đi đều có trú đóng lượng lớn cỗ máy Hình Bóng Kỵ Sĩ mới nhất của vương quốc. Ngay cả khi quân Žaloudek tấn công với một quy mô lớn, thì chúng đều không thể sẽ dàng bị đánh mất đi. Những điểm kỳ lạ này khiến cho bọn họ khá sốc nặng,

“Lẽ nào Žaloudek đã huy động một lượng lớn quân đội? Từ nhắm đến những mục tiêu không có điểm đặc biệt kiểu này thì chỉ có thể là hành động của Thuyền Bay… Nhưng dù có thêm nhiều con thuyền đến nữa thì không thể gây cho vương quốc Kuscheperca hiện tại bó tay bó chân được, điểm này mình không tài nào hiểu nổi.”

Sau một vài trận chiến, Kuscheperca đã có nhiều kinh nghiệm hơn với trận chiến chống lại Thuyền Bay. Thuyền Bay của Vương Quốc Žaloudek về cơ bản cần phải có chiến thuật phối hợp với Tyrant, vì vậy đến hiện tại nó không thể giành nhiều được thành quả. Trên hết là, từ những bản báo cáo gần đây nhất, bọn họ đang tiến hành các cuộc tấn công du kích, điều này lại không khớp với những vụ tấn công ở các căn cứ.

“Sau chiến thắng ở Missillier, chúng ta đang lẽ nên tinh thần phấn chấn mới đúng chứ. Nhưng mặc dù vương quốc mới đã hồi phục tới bước này, những quốc gia của chúng ta vẫn còn đang bị uy hiếp. Thím(o) nghĩ rằng đây là một vấn đề hết sức nghiêm trọng.”

Những lời nói đầy căng thẳng của Martina khiến cho khuôn mặt của Eleonora trở nên ảm đạm nên.

“Các pháo đài bị thất thủ đều hoàn toàn bị hủy diệt… Cháu nghe nói chỉ có một số ít có thể thoát chết mà chạy trốn.”

Cô hiểu được hy sinh là điều không thể tránh khỏi trong chiến tranh, nhưng một phần trong cô vẫn không thể nào chấp nhận được sự thực này. Nhìn thấy cô buồn thảm như vậy, những người xung quanh cô đều do dự tự hỏi rằng có nên dò hỏi chi tiết không.

Trong bầu không khí thảm đảm này, chỉ có duy nhất một người không ngần ngại mà dò hỏi chi tiết tình huống. Đó chính là Eru.

“Nếu đã người còn sống sót, thì không phải nên có manh mối về chiến thuật mà kẻ thù đang dùng đó sao? Nếu như chúng ta đến vấn đề này còn không làm rõ được, thì tương lai không xa thảm họa sẽ lan rộng ra mà coi.”

“…! C-Có …. Tất cả những người còn sống sót đều nói rằng là một chiếc thuyền lớn giống như con ‘rồng’ trong huyền thoại… Là một chiếc Thuyền Bay kỳ lạ tấn công. Con rồng đó còn phun ra lửa và… thiêu đốt toàn bộ pháo đài.”

Thế tấn công của kẻ địch rất mạnh mẽ, và các tòa pháo đài bị nhắm làm mục tiêu đều bị san thành bình địa cả. Mặc dù đã điều tra cẩn thận, nhưng những người sống sót đều nói là một con tàu với hình dạng con rồng trong truyền thuyết tấn công, hay là một con rồng dùng hơi thở rồng mà thiêu đốt pháo đài thành phố. Những lời khai điên rồ này khiến co cao tầng của vương quốc mới đang đau đầu cả lên.

Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc cũng mang cảm giác nghi hoặc tương tự như vậy. Eru khoanh hai tay lại và chìm sâu vào suy nghĩ.

“Điều này chắc chắn có nghĩa là kẻ thù đã phát ra một kiểu Thuyền Bay mới. Nhưng mặc dù ngay cả khi mô phỏng nó thành hình dạng con rồng… Nó thực sự sẽ đột nhiên trở nên mạnh mẽ hơn ư?”

“Bọn họ sử dụng Vũ Khí Hình Bóng để phun ra màn lửa ư? Điều này chắc chắn rằng Thuyền Bay đó đã được lắp đặt lên cỗ máy kiểu mưa đạn ma thuật.”

“Mà Vũ Khí Hình Bóng đủ mạnh để san bằng lấy toàn bộ thành phố? Nếu như có, thì nó phải rất là tiêu tốn mana để dùng, và so với Ikaruga còn khó sử dụng hơn.”

Không chỉ là Eru, ngay cả Dietrich và Edgar đều khoanh tay lắc lắc đầu. Ngay cả thông thái như Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc cũng không thể suy diễn ra tình trạng thực sự của kẻ thù chỉ với mớ thông tin ít ỏi này.

“Chúng ta quá mức thiếu thốn thông tin. Đừng có đoán mò đoán mẩy nữa, việc chúng ta cần làm đó là đánh bại kẻ thù. Thay vì phân tâm mấy chuyện lặt vặt đó, chúng ta nên có hành động thực tế thì hơn!”

“Ta cho rằng thiếu gia nên phải lo lắng nhiều hơn mới phải.”

Emrys không phải là người duy nhất tràn đầy hiếu chiến, Dietrich, Edgar và Helvi cũng đều nghĩ về chiến đấu, khuôn mặt của bọn họ không có chút nào cho thấy cảm giác sợ hãi khi chống lại mối nguy hiểm bí ẩn này. Vốn đang đứng ở bên cạnh bọn họ Eru liền khẽ vuốt lấy bản đồ và nói:

“Em không biết rằng kẻ thù làm thế nào, nhưng từ những vị trí những tòa pháo đài bị thất thủ này cho thấy bọn họ không có ý định đánh lén hậu phương. Nếu như chúng ta đi tới tiền tuyến, sớm hay muộn gì chúng ta sẽ chạm trán với chúng. Em sẽ để cho Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc chuẩn bị sẵn sàng ra trận.”

“Ngài Ernesti, ngài định tự mình đến tiền tuyến ư?”

“Từ lập trường của chúng tôi, thì đây đúng là một lời đề nghị tuyệt vời… Nhưng dựa theo mức độ nguy hiểm của nó, thì liệu làm như vậy có ổn không?”

“Bởi vì đối mặt chống lại với kẻ thù chưa biết thì thích hợp nhất chỉ có chúng tôi mà thôi. Tôi không có bảo đảm rằng sẽ giải quyết được vấn đề, nhưng ít nhiều gì như vậy sẽ có cơ hội để đánh bại nó hơn.”

Các thành viên khác của Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc và Eru đều gật đầu. Eleonora liền cũng đứng dậy thẳng sống lưng rồi nói:

“Tôi chỉ có thể tin tưởng vào ý tốt của mọi người. Tôi sẽ cầu chúc may mắn cho Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc và mong mọi người có chuyến đi săn tốt đẹp.”

“Hưm, bọn họ vẫn có thể tập trung lại lực lượng như vậy sau trận thất bại kinh khủng đó ư, đúng là một quốc gia lớn có khác. Được rồi Ellie, cứ để đó cho bọn anh! Bọn anh sẽ nghiền nát tinh thần của bọn họ.”

“Xin lỗi vì đã làm gián đoạn lời phát biểu đầy nhiệt huyết của thiếu gia, nhưng mà xin mời thiếu gia hãy ở lại canh giữ tòa pháo đài này, được không thiếu gia?”

Đang đứng ôm hai cánh tay Emrys chợt vấp ngã một cái, sau đó quay người lại với đôi mắt trợn to:

“Cái gì cơ!? Này, Màu Bạc Đoàn Trưởng, đến mức này ngươi còn có thể nói thế? Ta muốn nghiền nát tham vọng hoang dã của bọn khốn đó bằng Sư Tử Vàng của ta!”

Emrys nhe răng trợn mắt, bày ra một bộ khí thế đầy mình. Nhưng Eru bình tĩnh mà lắc đầu, từ chối lấy lời thỉnh cầu của Nhị Hoàng Tử.

“Chúng ta không biết được Phi Long của kẻ thù mạnh mẽ đến mức nào. Nhưng từ những tổn thất mà chúng ta hứng chịu, thì đó sẽ là một trận đánh khó chịu. Thiếu gia, làm ơn hãy cân nhắc đến vị trí của ngài. Mặc dù không chắc, nhưng mục tiêu kế tiếp của kẻ thù có thể sẽ là Fontaine, chúng ta không thể để mức độ phòng thủ ở thành phố này và Nữ Hoàng trở nên yếu đuối đi.”

Mặc dù Emrys vẫn còn đang phản kháng ‘aaaaaa’ trong suốt thời gian này, nhưng cuối cùng anh vẫn quyết định ở lại Fontaine. Sau đó Eru quay người sang Chid và nói:

“Cậu sẽ cùng thiếu gia ở lại đi.”

“Eru! Mình cũng là một phần của Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc, làm thế nào lại không có mình trong hành động này?”

Có thể là tâm lý tác dụng, nhưng khi nhìn thấy Eru nở nụ cười trêu chọc, Chid không khỏi buồn phiền mà thở dài. Eru liền thì thầm vào tai cậu:

“Cậu có một nhiệm vụ bí mật quan trọng đó. Nếu như Fontaine bị tấn công và tình huống phát triển trở nên tuyệt vọng… Cậu cần phải lái Tzendrinble của cậu và bảo đảm rằng Nữ Hoàng và Điện Hạ chạy trốn an toàn.”

Chid nhìn chằm chằm vào Eru với một vẻ mặt nghiêm túc.

“Nếu như mình làm vậy… Tạm thời không nói Ellie, nhưng mình nghĩ Điện Hạ sẽ ngoan cố không chịu đâu.”

“Cậu là người duy nhất có thể làm được việc này, Chid.”

Đúng như mong đợi, cậu không hài lòng khi bị Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc bỏ lại đằng sau, nhưng Eru lại rất nghiêm túc thúc dục cậu khiến cho cậu rất khó để từ chối. Cuối cùng, hai người bọn họ bị lưu lại ở phía sau làm hộ vệ cho Nữ Hoàng, và Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc thì tiến bước lên về phía tiền tuyến.

Eleonora nhìn Eru và đội của cậu rời đi chuẩn bị cho cuộc hành trình liền nhẹ nhàng mà nói:

“Ta vẫn cảm thấy rằng mọi người quá ỷ lại vào Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc. Mặc dù chúng ta là đồng minh, nhưng chúng ta nên là người đứng ra chủ động chống trả kẻ địch mới đúng… Hoặc là chúng ta vẫn quá mức yếu đuối để tự bảo vệ chính mình?”

“Là Eru nói muốn đi, nên Ngài không cần để điều đó trong lòng.”

Nhưng những lời của Chid cũng không thể nào làm dịu được tâm trạng nặng nề của cô.”

[CENTER]-------------------------------------------------------------------------------------------[/CENTER]

Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc liền hướng tới phía công xưởng để làm công tác chuẩn bị.

“Được rồi Ernesti, anh có thể nhìn ra là em rất phấn khích… nói cho anh biết thực sự thì em đang nghĩ cái gì đi. Em đang đánh ý tưởng gì đây?”

Trên đường đi, Dietrich nhìn về phía Eru thấp hơn anh một đoạn đầu và hỏi. Ánh mắt của anh đầy nghi ngờ dựa theo kinh nghiệm từ trước đến giờ mách bảo anh.

“Èo, việc nghiên cứu lấy công nghệ của kẻ thù đã đến hồi kết rồi. Em cảm thấy khá là tốt, và em nghĩ đây là lúc mang Ikaruga ra đi dạo vài vòng.”

“Eru, Hình Bóng Kỵ Sĩ không phải là chó, em không cần phải mang ra đi dạo a.”

Nhìn thấy Eru nghiêm túc mà gật đầu, Helvi không khỏi vô lực lấy tay che mặt lại. Dietrich đứng ở sau hai người cố gắng để không ngửa mặt lên trời¬.

“Anh đã đoán được sẽ có chuyện gì như vậy mà… Em có thực sự nghiêm túc không đó?”

Mặc dù đã sớm ngờ tới điều này, cái kia phong cách làm theo ý mình Eru nhưng mà mọi người xung quanh không khỏi thở thật dài. Bọn họ không có sự lựa chọn nào khác ngoài việc tùy theo sở thích của Đoàn Trưởng.

“Tuy là nói vậy, nhưng mà một khi chúng ta đã hành động, thì hẳn là phải giành phần thắng chứ?”

“Tùy theo tình huống. Chúng ta hãy mang theo tất cả Tên Lửa Phi Lao mà chúng ta có, và trực tiếp đem nó đâm vào kẻ thù.”

“Ernesti, mặc dù mục tiêu của chúng ta là giúp đỡ cho quốc gia của đồng minh, nhưng là kế hoạch này liệu có quá loạn quá không thế?”

Edgar vốn vẫn im lặng nghe bọn họ nói chuyện liền với khuôn mặt nghiêm túc mà tham gia vào khi nghe đến chủ đề về chiến thuật chiến đấu của đội ngũ. Eru liền bắt đầu với ‘nói vậy cũng đúng’, và bắt đầu nói:

“Nhưng, anh liệu có chắc là muốn để cho vương quốc mới giải quyết việc này không? Sự thực là, đồng minh của chúng ta đã chịu phải thiệt hại nặng nề và đến hình dáng thực của kẻ thù vẫn còn không có nắm bắt rõ. Thật đáng tiếc, việc sử dụng làm quen cỗ máy thôi đã là một gánh nặng lớn đối với họ rồi.”

Edgar trầm ngâm. Anh hiểu được điều này khi đã từng kề vai chiến đấu bên cạnh bọn họ.

“Cuối cùng, Thuyền Bay giống như là một biểu tượng cho sự ưu việt của quân đội Žaloudek. Giống như chúng ta chế tạo ra kiểu Phương Đông vậy, sẽ không có gì là ngạc nhiên nếu như bọn họ chế tạo ra một con tàu tốt hơn trước. Xem xét tình hình bị phá hủy tồi tệ của pháo đài, con Thuyền Bay mới này chắc chắn sẽ tiếp tục mở rộng tấn công, nên việc phái đi một lực lượng lớn thay vì giành ưu thế sẽ khiến cho chúng ta bất lợi hơn. Trong trường hợp này, chúng ta nên sử dụng một nhóm nhỏ tinh nhuệ đánh bại chiến lực lớn và mạnh mẽ — Đây không phải là chiến thuật mà chúng ta thông thạo nhất sao?”

Khi bọn họ vừa đang trò chuyện, thì nhóm của bọn họ cũng đã đi tới công xưởng rồi. Phía trước một họ chính là xếp thành hàng Hình Bóng Kỵ Sĩ của Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc. Dietrich nhìn nhóm kỵ sĩ thợ rèn đang chỉnh sửa các cỗ máy phàng phát đang không chờ đợi nổi muốn xuất trận đến trạng thái tốt nhất, trên khuôn mặt của anh không khỏi xuất hiện nụ cười hung ác.

“… Anh biết cái cảm giác của em rồi, Ernesti.”

Edgar hơi nhướng lông mày, nhưng không có ý định quở trách anh.

“Chúng ta có lấy Đội Số 3 rất là cơ động. Cân nhắc đến chế độ hoạt động của Tên Lửa Phi Lao, bọn họ chắc chắn nhất là đội thích hợp việc này nhất.”

“Để đó cho bọn mình. Không quản là cần tới chỗ nào, Đội Số 3 và mình sẽ đưa mọi người đến nơi an toàn.”

Sau một vài trao đổi, bọn họ liền đi đến khu vực trung tâm của công xưởng. Eru liền vẫy vẫy tay của mình và hét lên:

“Mọi người — làm ơn hãy tập trung lại nơi này—”

Sau đó cậu liền từ một nơi nào đó mà lôi một cái bảng đen ra và đơn giản mà tóm tắt lại vụ việc:

“… Sự việc là như vậy. Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc cần chuẩn bị sẵn sàng ở mức độ cao nhất. Về địa điểm xuất chinh, kẻ thù đang nhắm tới các căn cứ ở tiền tuyến như vậy. Thế tiến công của bọn chúng rất là thất thường, và chúng ta không thể biết được nơi nào sẽ là điểm đột kích kế tiếp của chúng. Đó chính là lý do chúng ta cần tách ra làm hai nhóm.”

Eru liền vẽ lên trên bảng hai tuyến đường. Cậu chỉ về tuyến đường phía Bắc, sau đó xoay người lại và nói với mọi người:

“Đội Số 1 và Đội Số 3 sẽ hành động cùng với nhau. Điều duy nhất thông tin mà chúng ta có là – kẻ thù là một chiếc Thuyền Bay mạnh mẽ. Đội Số 3 sẽ trang bị ‘màu xanh lam số 2’, Đội Số 1 chuẩn bị sẵn sàng cho bất cứ tình huống nào.”

Edgar và Helvi đều bình tĩnh mà gật đầu. Lão Đại đứng ở phía sau giơ giơ cằm, và một kỵ sĩ thợ rèn liền ngay lập tức chạy đi chuẩn bị.

“Hừm? Vậy Đội Số 2 sẽ đi bộ ư? Còn em thì sao, Đoàn Trưởng?”

Dietrich hơi nghiêng đầu nhìn chằm chằm vào tuyến đường còn lại và hỏi.

“Em sẽ đi với Di-sempai, Ikaruga sẽ bù đắp cho khuyết điểm vũ khí chống không trung.”

“Điều đó quá là dư sức rồi.”

“Còn em nữa〜! Em muốn đi với Eru!!”

Ady hai tay giơ cao lên, đứng bên cạnh cô Dietrich chỉ có thể nhún vai. Lúc này lại đổi thành Dietrich và Eru hai người liếc nhìn lẫn nhau.

“…Chính là như vậy a, Ady và em sẽ gia nhập vào Đội Số 2.”

“Hiểu rồi.”

Sau khi quyết định phân công cho các đội, Eru liền xoay người lại và nói với mọi người:

“Việc Đội Số 3 gia nhập vào sẽ khiến cho Đội Số 1 trở nên cơ động hơn. Em không biết được bên nào sẽ chạm trán với kẻ thù đầu tiên, vì thế chỉ có thể tới đâu hay tới đó. Edgar-sempai, nếu như kẻ thù quá mạnh mẽ, thì anh hãy làm bất cứ điều gì để có thể chạy trốn và mang thông tin trở về.”

“Anh hiểu rồi, trò sở trường của chúng ta không chỉ có làm bậy thôi không.”

Tầm mắt của Edgar lần lượt đảo qua Eru và Dietrich, sau đó liền gật đầu. Còn kém trên mặt anh liền viết rõ ra ‘lo lắng nhiều hơn là nhóm làm ẩu hai người’.

“Chà, chúng ta không có Đội Số 3 hỗ trợ nên sẽ chậm hơn nhiều đây. Nhưng sẽ ổn cả thôi nếu như chúng ta đánh bại được kẻ thù.”

“Vì chúng ta không có rõ ràng tình trạng của kẻ địch như thế nào, nên không có đảm bảo nào rằng chúng ta có thể thắng, đúng không? Cậu dù gì cũng là một Đội Trưởng, cũng nên suy nghĩ ra một kế hoạch gì đi…”

Cuộc trò chuyện giữa Edgar và Di chậm rãi trở thành một bài thuyết giáo. Eru đứng ở bên cạnh quan sát xung quanh toàn bộ nhóm người rồi kết luận:

“Điều còn lại là vấn đề đồ hậu cần. Chuẩn bị đầy đủ xong chúng ta liền lên đường đi.”

Các Tzendrinble ở Đội Số 3 tạo thành đội hình trầm trọng vang lên tiếng vó ngựa, và các Kardatolle với lớp giáp nặng nề ở trên các toa xe phía sau nhân mã. Nếu như chỉ vận chuyển một đội Hình Bóng Kỵ Sĩ, thì với khả năng vận tải của Đội Số 3 thì đều có thể xử lý được. Các Tzendrinble còn lại liền chuyển sang chế độ phòng không, với trang bị Bệ Phóng Vuông Góc Ném Lao, với các Tên Lửa Phi Lao được đặt ở phía sau nó.

Bên cạnh đội hình này là một Tzendrinble đứng ở một bên khá xa. Đó chính là cỗ máy của Ady, nó cũng trang bị lên vũ khí phòng không. Nhưng bởi vì thành phần của đội ngũ, nên nửa không gian phía sau toa xe là dùng để vận chuyển các hàng hóa khác.

Ngay lúc này, Đội Số 2 liền hiện ra sau khi kết thúc việc chuẩn bị của mình. Khi nhìn thấy Ikaruga và Tzendrinble vũ trang đầy đủ, Guyalarinde không khỏi linh hoạt làm cái nhún vai.

“Với Ernesti và Ikaruga đều ở đây, thì khả năng phòng không của chúng ta cũng chẳng hề thua kém gì với Đội Số 3, đúng không? Anh đã chuyển đổi một vài cỗ máy trong đội thành kiểu Ném Lao rồi.”

Khoảng hơn một nửa cỗ máy của Đội Số 2 đều không có vũ khí sau lưng. Bọn họ đã trang bị lên Tay Trượt để có thể bắn được Tên Lửa Phi Lao. Vì Bệ Phóng Vuông Góc Ném Lao quá lớn đối Hình Bóng Kỵ Sĩ thông thường, vì thế phải đơn độc sử dụng nguyên khung cỗ máy bỏ qua vũ khí sau lưng để lắp đặt lên trang bị này. Những Hình Bóng Kỵ Sĩ còn được gọi là nhóm Ném Lao. Eru nhìn các đội xung quanh đều đã hoàn tất xong công việc chuẩn bị liền gật đầu và nói:

“Ai nha, nếu như kẻ thù chỉ là một Thuyền Bay thông thường, chúng ta có thể giải quyết được bọn họ ngay cả khi toàn bộ hạm đội của họ đến.”

“Di, đừng có bất cẩn, việc này cũng giống như săn bắn Ác Quỷ Thú. Phải hiểu được đối thủ, tấn công vào điểm yếu của chúng để đánh bại chúng. Nếu như chúng ta hấp tấp mà tấn công, thì trái lại bị tiêu diệt chính là chúng ta.”
Tran: Rõ ràng là Eru nói mà không biết text có lầm không


“Có con Ác Quỷ Thú trí thông minh cao có thể bay lên bầu trời ư? Thật khó chịu…”

Sau một vài cuộc trò chuyện phiếm khi chia tay, Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc liền từ Fontaine mà bắt đầu chiến dịch của mình. Bọn họ kế tiếp sẽ đối mặt với ‘con rồng’ bí ẩn, mặc dù bọn họ cả khả năng chiến đấu cao, nhưng bọn họ vẫn cần phải hết sức cảnh giác. Bọn họ liền chia đội ra và hướng tới tuyến đường nhiệm vụ của mình, hướng tới các tòa pháo đài đến hiện tại vẫn còn an toàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK