Mục lục
Chiến long vô song – Trần Ninh (Full) – Truyện tác giả: Bạch Ngọc Cầu Hà
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1176:

 

Tống Sính Đình cũng nhẹ giọng nói: “Khiến Lưu Bách Nhiên trong vòng 24 giờ đến quỳ xuống nhận sai, làm sao có thể được!”

 

“Nếu anh ta đồng ý buông tha mua lại tập đoàn Ninh Đại chúng ta, không chạy tới tìm chúng ta phiền toái, em liền thắp nhan cầu trời.”

 

Đồng Kha ngược lại là tiểu mê muội của Trần Ninh, có sự sùng bái và tin tưởng mù quáng đối với Trần Ninh.

 

Cô nhịn không được nói: “Chị, sao mọi người không tin anh rễ chứ, em cảm thấy anh rể thiên hạ vô song, anh ấy nói Lưu Bách Nhiên sẽ quỳ xuống xin lỗi, vậy Lưu Bách Nhiên nhát định sẽ tới quỳ xuống cầu xin tha thứ.”

 

Tống Thanh Thanh cũng hét lên theo: “Đúng vậy, cha Thanh Thanh lợi hại nhất, cha Thanh Thanh nói sẽ giáo huấn người xấu đó, nhất định sẽ hung hăng giáo huấn người xấu lớn đó, Thanh Thanh tin tưởng cha.”

 

Tống Sính Đình và Tống Trọng Bân, Mã Hiểu Lệ đều cười khổ.

 

Tần Tước thì nhịn không được nhìn Trần Ninh, trong lòng tò mò, Thiếu soái đã bị cách chức tổng chỉ huy quân Bắc Cảnh, vì sao bây giờ còn tràn đầy tự tin, chẳng lẽ Thiếu soái thật sự có đòn sát thủ khác?

 

Trần Ninh mỉm cười nói: “Chuyện này liền giao cho anh xử lý đi, mọi người tin tưởng là tốt.”

 

“Thầy phong thủy lừa mọi người mười năm tám năm(*), lời nói của anh thật hay là giả, ngày mai liền biết.”

 

() Ý là sẽ không phát hiện ra việc bị lửa cho đến mười hoặc tám năm sau, không có cách nào để xác minh điều đó trong ngắn hạn.

 

Sau bữa cơm, Trần Ninh bảo Tống Sính Đình trở về trước.

 

Anh gọi điện thoại, không bao lâu Điển Chử liền lái xe xuất hiện bên ngoài cửa nhà hàng.

 

Trần Ninh lên xe.

 

Điển Chử cung kính hỏi: “Thiếu soái, bây giờ chúng ta đi đâu?”

 

Trần Ninh lãnh đạm nói: “Có một số tên không có mắt, muốn đánh chủ ý của công ty vợ tôi.”

 

“Anh tra cho tôi xem hiện Lưu Bách Nhiên đang ở đâu, tôi muốn gặp anh ta.”

 

Điển Chử nói: “Vâng.”

 

Điển Chử gọi điện thoại, không tới mười phút, liền đem lai lịch cùng hành tung của Lưu Bách Nhiên, toàn bộ đều tra rõ ràng.

 

Điển Chử cung kính nói: “Thiếu soái, tra rõ ràng rồi.”

 

“Tập đoàn dược phẩm Thanh Sơn thấy vắc-xin gan phòng bệnh và thuốc ung thư gan của công ty Ninh Đại bán rất chạy trên toàn thế giới, họ đỏ mắt lợi nhuận công ty Ninh Đại, muốn thu mua lại Ninh Đại.”

 

“Lần này Lưu Bách Nhiên tới Hoa Hạ, chính là vì mua lại Ninh Đại mà đến.”

 

Trần Ninh nói: “Bọn họ muốn mua, nhưng tôi lại không muốn bán.”

 

Điển Chử nói: “Ông chủ tập đoàn dược phẩm Thanh Sơn – Lưu Thanh Sơn, là người Hoa Kiều nước Mỹ có tiếng, có quan hệ mật thiết với quân đội nước Mỹ và rất nhiều chính trị gia, ông ta còn là chủ tịch danh dự của câu lạc bộ siêu giàu Tử Kinh Hoa nước Mỹ, ở nước Mỹ có thể nói là Hắc Bạch đều thông.”

 

“Mặc dù Lưu Thanh Son rất có tiền, nhưng nỗi tiếng xấu ở thương trường, được gọi là cá mập trắng.”

 

“Ông ta thường cướp bóc và đàn áp các đối thủ kinh doanh của mình, hơn nữa thủ đoạn đê tiện tàn nhẫn.”

 

“Thiếu soái cùng thiếu phu nhân ngài không bán tập đoàn Ninh Đại, Lưu Bách Nhiên nhất định sẽ sử dụng các loại thủ đoạn đê tiện tàn nhẫn, ý đồ ép hai người đi vào khuôn khổ.”

 

Trần Ninh cười lạnh nói: “Thú vị!”

 

“Anh điều tra rõ ràng Lưu Bách Nhiên chuẩn bị chơi cái gì chưa?”

 

Điển Chử nói: “Tôi đã điều tra rồi.”

 

“Năm đó quan hệ của Lưu gia với Hạng gia không tệ, nghe nói lúc Lưu Bách Nhiên đến Hoa Hạ, đầu tiên đến thăm Hạng lão, mục đích là để mời Hạng lão cung cấp hỗ trợ thuận tiện.”

 

“Được biết, Hạng lão đồng ý rồi, phân phó lãnh đạo các bộ phận phía Nam, đối với Lưu Bách Nhiên mở một mắt nhắm một mắt, để Lưu Bách Nhiên có thể buông tay chân ra đôi phó với ngài và Thiêu phu nhân.”

 

Nụ cười lạnh trên mặt Trần Ninh càng thêm nồng đậm.

 

Điển Chử lại nói: “Hiện tại, Lưu Bách Nhiên đang ở khách sạn Kim Mã, triệu tập một đám côn đồ lưu manh, tính toán tối nay đến nhà Thiếu soái ngài dương oail”

 

Trần Ninh nói: “Trong nhà có lão nhân, còn có phụ nữ và trẻ em, chúng ta đừng chờ bọn họ tới cửa dương oai, chúng ta trực tiếp đi qua chơi đùa với bọn họ đi.”

 

Điển Chử nói: “Thiếu soái, có muốn gọi Bát Hỗ Vệ lên không?”

 

Trần Ninh cười nói: “Một đám ngang ngược tàn ác, không cần thiết.”

 

Điển Chử nói: “Vâng!”

 

Khách sạn Kim Mã.

 

Một trong những khách sạn hàng đầu ở Trung Hải.

 

Nhưng khách sạn Kim Mã bắt đầu từ hôm nay, liên tiếp một tuần, đều bị Lưu Bách Nhiên đặt bao hết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK