Mục lục
Chiến thần trấn quốc – Diệp Quân Lâm (full) – Truyện tác giả: Kiếm Tử Tiên Tích
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lúc nhất thời, mức độ ủng hộ của dân chúng đối với Tân Uyên bị giảm mạnh, thậm chí còn có không ít người chạy tới sơn trang Ngũ Hồ mắng chửi.

 

“Thủ trưởng Tần đừng bận tâm, họ ghen ty nhà họ Chí mời được ngài thôi.“ Chí Đông Phương cười nói.

 

“Đúng rồi thủ trưởng Tần, chúng tôi đang định tạc tượng cho chiến thần Côn Luân, muốn mời ngài cho chút ý kiến. Ngài thấy thế nào?“ Chí Tiềm Long hỏi.

 

“Cũng được.”

 

Sau đó, Tần Uyên đi theo đám Chí Tiềm Long đến trung tâm thành phố, pho tượng cao mười mét đã được dựng trê quảng trường này.

 

“Thủ trưởng Tần thấy thế nào? Nếu ngài. Truyện Quan Trường hài lòng thì chúng tôi cũng sẽ làm cho ngài một cái.“ Chí Tiêm Long mong chờ nói.

 

Thấy pho tượng vô cùng uy nghiêm, Tần Uyên cau mày. Đám Chí Đông Phương và Chí Tiềm Long đều cảm thấy bất an, chẳng lẽ là không hài lòng?”

 

“Thủ trưởng Tần sao vậy?“ Chí Đông Phương thử hỏi. Nếu không hài lòng thì họ sẽ phiên phức lắm.

 

“Các ông làm pho tượng cho ai vậy?” Tần Uyên hỏi.

 

“Chiến thần Côn Luân!”

 

“Thế các ông biết chiến thần Côn Luân trông thế nào không?” Tần Uyên hỏi thẳng vào vấn đề.

 

“Mặc dù không có ảnh chụp, nhưng tôi đã tổng hợp rất nhiều tư liệu, chiến thần Côn Luân trông như pho tượng này!“ Chí Tiêm Long nói.

 

“Bậy bạt! Chiến thần Côn Luân hoàn toàn không phải thế này. Trông ngài ấy… Ngài ấy giống thế này… Tân Uyên bỗng chỉ vào một người – Diệp Quân Lâm.

 

“Đây… Đây không phải là Diệp Quân Lâm sao?“ Đám Chí Đông Phương nhìn qua.

 

Đúng lúc Diệp Quân Lâm đang ở gần đây, Tần Uyên lập tức nhìn thấy, phản xạ chỉ vào hướng đó.

 

Câu nói của anh lại khiến người nhà họ Chí rúng động. Chẳng lẽ Diệp Quân Lâm thật sự là chiến thân Côn Luân? Lúc trước cậu ta đã từng nói mình là chiến thần Côn Luân, hơn nữa trêu đại hội đầu tư, cậu ta còn nói mình là người tổng phụ trách, còn đuổi nhà họ Chí ra ngoài. Chẳng lẽ đúng là cậu ta?

 

Lúc này, Tần Uyên nói tiếp: “Tra cứu trên mạng mà dám nói là chiến thân Côn Luân.

 

Tôi tùy tiện kéo một người trêu đường cái cũng dám nói đó là chiến thân Côn Luân, dù sao cũng chưa có người thực sự gặp.”

 

“Phủ…

 

“Không phải là Diệp Quân Lâm là được”

 

Người nhà họ Chí lại thở phào nhẹ nhõm.

 

Thì ra chỉ là tùy tiện chỉ vào Diệp Quân Lâm thôi.

 

“Còn chuyện tạc tượng thì chiến thân Côn Luân không thích đâu! Mau đẹp nó đi, đừng chọc tức ngài ấy!“ Tần Uyên lạnh lùng nói.

 

“Hả?” Chí Tiềm Long và Chí Duy đưa mắt nhìn nhau. Lúc trước Diệp Quân Lâm từng nói chiến thần Côn Luân không thích trò này, lại bị anh ta nói trúng rồi. Nhưng hai người vẫn cảm thấy có gì đó sai sai.

 

Sau khi đẹp pho tượng, Tần Uyên mượn có rời đi.

 

“Ảnh Tử, cậu đi theo thủ trưởng Tần Uyên, báo cáo hành tung của ông ãy, nhân tiện bảo vệ cho ông ấy!” Chí Đông Phương ra lệnh. Ảnh Tử lập tức đi theo.

 

Ảnh Tử bám theo Tần Uyên vào một con hẻm hoang vu, thấy Tân Uyên quỳ trước mặt một người đàn ông.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK