Chương 964:
Lời nói của Trần Ninh, chiếm được từng tiếng khen hay của tất cả người Hoa Hạ trong đại sảnh.
Ai cũng biết, dã tâm của bộ trưởng bộ ngoại giao Cary Tu La quốc khi đến thăm Hoa Hạ, thật ra là muốn thăm dò Hoa Hạ, làm rải đường cho Tu La quốc xuất binh xâm phạm Bắc Cảnh Hoa Hạ.
Trần Ninh chẳng những đánh bại một chiến thần của Tu La quốc, còn răn đe Tu La quốc không được chạy đến khiêu khích Hoa Hạ, tự tìm cái chết, người Hoa Hạ trong hiện trường cũng không nhịn được mà cho Trần Ninh một tràng lời khen ngợi.
Đến cả một số phóng viên nước ngoài, nghe được lời nói của Trần Ninh, cũng không nhịn được rối rít gật đầu, biểu thị đồng ý.
Tu La quốc vẫn luôn muốn khiêu chiến Hoa Hạ, Hoa Hạ giữ vững phong độ của nước lớn, khinh thường phân cao thấp với Tu La quốc, nhưng Tu La quốc lại không biết tốt xấu nhất định phải đến gây sự với Hoa Hạ.
Bây giờ lại đến gây sự, bị đánh rồi thì lại vừa ăn cướp vừa la làng, khiến cho mọi người khinh thường.
Sắc mặt của Cary lúc này rất khó coi.
Lần này anh ta đến Hoa Hạ, mục tiêu chính là phá hủy thần thoại bát bại của Trần Ninh, diệt trừ sự sợ hãi của phái bảo thủ Tu La quốc đối với Trần Ninh.
Anh ta đương nhiên sẽ không cam tâm bỏ qua như vậy.
Ánh mắt của anh ta nhìn về phía bảy vị chiến thần còn lại của Tu La quốc, liếc mắt ra ý một cái.
Lập tức, Huân Phong chiến thần phía Nam Tu La quốc và Xà Vương chiến thần phía Bắc Tu La quốc, cùng nhau hành động, đồng thanh nói: “Chúng tôi đến thỉnh chiến thần Hoa Hạ chỉ giáo.”
Hai người giống như hai con báo săn, một trái một phải lao về phía Trần Ninh, tốc độ nhanh đến mức cực hạn, mọi người ở hiện trường chỉ có thể nhìn thấy hai đạo tàn ảnh lướt về phía Trần Ninh.
Chỉ là, hai người đến cũng nhanh, mà tốc độ bay ra ngoài lại càng nhanh.
Trần Ninh nhanh như chớp liên tục đá ra hai cước.
Phanh phanh!
Hai tên chiến thần Huân Phong cùng Xà Vương của Tu La quốc, đều là bị đá trúng ngực, điên cuồng phun máu tươi, bay ngược ra ngoài.
Hiện trường lại ngạc nhiên ò lên, sau đó bộc phát ra tiếng reo hò điếc tai.
Tám đại chiến thần Tu La quốc, đã có ba người bị đánh bại trước mặt Trần Ninh, đồng thời không có bất kỳ ai có thể làm đối thủ của Trần Ninh.
Cary hoàn toàn mắt mặt.
Anh ta mang theo tám đại chiến thần Tu La quốc đến, là để phá tan thần thoại của Trần Ninh, diệt trừ uy phong của Trần Ninh, mà không phải đến để mất mặt, đến diệt uy phong nhà mình.
Nếu như không thể chiếm được một lần thắng, như vậy đoán chừng tâm quân tướng sĩ của Tu La quốc đều sẽ cảm thấy sợ hãi, không ai dám phạm vào một tắc đất của Hoa Hạ.
Sắc mặt Cary tái xanh, lớn tiếng gào lên: “Phạm Thiên, cậu tự mình mang người xuất chiến, nhất định phải chiến thắng cậu ta.”
Thủ lĩnh tám đại chiến thần Tu La quốc, Phạm Thiên mang theo bốn vị chiến thần còn lại, cùng nhau lao về phía Trần Ninh vây lại, hắn dùng tiếng Trung nói: “Chiến thần Hoa Hạ, năm người chúng tôi đến xin cậu chỉ giáo.”
Hiện trường không ít người Hoa Hạ đều mắng bọn họ không biết xấu hổ, năm người vây đánh một người.
Nhưng cũng có không ít người có lòng tin với Trần Ninh, Điển Chử chính là một trong số đó.
Trần Ninh nheo mắt lại, trầm giọng nói: “Đến hay lắm, vừa hay có thể đánh một cách sảng khoái.”
Tiếng nói vừa dứt, một cỗ sát khí ngập trời, tràn ra từ cơ thể anh, nhệt độ trong đại sảnh, giống như là ngay lập tức giảm xuống rất nhiều, mọi người đều cảm thấy như đang ở trong hằm băng, tay chân đều trở nên lạnh lẽo.
Phạm Thiên như lâm đại địch, thấp giọng nói với bốn người bên cạnh mình: “Lên!”
Năm người tất cả hành động, lao nhanh về phía Trần Ninh.
Trần Ninh cười lạnh, dưới chân ầm vang một tiếng, mặt đất nút ra.
Trần Ninh giống như đạn pháo, bắn ra ngoài, đâm thật mạnh về phía ngực của những người xung phong đầu tiên.
ÀẢm!
Giống như tiếng sắm vang lên, tên chiến thần đáng thương của Tu La quốc này, trực tiếp bị Trần Ninh đâm đến mức toàn thân xương cốt vỡ nát, thân hình vặn vẹo bay rót ra ngoài.
Trần Ninh lại giống như Kỳ Lân lao ra khỏi động, lao mạnh về phía những người khác.
Chỉ thấy Trần Ninh phát huy ra uy lực tột cùng của Quân Đạo Bá Quyền, quyền đắm cước đá bả vai huých, tất cả đều là những chiêu giết người.
Mấy vị chiến thần Tu La quốc, không có người nào là đối thủ của Trần Ninh, trong chớp mắt đã có bốn tên chiến thần bị Trần Ninh đánh bại.
Cuối cùng, chỉ còn lại Phạm Thiên người đứng đầu tám đại chiến thần vẫn còn đứng thẳng.
Phạm Thiên nổi giận gầm lên một tiếng, đối quyền với Trần Ninh.