Chương 1230:
“Cậu Quân Lâm thật sự là quá tuyệt vời!
Chúng tôi không thể nào ngờ rằng cậu lại đạt được thành tích tuyệt vời đến như thế! Phận làm nô bộc, tôi cũng cảm thấy yên tâm!” Ông Vân đột nhiên thay đổi giọng điệu.
“Đúng vậy, cậu chủ Lâm Lâm có được thành tựu khủng khiếp như thế, phận làm nô bộc như chúng tôi thực sự rất vui mừng! Thật nóng lòng muốn đem điều này nói cho cậu chủ Minh Thiên và gia chủ Diệp Cuồng Lan!” Những bọn người khác cũng vội vàng nói.
Diệp Quân Lâm cười sảng khoái và nói: “Ồ?
Các anh nói vậy là có ý gì?” Anh thực sự không hiểu được những người này thực sự là đang muốn cái gì.
Ông Vân lập tức giải thích: “Cậu Quân Lâm à, hãy nghe tôi giải thích, trước đây nhà họ Diệp nhằm vào cậu là bởi vì nghĩ cậu không hiểu chuyện, chỉ là coi cậu là người bình thường không ra gì. Vì thế đương nhiên cả gia tộc sẽ coi thường cậu: “Nhưng thật sự không thể ngờ tới, cậu Quân Lâm lại đem đến cho chúng tôi một bất ngờ lớn đến như vậy! Năng lực hiện tại của cậu, cho dù nhà họ Diệp có bao nhiêu con cháu đi chăng nữa cũng không thể sánh được với cậu!”
“Chỉ cần tôi đem tin tức này nói cho cậu chủ Minh Thiện và gia chủ.Diệp Cuồng Lan biết, bọn họ nhất định sẽ dùng những nghỉ thức trịnh trọng, tối cao nhất để đón cậu trở lại nhà họ Diệp ngay lập tức!”
“Đưa tôi về nhà họ Diệp? Bọn họ xứng sao?
Một cái nhà họ Diệp nhỏ bé mà cũng có tư cách à?”
Lời nói ấy làm cho tất cả mọi người vô cùng ngạc nhiên. Những lời mà Diệp Quân Lâm nói ra khiến cho ông Vân ngẩn người, sửng sốt.
“Nhà họ Diệp nhỏ bé?”
Bây giờ ở Việt Nam, vẫn còn có người xem Diệp gia không ra làm sao như vậy à? Quá là kiêu ngạo rồi phải không?
Ông Vân nhanh chóng nói lại: “Cậu chủ Lâm Lâm à, tôi thừa nhận là cậu có chút tài năng thật, ngay cả tôi cũng có thể thấy được, cậu đúng là một thiên tài hiếm có. Thế nhưng cậu không nên xem thường nhà họ Diệp. Thế lực của nhà họ Diệp thực sự to lớn vượt sức tưởng tượng của “Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên?
Câu nói này của các anh đáng lẽ ra nên nói với nhà họ Diệp thì tốt hơn đó?”
“Mạnh hơn tôi? Đúng là buồn cười! Đừng nói là thế hệ trẻ của nhà họ Diệp, chẳng phải là toàn bộ cái nhà họ Diệp ấy chẳng nổi ai có thể mạnh hơn tôi hay sao?” Diệp Quân Lâm đứng thẳng người, vẻ mặt lúc này vô cùng kiêu ngạo.
Các huynh đệ của.Tử Kim Vệ và Bách Thú Doanh nhao nhao hưởng ứng.
Đây mới chính là Chiến Thần! Mạnh hơn anh ta? Có khả năng sáo?
Lạc Việt mấy ngàn năm mới có thể sản sinh ra một vị chiến thần xuất sắc đến như vậy!
Duy nhất chỉ một người tên là chiến thần Côn Luân.
“Nói cho tất cả mọi người biết xem, Thế hệ trẻ của nhà họ Diệp có gì không mạnh thế? Dựa vào cái gì vậy?” Ông lão họ Vân có vẻ vô cùng ngạc nhiên.
Ông ta cảm nhận được Diệp Quân Lâm với khí thế ngút trời, khiến cho ông ta có cảm giác hoảng hốt. Anh ta nói hệ như là sự thật.
“Vâng vâng vâng, cậu chủ Lâm Lâm thật sự quá mạnh! Cậu Quân Lâm hãy mau thả chúng tôi đi, chúng tôi ngay lập tức sẽ báo tin về cho nhà họ Diệp thôi, rất là nhanh thôi nhà họ Diệp sẽ đến đón cậu. Ông Vân nói.
Những người khác thì trợn tròn con mắt, một mặt kỳ vọng rằng Diệp Quân Lâm sẽ thả mình ra.
“Không giết tôi? Chuẩn bị đón tôi về ư?”
Diệp Quân Lâm cười cười nói.
“Với những thành tựu hiện tại của cậu chủ Lâm Lâm, nhà họ Diệp tận dụng cậu còn chưa hết làm sao có thể giết cậu được cơ chứ?” Ông Vân vừa cười vừa nói.