Chương 911:
Hai là Trần Ninh và Nam Tước Địa Ngục đánh rất gần nhau, hai bên đều có chút muốn đánh nhưng còn e ngại, chỉ sợ bắn nhầm vào thủ trưởng của mình.
Vì vậy, bắt kể là Bát Hỗ Vệ hay và đám lính đánh thuê của Phán quyết ngày tận thế cũng ngầm hiểu ý không có nỗ súng về phía Trần Ninh và Bát Hỗ Vệ.
Hai tay của Nam Tước Địa Ngục đeo nắm tay thép, hai nắm tay thép của hắn một lúc đánh ra được 12 quyền.
Trần Ninh lại là lùi lại 12 bước vô cùng nhỏ, khiến tắn công của Nam Tước Địa Ngục toàn bộ rơi vào khoảng không.
Mà lúc nắm tay thép của Nam Tước Địa Ngục toàn bộ rơi vào khoảng không, Trần Ninh đã ra tay rồi.
Trần Ninh giơ tay lên tung ra một nắm đám.
Động tác của Trần Ninh cực kì dứt khoát, nhưng một chút cũng không hề đơn giản.
Phong cách chiến đầu của anh tuân theo phong cách đánh trong quân đội, quyền pháp bá đạo cũng là anh dung hòa trong quân đội với sáng tạo đầu thuật đặc biệt.
Nắm đắm này đánh ra, tình cảnh đáng sợ.
Con ngươi của Nam Tước Địa Ngục đột nhiên mở to ra, nắm đắm của Trần Ninh trong mắt của hắn không ngừng to ra, không ngừng tiến sát lại gần.
Nắm đắm chưa tới, gió của năm đấm đã tới rồi.
Gió của nắm đấm ập vào mặt, vậy mà cũng khiến cho gò má của Nam Tước Địa Ngục đau đớn.
Sắc mặt của hắn đột nhiên thay đổi.
Sức mạnh trong nắm đấm này vô cùng khủng bố!
Hắn kêu lên một tiếng, giơ hai nắm đắm sắt lên, đan vào nhau bảo vệ ở trước ngực, mong muôn cản lại năm đâm bá đạo này của Trần Ninh.
Bụp!
Nắm đắm của Trần Ninh, đánh vào hai nắm đắm thép đan vào nhau bảo vệ trước ngực của Nam Tước Địa Ngục.
Nam Tước Địa Ngục cảm thấy một luồng sức mạnh kinh khủng từ nắm đấm của Trần Ninh, cuộn trào lên như thể dời núi lắp biển vậy.
Đôi găng tay sắt hắn đeo vậy mà giống như phế liệu vậy trực tiếp vỡ nát.
Tiếp theo sau đó, tiếng xương giòn gãy vang lên hai tiếng răng rắc, xương cốt hai tay của hắn cũng bị đánh gãy.
Nắm đắm của Trần Ninh đắm gãy hai tay của Nam Tước Địa Ngục, cuối cùng mạnh mẽ đánh vào trước ngực của Nam Tước Địa Ngục.
Bụp!
Một tiếng động vang lên, ngực của Nam Tước Địa Ngục hoàn toàn không có tổn thát gì, nhưng mà sức mạnh nắm đắm của Trần Ninh lại xuyên qua ngực của Nam Tước Địa Ngục, trực tiếp khiến lục phủ ngũ tạng trong người Nam Tước Địa Ngục tổn thương.
Nam Tước Địa Ngục phun ra một ngụm máu tươi, phát ra tiếng kêu thảm thiết giống như con dã thú trước lúc chết vậy, quay người liền chạy đi.
Nhưng mà chạy chưa được mười bước, thân thể to lớn liền giống như cái cây to đổ xuống vậy, uỳnh một phát đổ xuống đắt.
Đúng lúc đám lính đánh thuê của tổ chức Phán quyết ngày tận thế đang chiến đầu với Bát Hỗ Vệ rơi vào thế yêu, nhìn thấy thiên vương số một Nam Tước Địa Ngục của tổ chức của bọn họ vậy mà bị Trần Ninh đánh chết, toàn bộ đều kinh sợ rồi.
“Ese Một tên cầm đầu đội lính đánh thuê nhìn thấy Nam Tước Địa Ngục bị Trần Ninh giết, hắn không hề có bát kì cố kị nào nữa, giơ khẩu súng ở trong tay lên ngắm vào Trần Ninh liền nỗ mấy phát súng pằng pằng pằng.
Đạn lần lượt bay về phía Trần Ninh!
Thân thể của Trần Ninh như cành liễu trong gió vậy, bay lượn vài cái, đạn của lính đánh thuê vậy mà đều bắn vào khoảng không.
Tên cầm đầu của đội lính đánh thuê nhìn đến nỗi gương mặt đầy sự sợ hãi: Tên này vậy mà còn nhanh hơn cả đạn?
Hắn còn chưa kịp hoàn hồn, bóng người ở trước mắt lóe lên một cái, Trần Ninh vậy mà đã xuất hiện trước mặt hắn, hắn không dám tin mở to mắt.
Trần Ninh giống như chớp giơ một chân lên, kinh động lòng người.
Bộp!
Chân của Trần Ninh đá trúng mặt của tên cầm đầu của lính đánh thuê, máu phun tóe loe, đầu của lính đánh thuê giống như quả bóng bị méo vậy, tiếng kêu thảm cũng không phát ra được, trực tiếp bị Trần Ninh đá chết.
Lập tức, lại có vô số lính đánh thuê, lần lượt ngắm chuẩn đầu súng về phía Trần Ninh, muốn nổ súng bắn Trần Ninh.
Nhưng mà giây tiếp theo, mấy tên này hoàn toàn bị đạn bắn tung đầu.
Thì ra là binh vương Điển Chử, và nhóm Bát Hồ Vệ, rất kịp thời đem máy tên này bắn chết trước.
Điển Chử và Bát Hỗ Vệ giơ súng nhanh chóng bao vây lại, sau mấy súng vang lên vụn vặt đã giải quyết hết toàn bộ những kẻ địch còn lại.