Mục lục
Chiến long vô song – Trần Ninh (Full) – Truyện tác giả: Bạch Ngọc Cầu Hà
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 912:

 

“Báo cáo Thiếu soái, kẻ địch đã bị tiêu diệt hết, tạm thời thoái khỏi nguy hiểm.”

 

Điển Chử nói to báo cáo với Trần Ninh, trên người anh có thêm hai vết thương bị đạn bắn sượt qua, mà những người còn lại cũng có không ít vết thương.

 

May mắn là mọi người đều không bị thương nặng, càng không có ai trong lần tập kích này tử vong.

 

Trần Ninh gật đầu: “Duy trì cảnh giác, đừng quá sơ ý, đề phòng lại có kẻ địch tập kích.”

 

Điển Chử đáp: “Rõ!”

 

Lúc này, một dũng tướng đem thi thể của Nam Tước Địa Ngục lôi đến, dũng tướng chỉ một dấu hiệu màu xanh ở trên mặt Nam Tước Địa Ngục nói: “Thiếu soái, đây là kí hiệu của tổ chức lính đánh thuê Phán quyết ngày tận thế, bọn họ chắc đều là lính đánh thuê.

 

Trần Ninh nghe xong liền cau mày.

 

Điển Chử càng tức giận nói: “Hoa Hạ chúng ta là cắm địa của lính đánh thuê, tổ chức lính đánh thuê Phán quyết ngày tận thế vậy mà dám đến Hoa Hạ mưu sát Thiếu soái.”

 

“Càng không tuân theo chuẩn mục là bọn họ làm sao có thể thành công giấu giếm thân phận tiến vào Thủ đô của Hoa Hạ đây, sao bọn họ có thể có được vũ khí ở Thủ đô vậy?”

 

Thủ đô từ xưa đến giờ là thành phố được quản lí nghiêm khắc nhát.

 

Những tên lính đánh thuê này lại có thể xâm nhập vào Thủ đô, còn sử dụng vũ khí để đánh, việc này lộ ra sự bất thường.

 

Trần Ninh như suy nghĩ ra gì đó, ánh mắt lạnh đi.

 

Lúc này, ánh đèn xe ở phía xa lay động còn truyền đến tiếng còi xe cảnh sát.

 

Thì ra là có số lượng lớn xe cảnh sát nhanh chóng đi đến.

 

Lần này mang nhiều xe cảnh sát đến vẫn là Từ Đình Tùng.

 

Tối nay Từ Đình Tùng đã là lần thứ ba gặp Trần Ninh rồi.

 

Với lại tình hình gặp mặt lần này so với lần trước nghiêm trọng hơn nhiều.

 

Ông ta nhìn thấy hiện trường thì cũng vô cùng kinh ngạc, thi thể nằm rải rác khắp đất, và chiếc xe bị đạn bắn vào đến nỗi thảm thương, sắc mặt ông ta hoàn toàn thay đổi ôi.

 

Xong đời rồi!

 

Trị an ở đây là ông ta phụ trách, Thiếu soái ở đây bị người ta tập kích như vậy, ông ta khó mà thoái thác được trách nhiệm, bị trách tội là không thể trốn tránh được.

 

Nếu xử lí không tốt, ông ta sẽ bị cắt chức đấy.

 

Sắc mặt ông ta trắng bệch, lại vừa sợ hãi vừa tức giận phân phó thuộc hạ: “Phong tỏa hiện trường, phái một đội chuyên gia bảo vệ Thiếu soái, không được có bắt kì sơ sót nào nữa.”

 

“Ngoài ra, trong thời gian ngắn làm rõ những tên tập kích Thiếu soái này là ai, tôi muốn biết thân phận của từng người đã chết, tôi càng muốn biết bọn họ vào Thủ đô như: thế nào, còn có những vũ khí này của bọn họ có được như thế nào?”

 

Thuộc hạ từng người cũng là cả người, đầu óc căng thẳng, vội vàng nói: “Rõ!”

 

Từ Đình Tùng vội vàng đến trước mặt của, giọng nói run rẫy nói: “Thiếu soái, các ngài không sao chứ?”

 

Trần Ninh lạnh lùng nói: “Tôi không sao, có điều e là ông có chuyện rồi.”

 

Từ Đình Tùng nghe xong sắc mặt tối sầm lại!

 

Từ Đình Tùng biết nơi ông ta phụ trách, xảy ra loại chuyện này ông ta có trách nhiệm không thẻ thoái thác.

 

Ông ta lần này có lẽ không phải chỉ là mất bát cơm đơn giản như vậy, nếu không giải quyết tốt thì mất đầu như chơi.

 

Giọng ông ta run ry nói: “Thiếu soái, xảy ra loại chuyện như này tôi khó tránh khỏi trách nhiệm, xin Thiếu soái cho tôi cơ hội được lập công chuộc tội.”

 

Từ Đình Tùng biết sắp toi đời!

 

Trừ khi là Trần Ninh tự mình cầu tình cho ông ta, ông ta mới có cơ hội lập công chuộc tội, không thì ông ta cho dù muốn chuộc tội cũng đều không có cơ hội nữa.

 

Từ Đình Tùng là người của Đường Bá An, Trần Ninh căn bản không muốn cho ông cơ hội.

 

Có điều anh lại nghĩ ra một ý, lập tức lại thay đổi chủ ý.

 

Anh nhàn nhạt nói: “Ông muốn lập công chuộc tội?”

 

“Rất tốt, tôi cho ông cơ hội, ông điều tra nghiêm túc cho tôi, tra rõ thân phận của những người tập kích này cho tôi, càng phải tra rõ bọn họ làm sao thành công đi vào Hoa Hạ, đi vào Thủ đô.”

 

“Với lại, bọn họ không những có thể đi vào Thủ đô, còn có thể ở Thủ đô hiên ngang có được nhiều vũ khí như thế này, là ai đang giúp bọn họ, ông cũng phải tra rõ ra.”

 

Từ Đình Tùng nghe lời nói của Trần Ninh, càng nghe càng sợ hãi, đột nhiên ông ta nhận ra được chuyện này không đơn giản.

 

Theo tình hình bình thường, lính đánh thuê cho dù có thể lén vào Hoa Hạ cũng rất khó lén vào Thủ đô bảo vệ nghiêm ngặt.

 

Càng huống hồ, nhiều lính đánh thuê lén vào Thủ đô như này, độ khó càng cao.

 

Mà Thủ đô đối với quản lí vũ khí so với những nơi khác nghiêm ngặt gắp trăm lần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK