Chương 234: Bị giết ngay tại chổ
Trong thư phòng, sắc mặt của Tiêu lão gia sa sầm xuống.
Môn sinh Tống Lộc Đường của ông ta vậy mà lại bị bỏ mạng ở Trung Hải, còn có một trong những cháu trai của ông ta cũng bị Trần Ninh phề ở Trung Hải.
Ông ta không nhịn được vỗ bàn một cái, tức giận nói: “Một đám không biết gì!”
Một số ít người trong thư phòng đều là thành viên quan trọng của Tiêu gia, bao gồm cả cháu trai Tiêu lão gia là Tiêu Minh.
Tiêu Minh là một thủ lĩnh của thế hệ mới trong Tiêu gia, cũng là một trong những đệ tử Tiêu gia hiện tại đang chú trọng bồi dưỡng.
Từ nhỏ anh ta đã học trường quý tộc, hơn nữa còn du học ở nhật bản trong bốn năm, xuất sắc về mọi mặt, hơn nữa cũng thành thạo judo, là một võ sư đai đen judo.
Anh ta lúc này mới cười nói: “Bác à, xem ra một số việc phải tự mình làm mới được. Nếu đám người Tống Lộc Đường kia đã không đáng tin cậy, vậy thì hãy để cháu nhận nhiệm vụ dạy cho Trần Ninh một bài học, rồi dành lấy tập đoàn Ninh Đại về đây! “
Tiêu lão gia nghe vậy cười nói: “Tiêu Minh, cháu là người đứng đầu thế hệ mới của nhà họ Tiêu, sau này nhà họ Tiêu sẽ dựa vào thế hệ các cháu. Nếu cháu đã nguyện ý chủ động nhận nhiệm vụ này thì tôi đương nhiên đồng ý.”
“Tuy nhiên, trước khi đối phó với Trần Ninh, còn một việc nữa tôi muốn cháu làm.”
Tiêu Minh tò mò hỏi: “Bác, là chuyện gì vậy?”
Tiêu lão gia nói một cách bình thản: “Tiêu gia chúng ta gần đây đang chuẩn bị hợp tác với tập đoàn Tam Hòa Nhật Bản. Con trai của tập đoàn Tam Hòa là Mitsui Ken sẽ đến tỉnh Giang Nam trong thời gian tới để điều tra thực lực của gia đình chúng ta.”
“Cháu sẽ tiếp đãi họ trong thời gian này. Nhất định phải cho họ ăn uống vui chơi thật thoải mái. Không được sơ suất.”
Tiêu Minh nghe vậy: “Vâng, cháu biết rồi.”
Thành phố Trung Hải, tập đoàn Ninh Đại.
Vì việc phê duyệt xong số hiệu vắc xin ung thư gan và hoàn thành nhà máy dược phẩm ở Phong Hoàng Trùng cộng với các vấn đề về thiết bị và nhân viên cũng đã được giải quyết, nên vắc xin này đã chính thức được sản xuất hàng loạt.
Sau khi vắc xin thực sự được đưa vào sản xuất, nó sẽ được đưa ra thị trường.
Sau khi thảo luận với một nhóm giám đốc điều hành công ty, Tống Sính Đình quyết định bắt đầu quảng bá vắc xin ung thư gan, mở đường cho việc đưa lên thị trường.
Cách phổ biến và hiệu quả nhất để quảng bá đương nhiên là mời những người nỗi tiếng chứng thực, sau đó quảng cáo trên các phương tiện truyền hình.
Tập đoàn Ninh Đại đã chọn ra rất nhiều ngôi sao, và cuối cùng cảm thấy ứng cử viên sáng giá nhất là nữ hoàng lưu lượng nỗi tiếng hiện nay là Chấn Minh Châu tiểu thư.
Chấn Minh Châu tiểu thư vốn là một ngôi sao nhỏ ít tên tuổi, nhưng sau khi đóng một bộ phim cỗ trang thì lập tức nồi tiếng.
Sau đó, cô ấy liên tiếp đóng vai chính trong một số phim điện ảnh, tất cả đều bán vé rất chạy!
Điều này cũng giúp cô ấy trở thành một trong những nữ hoàng lưu lượng hot nhất hiện tại!
Cô ấy xinh đẹp và nỗi tiếng, đó là lý do Tập đoàn Ninh Đại chọn cô ấy làm người đại diện.
Tuy nhiên, phí làm người đại diện của Chấn Minh Châu luôn ở mức cao ngắt trời.
Nhìn chung, phí làm người đại diện của các nữ hoàng lưu lượng, nữ minh tỉnh đang nỗi tiếng đều từ hàng chục vạn đến hàng triệu tệ.
Nhưng phí làm người đại diện của Chấn Minh Châu ít nhất là 50 triệu!
Mà lần này phí làm người đại diện mà Chắn Minh Châu đưa ra cho Tập đoàn Ninh Đại là 100 triệu một năm!
: Tống Sính Đình cảm thấy quá đắt, vì vậy cô với Trần Ninh đã đặt một bữa ăn tại nhà hàng Victoria, mời Chấn Minh Châu ăn tối và đích thân thảo luận về giá làm người đại diện.
Hai bên hẹn nhau 12 giờ trưa, nhưng Trần Ninh và Tống Sinh Đình đợi đến hai giờ chiều thì Chấn Minh Châu và người đại diện Lưu Hải Đào và một nhóm nhân viên mới chậm rãi xuất hiện.
Người đàn ông béo trung niên tên Lưu Hải Đào cười nói với Trần Ninh và Tống Sính Đình: “Trần tiên sinh, Tống tiểu thư, trên đường bị tắc đường nên chúng tôi đến muộn.”
Vẻ mặt Trần Ninh có chút lạnh lùng, Trung Hải có chỗ nào có thể kẹt xe hai tiếng chứ?
Tống Sính Đình giữ phép xã giao, cười nói: “Không sao, chúng tôi cũng vừa mới tới.”
Chấn Minh Châu trang điểm cầu kỳ, ăn mặc thời trang, bất cần ngồi xuống.
Vừa lấy chiếc gương nhỏ ra để chỉnh trang lại lớp trang điểm, cô ta vừa sốt ruột nói: “Đừng phí lời nữa, thời gian của tôi rất quý giá. Tập đoàn Ninh Đại muốn thuê người đại diện, có thể sẵn sàng trả giá bao nhiêu?”
Trần Ninh càng không hài lòng khi nghe thấy vậy, chúng tôi đã đợi cô ta hai tiếng đồng hồ trong nhà hàng mà chỉ có thời gian của cô là quý giá sao?
: Anh không khỏi nghi ngờ phẩm chất của nữ minh tinh này, đồng thời bắt đầu cân nhắc lại việc để cô ta làm người đại diện của Tập đoàn Ninh Đại có thích hợp không?
Tống Sính Đình cảm thấy chuyện người nỗi tiếng lên mặt là chuyện bình thường, cô ấy biết rằng người nỗi tiếng càng nổi tiếng thì lại càng hay lên mặt, nên cô không để tâm đến sự thô lỗ của Chấn Minh Châu.
Cô cười và nói: “Lưu tiên sinh, Chấn tiểu thư, phí làm người đại diện với những ngôi sao bình thường nói chung là dưới 20 triệu.”
“Nhưng chúng tôi rất ngưỡng mộ Chấn tiểu thư, cũng thực sự rất muốn Chấn tiểu thư làm người đại diện cho công ty của chúng tôi.”
“Vì vậy tập đoàn Ninh Đại của chúng tôi sẵn sàng chỉ 50 triệu nhân dân tệ để yêu cầu Chấn tiểu thư làm người đại diện.”
Chấn Minh Châu nghe xong, sắc mặt lập tức trầm xuống, lạnh lùng nói: “Chỉ có 50 triệu tệ thôi à? Tập đoàn Ninh Đại của cô là một công ty lớn trị giá hàng trăm tỷ đô la, vắc xin ung thư gan cũng là một con bò kiếm tiền. Các người kiếm được nhiều tiền như vậy mà chỉ đưa cho tôi chút tiền làm người đại diện này sao? “
Tống Sính Đình chân thành nói: “Đây là một mức giá rất hợp lý.
Tuyệt đối không thiệt thòi Chấn tiểu thư.”
Chấn Minh Châu nói thầm hai tiếng nhàm chán, sau đó đứng lên nói: “Giá quá thấp, tôi không hài lòng. Không có một trăm triệu thì không cần tìm tôi.”
Lưu Hải Đào và những người khác cũng thu dọn đồ đạc rời khỏi nơi gặp mặt, trước khi rời đi, Lưu Hải Đào còn cười nói với Tống Sính Đình: “Tống tổng, thật ra công ty của cô có tiền như vậy, không nên quá tính toán đến tiền bạc.”
“Chấn tiểu thư thủ thân như ngọc, bối cảnh trong sạch. Cô ấy không có scandal. Cô ấy cao quý như một thiên thần áo trắng.
Cô ấy là người đại diện phù hợp nhất cho công ty của cô. Xin hãy cân nhắc lại!”
Nói xong, Chấn Minh Châu và nhóm người của ông ta rời đi.
Tống Sính Đình đã hơi nản lòng về vấn đề thương lượng làm người đại diện.
Trần Ninh an ủi cô nói: “Bà xã, anh thấy Chấn Minh Châu này cũng không ra làm sao, giá yêu cầu lại cao. Nếu không chúng ta đổi một người khác làm người đại diện đi?”
Tống Sính Đình lắc đầu: “Em và một nhóm giám đốc điều hành công ty đã chọn lựa rồi, ứng viên lý tưởng nhất là cô ấy. Em sẽ suy nghĩ lại. Nếu không được thì em sẽ nghiến răng bỏ thêm tiền để nhờ cô ấy làm người đại diện vậy.”
Buổi chiều, Trần Ninh và Tống Sính Đình trở lại công ty.
Sau khi Tống Sính Đình có cuộc họp với một nhóm quản lý cấp cao, cô vẫn quyết định thuê Chấn Minh Châu làm người đại diện.
Lúc chuẩn bị tan làm, Tống Sính Đình gọi cho đại diện của _ Chấn Minh Châu là Lưu Hải Đào và nói với đối phương rằng cô sẵn sàng đưa cho Chấn Minh Châu một trăm triệu nhân dân tệ để làm người đại diện.
Lưu Hải Đào vui mừng ngây ngất, cười nói: “Tống tổng quả nhiên là khôn ngoan biết nhìn bảo vật!”
Tống Sính Đình cười nói: “Không biết hiện tại mấy người có tiện hay không, tôi muốn mời mọi người đi ăn cơm, thuận tiện ký hợp đồng luôn.”
Lưu Hải Đào ngập ngừng nói: “Bây giò Chấn tiểu thư của chúng tôi đang đi cùng một vị khách rất quý, ngày mai chúng ta ký hợp đồng được không?”
Tống Sính Đình: “Được!”
Sau giờ làm việc, Trần Ninh và Tống Sính Đình đang định quay về nhà.
Tuy nhiên, cô lại nhận được cuộc gọi từ Đồng Kha, Đồng Kha nói rằng ở Trung Hải vừa mở một nhà hàng ẩm thực cao cấp mới, quang cảnh rất tốt, muốn mời Trần Ninh và Tống Sính Đình đến ăn.
Trần Ninh không có hứng thú với việc ăn huống, nhưng nễ mặt Đồng Kha, anh vẫn đi cùng với Tống Sính Đình.
Đồng Kha đã đặt trước một phòng bao trong nhà hàng, là phòng địa tự số 1.
Nhưng số hiệu của phòng bao này lại được viết bằng tiếng Nhật.
Trần Ninh và Tống Sính Đình không nhận ra biển số phong xen lẫn những bức họa ma quỷ bằng tiếng Trung Quốc nên đã vô tình bước ra khỏi phòng bao rồi bước nhằm vào phòng bao thiên tự số 1.
Cạch!
Khi Trần Ninh và Tống Sính Đình mở phòng bao ra thì vô cùng sửng sốt khi nhìn thấy cảnh tượng trong phòng.
Hóa ra một nhóm người Nhật Bản trong phòng bao đang uống rượu và chơi đùa với phụ nữ.
Người Nhật Bản đứng đầu là Mitsui Ken, anh ta đang ngồi trên cao, hơn nữa còn có một người đẹp Trung Quốc trong bộ sườn xám đang quỳ gối trước mặt anh ta, cầm ly rượu với nụ cười trên môi mời anh ta uống rượu!
Người đẹp mặc sườn xám này hóa ra là ngôi sao Chấn Minh Châu!
Khi Tống Sính Đình nhìn thấy Chấn Minh Châu, cô lập tức hoàn hồn rồi kinh ngạc nói: “Chấn tiểu thư, là cô!”
Vẻ mặt của Trần Ninh cũng sầm xuống, Chấn Minh Châu này buổi trưa còn kiêu ngạo mà giờ lại thực sự quỳ xuống tươi cười lả lơi mời rượu người Nhật Bản ở trong phòng bao.Thật sự giống như một cô gái điếm làm mắt hết mặt mũi của phụ nữ Trung Quốc.
Mitsui Ken đưa tay ra kéo Chắn Minh Châu vào vòng tay của mình, một tay chơi đùa trên bộ ngực đầy đặn của Chấn Minh Châu.
Hắn ta liếc mắt nhìn Tống Sính Đình phong hoa tuyệt đại, giọng điệu thèm muốn: “Chấn Minh Châu, cô ấy là bạn của cô sao?
Sao cô không sớm giới thiệu cho tôi một người bạn xinh đẹp như vậy?”